Đầu Bếp Tác Quái - Cút Chiên Bơ
Chương 19: Củ Hành Trắng.
Nguyên Trường Bạch
25/05/2023
- Hoan hô hoan hô bắt được yêu quái rồi.
- Mau mau mang đuốc đến đây coi rốt cuộc yêu quái này mặt mũi thế nào?
Hai tên yêu quái bị dây đỏ trói chặt, hơi thở nặng nhọc, ánh mắt tức giận khi bị đám người phàm này bắt trói. Khinh Thiếu cản không kịp đám nha sai háo thắng này, vội chạy ra "giải tán đám đông", để tránh yêu quái làm hại đến họ.
Nhưng lúc này đã trễ rồi, tiếng của hai tên yêu quái thở ra nặng nhọc hơn. Cả người chúng đang tỏa yêu khí sáng rực. Cặp mắt đen láy sáng lên, yêu khí liên tục quấn hết vào dây đỏ như muốn kéo căng sợ dây ra.
Bực...
Đoạn dây đỏ đầu tiên chịu không nổi sức mạnh của hai tên yêu quái đã đứt ra. Đám nha sai thấy như thế thì khá hoảng hốt, liền lùi lại tay cầm vũ khí còn run run, hai mắt trố ra cố gắng quan sát mọi cử động của yêu quái để có gì thì chạy cho nhanh.
Khinh Thiếu thấy tình hình không ổn, vội xuất Long Kỳ Kiếm ra trấn yêu. Thanh kiếm sáng rực lao ra từ phía sau lưng, dồn một lực khá lớn xuyên thẳng qua người một trong hai tên yêu quái.
Một trong hai tên yêu vẫn đang bị dây đỏ trói lại chưa kịp thoát ra thì đã trúng một kiếm. Người của lập tức tỏa ra dòng yêu khí ra như gió lốc rồi gầm rú lên một tiếng chói tay. Sau đó ngã xuống nền đất giãy giụa vài cái, miệng đầy máu tanh, hồn phách tan biến ngay sau đó. Để lại trên mặt đất chỉ lại thân xác to lớn nguyên hình là một con trư tinh.
Tên yêu quái còn lại thấy đồng loại của mình chết thảm, nó tức giận dồn hết yêu pháp tỏa ra khắp người một lần nữa bức hết các dây đỏ.
Bực bực...
Đoạn dây đỏ nhanh chóng đứt hết, yêu quái gào lên, miệng của nó mọc ra hai chiếc răng nanh dài và lớn. Nó dùng nanh của mình thổi ra dòng khí lạnh buốt hất hết vào đám nha sai đang đứng xung quanh. Đám nha sai hoảng hốt tung chân ra chạy, vừa chạy vừa la.
- Yêu quái giết người\, yêu quái giết người. Chạy mau đi.
Long Kỳ kiếm theo sự điều khiển của Khinh Thiến, nhanh chóng lao đến trư yêu chặn đường nó lại để cho đám sai nha nhanh chóng chạy đi. Yêu quái liên tục dùng phần nanh nhọn đầy yêu khí ủi sập, đập vỡ hết mọi thứ đang cản đường nó. Hai tay to khỏe của nó cùng lúc vung ra xung quanh công về phía Long Kỳ kiếm.
Thanh kiếm trong tay Khinh Thiếu quá mạnh, kiếm lao đi nhanh và mảnh, tên yêu quái cố né tránh cỡ nào cũng không tránh được hết thức kiếm đang tấn công tới của Khinh Thiếu. Khí tức từ kiếm liên tục tỏa ra làm tan hết yêu khí đang bộc phát xung quanh người của Trư tinh khiến cho sức mạnh của nó ngày càng yếu đi.
Ầm ầm...
Khinh Thiếu cầm kiếm trong tay, liên tục vung hết thức này đến chiêu nọ, làm tên yêu quái chống đỡ với đôi tay trần và khối máu thịt khá vất vả. Yêu quái chỉ có sức trâu, đầu óc kém, di chuyển chậm. Kết quả là hết đường này đến đường kiếm khác cứ cắt hết vào da thịt của nó.
Làm cho Trư yêu đau đớn, người nó rướm đầy máu. Những vết thương trên người đang từ từ nứt toạc ra, yêu khí cũng dần thoát ra từ đó, không thể tiếp thêm sức mạnh cho nó nữa. Tên yêu quái yếu thế, biết mình không chống lại được Khinh Thiếu, nó nhanh chóng tìm cách bỏ chạy.
Hai tay nó gồng lên, cơ bắp trên người nổi căng ra, đồn hết yêu khí xuống tay. Tiếng nó gầm rú lên, dở hết lớp gạch đất phía dưới chân thành từng mảng lớn, rồi hất tung hết mảng gạch đá bay về phía Khinh Thiếu.
Khinh Thiếu lùi lại tay cầm Long Kỳ kiếm vung liên tục phá hết lớp đất đá đang bay về. Quả không hổ danh là thần khí của trời đất, kiếm sắc bén, chẻ cả gạch cứng ra thành nhiều mảnh nhỏ. Lợi dụng lúc đó tên yêu quái liền nhanh chân bỏ chạy. Khinh Thiếu thấy nó bỏ chạy thì miệng kêu lên:
- Yêu quái chạy đâu cho thoát.
Tên yêu quái bỏ chạy khỏi nha môn thụt mạng. Phải công nhận là heo chạy rất nhanh nhưng xui cho nó là vừa cắm đầu chạy ra tới cửa nha môn thì cũng là lúc Vị Y và Di Hoa vừa đi tới. Yêu quái ngớ ngẩn tông thẳng vào người của hai dì cháu, cả ba ngã bật ra nền đất.
Rầm…
Vị Y ngã xuống đất giọng kêu lên:
- Ui da\, tên ôn thần nào mà đi đường nhắm mắt nhắm mũi thế kia.
Nha đầu Di Hoa thì nhanh nhẹn hơn, còn trẻ nên mắt rất sáng, chỉ nhờ vài ánh sáng ít ỏi của ánh đèn xung quanh Di Hoa đã nhìn ra được diện mạo mắt híp, mũi to khác người của tên Trư yêu. Tiểu nha đầu la lên thất thanh.
- Á... Yêu... Yêu... Quái...
Vị Y nghe Di Hoa thét lên như thế biết là tới "công chuyện rồi" nàng ta liền đưa tay tỏa nội pháp biến ra hai củ hành trắng to lớn, ném cho Di Hoa một củ rồi la lên.
- Quất nó...
Tiểu nha đầu hiểu ý liền chụp ngay củ hành trắng siêu to khổng lồ, hai dì cháu bật dậy "phi" đến tấn công, quá nhanh quá nguy hiểm về phía tên yêu quái.
Bốp bốp bốp...
- Chết đi đồ yêu quái hại người…
- Mau mau mang đuốc đến đây coi rốt cuộc yêu quái này mặt mũi thế nào?
Hai tên yêu quái bị dây đỏ trói chặt, hơi thở nặng nhọc, ánh mắt tức giận khi bị đám người phàm này bắt trói. Khinh Thiếu cản không kịp đám nha sai háo thắng này, vội chạy ra "giải tán đám đông", để tránh yêu quái làm hại đến họ.
Nhưng lúc này đã trễ rồi, tiếng của hai tên yêu quái thở ra nặng nhọc hơn. Cả người chúng đang tỏa yêu khí sáng rực. Cặp mắt đen láy sáng lên, yêu khí liên tục quấn hết vào dây đỏ như muốn kéo căng sợ dây ra.
Bực...
Đoạn dây đỏ đầu tiên chịu không nổi sức mạnh của hai tên yêu quái đã đứt ra. Đám nha sai thấy như thế thì khá hoảng hốt, liền lùi lại tay cầm vũ khí còn run run, hai mắt trố ra cố gắng quan sát mọi cử động của yêu quái để có gì thì chạy cho nhanh.
Khinh Thiếu thấy tình hình không ổn, vội xuất Long Kỳ Kiếm ra trấn yêu. Thanh kiếm sáng rực lao ra từ phía sau lưng, dồn một lực khá lớn xuyên thẳng qua người một trong hai tên yêu quái.
Một trong hai tên yêu vẫn đang bị dây đỏ trói lại chưa kịp thoát ra thì đã trúng một kiếm. Người của lập tức tỏa ra dòng yêu khí ra như gió lốc rồi gầm rú lên một tiếng chói tay. Sau đó ngã xuống nền đất giãy giụa vài cái, miệng đầy máu tanh, hồn phách tan biến ngay sau đó. Để lại trên mặt đất chỉ lại thân xác to lớn nguyên hình là một con trư tinh.
Tên yêu quái còn lại thấy đồng loại của mình chết thảm, nó tức giận dồn hết yêu pháp tỏa ra khắp người một lần nữa bức hết các dây đỏ.
Bực bực...
Đoạn dây đỏ nhanh chóng đứt hết, yêu quái gào lên, miệng của nó mọc ra hai chiếc răng nanh dài và lớn. Nó dùng nanh của mình thổi ra dòng khí lạnh buốt hất hết vào đám nha sai đang đứng xung quanh. Đám nha sai hoảng hốt tung chân ra chạy, vừa chạy vừa la.
- Yêu quái giết người\, yêu quái giết người. Chạy mau đi.
Long Kỳ kiếm theo sự điều khiển của Khinh Thiến, nhanh chóng lao đến trư yêu chặn đường nó lại để cho đám sai nha nhanh chóng chạy đi. Yêu quái liên tục dùng phần nanh nhọn đầy yêu khí ủi sập, đập vỡ hết mọi thứ đang cản đường nó. Hai tay to khỏe của nó cùng lúc vung ra xung quanh công về phía Long Kỳ kiếm.
Thanh kiếm trong tay Khinh Thiếu quá mạnh, kiếm lao đi nhanh và mảnh, tên yêu quái cố né tránh cỡ nào cũng không tránh được hết thức kiếm đang tấn công tới của Khinh Thiếu. Khí tức từ kiếm liên tục tỏa ra làm tan hết yêu khí đang bộc phát xung quanh người của Trư tinh khiến cho sức mạnh của nó ngày càng yếu đi.
Ầm ầm...
Khinh Thiếu cầm kiếm trong tay, liên tục vung hết thức này đến chiêu nọ, làm tên yêu quái chống đỡ với đôi tay trần và khối máu thịt khá vất vả. Yêu quái chỉ có sức trâu, đầu óc kém, di chuyển chậm. Kết quả là hết đường này đến đường kiếm khác cứ cắt hết vào da thịt của nó.
Làm cho Trư yêu đau đớn, người nó rướm đầy máu. Những vết thương trên người đang từ từ nứt toạc ra, yêu khí cũng dần thoát ra từ đó, không thể tiếp thêm sức mạnh cho nó nữa. Tên yêu quái yếu thế, biết mình không chống lại được Khinh Thiếu, nó nhanh chóng tìm cách bỏ chạy.
Hai tay nó gồng lên, cơ bắp trên người nổi căng ra, đồn hết yêu khí xuống tay. Tiếng nó gầm rú lên, dở hết lớp gạch đất phía dưới chân thành từng mảng lớn, rồi hất tung hết mảng gạch đá bay về phía Khinh Thiếu.
Khinh Thiếu lùi lại tay cầm Long Kỳ kiếm vung liên tục phá hết lớp đất đá đang bay về. Quả không hổ danh là thần khí của trời đất, kiếm sắc bén, chẻ cả gạch cứng ra thành nhiều mảnh nhỏ. Lợi dụng lúc đó tên yêu quái liền nhanh chân bỏ chạy. Khinh Thiếu thấy nó bỏ chạy thì miệng kêu lên:
- Yêu quái chạy đâu cho thoát.
Tên yêu quái bỏ chạy khỏi nha môn thụt mạng. Phải công nhận là heo chạy rất nhanh nhưng xui cho nó là vừa cắm đầu chạy ra tới cửa nha môn thì cũng là lúc Vị Y và Di Hoa vừa đi tới. Yêu quái ngớ ngẩn tông thẳng vào người của hai dì cháu, cả ba ngã bật ra nền đất.
Rầm…
Vị Y ngã xuống đất giọng kêu lên:
- Ui da\, tên ôn thần nào mà đi đường nhắm mắt nhắm mũi thế kia.
Nha đầu Di Hoa thì nhanh nhẹn hơn, còn trẻ nên mắt rất sáng, chỉ nhờ vài ánh sáng ít ỏi của ánh đèn xung quanh Di Hoa đã nhìn ra được diện mạo mắt híp, mũi to khác người của tên Trư yêu. Tiểu nha đầu la lên thất thanh.
- Á... Yêu... Yêu... Quái...
Vị Y nghe Di Hoa thét lên như thế biết là tới "công chuyện rồi" nàng ta liền đưa tay tỏa nội pháp biến ra hai củ hành trắng to lớn, ném cho Di Hoa một củ rồi la lên.
- Quất nó...
Tiểu nha đầu hiểu ý liền chụp ngay củ hành trắng siêu to khổng lồ, hai dì cháu bật dậy "phi" đến tấn công, quá nhanh quá nguy hiểm về phía tên yêu quái.
Bốp bốp bốp...
- Chết đi đồ yêu quái hại người…
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.