Đầu Bếp Tác Quái - Cút Chiên Bơ
Chương 18: Bắt Yêu Quái
Nguyên Trường Bạch
25/05/2023
Vị Y sau khi dọn hàng quán xong thì muốn đến nha môn tìm Bạch Hiên. Nghe
nói trong thành hôm nay có lễ hội thả đèn, còn có cả gánh hát đến biểu
diễn. Nên muốn tay trong tay tình tứ với Bạch Hiên ngắm đèn, xem lễ hội
nhưng Tiểu Di Hoa cứ bám theo không chịu về.
Ngặt cái là có “cục nhân” Di Hoa chính giữa này, cản đầu cản đuôi. Tiểu nha đầu tinh nghịch thì trong lòng cũng háo hức muốn Vị Y dẫn đi xem hội đèn, nên cứ làm cái đuôi bám riết theo nàng ta. Miệng thì luôn nói:
- A Di con muốn đi xem người ta thả đèn.
Vị Y xụ mặt xuống, nhìn tiểu nha đầu với ánh mắt hình lưỡi kiếm:
- Được rồi được rồi... Chúng ta đến nha môn tìm Thúc Thúc rồi đi được không?
Di Hoa reo lên:
- Hoan hô...
Vậy là hai dì cháu tay trong tay, nhanh chóng đến nha môn tìm Bạch Hiên.
Lúc này bên trong nha môn tắt hết đèn, mọi thứ tối đen như mực. Chuông nhỏ treo trên dây thỉnh thoảng lại rung nhẹ lên, tạo thành tiếng keng keng. Gió bắt đầu thổi mạnh hơn. Khinh Thiếu đứng nép bên trong núi sơn giả khẽ cười đắc chí, đoán là đám yêu quái đang đến.
Đoán đâu là trúng đó…
Từ trên mái nhà xuất hiện hai dáng người cao lớn. Mỗi người trên tay điều cầm theo một bao vải màu trắng. Mũi chúng ngửi ngửi vài cái, tạo thành âm thanh rất lớn, lớn đến nỗi những sai nha đứng bên dưới còn cũng nghe được. Không biết là người hay là yêu, nhìn dáng cao lớn to như hơn con trâu như thế thì chắc chắn là yêu quái thật rồi.
Sai nha mai phục xung quanh bắt đầu có chút sợ sệt, cả đám tụ lại với nhau căng thẳng, hướng mắt quan sát động tĩnh phía trên mái nhà.
Hai tên cao lớn sau khi hít hít vài cái thì chúng nhảy lần lượt xuống giữa sân nha môn. Chưa thấy tên bắt cóc nào mà “nhí nhảnh” như thế, nhảy một cái ta nói cát bụi, gió từ dưới đất hất hết lên. Kẻ mù cũng biết được là "có khách viếng".
Chân chúng “tạ” xuống đất, sức mạnh đè lên làm cho mặt đất rung chuyển nhẹ đúng là "bước nhảy ngàn cân". Hai tên yêu quái lộng hành dường như không sợ ai cả. Chuông nhỏ treo trên dây cảm nhận được yêu khí, chuông reo lên leng keng tạo thành một âm thanh hỗn tạp chói cả tai người.
Tiếng chuông buốt tai này làm hai tên yêu quái khó chịu. Hai mắt nhìn nhau như ra hiệu điều gì đó rồi quay sang đưa mắt tìm kiếm, hình như muốn phá hủy chuông gió đang làm nhức tai của chúng.
Trời khá tối nên không nhìn rõ được khuôn mặt của hai tên yêu quái này. Chỉ nhìn thấy cặp mắt của chúng híp lại, mắt không giống như người. Cái mũi của chúng khá to, đứng trong tối mà vẫn nhìn rõ được hai lỗ mũi to tròn như hai quả trứng. Cả người cơ thịt nổi lên từng thớ, cơ bắp săn chắc. Đặc biệt chúng có mùi gì đó khá tanh hôi như mùi hôi của heo vậy.
Hai tên yêu quái tìm mãi mà không nhìn thấy được chuông gió ở đâu. Chúng đành bước nhanh về hướng cửa phòng, bắt những người bên trong rồi nhanh chóng rời đi, tránh tiếng chuông khó chịu này.
Vừa tiến đến một bước thì đã trúng vào bẫy dây của Khinh Thiếu. Chuông nhỏ lần này rung lên mạnh hơn, bẫy dây nhanh chóng được kích hoạt. Dây đỏ xung quanh hiện ra, từng đoạn dây bay ra quấn hết về phía hai tên yêu quái.
Nhìn thấy nhiều sợ dây đỏ đang bay về phía mình thì cả hai tên yêu quái liền lùi chân lại. Lưng đối lưng với nhau, vào thế phòng thủ rồi đưa mắt tập trung quan sát xung quanh, sẵn sàng ứng chiến.
Dây đỏ theo tiếng chuông rung lao ra vun vút. Đầu dây liên tục xoay tròn tạo thành một áp khí đánh tan bất cứ yêu khí nào mà dây chạm vào. Hai tên yêu quái nhanh chóng dùng tấm bao trắng to trên tay phản công lại đánh chặn những sợ dây đỏ đang lao về phía chúng.
Rầm rầm rầm...
Những đoạn dây đỏ bị hất văng ra rơi xuống mặt đất, dây chạm đến đâu thì đất đá bên dưới, văng lên tung tóe đến đó. Những đoạn dây này khá “dai dẳng”, dây nào bị hất văng ra thì liền trở đầu, bay ngược lại tiếp tục tấn công hai tên yêu quái.
Thêm tiếng chuông liên tục quấy nhiều làm cho yêu quái bị mất phương hướng không tập trung được, những thức đánh trả cũng không còn chính xác nữa.
Dây bay ra ngày càng nhiều, giống như tơ nhện khiến cho hai tên yêu quái đánh chặn hụt cả hơi. Thân hình của chúng quá to lớn, nên bước chân di chuyển khá chậm. Mọi sự phản công lại điều yếu ớt. Dây đỏ như mưa rào liên tục bay ra từ nhiều hướng, chỉ trong tích tắc là đã bắt trói được hai tên yêu quái.
Yêu quái bị trói chặt, chúng cố gắng vùng vẫy, dùng hết sức để bứt sợ dây ra nhưng dùng sức bao nhiêu, dây lại càng siết chặt hơn bấy nhiêu, hút hết sức lực của hai tên yêu quái làm cho chúng thở hỗn hểnh.
Sai nha ẩn náu bên trong mừng rỡ, đại công cáo thành cuối cùng bắt được yêu quái rồi, lập được công lớn với quan huyện đại nhân, thế nào cũng được trọng thưởng. Nghĩ như thế đám sai nha liền lao ra hùng hổ cầm đao, kiếm vây quanh hai tên yêu quái. Ai cũng mừng rỡ giành nhau công lớn.
Ngặt cái là có “cục nhân” Di Hoa chính giữa này, cản đầu cản đuôi. Tiểu nha đầu tinh nghịch thì trong lòng cũng háo hức muốn Vị Y dẫn đi xem hội đèn, nên cứ làm cái đuôi bám riết theo nàng ta. Miệng thì luôn nói:
- A Di con muốn đi xem người ta thả đèn.
Vị Y xụ mặt xuống, nhìn tiểu nha đầu với ánh mắt hình lưỡi kiếm:
- Được rồi được rồi... Chúng ta đến nha môn tìm Thúc Thúc rồi đi được không?
Di Hoa reo lên:
- Hoan hô...
Vậy là hai dì cháu tay trong tay, nhanh chóng đến nha môn tìm Bạch Hiên.
Lúc này bên trong nha môn tắt hết đèn, mọi thứ tối đen như mực. Chuông nhỏ treo trên dây thỉnh thoảng lại rung nhẹ lên, tạo thành tiếng keng keng. Gió bắt đầu thổi mạnh hơn. Khinh Thiếu đứng nép bên trong núi sơn giả khẽ cười đắc chí, đoán là đám yêu quái đang đến.
Đoán đâu là trúng đó…
Từ trên mái nhà xuất hiện hai dáng người cao lớn. Mỗi người trên tay điều cầm theo một bao vải màu trắng. Mũi chúng ngửi ngửi vài cái, tạo thành âm thanh rất lớn, lớn đến nỗi những sai nha đứng bên dưới còn cũng nghe được. Không biết là người hay là yêu, nhìn dáng cao lớn to như hơn con trâu như thế thì chắc chắn là yêu quái thật rồi.
Sai nha mai phục xung quanh bắt đầu có chút sợ sệt, cả đám tụ lại với nhau căng thẳng, hướng mắt quan sát động tĩnh phía trên mái nhà.
Hai tên cao lớn sau khi hít hít vài cái thì chúng nhảy lần lượt xuống giữa sân nha môn. Chưa thấy tên bắt cóc nào mà “nhí nhảnh” như thế, nhảy một cái ta nói cát bụi, gió từ dưới đất hất hết lên. Kẻ mù cũng biết được là "có khách viếng".
Chân chúng “tạ” xuống đất, sức mạnh đè lên làm cho mặt đất rung chuyển nhẹ đúng là "bước nhảy ngàn cân". Hai tên yêu quái lộng hành dường như không sợ ai cả. Chuông nhỏ treo trên dây cảm nhận được yêu khí, chuông reo lên leng keng tạo thành một âm thanh hỗn tạp chói cả tai người.
Tiếng chuông buốt tai này làm hai tên yêu quái khó chịu. Hai mắt nhìn nhau như ra hiệu điều gì đó rồi quay sang đưa mắt tìm kiếm, hình như muốn phá hủy chuông gió đang làm nhức tai của chúng.
Trời khá tối nên không nhìn rõ được khuôn mặt của hai tên yêu quái này. Chỉ nhìn thấy cặp mắt của chúng híp lại, mắt không giống như người. Cái mũi của chúng khá to, đứng trong tối mà vẫn nhìn rõ được hai lỗ mũi to tròn như hai quả trứng. Cả người cơ thịt nổi lên từng thớ, cơ bắp săn chắc. Đặc biệt chúng có mùi gì đó khá tanh hôi như mùi hôi của heo vậy.
Hai tên yêu quái tìm mãi mà không nhìn thấy được chuông gió ở đâu. Chúng đành bước nhanh về hướng cửa phòng, bắt những người bên trong rồi nhanh chóng rời đi, tránh tiếng chuông khó chịu này.
Vừa tiến đến một bước thì đã trúng vào bẫy dây của Khinh Thiếu. Chuông nhỏ lần này rung lên mạnh hơn, bẫy dây nhanh chóng được kích hoạt. Dây đỏ xung quanh hiện ra, từng đoạn dây bay ra quấn hết về phía hai tên yêu quái.
Nhìn thấy nhiều sợ dây đỏ đang bay về phía mình thì cả hai tên yêu quái liền lùi chân lại. Lưng đối lưng với nhau, vào thế phòng thủ rồi đưa mắt tập trung quan sát xung quanh, sẵn sàng ứng chiến.
Dây đỏ theo tiếng chuông rung lao ra vun vút. Đầu dây liên tục xoay tròn tạo thành một áp khí đánh tan bất cứ yêu khí nào mà dây chạm vào. Hai tên yêu quái nhanh chóng dùng tấm bao trắng to trên tay phản công lại đánh chặn những sợ dây đỏ đang lao về phía chúng.
Rầm rầm rầm...
Những đoạn dây đỏ bị hất văng ra rơi xuống mặt đất, dây chạm đến đâu thì đất đá bên dưới, văng lên tung tóe đến đó. Những đoạn dây này khá “dai dẳng”, dây nào bị hất văng ra thì liền trở đầu, bay ngược lại tiếp tục tấn công hai tên yêu quái.
Thêm tiếng chuông liên tục quấy nhiều làm cho yêu quái bị mất phương hướng không tập trung được, những thức đánh trả cũng không còn chính xác nữa.
Dây bay ra ngày càng nhiều, giống như tơ nhện khiến cho hai tên yêu quái đánh chặn hụt cả hơi. Thân hình của chúng quá to lớn, nên bước chân di chuyển khá chậm. Mọi sự phản công lại điều yếu ớt. Dây đỏ như mưa rào liên tục bay ra từ nhiều hướng, chỉ trong tích tắc là đã bắt trói được hai tên yêu quái.
Yêu quái bị trói chặt, chúng cố gắng vùng vẫy, dùng hết sức để bứt sợ dây ra nhưng dùng sức bao nhiêu, dây lại càng siết chặt hơn bấy nhiêu, hút hết sức lực của hai tên yêu quái làm cho chúng thở hỗn hểnh.
Sai nha ẩn náu bên trong mừng rỡ, đại công cáo thành cuối cùng bắt được yêu quái rồi, lập được công lớn với quan huyện đại nhân, thế nào cũng được trọng thưởng. Nghĩ như thế đám sai nha liền lao ra hùng hổ cầm đao, kiếm vây quanh hai tên yêu quái. Ai cũng mừng rỡ giành nhau công lớn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.