Đầu Bếp Xuyên Về Cổ Đại Làm Giàu Ký
Chương 48: Tai Vách Mạch Rừng (2)
Tiêu Cửu Ly
27/05/2024
Tứ thẩm cười hắc hắc, nói: “Bàn Nha, chúng ta đều là một nhà. Nhà ta có chút tiền nhàn rỗi, ta nhìn quán ăn của ngươi có thể kiếm được tiền, nếu không ta cho ngươi mượn một ít tiền, sau này trả cả gốc lẫn lãi cho ta là được”
Nhà tứ thúc thỉnh thoảng có ít bạc cho vay nặng lãi , Bàn Nha đã biết, nhưng nàng không ngờ Tứ thẩm đem chủ ý đánh tới trên người mình. Vay nặng lãi, cũng không phải người bình thường có thể dính vào, huống hồ Bàn nha biết nhà Lão Tứ không tử tế, hắn căn bản không muốn cùng nàng bàn chuyện làm ăn gì?
"Đa tạ tứ thẩm đã có lòng tốt. Chỉ là việc buôn bán của ta nhỏ, không thể vay nặng lãi được." Bàn Nha lắc đầu, quay người tiếp tục làm việc.
“ Ai ta nói, ngươi đứa nhỏ này thế nào lại khách khí như vậy ?" tứ thẩm giữ chặt Bàn Nha nói: “Tứ thẩm cho ngươi vay tiền, sao có thể tính lãi cao được? chỉ thu ngươi một chút lãi thôi, nếu không tin tưởng ta, liền đem Đại bá ngươi gọi tới , tứ thẩm ta chính là lá gan lớn hơn trời, cũng không dám ở trước mặt đại bá của ngươi giở trò."
Bàn Nha thấy quoái lạ, không có một chút nào tin tưởng tứ thẩm lại có ý tốt cho mình mượn tiền như vậy, chẳng qua nàng xác thực thiếu tiền, nếu đủ tiền thuê một cửa hàng trong trấn để bán đồ ăn, nàng sẽ không phải mỗi ngày đều dậy sớm để làm Lương Bì.
"Kia, đi..." Bàn Nha ngập ngừng rồi nói với tứ thẩm: “Ta không biết chữ, liền mời Đại bá đến làm người trung gian."
Tứ thẩm thấy Bàn Nha mắc bẫy, trong lòng mừng thầm, lập tức liền muốn cùng Bàn Nha ký giấy nợ. Sợ Trương Nhị tiết lộ việc ăn trộm bí phương, nên dẫn Bàn Nha đi tới nhà Trương đại bá.
Trương đại bá làm trung gian, Tứ thẩm cho Trương Bàn Nha vay năm lạng bạc với lãi suất mười văn một tháng, thỏa thuận sau ba tháng sẽ trả đầy đủ cả gốc và lãi.
Giấy nợ do Trương đại bá viết, Bàn Nha liếc nhìn nội dung không có vấn đề, nàng chỉ cần trả lại số tiền này trong vòng ba tháng. Bàn Nha có lòng tin, nàng có thể trong ba tháng thu hồi vốn đồng thời có lợi nhuận, cho nên trả tiền không thành vấn đề.
Tứ thẩm gọi Trương Loan về nhà lấy năm lạng bạc, hai bên ấn dấu tay, Bàn Nha lấy số bạc đó cất cẩn thận, không để cha nàng trộm đi.
Tiền thuê một cửa hàng nhỏ ven đường trong trấn khoảng một lượng bạc một tháng, ngoài việc trang trí đơn giản, thuê người, chuẩn bị bàn ghế các loại, năm lượng bạc cũng gần đủ chi phí ba tháng.
Bàn Nha liền vào trấn tìm các cậu thương lượng chuyện mở cửa hàng, tiện thể nhìn nương nàng một chút.
Nhà tứ thúc thỉnh thoảng có ít bạc cho vay nặng lãi , Bàn Nha đã biết, nhưng nàng không ngờ Tứ thẩm đem chủ ý đánh tới trên người mình. Vay nặng lãi, cũng không phải người bình thường có thể dính vào, huống hồ Bàn nha biết nhà Lão Tứ không tử tế, hắn căn bản không muốn cùng nàng bàn chuyện làm ăn gì?
"Đa tạ tứ thẩm đã có lòng tốt. Chỉ là việc buôn bán của ta nhỏ, không thể vay nặng lãi được." Bàn Nha lắc đầu, quay người tiếp tục làm việc.
“ Ai ta nói, ngươi đứa nhỏ này thế nào lại khách khí như vậy ?" tứ thẩm giữ chặt Bàn Nha nói: “Tứ thẩm cho ngươi vay tiền, sao có thể tính lãi cao được? chỉ thu ngươi một chút lãi thôi, nếu không tin tưởng ta, liền đem Đại bá ngươi gọi tới , tứ thẩm ta chính là lá gan lớn hơn trời, cũng không dám ở trước mặt đại bá của ngươi giở trò."
Bàn Nha thấy quoái lạ, không có một chút nào tin tưởng tứ thẩm lại có ý tốt cho mình mượn tiền như vậy, chẳng qua nàng xác thực thiếu tiền, nếu đủ tiền thuê một cửa hàng trong trấn để bán đồ ăn, nàng sẽ không phải mỗi ngày đều dậy sớm để làm Lương Bì.
"Kia, đi..." Bàn Nha ngập ngừng rồi nói với tứ thẩm: “Ta không biết chữ, liền mời Đại bá đến làm người trung gian."
Tứ thẩm thấy Bàn Nha mắc bẫy, trong lòng mừng thầm, lập tức liền muốn cùng Bàn Nha ký giấy nợ. Sợ Trương Nhị tiết lộ việc ăn trộm bí phương, nên dẫn Bàn Nha đi tới nhà Trương đại bá.
Trương đại bá làm trung gian, Tứ thẩm cho Trương Bàn Nha vay năm lạng bạc với lãi suất mười văn một tháng, thỏa thuận sau ba tháng sẽ trả đầy đủ cả gốc và lãi.
Giấy nợ do Trương đại bá viết, Bàn Nha liếc nhìn nội dung không có vấn đề, nàng chỉ cần trả lại số tiền này trong vòng ba tháng. Bàn Nha có lòng tin, nàng có thể trong ba tháng thu hồi vốn đồng thời có lợi nhuận, cho nên trả tiền không thành vấn đề.
Tứ thẩm gọi Trương Loan về nhà lấy năm lạng bạc, hai bên ấn dấu tay, Bàn Nha lấy số bạc đó cất cẩn thận, không để cha nàng trộm đi.
Tiền thuê một cửa hàng nhỏ ven đường trong trấn khoảng một lượng bạc một tháng, ngoài việc trang trí đơn giản, thuê người, chuẩn bị bàn ghế các loại, năm lượng bạc cũng gần đủ chi phí ba tháng.
Bàn Nha liền vào trấn tìm các cậu thương lượng chuyện mở cửa hàng, tiện thể nhìn nương nàng một chút.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.