Đầu Bếp Xuyên Về Cổ Đại Làm Giàu Ký
Chương 49: Tai Vách Mạch Rừng (3)
Tiêu Cửu Ly
27/05/2024
Tứ thẩm cùng Trương Loan đi ra ngoài, xa xa nhìn thân ảnh Bàn Nha hai người không nhịn được cười xấu xa lên..
“Loan Loan, con đi theo nó xem nó muốn mở cửa hàng ở đâu. chúng ta liền mở cửa hàng đối diện với nó. Nếu nó bán một bát Lương Bì một văn thì chúng ta sẽ bán rẻ gấp đôi ! Thua thiệt ít bạc không tính là cái gì. Dù sao thì nhà chúng ta cũng có vốn, không sợ thua thiệt chút tiền này.. Chờ sau ba tháng, nó không có đủ khả năng trả tiền, hoặc là lấy đất đền bù cho nhà chúng ta , hoặc là đi Nha Môn kiện nó, cho nó ăn cơm tù! Lúc đó Trương Bàn Nha không lật người nổi , nhà chúng ta là nhà duy nhất bán Lương Bì trong trấn. Nghỉ bán bao nhiêu tiền một bát liền bán bấy nhiêu, nhất định sẽ kiếm được rất nhiều tiền!” Tứ thẩm cười như con cáo, tay cầm giấy nợ run run vì rung động..
Trương Loan nói: “Được, nương, con đi theo nó ngay!”
"Ừm, con đừng để nó phát hiện. Ta sẽ đến nhà Trương Lão Nhị bảo hắn im miệng, đừng để lọt ra ngoài." Hại mẹ con Trương Loan chia ra làm việc..
Tứ thẩm trên đường mua một ít thịt lợn kho , và một bầu rượu mang sang nhà Trương Nhị, Trương Nhị đang nằm trên giường đói bụng thì thấy nàng dâu Lão Tứ mang đồ ăn đến. Hắn vui vẻ đứng dậy nhưng không thấy Trương Loan liền nói: “Loan Loan đâu?”
“Loan Loan đang đi thu dọn phòng, chờ thêm mấy ngày liền đón nhị ca qua.” Bà ta đặt gói giấy dầu đựng thịt kho vào tay Trương Nhị, cười nói: “Nhị ca, Ngươi liền đợi ngày hưởng phúc a”
Trương Nhị mỉm cười, híp lại mắt lại, gắp miếng thịt kho lên nhai , uống mấy ngụm rượu, thở dài: “Vẫn là nhi tử tốt, sinh khuê nữ cái rắm cũng không có, cùi chỏ toàn ngoặt ra bên ngoài ."
Tứ thẩm nói: "Đúng thế, và sau Loan Loan sẽ hiếu thảo với ngươi như cha ruột của mình ! Chờ bí phương kia kiếm ra tiền, Loan Loan cưới nàng dâu sinh nhi tử, nhị ca liền chờ ôm cháu trai đi!""
Trương Nhị chỉ sinh được một khuê nữ, cả một đời không nghĩ tới việc ôm cháu . Liền bị tứ thẩm lừa gạt, bà ta nhân cơ hội nhắc nhở: “Nhị ca, Ngươi nhất định phải quản tốt cái miệng a, nếu để Bàn Nha biết chúng ta trộm bí phương của nàng, nàng sẽ làm ầm ĩ lên. Loan Loan sẽ khó lòng đưa ngươi về nhà!"
Trương Nhị dùng sức gật đầu: "nàng dâu Lão Tứ, ngươi yên tâm, cái miệng này của ta kín vô cùng!"
Tứ thẩm gật đầu, lại tự mình đi vào bếp của Bàn Nha dạo hai vòng, cẩn thận kiểm tra các loại nguyên vật liệu. Một số gia vị Bàn Nha làm chưa dùng đến được treo trong giỏ, bà ta nhặt lên ngửi.
Tứ thẩm đi ra phòng bếp thì chợt nhìn thấy một bóng người vụt qua cửa sổ sau bếp, vội đuổi theo thì nhìn thấy Trương đại tẩu vội vàng hấp tấp từ bụi rậm phía sau đống củi đi tới. .
Đầu óc của tứ thẩm ong ong, lúc nói chuyện với Trương Nhị, bà ta không để ý rằng ở ngoài còn có người khác, nhìn vẻ mặt hoảng hốt của Trương đại tẩu, bà ta nghĩ: Hỏng rồi! bà ta và Trương Nhị nói chuyện đã bị nàng ta nghe được!
“Loan Loan, con đi theo nó xem nó muốn mở cửa hàng ở đâu. chúng ta liền mở cửa hàng đối diện với nó. Nếu nó bán một bát Lương Bì một văn thì chúng ta sẽ bán rẻ gấp đôi ! Thua thiệt ít bạc không tính là cái gì. Dù sao thì nhà chúng ta cũng có vốn, không sợ thua thiệt chút tiền này.. Chờ sau ba tháng, nó không có đủ khả năng trả tiền, hoặc là lấy đất đền bù cho nhà chúng ta , hoặc là đi Nha Môn kiện nó, cho nó ăn cơm tù! Lúc đó Trương Bàn Nha không lật người nổi , nhà chúng ta là nhà duy nhất bán Lương Bì trong trấn. Nghỉ bán bao nhiêu tiền một bát liền bán bấy nhiêu, nhất định sẽ kiếm được rất nhiều tiền!” Tứ thẩm cười như con cáo, tay cầm giấy nợ run run vì rung động..
Trương Loan nói: “Được, nương, con đi theo nó ngay!”
"Ừm, con đừng để nó phát hiện. Ta sẽ đến nhà Trương Lão Nhị bảo hắn im miệng, đừng để lọt ra ngoài." Hại mẹ con Trương Loan chia ra làm việc..
Tứ thẩm trên đường mua một ít thịt lợn kho , và một bầu rượu mang sang nhà Trương Nhị, Trương Nhị đang nằm trên giường đói bụng thì thấy nàng dâu Lão Tứ mang đồ ăn đến. Hắn vui vẻ đứng dậy nhưng không thấy Trương Loan liền nói: “Loan Loan đâu?”
“Loan Loan đang đi thu dọn phòng, chờ thêm mấy ngày liền đón nhị ca qua.” Bà ta đặt gói giấy dầu đựng thịt kho vào tay Trương Nhị, cười nói: “Nhị ca, Ngươi liền đợi ngày hưởng phúc a”
Trương Nhị mỉm cười, híp lại mắt lại, gắp miếng thịt kho lên nhai , uống mấy ngụm rượu, thở dài: “Vẫn là nhi tử tốt, sinh khuê nữ cái rắm cũng không có, cùi chỏ toàn ngoặt ra bên ngoài ."
Tứ thẩm nói: "Đúng thế, và sau Loan Loan sẽ hiếu thảo với ngươi như cha ruột của mình ! Chờ bí phương kia kiếm ra tiền, Loan Loan cưới nàng dâu sinh nhi tử, nhị ca liền chờ ôm cháu trai đi!""
Trương Nhị chỉ sinh được một khuê nữ, cả một đời không nghĩ tới việc ôm cháu . Liền bị tứ thẩm lừa gạt, bà ta nhân cơ hội nhắc nhở: “Nhị ca, Ngươi nhất định phải quản tốt cái miệng a, nếu để Bàn Nha biết chúng ta trộm bí phương của nàng, nàng sẽ làm ầm ĩ lên. Loan Loan sẽ khó lòng đưa ngươi về nhà!"
Trương Nhị dùng sức gật đầu: "nàng dâu Lão Tứ, ngươi yên tâm, cái miệng này của ta kín vô cùng!"
Tứ thẩm gật đầu, lại tự mình đi vào bếp của Bàn Nha dạo hai vòng, cẩn thận kiểm tra các loại nguyên vật liệu. Một số gia vị Bàn Nha làm chưa dùng đến được treo trong giỏ, bà ta nhặt lên ngửi.
Tứ thẩm đi ra phòng bếp thì chợt nhìn thấy một bóng người vụt qua cửa sổ sau bếp, vội đuổi theo thì nhìn thấy Trương đại tẩu vội vàng hấp tấp từ bụi rậm phía sau đống củi đi tới. .
Đầu óc của tứ thẩm ong ong, lúc nói chuyện với Trương Nhị, bà ta không để ý rằng ở ngoài còn có người khác, nhìn vẻ mặt hoảng hốt của Trương đại tẩu, bà ta nghĩ: Hỏng rồi! bà ta và Trương Nhị nói chuyện đã bị nàng ta nghe được!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.