Đấu Phá Thương Khung

Chương 452: Khen thưởng

Thiên Tằm Thổ Đậu

27/03/2013



Thanh âm nghe già nua của Tô trưởng lão chậm rãi vang vọng, tất cả các trận đấu đều lập tức dừng lại, ở trên sườn núi, tất cả cựu học viên của nội viện mồm miệng há hốc như muốn nói cái gì, kết quả là muốn nói gì đó cũng đều không phun ra nổi.

“A!”

Bên ngoài bìa rừng không khí rơi vào trầm mặc, một lát sau tất cả các tân học viên rốt cuộc không nhịn được sự cuồng hỉ trong lòng, tiếng hoan hô nổi lên liên miên bất tuyệt, chiến đấu gian khổ gần 5 - 6 ngày nay, bây giờ rốt cuộc là có được hồi báo, việc này làm sao mà không khiến cho bọn họ vui mừng ?

Nghe được tiếng hoan hô từ phía sau vang vọng mà đến. Tiêu Viêm tại trên khuôn mặt vốn dĩ là đang tái nhợt chợt hiện lên một chút nét cười. Ôm lấy ngực nhẹ nhàng ho khan vài tiếng, quay đầu nhìn lại thấy được Huân Nhi ba người cũng đồng dạng là sắc mặt một mảnh vui sướng, cười nói :

“Xem ra những vật đã tới tay, không cần phải giao ra nữa rồi”

“Tiêu Viêm ca ca, không có việc gì chứ ?” Nhìn thấy sắc mặt của Tiêu Viêm, Huân Nhi bước nhanh đi lên phía trước hai bước dìu hắn đi trên nét mặt mang theo một chút đau lòng mà hỏi dò.

“Không có gì, chỉ là hơi có chút mất sức mà thôi.”Tiêu Viêm khoát khoát tay cười, Phật Nộ Hỏa Liên uy lực tất nhiên không nhỏ, nhưng đấu khí cùng với linh hồn lực lượng để sử dụng nó tiêu hao thật sự quá lớn, lấy thực lực của Tiêu Viêm bây giờ, cho dù ở vào trạng thái toàn thịnh thì cũng chỉ có thể thi triển một lần, nếu là cố sức vận dụng lần thứ hai mà nói, chỉ sợ cũng sẽ kiệt lực mà rơi vào trạng thái hôn mê.

“Không nghĩ tới ngươi thật sự là còn có bản lĩnh như vậy, khó trách Huân Nhi đối với ngươi nhớ mãi không quên, thật sự là đáng tiếc a ……" Hổ Gia vỗ vỗ bả vai Tiêu Viêm vài cái, cùng nhau chiến đấu đó là con đường tốt nhất bồi dưỡng nên quan hệ hữu nghị, trải qua nhiều ngày ở cạnh nhau, vốn dĩ là bởi vì trong cuộc thi tuyển Tiêu Viêm đã ra tay quá nặng làm nàng sinh ra oán khí, bây giờ ngược lại tiêu tán không còn, nói thật lòng là mọi mặt biểu hiện của Tiêu Viêm trong những ngày qua, quả thật đã khiến cho nàng nhìn hắn với một cặp mắt khác xưa.

“Huân Nhi ánh mắt đích xác không tệ, bất quá….. Ta sẽ cố gắng tu luyện để vượt qua ngươi.” Ngô Hạo ngẩng đầu hướng về phía Tiêu Viêm tạo nên một động tác cứng nhắc, hiển nhiên đối với một người tính tình khô khốc hơn nữa chỉ biết lo tu luyện, chiến đấu cuồng nhân như hắn mà nói, rất ít đối với người khác hiện ra một chút tươi cười.

Tiêu Viêm cười cười, khẽ nói : “Đừng đem tất cả công lao đều ném hết lên người của ta, ta tự biết cân lượng của mình. Không có sự trợ giúp của các ngươi, ta dù cho có mạnh mẽ như thế nào cũng không thể đi đến nơi đây, muốn làm anh hùng, cho dù có đảm lược, nhưng ở tại nơi này cũng không thể đi xa được như vậy, mà cũng không thích hợp trong tình huống này”

Nghe vậy, Hổ Gia, Ngô Hạo yên lặng gật đầu. Có được một chút thành công nhưng lại không kiêu ngạo, người trẻ tuổi thường thường đều có đôi chút bốc đồng cùng cuồng vọng, tựa hồ cùng thiếu niên lão thành này một điểm cũng không có quan hệ, bằng vào điểm này, thật sự là làm cho bọn họ cảm thán không thôi.

“Tô trưởng lão, chúng ta còn không có thua !”Ngay tại lúc đám người của Tiêu Viêm đang nói chuyện thì, đột nhiên có một đạo âm thanh mang theo tâm trạng không cam lòng vang lên, mọi người đều quay đầu nhìn lại, hóa ra là do La Hầu đang ngồi ở dưới đất phát ra, người này bây giờ khuôn mặt đang bị bao phủ bởi một màu đỏ bừng, hiển nhiên, hắn bởi vì bị thua trên tay một đại đấu sư, cho nên tâm trạng buồn bực uất ức mà phát ra.

“Đúng, chúng ta còn không có thua, chúng ta đều còn có thể tiếp tục chiến đấu”Nghe được đội trưởng lên tiếng, bốn gã thành viên Bạch Sát đội còn lại đều lên tiếng phụ họa, lấy chiến đấu lúc trước mà xem, chỉ cần cho bọn họ đủ thời gian, mấy tên tân sinh kia cơ hồ toàn bộ sẽ bị thua, cho nên, bọn họ bây giờ đều là không muốn thừa nhận kết cục thất bại như lời vị trưởng lão vừa tuyên bố.

“Tất cả im miệng cho ta !”. Tô trưởng lão mặt hơi trầm xuống, lạnh lùng quát.



Nhìn thấy Tô trưởng lão tức giận, tất cả mọi người cũng nhanh trí không dám hé mồm, không dám lên tiếng gì nữa, kể cả La Hầu.

“Lúc trước nếu như là không có ta ra tay, ngươi thật còn có mạng đứng ở chỗ này sao?” Tô trưởng lão quay đầu, nhìn vẻ mặt không cam của La Hầu lạnh giọng nói.

La Hầu sắc mặt trắng nhợt, cắn răng, một lát sau, cũng là chậm rãi ngồi xuống, hắn rõ ràng, lúc trước nếu như Tô trưởng lão không có ra tay mà nói, chỉ sợ ở trong nội viện, đã không còn có cái tên La Hầu nữa rồi.

“Bại chính là bại, sao còn tìm cớ quanh co ?” Hừ lạnh một cái, Tô trưởng lão ánh mắt nhìn bốn phía, trầm giọng nói : “Ta đã nói, lần “cuộc săn hoả năng” này đến đây kết thúc, các ngươi nếu vẫn như cũ không phục, chờ tân học viên đi vào nội viện một tháng sau, có thể trực tiếp đưa ra lời khiêu chiến với bọn hắn, chỉ cần bọn hắn đáp ứng, nội viện thi đấu trường lúc nào cũng rộng mở, nhưng bây giờ, tất cả đều phải im miệng cho ta.”

“Hừ!”Liếc mắt về phía La Hầu đang ở phía sau một cái, Tô trưởng lão ánh mắt lại một lần nữa quét về phía đám người của Tiêu Viêm, sắc mặt lúc này mới hòa hoãn : “ Trở thành người chiến thắng trong “cuộc săn hoả năng” lần này, tất cả tân sinh ở đây sẽ có được 20 ngày hỏa năng, mà Tiêu Viêm, Tiêu Huân Nhi, Hổ Gia, Ngô Hạo tất được thưởng thêm “Thanh hỏa tinh tạp” cộng thêm 30 ngày hỏa năng.”

“Thanh hỏa tinh tạp ?”

Nghe được lời nói cuối cùng của Tô trưởng lão phát ra. Trên sườn núi không khỏi có chút ồ lên, từng đạo ánh mắt hâm mộ quét về hướng bốn người bọn Tiêu Viêm đang ở trong sân.

“Thanh hỏa tinh tạp ? Đây là vật gì ?” Bọn người Tiêu Viêm tự nhiên là đối với cái gọi là “Thanh hỏa tinh tạp” có chút mờ mịt, mặt đối mặt liếc mắt nhìn nhau, tất cả đều có một chút nghi hoặc.

“Ha ha, ở tại bên trong nội viện, hỏa tinh tạp phân biệt từ thấp đến cao, chia làm hắc, lam, thanh, xích, tử 5 loại màu sắc, hắc sắc tinh tạp trong tay các ngươi là tinh tạp cấp thấp nhất, loại tinh tạp này, chỉ có thể ở “Thiên Phần Luyện Khí Tháp” tầng thứ nhất và tầng thứ hai tu luyện, mà lam sắc tinh tạp là ở tầng thứ ba và tầng thứ tư, cứ như vậy mà tính tới.”

“Muốn thăng cấp cho tinh tạp, tại bên trong nội viện thì cần phải đem “Hỏa năng” đổi lấy,lấy một cái thí dụ, nếu muốn từ hắc sắc tinh tạp đổi thành lam sắc tinh tạp, cần phải nạp 100 ngày “Hỏa năng”, mà từ lam sắc tinh tạp đổi thành thanh sắc tinh tạp, tất cần phải nạp 200 ngày “Hỏa năng”, hiện tại các ngươi có được “Thanh sắc tinh tạp” phần thưởng, đó là tương đương với việc tiết kiệm được 300 ngày “Hỏa năng”, đây cũng không phải là một con số nhỏ, tất cả cựu học viên đang có mặt tại đây. Ngoại trừ La Hầu tại một thời gian trước đem lam sắc tinh tạp thăng cấp thành thanh sắc tinh tạp ra, phần lớn mọi người đều là sử dụng lam sắc tinh tạp.” Nhìn thấy đám người Tiêu Viêm biểu lộ bộ dáng nghi hoặc, Tô trưởng lão cười cười giải thích.

“300 ngày “Hỏa năng” ?” Nghe được số lượng này, bọn người Tiêu Viêm mới hiểu được vì sao đám người xung quanh lại có ánh mắt tràn ngập hâm mộ như vậy, bọn họ ở trong rừng rậm đoạt toàn bộ của cựu học viên, hơn nữa lại thêm phần thưởng, mà vẫn không có một một cái tinh tạp của bất kỳ người nào vượt quá số 100, bởi vậy có thể nhìn ra. Trong nội viện tìm kiếm “Hỏa năng”, hẳn là có một chút khó khăn.

Tô trưởng lão sau khi giải thích xong, tay nhoáng lên một cái, 4 cái thanh sắc tinh tạp liền xuất hiện ở trong lòng bàn tay. Búng tay bắn ra, tinh tạp liền bay về phía đám người Tiêu Viêm cuối cùng là dừng lại ở tại khoảng không trước mặt họ.

“Phần thưởng đã ở bên trong, các ngươi đem hắc sắc tinh tạp lấy ra mà thay đổi, sau đó giao nó trả lại cho ta.”

Nghe vậy, bọn người Tiêu Viêm vội vàng làm theo, một lát sau đem hắc sắc tinh tạp vốn đã trống không đưa cho Tô trưởng lão.

Quan sát hắc sắc tinh tạp, Tô trưởng lão khẽ gật đầu, tủm tỉm cười nói : “Tốt lắm, các ngươi cũng đã thông qua “Hỏa năng cuộc săn”. Như vậy đi theo ta đi vào nội viện đi thôi.” Dứt lời, hắn là dẫn đầu xoay người, hướng một chỗ cầu thang đầy đá vụn trên sườn núi chậm rãi bước vào.



“Rôt cuộc có thể đi vào nội viện rồi, thật sự là không dễ dàng!”Nhìn theo bóng dáng của Tô trưởng lão, Tiêu Viêm thở ra một hơi thật dài, để có thể đi vào nội viện, không biết đã phí của bọn hắn bao nhiêu là tinh lực, đầu tiên là cuộc thi tuyển, đến “Hỏa năng cuộc săn”, nội viện nơi này ,….đích xác là không có giống như tưởng tượng dễ vào như vậy.

“Đi thôi !”

Nhìn sang đám người Huân Nhi vẫy vẫy tay, Tiêu Viêm dẫn đầu, tại dưới tất cả mọi đạo ánh mắt ở trên sườn núi đang nhìn chăm chú vào đám người của mình, đi theo phía sau Tô trưởng lão hướng cầu thang cất bước đi lên.

Cầu thang này cũng không coi là cao, vẻn vẹn 1, 2 phút , đám người Tiêu Viêm đã lên đến tầng cuối cùng, sau đó thân thể nhích tới đứng ở trên sườn núi, ánh mắt hướng phía trước vừa nhìn, cảnh tượng xuất hiện trong tầm mắt, làm cho bọn họ chậm rãi hít vào một hơi lãnh khí.

“Đây là nội viện sao ?” Giọng nói thì thào, vốn từ trong miệng của tân học viên đang đứng ở trên sườn núi phát ra.

Phía sau sườn núi, chính là một cái bồn địa bị lõm xuống có diện tích cực lớn, hình dạng của bồn địa này, liền giống như là bị một tảng thiên thạch thật lớn từ trên trời rơi xuống trực tiếp tạo thành.

Bên trong bồn địa, những kiến trúc cao lớn được dựng lên trong đó, từ trên nhìn xuống, có thể nhìn thấy từng đạo bóng đen bất tận không ngừng từ vật kiến trúc phía trên thiểm lược mà qua, trải rộng về phái trước, nhưng cũng là phát hiện ra được, diện tích của bồn địa rộng lớn tới nổi có một chút thần kỳ, tầm mắt nhìn tới cuối, vẫn là như cũ chỉ có thể thấy được những kiến trúc cao ngất cùng với một màu cây xanh biếc.

Khó mà có thể tưởng tượng ra được, tại vô tận núi non ở phía sau của Già Nam học viện, cư nhiên lại có thể ẩn dấu được một khu vực thần kỳ đến như vậy.

“Ha hả, các tiểu tử, hoan nghênh các ngươi đi vào khu vực trọng yếu của Già Nam học viện : Nội Viện !” Mỉm cười nhìn thấy vẻ mặt rung động hiện lên trên khuôn mặt của tất cả tân học viên, Tô trưởng lão vỗ vỗ đôi tay, cười nói.

“Cường giả ở nơi này, thật nhiều.” Ngô Hạo khuôn mặt nổi lên một chút cuồng nhiệt thấp giọng nói.

Nghe vậy, Tiêu Viêm là chỉ biết cười trừ, cái tên gia hỏa này thật không hổ là chiến đấu cuồng nhân…..

Chuyển ánh mắt lên, Tiêu Viêm chậm rãi từ thật lớn bồn địa đảo qua một vòng, một lát sau, cũng là hít vào một hơi thật sâu. Ở trong lòng lẩm bẩm nói : “Vẫn Lạc Tâm Viêm ….. Thật sự là có ở trong này sao ? Hy vọng là không có làm cho ta thất vọng.”

“Tốt lắm, nếu cuộc săn cũng đã kết thúc, như vậy tất cả tân học viên cũng theo ta tiến vào nội viện đi, trước hết cần phải thu xếp ổn thỏa cho các ngươi, các ngưởi giờ đã trở thành một trong những thành viên của nội viện, tin ta đi, chỉ cần các ngươi có thể ở trong này kiên trì đến cùng, đợi đến lúc các ngươi đi ra ngoài, lúc đó các ngươi sẽ cảm thấy tất cả nỗ lực của mình đều có cái giá xứng đáng của nó.” Tô trưởng lão ánh mắt dừng lại ở trên đám người của Tiêu Viêm, chậm rãi nói.

Tất cả tân học viên đều khẽ gật đầu, từ những vị cựu học viên trên người, bọn họ đã có thể phát hiện, tu luyện ở bên trong nội viện là có thể đạt được lợi ích thật lớn như thế nào !

“ Đi ! Tất cả mọi người đều theo ta mau!”Vung tay lên, Tô trưởng lão chợt hóa thành một đạo thân ảnh mờ ảo lao vút về phía bồn địa, ngay lập tức tất cả tân học viên cũng đều chuyển động thân hình, cảnh tượng lúc này giống như đàn châu chấu bay theo, từ trên sườn núi đáp xuống, trong lúc nhất thời, từng đạo âm thanh hưng phấn không ngớt vang vọng trên bầu trời thật lâu, mãi không tiêu tán.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Đấu Phá Thương Khung

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook