Chương 4: Phiên ngoại - Yêu nhau là một hồi lãng mạn được dự tính từ lâu
Nịnh Mông Khắc Lị Khí Phao Thuỷ
11/11/2021
Thật ra, Ôn Hủ cũng không phải là một người dịu dàng lại trưởng thành, anh là một người máu lạnh vô tình, đã không có sự thông cảm, cũng không có lòng đồng cảm.
Chuyện anh yêu Cố Tinh Trần, tuyệt đối có thể khiến cho những người đã từng thấy vẻ máu lãnh vô tình của anh cảm thấy cực kỳ sợ hãi. Đương nhiên, hiện tại những người đó cũng không có cách sợ hãi nữa rồi.
Lần đầu tiên Ôn Hủ nhìn thấy Cố Tinh Trần, là một việc ngoài ý muốn. Đó là một ngày mưa, là thời tiết Ôn Hủ thích nhất, mưa to có thể giội rửa hết những thứ dơ bẩn. Ở trong mưa to, Ôn Hủ có thể trở nên sạch sẽ lần nữa.
Cố Tinh Trần ở trong một cơn mưa to xông vào cuộc sống của Ôn Hủ. Ở cửa tiệm bánh ngọt, Cố Tinh Trần đã đâm sầm vào trong lồng ngực Ôn Hủ, sau khi xin lỗi anh liền nhanh chóng chạy đi, như là một chú thỏ con đang sợ hãi. Một lần va chạm kia, mạnh mẽ lại sắc bén. Từ đó, cuộc sống của anh bị chia cắt ra, một phân thành hai. Một sinh mệnh không có trái tim, có được nhịp đập. Thịch thịch thịch, đây là thanh âm của tình yêu.
Anh trằn trọc vì lần đầu tiên bản thân có nhược điểm, nhưng anh lại vui mừng khôn xiết vì điều đó. Anh sử dụng nguồn lực trong tay, vũ khí sắc bén vốn để làm người bị thương, nay đã trở thành dây tơ hồng, hướng dẫn anh từng bước tiếp cận Cố Tinh Trần.
Từ trong tác phẩm của Cố Tinh Trần, anh biết được loại hình yêu thích của Cố Tinh Trần, ngụy trang bản thân từng chút một, thành loại hình đối phương yêu thích nhất.
Sau đó âm thầm xuất hiện trong cuộc sống của đối phương, gặm nhấm đối phương từng chút một.
Anh biết Cố Tinh Trần thích ánh mặt trời, thích sự tốt đẹp. Cho nên, trong một ngày xuân tươi đẹp, anh dùng dáng vẻ tốt đẹp nhất, xuất hiện trong cuộc sống của Cố Tinh Trần. Bóng dáng trong đêm tối phủ thêm ánh sáng mặt trời, đi dưới cảnh xuân tươi đẹp, bắt giữ một chú thỏ con mềm mại.
Anh nắm giữ Cố Tinh Trần bằng những món ăn tinh xảo, tiến vào trong cuộc sống của hắn từng chút, thấy Cố Tinh Trần từ câu nệ đến thả lỏng rồi đến ỷ lại, cuối cùng anh cũng khiến cho chú thỏ con chịu mở lòng với mình, mà chú thỏ này sẽ gắn chặt với tương lai của anh.
Đây là lần đi săn dịu dàng nhất của Ôn Hủ, cũng là lần đi săn tốn nhiều thời gian nhất của anh, dùng một đời làm chỉ, lấy tình yêu làm dây, dệt thành một tấm lưới bắt lấy Cố Tinh Trần.
Hiện tại, Ôn Hủ vẫn đang dệt lưới, anh ở trong lưới dệt nên tương lai của bọn họ.
Hết.
Chuyện anh yêu Cố Tinh Trần, tuyệt đối có thể khiến cho những người đã từng thấy vẻ máu lãnh vô tình của anh cảm thấy cực kỳ sợ hãi. Đương nhiên, hiện tại những người đó cũng không có cách sợ hãi nữa rồi.
Lần đầu tiên Ôn Hủ nhìn thấy Cố Tinh Trần, là một việc ngoài ý muốn. Đó là một ngày mưa, là thời tiết Ôn Hủ thích nhất, mưa to có thể giội rửa hết những thứ dơ bẩn. Ở trong mưa to, Ôn Hủ có thể trở nên sạch sẽ lần nữa.
Cố Tinh Trần ở trong một cơn mưa to xông vào cuộc sống của Ôn Hủ. Ở cửa tiệm bánh ngọt, Cố Tinh Trần đã đâm sầm vào trong lồng ngực Ôn Hủ, sau khi xin lỗi anh liền nhanh chóng chạy đi, như là một chú thỏ con đang sợ hãi. Một lần va chạm kia, mạnh mẽ lại sắc bén. Từ đó, cuộc sống của anh bị chia cắt ra, một phân thành hai. Một sinh mệnh không có trái tim, có được nhịp đập. Thịch thịch thịch, đây là thanh âm của tình yêu.
Anh trằn trọc vì lần đầu tiên bản thân có nhược điểm, nhưng anh lại vui mừng khôn xiết vì điều đó. Anh sử dụng nguồn lực trong tay, vũ khí sắc bén vốn để làm người bị thương, nay đã trở thành dây tơ hồng, hướng dẫn anh từng bước tiếp cận Cố Tinh Trần.
Từ trong tác phẩm của Cố Tinh Trần, anh biết được loại hình yêu thích của Cố Tinh Trần, ngụy trang bản thân từng chút một, thành loại hình đối phương yêu thích nhất.
Sau đó âm thầm xuất hiện trong cuộc sống của đối phương, gặm nhấm đối phương từng chút một.
Anh biết Cố Tinh Trần thích ánh mặt trời, thích sự tốt đẹp. Cho nên, trong một ngày xuân tươi đẹp, anh dùng dáng vẻ tốt đẹp nhất, xuất hiện trong cuộc sống của Cố Tinh Trần. Bóng dáng trong đêm tối phủ thêm ánh sáng mặt trời, đi dưới cảnh xuân tươi đẹp, bắt giữ một chú thỏ con mềm mại.
Anh nắm giữ Cố Tinh Trần bằng những món ăn tinh xảo, tiến vào trong cuộc sống của hắn từng chút, thấy Cố Tinh Trần từ câu nệ đến thả lỏng rồi đến ỷ lại, cuối cùng anh cũng khiến cho chú thỏ con chịu mở lòng với mình, mà chú thỏ này sẽ gắn chặt với tương lai của anh.
Đây là lần đi săn dịu dàng nhất của Ôn Hủ, cũng là lần đi săn tốn nhiều thời gian nhất của anh, dùng một đời làm chỉ, lấy tình yêu làm dây, dệt thành một tấm lưới bắt lấy Cố Tinh Trần.
Hiện tại, Ôn Hủ vẫn đang dệt lưới, anh ở trong lưới dệt nên tương lai của bọn họ.
Hết.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.