Chương 409: Dẫn quỷ đạo.
Mộc Thang
20/04/2013
Quỷ trận bắt buộc phải bố trí xong trong vòng bảy ngày. Ngày cuối cùng là thời gian then chốt nhất, Lâm Khiếu Đường đã hai lần cảm thấy nguyên lực trong cơ thể mình bị hao tổn gần hết, cho dù chính mình có hai cái hơn phân nửa là nguyên linh, dung lượng nguyên lực có thể so với tu vi địa vương giai trung kỳ nhưng vẫn cảm thấy ăn không tiêu.
Lâm Khiếu Đường tổng cộng đã ba lần ăn vào một giọt “Vạn niên kim dương dịch” để khôi phục nguyên lực, nếu không phải như vậy chỉ sợ đã không chống đỡ được.
Năm người khác ngoại trừ Thái Âm thiên quân sắc mặt bốn người còn lại cực kỳ thê thảm, Cực Uyên lão ma và Thần Lộ tiên tử hầu như sắp không chịu đựng được.
Trong các vị trí kết trận then chốt được đặt hơn một trăm ba mươi năm vạn nguyên thạch, lúc này toàn bộ cũng đã bị hấp thu hoàn toàn, những nguyên thạch này phóng ra khí nguyên khổng lồ, bị lục đại chí bảo quỷ phái chuyển hóa thành âm khí nồng nặc.
- Các vị, kết trận đã gần hoàn thành, lúc này chắc chắn không được phân tâm, lúc ngưng trận cuối cùng, âm khí sẽ tụ tập đến trùng kích âm quỷ môn, đến lúc đó sẽ có vô số u lệ quỷ hồn bay ra, trong đó có khả năng tồn tại lệ hồn cường đại, thậm chí trên cấp bậc quỷ linh, nếu là bị quấn trong âm khí trùng kích, chư vị lại ở trong trạng thái thiếu hụt nguyên lực rất có thể sẽ bị hút thành xác khô.
Bỗng nhiên trong tai năm người vang lên tiếng truyền âm của Thái Âm thiên quân, trên mặt Cực Uyên lão ma và Thần Lộ tiên tử nhất thời hiện nét kinh hãi, hai người gần như đã đến cực hạn, Ngốc Thứu lão ma và Thất Tuyệt phu nhân cũng đã có chút gian nan.
Trên mặt Lâm Khiếu Đường cũng hiện lên một tia ngưng trọng, xem ra bố trí “Âm quỷ trận” cũng không phải là dễ dàng, chỉ sợ là Thái Âm thiên quân sớm đã biết.
Lệ hồn thi trong quỷ đạo kỳ thực cũng là một quỷ linh thượng đẳng, tương đương với yêu thú cấp mười một, đã tiếp cận với tu luyện giả nhân loại linh hồn giai, quỷ linh là do mấy nghìn sinh mạng liều mình mà chết, tiếp đó ngưng tụ oán lệ hấp thu âm chi lực mà thành, linh trí đã mở ra sơ bộ sắp hình thành được ý thức nên cực kỳ khó đối phó.
Ngay lúc Lâm Khiếu Đường đang tự đánh giá cẩn thận, vị trí trung tâm kết trận truyền đến một tiếng quỷ kêu sắc nhọn chói tai, mọi người vừa nghe không khỏi lông mao dựng đứng, lạnh toát lưng.
Lúc kết trận mới thành lập, bốn phía liền bị âm khí trùng trùng bao phủ, cách trung tâm vị trí kết trận hơn ba mươi trượng, Lâm Khiếu Đường căn bản nhìn không thấy vị trí trung tâm đã xảy ra chuyện gì, cho dù đã vận hết nguyên lực vào mắt cũng chỉ thấy một ít hình ảnh mờ nhạt mà thôi.
Âm thanh vang lớn, nguyên lực trong cơ thể Lâm Khiếu Đường bị kéo ra bên ngoài mãnh liệt, muốn thu lại nhưng không được, u hồn vương kỳ được đặt vào trong người lúc trước đột nhiên phình to lên mấy lần, kịch liệt lắc lư. Trong tay cầm Quỷ vương hào linh và Thiên sát tinh toản lại tản mát ra quang mang màu hồng đậm.
Nguyên lực của Lâm Khiếu Đường đi qua hai đại chí bảo quỷ vật này chuyển hóa thành âm nguyên sau đó truyền ra ngoài.
Nguyên lực bắt đầu mãnh liệt phát tán ra bên ngoài nhưng Lâm Khiếu Đường không hề lưu ý, bởi vì trước đó cũng đã phát sinh qua hai lần rồi, nhưng mà theo thời gian dần trôi, nguyên lực tiêu tán không hề giảm đi như hai lần trước, hơn nữa càng ngày càng tăng lên mạnh mẽ.
Nguyên lực phát ra qua hai ba thời thần, trong lòng Lâm Khiếu Đường kinh hãi. Vô luận muốn thu lại nguyên lực như thế nào đi nữa, thậm chí là cắt đứt liên hệ cũng vô dụng, nguyên lực trong cơ thể phảng phất như muốn tuôn ra bên ngoài toàn bộ.
Lâm Khiếu Đường mượn kim thủ lại ăn vào một giọt “Vạn niên kim dương dịch” làm nguyên lực trong nháy mắt phục hồi, thế nhưng hấp lực bên ngoài vẫn còn đang tăng mạnh, cứ bị hút đi như vậy không bị hút thành xác khô thì chân linh cũng bị hao tổn nghiêm trọng.
Lâm Khiếu Đường hô một tiếng, trên hai tay đã xuất ra hai đạo hỏa diễm màu lam, bao vây lại Quỷ vương hào lệnh và Thiên sát tinh toản cầm trong tay, dưới sự ăn mòn của nguyên hỏa, lực hút thật lớn bên ngoài cũng dần chậm lại, Lâm Khiếu Đường thầm thở ra một hơi, nhưng trong lòng vẫn vô cùng cảnh giác, mơ hồ sinh ra một tia nghi ngờ đối với Thái Âm thiên quân, càng hạ quyết tâm, nếu như tiếp theo có xuất hiện dị thường, cho dù liều mạng thụ thương cũng muốn chặt đứt liên hệ giữa mình với kết trận.
Lúc này bên trong kết trận từ từ hình thành một vùng xoáy màu đen, vùng xoáy không ngừng có những hắc ảnh u thủ vươn lên, nhưng rất nhanh lại rụt trở về, liên tiếp phảng phất như cảnh của vực sâu địa ngục đang sắp mở ra, vô số lệ quỷ ở bên kia bức tường háo hức chờ đợi.
Vùng xoáy càng lúc càng lớn, lúc ban đầu đường kính bất quá chỉ độ nửa thước, một canh giờ sau đã mở rộng thành gấp ba lần, âm chi khí ngày càng dày đặc, hơn mười loại kết trận lúc Thái Âm thiên quân bày ra trước đó cũng không thể áp chế những hắc khí khổng lồ này, kết trận áp chế trở nên lung lay như lúc nào cũng có thể sụp đổ, vô cùng nguy hiểm.
Bốn phía “Âm quỷ trận” không ngừng có âm nguyên dũng mãnh tiến vào vùng xoáy, chỗ trống trung tâm khu vực vòng xoáy cũng theo đó ngày càng mở rộng, rồi càng ngày càng nhiều loại quỷ hồn giương nanh múa vuốt trông mà kinh người.
Toa toa toa
Bỗng nhiên Quỷ vương hào lệnh trên tay sáu người đột nhiên bay lên, sáu kiện Quỷ vương hào lệnh cùng lúc tiến vào trong vũng xoáy.
Ngay tại lúc Quỷ vương hào lệnh cùng lúc thuấn di tiến vào vùng xoáy, một loạt tiếng nổ lũ lượt vang lên, vùng xoáy màu đen trong nháy mắt ngưng tụ thành một hắc sắc không môn (kiểu như một cánh cửa nối tiếp hai không gian), trên mặt đất hình thành một hầm ngầm đường kính năm trượng, tối đen sâu không thấy đáy.
Mấy trăm hồn quỷ vừa mới tụ tập trong vùng xoáy bị bạo tạc toàn bộ biến thành mây khói, lúc này trên mặt đất hình thành một hắc động tối đen, bên trong yên lặng như tờ, chỉ có trận trận âm sâm quỷ phong thổi thành từng đợt lạnh lẽo phát ra.
Bên trong kết trận, toàn bộ âm chi khí đã bị cuốn vào trong vùng xoáy, bốn phía ngoại trừ một ít sương mù đã không còn gì ngáng trở tầm nhìn. Sáu người Lâm Khiếu Đường lúc này rốt cuộc có thể nhìn thấy đối phương.
Ngoại trừ Thái Âm thiên quân ra, tất cả năm người còn lại đều có chút tái nhợt, hiển nhiên bị những âm khí tối tăm này ảnh hưởng lâu ngày, hình như không được tốt cho lắm.
Không đợi sáu người trao đổi với nhau, bên trong hắc động trống vắng bỗng nhiên truyền ra một tiếng khốc hào (gào khóc của quỷ), mới chỉ nghe tiếng đã làm người ta rờn rợn dựng tóc gáy, gió thổi lạnh lưng từ bốn phía nổi lên.
Tiếp đó, tiếng kêu khóc tạo thành một tràng âm thanh chói tai đánh thẳng vào sâu trong nguyên thức, cũng may tu vi sáu người đều không kém, sóng âm không đến mức tạo thành nguy hiểm đối với bọn họ.
Hô, một đạo bóng đen bên trong bắn ra, chính là quỷ linh cấp thấp, tiếp đến là Xoa thị chích, Hồ đầu pháo (các loại quỷ linh) càng lúc càng nhanh hơn. Vù vù, tiếp theo là hàng loạt các loại quỷ linh đen kịt từ trong huyệt địa trùng trùng bay ra, phía sau tiếp phía trước, như sợ bị lọt lại phía sau.
Cái gọi là “Âm quỷ trận” cũng không phải là phong bế không gian, thực chất của nó là một loại dẫn quỷ thuật, để những gì đã bị chôn sâu dưới Quỷ lệ môn lại một lần nữa được thấy ánh mặt trời.
Càng đi ra sau, quỷ linh có đẳng cấp càng cao, khi quỷ linh có cấp bậc từ bát cấp trở lên thì đã không còn hình thái âm u mờ ảo mà đã ngưng tụ âm nguyên biến thành hình thể, hoặc là trực tiếp bám vào những thi thể cứng ngắc trở thành luyện thi.
Lúc này sáu người Thái Âm thiên quân không thể di động, kết trận còn chưa hoàn toàn ổn định, những quỷ linh đầu tiên chạy ra cảm giác được trên sáu người này có nguyên khí cường đại nên cũng không có tập kích sáu người mà trực tiếp chạy ào vào trong Khô quỷ sơn mạch hướng về phía Quỷ Võ Điện.
Lâm Khiếu Đường lại ăn vào một giọt “Vạn niên kim dương dịch” nhìn những u hồn này trong lòng không quá yên tâm, vẫn toàn lực đề phòng bất trắc.
Rốt cục cũng đến lúc có một ít quỷ linh cao cấp đi ra, chúng không hề mù quáng bay lên trời mà bồi hồi quan sát sáu người Thái Âm thiên quân một hồi, tựa hồ suy nghĩ gì đó rồi mới rời đi.
- Thiên quân, kết trận này đã thành, vì sao lại không thể đi động thân thể?
Cực Uyên lão ma có chút hoảng loạn hỏi, lúc này đang có một Dã hồn yêu đang bay quanh hơn mười trượng u u nhìn hắn, điều này làm cho Cực Uyên lão ma cảm thấy cực kỳ bất an.
Lúc này, trong sáu người, khí nguyên của Cực Uyên lão ma là yếu nhất, Cực Uyên lão ma tuy là ma tu nhưng tựa hồ cùng quỷ phái kém xa. Đối với âm nguyên, sự bài xích so với chính đạo tu luyện còn mạnh hơn vài phần.
- Phương huynh chớ vội, ta cần sáu người không chỉ là để bày bố kết trận thi pháp mà bản thân mỗi người cũng là một bộ phận của kết trận, khi nghi thức chưa hoàn toàn kết thúc thì không thể đi động, nếu là mạnh mẽ di động tất sẽ bị âm nguyên quấn thân, cứ tiếp cho đến thời gian một nén hương thì kết trận mới có thể hoàn toàn ổn định được.
Thái Âm thiên quân lên tiếng nói.
Vẻ mặt Cực Uyên lão ma đau khổ nhưng cũng không có biện pháp, Dã hồn yêu kia tựa hồ đối với hắn có điểm chú ý, đôi mắt đỏ sậm vẫn âm u không nhúc nhích nhìn chằm chằm vào hắn.
Không được một khắc, quanh Cực Uyên lão ma đã có tới hơn mười đầu Dã hồn yêu, bình thường Dã hồn yêu tương đương với yêu thú cấp mười, đơn độc thì cũng không nguy hiểm nhưng loại Dã hồn yêu này lại thích sống quần cư, sau khi hình thành một nhóm thì tuyệt đối không dễ chơi.
Trước Lâm Khiếu Đường đã từng chiến đấu với Thôn Quỷ Lão Ma, lão ma cũng phóng ra một đám hồn yêu như vậy, bất quá hồn yêu này là do lão ta tỉ mỉ luyện hóa mà thành, so với những yêu hồn ở đây lợi hại hơn không ít, thế nhưng số lượng không khủng bố bằng những Dã hồn yêunày.
Một, hai con Dã hồn yêu không dám tấn công, mười con Dã hồn yêu vẫn như cũ có điều cố kỵ, nhưng cũng đã rục rịch, qua một lúc khi tụ tập tới hơn một nghìn đầu, những Dã hồn yêu này có nguyên trí còn mơ hồ trở nên kích động.
Trong lòng Cực Uyên lão ma thầm biết không ổn, gọi ra ba kiện pháp bảo để bảo hộ, thế nhưng cử động này ngược lại làm đàn Dã hồn yêu càng trở nên hưng phấn, rốt cuộc một đầu Dã hồn yêu đã bay đến.
Có con đi đầu, những con Dã hồn yêu khác cũng không còn cố kỵ, hơn một nghìn đầu Dã hồn yêu đồng thời trùng kích, cảnh tượng vô cùng hoành tráng mà lại kinh khủng đến cực điểm.
- Các vị đạo hữu, trợ giúp ta!
Cực Uyên lão ma hú lên quái dị, ma nguyên toàn thân bành trướng, ra sức thao túng ba kiện pháp bảo liều mạng chống đối đám Dã hồn yêu đang tập kích.
Năm người còn lại đều liếc mắt nhìn, trong mắt mỗi người đều có một tia lạnh lùng, tựa hồ không ý nguyện trợ giúp.
Ngay lúc năm người còn đang do dự, ba kiện pháp bảo của Cực Uyên lão ma là Địa la đao đã bị mấy trăm Dã hồn yêu quấn lại, phút chốc ma nguyên đã bị ăn mòn sạch sẽ, đến ngay cả thân đao cũng tan tành.
Vị trí Thái Âm thiên quân trong sáu người là gần địa huyệt nhất, cũng là vị trí then chốt nhất, bởi vậy chịu cấm chế kết trận cũng là cường liệt nhất, càng phải ngăn chặn âm nguyên ập đến, vừa rồi vẻ mặt thong dong, nhưng lúc Cực Uyên lão ma hô lên một tiếng thì Thái Âm Thiên Quân tựa hồ có chút cật lực.
Bốn người còn lại lần thứ hai đưa mắt nhìn nhau, Ngốc Thứu lão ma do dự một chút rốt cuộc cũng xuất thủ, trong miệng niệm chú ngữ, ma nguyên nổi lên, từng đạo Hắc hỏa phù bắn ra ngoài.
Hồn dã yêu một khi va chạm vào Hắc hỏa phù liền lập tức bị một đoàn hắc hỏa nuốt hết biến mất không còn, trong nháy mắt liền tiêu diệt hơn hai mươi con Dã hồn yêu gần Cực Uyên lão ma, làm cho sức ép cũng giảm bớt đi một chút.
Cực Uyên lão ma cảm kích nhìn thoáng qua Ngốc Thứu lão ma, nhưng cũng chỉ có vậy, trong nháy mắt không còn rảnh lại phải lần thứ hai dồn toàn lực điên cuồng chống lại đám Dã hồn yêu đang như thủy triều lao đến.
Lâm Khiếu Đường lẳng lặng liếc mắt, bỗng nhiên đặt trọng tâm lên Thái Âm thiên quân, trong mắt hiện nên một tia khó hiểu, khóe miệng hơi nhếch lên, trong lòng đối với vị tu luyện giả tu vi địa vương giai hậu kỳ này càng thêm vài phần cảnh giác.
Lúc Ngốc Thứu lão ma xuất thủ, Thần Lộ tiên tử và Thất Tuyệt phu nhân cũng bắt đầu xuất thủ, lúc này cả sáu người đang ngồi cùng một thuyền, nếu một người mà uổng mạng vô luận thế nào đối với bản thân mình đều bất lợi, cân nhắc kỹ càng, đều thi triển thần thông trợ giúp Cực Uyên lão ma.
Thần Lộ tiên tử xuất ra băng tinh cùng Thất Tuyệt phu nhân xuất ra bảy loại pháp bảo đều có chút ít tăng thêm thương tổn đối với yêu hồn, liên tục liền có trên một trăm hồn yêu bị nhị nữ đánh tan.
Lâm Khiếu Đường rốt cục cũng xuất thủ, từng viên hỏa châu mang theo chút hỏa diễm màu lam như được súng máy gào thét bắn ra, uy lực của nó không hề kém hơn so với Hắc hỏa phù của Ngốc Thứu lão ma.
Bốn người đã xuất thủ, áp lực lên người Cực Uyên lão ma liền giảm đi, lúc này lão mới thầm thở ra một hơi dài, lúc này trong địa huyệt bỗng nhiên rối loạn, các loại quỷ linh đang bay ra như gặp phải một cái gì đó, đều né tránh tứ tán.
Một quỷ linh thực thể hình người nhảy ra khỏi địa huyệt, đám quỷ linh chưa thành thực thể nhìn thấy vậy, tất cả đều lộ vẻ hoảng sợ tránh xa.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.