Chương 410: Quỷ linh cấp quỷ vương.
Mộc Thang
20/04/2013
Tên quỷ linh vừa thoát ra khỏi hắc động liền nhìn xung quanh, đôi u nhãn màu lục tán phát ánh sáng.
Loại quỷ linh này có hình dáng không khác với con người, thế nhưng một số chi tiết lại có khác biệt lớn, con ngươi màu xanh, không có tóc, lỗ tai, mũi ưng rất to. Ngũ quan tổng hợp lại một chỗ hình thành bộ dáng cực kỳ hung tàn, da đen mà nhăn nhúm, cơ nhục cứng rắn như thép, ngực xương sườn giao nhau lộ vẻ cực kỳ dữ tợn kinh khủng.
- Lệ hồn thi!
Thần Lộ tiên tử trợn mắt kinh khủng nói.
Năm người còn lại đều vô thức ngẩn người, cho dù là Thái Âm thiên quân cũng hơi nhăn lông mày lại, đây chính là quỷ linh cấp mười hai cực kỳ khó đối phó, tương đương với một vị võ sư linh hồn giai, hơn nữa lại vô cùng lì lợm.
Lệ hồn thi vừa ra liền thấy sáu tên tu luyện giả nhân loại không nhúc nhích, trong mắt xẹt qua một tia tham lam. Nhưng cũng không vội vàng tập kích sáu người mà chuyển hướng đến đám quỷ linh không chạy tứ tán, đang phiêu phù trên không trung.
Bỗng nhiên Lệ hồn thi mạnh mẽ hướng xuống phía dưới, toàn bộ thân thể trong không khí như bị giữ lại, tiếp đó phát ra một lực hút vô cùng cường đại.
Quỷ linh bốn phía can đảm hơn một chút, tự nhận thực lực của mình không kém quỷ linh kia bao nhiêu, nhưng vừa thấy cảnh này như cảm thấy sự nguy hiểm liền liều mạng bay lên trời, thế nhưng tất cả đều đã chậm.
Lực hút cường đại, ất cả quỷ linh trong phương viên trăm trượng bị kéo lại, phảng phất như tất cả đều bị Lệ hồn thi hút hết vào trong miệng.
Đến ngay cả đám Dã hồn yêu đang tập kích Cực Uyên lão ma cũng không ngoại lệ, hầu như không dư thừa chút gì, tất cả đều bị Lệ hồn thi tống hết vào bụng.
Lệ hồn thi vốn tản mát âm nguyên cường đại, nhưng sau khi hấp thu quá một nghìn quỷ linh, âm nguyên dường như bạo tạc phát tán ra, coi như là tu luyện giả linh hồn giai hậu kỳ chỉ sợ cũng không có khả năng yên ổn chạy thoát.
- Đây không phải là Lệ hồn thi bình thường mà là Nhiếp hồn đồng thi do Lệ hồn thi biến hóa lần thứ nhất tạo thành.
Thần sắc Thất Tuyệt phu nhân ngưng trọng nói.
Trí tuệ của Nhiếp hồn đồng thi so với con người không khác nhau, tương đương với yêu thú cấp mười ba, tiếp cận tu vi địa vương giai. Thực lực mạnh mẽ không gì sánh bằng, da thịt toàn thân có thể sánh ngang tường đồng vách sắt, coi như pháp bảo đỉnh cấp cũng có thể ngạch kháng.
Trong địa huyệt, các loại quỷ linh còn đang trùng trùng phi ra ngoài, chúng tựa hồ biết Nhiếp hồn đồng thi đã ăn no nên không hề cố kỵ, trong những quỷ linh này không hề thiếu quỷ vật lợi hại. Nào là Ám Ảnh, Ma đà, U Quỷ Thú đều là cấp mười, cấp mười một, thậm chí là cấp mười hai cũng có, thế nhưng với Nhiếp hồn đồng thi lợi hại trước mặt những quỷ linh này cũng chỉ có thể lẩn đi rất xa mà thôi.
Lúc này sáu người Lâm Khiếu Đường không ngừng sử dụng bí pháp của bản thân muốn nhanh chóng thoát khỏi ràng buộc với kết trận để lấy lại sự tự do.
Đối phó với Nhiếp hồn đồng thi, một quỷ linh cao cấp như vậy, nếu không thể di động thân thể chỉ sợ là lành ít dữ nhiều.
Thái Âm thiên quân cũng không nghĩ tới cư nhiên lại nhảy ra một quỷ vật vương cấp như vậy, cái Khô Quỷ sơn mạch này vùi lấp không biết bao nhiêu oan hồn lệ quỷ, thực khó có thể tưởng tượng nổi.
Nhiếp hồn đồng thi quay về phía địa huyệt quát to một tiếng, thanh âm âm trầm kinh khủng, hướng thẳng vào sâu trong địa huyệt đen ngòm, chỉ sát na sau, trong đó cũng truyền đến tiếng gào thét.
Phút chốc, địa huyệt thoát ra một đám bóng đen, dĩ nhiên đều là Lệ hồn thi, chừng hơn trăm con. Chúng so với Nhiếp hồn đồng thi khác nhau mỗi điểm là da màu xanh, mà Nhiếp hồn đồng thi lại có da màu tím đen, hình thể so với Nhiếp hồn đồng thi cân xứng hơn đôi chút.
Cả sáu người nhất thời hít một ngụm lương khí. Chỉ riêng một con Nhiếp hồn đồng thi đã là cực kỳ khó đối phó, đằng này lại thêm hơn trăm đầu Lệ hồn thi nữa, đội hình này đã có thể so với một siêu cấp đại môn phái.
Nhiếp hồn đồng thi rốt cuộc cũng bắt đầu hành động, hóa thành tia thiểm điện màu đen tím rồi biến mất tại chỗ, sau một khắc lại xuất hiện trước người Thái Âm thiên quân.
So với đám Dã hồn yêu không giống, Nhiếp hồn đồng thi trước hết đối phó với người mạnh nhất, chỉ bằng cử động này liền nhìn ra nguyên trí và thực lực hai loại quỷ linh có sự cách biệt rất lớn.
Tốc độ của Nhiếp hồn đồng thi cực nhanh, khi đến gần mục tiêu liền phóng ra thiết trảo kinh khủng của mình, trong nháy mắt Thái Âm thiên quân cũng cảm thấy ngoài dự liệu, tinh quang trong mắt chợt lóe, thân ảnh trở nên mờ ảo.
Vèo, Nhiếp hồn đồng thi bắt vào khoảng không, thân thể Thái Âm thiên quân không biết tự khi nào đã hóa thành một đoàn sương mù màu đen.
Tuy rằng không có bắt được nhưng Nhiếp hồn đồng thi cũng thấy rõ động tác của Thái Âm thiên quân, không đợi động tác hoàn thành, hai mắt liền nhìn về địa phương cách đó hơn mười trượng trong hư không, Thái Âm thiên quân rất nhanh đã xuất hiện tại đó.
“Đúng là một quỷ vật lợi hại, ngay cả vụ ảnh độn thuật của bản thiên quân cũng có thể nhìn xuyên qua!”
Trong đôi mắt Thái Âm thiên quân lóe lên sát khí thầm nghĩ.
Thấy Thái Âm thiên quân thoát khỏi ràng buộc, ngoại trừ Lâm Khiếu Đường, bốn người còn lại đều thầm thở ra một hơi dài. Có đại tu sư xuất thủ, cho dù trong thời gian ngắn không giết được Nhiếp hồn đồng thi thì ít nhất cũng có thể đợi được đến lúc chính mình thoát khỏi ràng buộc, sau đó có thể hấp dẫn đám Lệ hồn thi này đến Quỷ Võ Điện, như vậy với thế trận này đã đủ lực lượng để san bằng Quỷ Võ Điện.
Lâm Khiếu Đường nhíu nhíu mày, cảm giác Thái Âm thiên quân vừa mới thoát khỏi ràng buộc có chút kỳ quái, tựa hồ vị đại tu sư này vẫn có thể hành động như thường, chỉ là cố ý đứng tại một chỗ chưa động mà thôi.
Hơn trăm đầu Lệ hồn thi cũng xông đến đánh về phía Thái Âm thiên quân, Nhiếp hồn đồng thi phun ra một cây gai xương bắn về phía Thái Âm thiên quân.
Thái Âm thiên quân cũng không chút hoang mang, tay phất một cái, la bàn màu đỏ sậm bắn ra ngoài.
- Âm sát la bàn!
Thất Tuyệt phu nhân cả kinh nói. Tựa hồ đối với bảo vật mà Thái Âm thiên quân vừa phóng ra có chút kỳ lạ.
Gai xương và la bàn va chạm trong nháy mắt, trên la bàn bắn ra mấy chùm tia sáng đỏ sậm, chùm tia sáng này va chạm vào gai xương lập tức hòa tan ăn mòn.
Nhiếp hồn đồng thi hét lên một tiếng thật lớn, hơn mười gốc xương sườn trên người đều nhúc nhích, không ngừng kéo dài ra quay quanh bao vây lại thân thể Nhiếp hồn đồng thi, dường như là một bộ khôi giáp bảo hộ thân thể bên trong. Nghiễm nhiên hình thanh một cốt giáp khải y. Song chưởng trên cao càng kéo dài tới hơn mười gốc “lục mao gai xương”, mu bàn tay kéo dài ra thành hai thanh cốt đao thật to, kiên cố mà linh hoạt.
Đám Lệ hồn thi còn lại cứ xông lên ồ ạt, như muốn xé Thái Âm thiên quân thành mảnh nhỏ, phía sau lưng Thái Âm thiên quân bỗng nhiên xuất hiện một bàn tay màu đen thật lớn vung lên, nhất thời làm hơn mười đầu Lệ hồn thi đầu tiên bị đánh bay ra ngoài.
Theo sát ngay phía sau hơn mười đầu Lệ hồn thi vừa rồi, Nhiếp hồn đồng thi dường như thuấn di xuất hiện tại ngay phía sau Thái Âm thiên quân một trượng, mang theo cốt đao gai xương trên hai tay như lôi điện bổ tới.
Trước sau giáp kích như thiểm điện. Bốn người vẫn không thể đi động được nhìn Thái Âm thiên quân chiến đấu, Thần Lộ tiên tử thở nhẹ ra một hơi.
Lúc này một màn quỷ dị lại xuất hiện, phía sau Thái Âm thiên quân lại xuất hiện hơn mười bàn tay màu đen to lớn, thong dong hóa giải toàn bộ đòn tấn công, lại thêm một Âm sát la bàn đánh trả đẩy lui Nhiếp hồn đồng thi.
Trên người Thất Tuyệt phu nhân ứa ra mồ hôi lạnh, nếu vừa rồi chính mình bị vây công thì chỉ sợ chắc chắn bị thụ thương, tuyệt đối không có khả năng thong dong hóa giải nguy cơnhư Thái Âm thiên quân, địa vương giai hậu kỳ quả nhiên có thủ đoạn rất cao.
Trong ánh Ngốc Thứu lão ma mắt hiện lên một tia đố kị, nói:
- Trầm huynh không hổ là thập đại cao thủ Nam Xuyên Giới, dĩ nhiên có thể luyện hóa thôn phệ thiên thủ quỷ ma, trở thành một bộ phận của linh nguyên.
Cực Uyên lão ma thở dài một hơi nói:
- Thiên quân có bản lĩnh như vậy, xem ra đối phó với đám Lệ hồn thi này cũng không có gì khó khăn rồi.
Lúc này Lâm Khiếu Đường cũng đề phòng nhìn hướng địa huyệt, từ lúc Nhiếp hồn đồng thi hiện thân hắn luôn có cảm giác trong địa huyệt kia có vật gì đó chăm chú nhìn chính mình.
Ngay lúc mọi người đều tập trung chú ý vào Thái Âm thiên quân và một đám Lệ hồn quỷ, thì trong địa huyệt đen kịt kia có hai hắc ảnh lặng lẽ theo một đám quỷ linh không một tiếng động bay ra ngoài.
Hai đạo hắc ảnh xen lẫn trong đám quỷ linh bay ra hơn mười trượng, đột nhiên chuyển ngoặt một cái, tốc độ tăng vọt rồi hướng tới người có cự ly xa nhất trong năm người là Lâm Khiếu Đường.
Vẫn luôn lưu ý nhưng Lâm Khiếu Đường nhất thời cũng hoảng hốt. Âm nguyên trên người hai hắc ảnh này phiêu hốt bất định, không thể dò xét được nông sâu.
Trong tay Lâm Khiếu Đường thình lình xuất hiện một thanh kiếm thân dài hai thước, trên thân cự kiếm có lam diễm nhàn nhạt đang thiêu đốt, mỗi kiếm vung lên kiếm khí mang theo lam diễm bắn ra ngoài.
Keng…
Hai đạo hắc ảnh và lam diễm trong nháy mắt đụng, sau đó vô cùng quỷ dị, hai đạo hắc ảnh từ trên trời giáng xuống, từ đỉnh đầu Lâm Khiếu Đường bổ xuống.
Ầm ầm, hai đạo hắc ảnh nặng nề rơi xuống mặt đất.
Lâm Khiếu Đường không biết tự khi nào đã có thể hành động được như thường, trong nháy mắt thiểm độn ra xa hơn hai mươi trượng, tránh thoát hai đạo hắc ảnh như thiên lôi tập kích.
Động tĩnh lớn như vậy đã hấp dẫn ánh mắt mọi người. Khi bốn người nhìn thấy rõ hai đạo hắc ảnh, ánh mắt nhất thời tràn đầy kinh ngạc, lẽ nào hôm nay tại Khô Quỷ sơn mạch này lại muốn mở Quỷ vương tụ hội hay sao?
Hai đạo hắc ảnh kia chính là Ám ảnh dạ xoa, do ám ảnh quỷ linh cấp mười một tiến hóa thành, cũng là một dạng tồn tại quỷ linh khủng bố cấp mười ba.
Ám ảnh dạ xoa có số lượng không nhiều lắm cũng vì nó là thực thể quỷ linh cấp mười ba, do ám ảnh quỷ linh đã mở ra nguyên trí hấp thụ âm nguyên trên mấy vạn thi thể ngưng tụ, trải qua ngàn năm tiến giai tạo thành, chúng như tử thần trong đêm đen, đến vô ảnh, đi vô tung, do âm nguyên ngưng tụ mà thành nên trên tay luôn nắm chặt thanh hắc nhận ba thước, chính là do các loại bảo vật kiếm được trên thi thể rồi luyện hóa tạo thành, gọi là “Ảnh chi nhận”.
Ngay lúc bốn người Thất Tuyệt phu nhân còn đang kinh ngạc nhìn hai con Ám ảnh dạ xoa, Thái Âm thiên quân đang đối phó với Nhiếp hồn đồng thi và đám Lệ hồn thi nhìn lướt qua Lâm Khiếu Đường, người có thể hành động bình thường.
Một kích không thành, hai Ám ảnh dạ xoa tự nhiên không cam lòng, chia ra làm hai hướng nhào tới, tốc độ càng nhanh hơn, cùng lúc đó trong địa huyệt có mấy trăm Ma đà phi ra. Là một loại thi thú có đầu dài, sừng dài và uốn khúc, hình thể so với Lệ hồn thi lớn hơn gấp đôi, lực lượng lớn vô cùng, thích ăn thịt người.
Trong địa huyệt không ngừng có các loại quỷ vật cao cấp lao ra, số lượng quỷ vật này đã vượt quá dự kiến của Thái Âm thiên quân.
Loại thượng cổ cấm trận này quả nhiên không thể đơn giản khởi động. Thái Âm thiên quân một mặt chống đỡ Nhiếp hồn đồn thi tấn công, một mặt lại âm thầm nghĩ.
Mọi người không kịp suy nghĩ nhiều. Ma đà xuất hiện, ngay sau đó Cự ma cũng theo đó vọt ra. Cự ma chính là Ma đà tiến giai, cũng là Quỷ vương cấp mười ba.
Thái Âm thiên quân và Lâm Khiếu Đường cùng nhau ngăn cản, mọi người cũng có được không ít thời gian, rốt cuộc bốn người còn lại cũng thoát khỏi cấm chế, giải trừ ràng buộc, nhưng mà lúc này bên trong địa huyệt những quỷ linh lao ra ngày càng lợi hại, số lượng ngày lúc nhiều tưởng chừng như không bao giờ hết.
Thất Tuyệt phu nhân truyền âm ý bảo sáu người tụ lại cùng một chỗ liên kết với nhau rồi lao ra, thế nhưng Thái Âm thiên quân đang ở phía xa lại bị ba đầu quỷ linh cấp quỷ vương vây công nên rất nhanh biến mất khỏi tầm nhìn của mọi người.
Lâm Khiếu Đường từ lâu đã nhìn ra Thái Âm thiên quân nổi lên dị tâm từ lúc kết trận hình thành, lúc đối phó với đám quỷ linh này cũng không xuất ra toàn lực, bằng không với tu vi thực lực của hắn qua nửa canh giờ mà vẫn không giết chết được con nào, cho dù những quỷ linh cấp Quỷ vương này rất lợi hại đi nữa nhưng cũng chưa phải là đối thủ của Thái Âm thiên quân, dù sao địa vương giai hậu kỳ cũng là tồn tại đỉnh cao nhất.
- Lâm đạo hữu, nhanh chóng tụ lại, năm người chúng ta liên hợp lao ra, dẫn hướng những quỷ linh tới Quỷ Võ Điện.
Thất Tuyệt phu nhân truyền âm đến nói.
Lâm Khiếu Đường vẫn chưa đáp lại, chỉ là giả bộ dáng cật lực, miễn cưỡng chống đỡ lại sự tấn công như thiểm điện của đám Ám ảnh dạ xoa, phảng phất như đang bị đẩy đi một hướng xa dần.
Phút chốc, độc chiến với ba con Ám ảnh dạ xoa, Lâm Khiếu Đường như bị ép thối lui, rất nhanh liền cùng ba đầu Ám ảnh dạ xoa biến mất khỏi tầm mắt của bốn người còn lại.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.