Chương 252: Huyễn ly thú.
Mộc Thang
20/04/2013
Tầng tầng sợi nhị hoa đan thành lưới không thể ngăn cản được thế tấn công điên cuồng của Mông Tạp, Hoa Tiên Tử đưa tay, sợi nhị hoa to lớn giống như con rắn lần thứ hai xuất hiện.
Phanh, chỉ một kích Mông Tạp đã có thể đem đầu sợi nhị hoa thật lớn chặt đứt.
Sắc mặt của Hoa Tiên Tử cực kỳ ngưng trọng, hắc hồn chi nộ cư nhiên có uy lực to lớn đến như vậy, không kịp biến chiêu.
Một thân bao trùm dưới tầng lân giáp màu đên cứng rắn căn bản không cần để ý tới công kích của vô số sợi nhị hoa xung quanh, vẫn tiếp tục lao đến bạch ngọc đàm hoa. Hoa Tiên Tử bùng phát nguyên lực, thôi động bạch ngọc đàm hoa, muốn ngăn cản Mông Tạp không cho đến gần.
Cánh tay của Mông Tạp mẽ bành trướng gấp ba lần, so với cánh tay của Bỉ Mông nhất tộc Khăn Long lúc này còn muốn to lớn cường tráng hơn một chút, một trảo toàn lực hạ xuống.
Oanh, bạch ngọc đàm hoa biến hình không thể chống đỡ được công kích mạnh đến vậy, trong nháy mắt trở lại nguyên hình.
Trong sự kinh hãi Hoa Tiên Tử lập tức đem pháp bảo thụ thương mạnh mẽ thu lại, trước mặt nhất thời thành khoảng không, Mông Tạp nhằm đúng thời cơ đánh ra một trảo.
Đối mặt với loại man lực quá mức cưỡng hãn này, Hoa Tiên Tử đã tổn hao quá nhiều, nhất thời thúc thủ vô sách, mắt mở trừng trừng nhìn độc thủ khổng lồ sắp chụp thẳng vào mặt của mình.
Thùng thùng thùng thùng đông…
Ngay khi Hoa Tiên Tử cho rằng kiếp số của mình khó thoát, bên tai đột nhiên vang lên mấy tiếng trầm muộn liên tiếp.
Hơn mười kim thủ thật to, nắm thành quyền mạnh mẽ nện thẳng vào bộ ngực đen xì của Mông Tạp, thực lực của Lâm Khiếu Đường tuy là không thể làm cho đối phương thụ thương, thế nhưng miễn cưỡng đủ sức đẩy lui hắn ngược lại.
Trong lòng Hoa Tiên Tử thở phào nhẹ nhõm, trừng đôi mắt liếc nhìn Lâm Khiếu Đường đứng cách đó không xa.
- Dâm tặc, ai cho ngươi xen vào việc của người khác.
Lâm Khiếu Đường có chút đánh giác tính tình của thiếu nữ này, không phản đối nhún nhún vai nói:
- Dâm tặc nào có thể nhìn mỹ nữ hương tiêu ngọc vẫn, đây không phải là làm nhục danh xưng dâm tặc hay sao chứ?
- Vô lại!
Hoa Tiên Tử chu miệng nói.
Nạp Lan U dứng một bên kinh ngạc nhìn vị sư phụ chưa từng lộ ra vẻ thiếu nữa như vừa rồi, thực sự có chút ăn không tiêu, ấn tượng trong trí nhớ của nàng bị trùng kích thật mạnh.
Mông Tap kinh sợ không gì sánh được trừng mắt liếc nhìn Lâm Khiếu Đường, lại một lần nữa hướng về phía Hoa Tiên Tử lao tới, thiễu nữ này nhất định phải chết, bằng không hậu hoạn vô cùng.
Nguyên lực toàn thân của Hoa Tiên Tử bùng phát, vừa rồi mới thu pháp bảo tạo thành kẽ hở thật lớn, hiện tại nhất định không sơ suất như vậy.
Trên người hai đại cao thủ tản mát ra khí tức cực kỳ cường đại, đã đem tất cả ma thú khôi lỗi đẩy lùi một đoạn khá xa, không thể tiến vào trong màn nguyên khí tranh chấp giữa chiến trường, lại thêm vô số sợi nhị hoa còn lưu lại, ma thú khôi lỗi tạm thời bị ngăn cản bên ngoài.
Hình thể của Hoa Tiên Tử so với Mông Tạp nhỏ nhắn xinh xắn không gì sánh được, bất quá nhỏ cũng có tác dụng của nhỏ, về mặt tốc độ, Hoa Tiên Tử rõ ràng nhanh hơn Mông Tạp rất nhiều.
Một trắng một đen, trên không trung triển khai trận chiến kịch liệt, cánh hoa tứ tán, hắc khí tràn ngập, thực lực song phương tạm thời ngang nhau, trong lúc nhất thời cả hai bên đều không làm gì được nhau.
Ốc Trát và Khăn Long vốn định thừa cơ loạn lạc ra khỏi trận, thế nhưng lại bị mấy trăm ma thú khôi lỗi chặn lại, tường trận chỉ gần trong gang tấc mà chỉ có thể nhìn không thể sờ được, trong lòng hai người vô cùng căm tức, đều sử dụng chiêu số lợi hại nhất để chém giết ma thú khôi lỗi.
Ốc Trát được một viên cầu hình trức bao vây bên trong, công kích của ma thú khôi lỗi đều bị tầng phòng ngự này hoàn toàn ngăn chặn lại.
- Tiền bối, chẳng lẽ chư từng bước từng bước chém giết như vậy hay sao? Bao giờ chúng ta mới có thể ra khỏi trận này? Ngài có ma pháp sát thương phạm vi lớn hay không? Ta hộ pháp ngài chu toàn, chúng ta một tiếng trống làm tinh thần thêm hăng hái cùng vượt qua “ngự thú ma pháp trận”.
Khăn Long lên tiếng.
Khuôn mặt già nua của Ốc Trát lộ ra một nụ cười khẽ:
- Đại cá tử (gã to xác), vậy thì ngươi giúp ta chống đỡ một hồi!
Khăn Long lập tức cảm thấy không ổn, muốn tiên hạ thủ vi cường, Ốc Trát tuy có tu vi địa vương giai, nhưng dù sao cũng là ma pháp sư, thể chất yếu ớt, chỉ cần bị bản thân đánh trúng một đòn, lão gia hỏa này nhất định ăn không tiêu.
Nhưng mà, Ốc Trát ngay từ đầu đã không định hợp tác với Bỉ Mông Khăn Long, ba bộ ma pháp đồng thời xuất hiện, từ trước đó Ốc Trát đã súc thế hoàn thành ba bộ ma pháp này.
Băng thứ, hỏa tiễn và phong ba, ba bộ ma pháp một trước một sau đột nhiên xuất hiện, Khăn Long dưới tình huống không hề phòng bị, bị bộ thứ nhất bắn trúng, cũng may, da thịt của Bỉ Mông nhất tộc vô dùng dày, chỉ bị đâm vài cái, hỏa tiễn hắn có thể lắc người tránh thoát được, thế nhưng bộ ma pháp cuối cùng chính là ma pháp sát thương phạm vi lớn, muốn tránh cũng không thể tránh, bất quá uy lực của bộ ma pháp này không quá lớn. Khăn Long bị một luồng gió mạnh thổi lui sang bên cạnh, liên tiếp thối lui đến hơn mười trượng mới có thể dừng thân thể được.
Khăn Long bị chọc giận triệt để, lập tức biến thân cấp hai chuẩn bị đánh với Ốc Trát một trận, tính tình của thú nhân tương đối đơn giản, một khi bị chọc giận sẽ đem sinh tử vứt ra khỏi đầu, chỉ cầu đánh một trận.
Nhưng mà ngay khi Khăn Long chuẩn bị xông tới thì chỉ thấy Ốc Trát hiện lên nụ cười chế nhạo, thân thể to lớn của Khăn Long trầm xuống, trực tiếp trở thành vật thể rơi tự do từ trên không trung rớt xuống đất.
Khăn Long có thể phi hành một cách thuận lợi, đó là do Ốc Trát gia trì thêm cho hắn phi hành thuật, một khi Ốc Trát thu hồi pháp thuật lại, Khăn Long lập tức duy trì không nổi tư thái phi hành, rơi xuống đất.
Khăn Long sau khi biến thân cấp hai, nguyên lực toàn thân bành trướng, thân thể cao lớn hơn vài phần, cực kỳ chói mắt, mấy trăm con khôi lỗi thú lập tức lao đến, đem gã Bỉ Mông này hoàn toàn bao vây bên trong.
Ma thú khôi lỗi bên ngoài Ốc Trát chí it cũng đã giảm thiểu hơn phân nửa, áp lực nhẹ đi rất nhiều, các loại ma pháp công kích nhỏ liên tục phát sinh, thản nhiên hóa giải nhẹ nhàng hướng về phía ngoài trận khôi lỗi ma thú bay đi.
Bị ma thú khôi lỗi bao vây làm Khăn Long đỏ lừ đôi mắt, đời này hắn thống hận nhất là bị người khác ám toán. Khăn Long rít gòa một tiếng, lập tức biến thành một con dã thú điên cuồng, thân thể vốn đã cực kỳ to lớn, lại một lần nữa bành trướng, hai chân mạnh mẽ tụ lực, cơ bắp trên cơ thể trong nháy mắt co lại, tụ tập, rồi đột nhiên thả ra, oanh một tiếng, thân thể to lớn giống như đạn pháp bắn thẳng về phía trước.
- Lão tử không ra được, ngươi cũng đừng nghĩ đến chuyên xông ra!
Khăn Long hét lớn.
Ốc Trát vốn đã cách tường trận rất gần, trên mặt hiện lên nụ cười đắc ý, đột nhiên cảm giác được áp lực phía sau tăng mạnh, quay người bắn ra mấy khỏa quang cầu điện quang uy lực không gì sánh được.
Khăn Long đón đỡ chính diện bằng bất cứ giá nào, dùng thân thể cường hãn của hắn hóa giải chiêu này.
Ốc Trát không nghĩ tới đối phương lại liều mạng đến như vậy, lập tức bị Khăn Long ôm chặt lấy mắt cá chân.
- Tên nửa người nửa thú này, tốt nhất ngươi nên buông tay ra, bằng không, bản pháp sư cho ngươi thi cốt vô tồn.
Ốc Trát tức giận nói.
- Lão già kia, lão tử ngày hôm nay cho dù chết cũng nhất định kéo theo một chân ngươi.
Khăn Long hung hăng quát lên.
- Hừ, ngươi còn chưa đủ tư cách!
Ốc Trát hừ lạnh, lam quang toàn thân chợt hiện, hai tay giao nhau, trong miệng niệm vài đoạn chú ngữ cực nhanh.
Khăn Long treo trên không trung, lại thêm phải chống đỡ áp lực nguyên khí từ Ốc Trát, di chuyển hiển nhiên chậm nửa nhịp.
Sáu khỏa thủy cầu hỗn loạn thiểm điện cực mạnh hình thành trong không trung, trong đó có một viên trực tiếp đánh văng Khăn Long bay ra ngoài, Khăn Long không cam lòng tru lên.
Năm khỏa thủy điện cầu thật lớn, uy lực mạnh mẽ không gì sánh được, ma thú khôi lỗi xung quanh cho dù chỉ hơi chạm vào thủy điện cầu, lập tức bị điện lưu cực mạnh đốt cháy thành tro tàn, tiếng kêu của Khăn Long càng dần càng yếu, bức tường ma thú khôi lỗi rậm rạp lập tức bị chọc thủng một lỗ thật lớn.
Một đòn này của Ốc Trát chí ít đã giết chết hơn một nghìn con ma thú khôi lỗi, uy lực của ma phá quả thực rất lớn, ngay cả Lâm Khiếu Đường đứng khá xa cũng bị lan đến.
Trận chiến đấu của Hoa Tiên Tử và Mông Tạp vẫn còn đang tiếp tục, chỉ là không ai làm gì được đối phương, chỉ nghe thấy những tiếng va chạm chói tai.
Đúng lúc này, mấy vạn ma thú khôi lỗi đột nhiên đình chỉ hoạt động, không hề tiến về phía trước điên cuồng công kích.
Xa xa, trong chỗ sâu ma pháp trận, truyền đến một tiếng gào thét, sau đó, toàn bộ ma pháp trận lay động kịch liệt.
Năm khỏa thủy điện cầu thật lớn bị phản xạ ngược trở lại, tốc độ so với khi phóng ra nhanh hơn rất nhiều, toàn bộ phóng thẳng vào Ốc Trát chỉ còn mấy chục trượng là có thể xuất trận.
Ầm ầm, một tiếng nổ, một đám mây hình nấm bốc cực lớn tại không trung hình thành, năm khỏa thủy điện cầu toàn bộ bắ trùng mục tiêu Ốc Trát.
Không gian dường như đang run rẩy, đám ma thú khôi lỗi rít gào vang trời, còn Mông Tạp và Hoa Tiên Tử vẫn như cũ chăm chú đối chiến.
Bạo tạc giằng co thật lâu mới an tĩnh lại, có thêm mấy trăm khôi lỗi ma thú cấp thấp gặp phải tai ương, khói bụi tiêu tán, Ốc Trát xuất hiện trong tầng phòng ngự của ma pháp thuẫn, ma pháp bản thân phóng ra cư nhiên quay trở lại công kích bản thân, điều này cho dù nằm mơ Ốc Trát cũng không hề nghĩ đến.
Đòn công kích vừa rồi, Ốc Trát đã bị nội thương, sắc mặt tái nhợt, không thể tin tưởng nhìn phía sau, một thân ảnh từ từ hiện rõ ràng, một lão ma pháp sư giống Ốc Trát như đúc cướp đạp hư không chạm rãi bước đến.
Vẻ mặt của Ốc Trát cực kỳ khiếp sợ, không nghĩ tới ma thú khôi lỗi mười bốn cấp nơi này cư nhiên chính là huyễn ly thú, ma thú này có thể phục chế được bản lãnh của người khác, càng có thể biến đổi thành bất luận hình tượng kẻ nào.
Lúc này, Ốc Trát do huyễn ly thú biến thành không hề có nét giật mình như Ốc Trát thực, da thịt nhúc nhích, chỉ trong chốc lát đã biến thành hình tượng Mông Tạp toàn thân lân giáp màu đen.
Ốc Trát cười khổ một chút, hắn rốt cuộc đã minh bạch ra vì sao một đường tới đây không hề gặp con huyễn ly thú này, cho đến tận bây giờ mới xuất hiện, nguyên lai nó vẫn ẩn nấp tại một nơi bí mật nào đso, lén phục chế tài nghệ của tất cả mọi người.
Chỉ là nó làm sao có thể bình tĩnh như vậy, lại thế nào có thể xác định chắn chắn nhóm mười một người ở đây không thể thuận lợi đi ra ngoài? Nếu như trước đó mười một người không sảy ra nội chiến thì hẳn là đã thuận lợi đi qua trận pháp, trong lòng Ốc Trát khe khẽ thở dài.
Ma thú mười bốn cấp tương đương với tu vi địa vương giai hậu kỳ, mà huyễn ly thú lại là một loại ma thú cường hãn nhất trong đó.
- Ngươi xông vào nơi này, đều phải chết!
Huyễn ly thú không chỉ biến thành hình tượng của Mông Tạp, ngay cả giọng nói cũng giống nhau như đúc.
Toa, huyễn ly thú đột nhiên biến mất, sau đó lại xuất hiện cạnh chiến trường của Mông Tạp và Hoa Tiên Tử, hai người đang chiến đấu kịch liệt vô cùng sửng sốt, đồng thời xuất thủ, hai tay của huyễn ly thú chỉ hơi lung lay một chút chống đỡ công kích của hai người.
Phanh, căn bản không biết huyễn ly thú ra tay như thế nào, trên vai Hoa Tiên Tử lập tức đau đớn, thân thể nhỏ xinh giống như viên lưu tinh bắn thẳng xuống mặt đất, ầm ầm, mặt đất bị va chạm tạo thành một cái hố thật lớn.
Hoa Tiên Tử toàn thân đầy bụi bặm quật cường từ trên mặt đất đứng lên, bên môi hồng hồng nhỏ xinh chảy ra một dòng máu tươi, cấp tốc điều chỉnh nội nguyên, đang muốn lần thứ hai lao lên không trung thì bàn tay nhỏ bé yếu ớt bị một bàn tay to lớn khác nắm giữ.
- Dâm tặc, làm gì, buông!
Hoa Tiên Tử xoay người khẽ gọi.
Lâm Khiếu Đường lắc đầu nói:
- Tiền bối, tốt nhất không nên đánh nhau nữa, tình hình hiện tại sợ là không phải đối thủ của súc sinh kia.
Hoa Tiên Tử coi thường hừ một tiếng rồi nói:
- Nếu không phải lúc trước tiêu hao quá lớn, thì con bò sát này bản cô nương có thể thu phục trong thời gian môt nén hương.
Lâm Khiếu Đường vẫn chưa buông tay, bình tĩnh nói:
- Tiền bối, ta xem, hiện tại nên nghĩ biện pháp đi ra ngoài!
Hoa Tiên Tử tránh khỏi tay của Lâm Khiếu Đường nói:
- Dâm tặc, muốn đi ra ngoài thì mình ngươi đi, ta không phụng bồi, hôm nay ta nhất định đem đám ám toán ta tiêu diệt sạch sẽ.
- Tiền bối, chúng ta hãy ra ngoài trước, số lượng ma thú khôi lỗi ở đây thực sự rất nhiều!
Nạp Lan U cũng khuyên giải.
Hoa Tiên Tử nhàn nhạt nhìn thoáng qua Lâm Khiếu Đường và Nạp Lan U, thân ảnh chợt lóe, bay lên không trung.
Thế nhưng khi Hoa Tiên Tử quay trở lại, đã nhìn thấy hai Mông Tạp điên cuồng giao đấu, đã không thể nhận ra người nào là thực người nào là giả.
Áo Phỉ Khắc bên kia đang định chạy trốn nhưng cũng bị một phân thân của huyễn ly thú ngăn lại, huyễn ly thú có thể tách ra mười hai phân thân, mỗi một phân thân chỉ có thực lực bằng một phần hai bản tôn, nhưng để đối phó với mấy cao thủ linh hồn giai bị thương vẫn còn dư dả.
- Lâm tiên sinh, chúng ta đi trước sao?
Nạp Lan U nhìn đám ma thú đông đảo xung quanh hơi lộ ra khiếp ý.
Lâm Khiếu Đường nhìn mấy thân ảnh trên không trung, bình tĩnh trả lời:
- Ngươi đi trước đi, sư phụ ngươi cứu ta một mạng, ta nhất định phải hoàn cho nàng!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.