Đấu Y

Chương 251: Thiếu nữ độc chiến lục đại linh hồn giai.

Mộc Thang

20/04/2013



Nhìn sáu đạo công kích phóng đến cực nhanh, sắc mặt Hoa Tiên Tử lạnh lùng, đôi bàn tay thon dài nhỏ bé đưa lên, một đóa bạch ngọc đàm hoa thình lình hiện lên trên tay.

Lâm Khiếu Đường lần đầu tiên nhìn thấy Hoa Tiên Tử vận dụng pháp bảo, nhưng đóa hoa dùng để công kích trước đó hoàn toàn là do Hoa Tiên Tử ngưng tụ nguyên lực mà thành, không phải vật thực.

Bên trong nụ hoa của bạch ngọc đàm hoa có đến mấy trăm sợi nhị hoa nho nhỏ trong suốt, mạnh mẽ bắn ra, cùng với sáu đạo sóng công kích va chạm một chỗ.

Hai luồng lực lượng đối chọi có khí thế giống như sơn băng địa liệt, thế nhưng sự va chạm kịch liệt trong dự kiến lại không hề xuất hiện, hàng trăm sợi nhị hoa đem sáu đạo sóng công kích quấy chặt lấy, từng giọt từng giọt như tằm ăn rỗi hấp thu nguyên lực bên trong.

Ba, một tiếng vang lên nho nhỏ, sáu đạo sóng công kích đã bị đám nhị hoa hoàn toàn hấp thu hết, biến mất không thấy.

Sáu người của hai đại giáo hội nhất thời kinh hãi, nữ tử này cư nhiên có thể đem sáu loại cấm chú công kích bất đồng hóa giải toàn bộ, vô luận là tu vi, pháp bảo hay bản lãnh đều đã đến một cảnh giới không thể tưởng tượng nổi, siêu cấp cao thủ địa vương giai chẳng lẽ thực sự không thể xâm phạm hay sao?

Trong lòng cả sáu người tuy rằng có khiếp đảm, nhưng sự việc đã đến mức này, hiển nhiên không còn đường lui, hai bên nhìn thoáng qua nhau, đồng thời hướng về phía ngoài trận bay đi, nơi này còn rất nhiều ma thú khôi lỗi, nếu như còn ở lại tương đối nguy hiểm, sáu người cùng suy nghĩ muốn trước tiên ra khỏi trận pháp rồi cùng với Hoa Tiên Tử đấu một trận.

- Muốn chạy trốn!

Lửa giận trong mắt Hoa Tiên Tử bùng lên, bay vụt ra ngoài, bạch ngọc đàm hoa trong tay biến lớn hơn một chút, phiêu phù ngay bên cạnh, cánh tay Hoa Tiên Tử điểm nhẹ một cái, vô số sợi nhị hoa cuộn trào mãnh liệt hiện ra.

Chỉ trong nháy mắt đã bao phủ toàn bộ không gian sát biên giới “ngự thú ma pháp trận”, đem con đường chạy trốn của sáu người chặn lại.

Mông Tạp đã làm thì làm một mạch, đơn giản buông tha chạy trốn, mạnh mẽ xoay người lại, một thanh trường thương bằng băng đã xuất hiện trên tay, dùng hết toàn lực mạnh mẽ ném ra ngoài.

Hoa Tiên Tử không chút bối rối, chín sợi nhị hoa giao thoa hiện ra, trực tiếp đem băng thương mới bay được nửa đường phá nát.

Da La cấp tốc niệm chú ngữ trong miệng. Thiên thần chi nộ, trong nháy mắt đã gia trì thêm lên người Áo Phỉ Khắc. Áo Phỉ Khắc đã từng gặp và giao thủ với Hoa Tiên Tử một lần, cũng là người duy nhất không muốn âm thầm đánh lén, thế nhưng lợi ích giáo hội phải đặt lên đầu, bất đắc dĩ đành phải xuất thủ, trong lòng chỉ có thể nói hai chữ xin lỗi mà thôi.

Sau khi được gia trì thêm thiên thần chi nộ, tử kim đấu khí trên người Áo Phỉ Khắc đại thịnh, một đạo huyễn ảnh màu tím cực lớn mơ hồ xuất hiện sau người, đây chính là một loại biểu hiện của người tu luyện đấu khí đã tiếp cận địa vương giai.

Áo Phỉ Khắc haofn thành đạo quang màu tím lao thẳng tới, hơn mười con khôi lỗi ma thú không muốn sống tiến đến ngăn cản, trực tiếp bị tử quang cắt thành mảnh nhỏ.

Sợi nhị hoa trong thời gian không tấn công biến thành cực kỳ mềm mại, giống như đồng cỏ trong lòng biển sâu và đám bào trôi theo làn nước, tùy ý phiêu động, thế nhưng một khi Hoa Tiên Tử khống chế khởi xướng công kích, sợi nhị hoa nhất thời trở nên cứng rắn không gì sánh được, mỗi một sợi giống như là một lưỡi dao cực kỳ sắc bén, nếu như có thể đan thành lưỡi, càng có thể đem tất cả mọi thứ cắt thành bột mịn. Loại pháp bảo nhìn như rất bình thương này lại có khả nang hủy thiên diệt địa.

Áo Phỉ Khắc căn bản chưa đến gần thân thể của Hoa Tiên Tử thì đã bị ngăn cản lại, luôn luôn được gia trì thêm thiên thần chi nộ, thế nhưng cũng không có biện pháp nào đối phó với những sợi nhị hoa này, dốc sức chống lại nhưng cũng chỉ là thêm nhiều vết thương hơn.

Ánh mắt của Tạp tây Lị Á độc lạt, lấy ra một thanh thánh tế chi mâu màu trắng, thứ này chính là một trong sáu đại thần tế vật của Lai Đặc giáo, uy lực to lớn không gì sánh được, đã thuộc về cấp độ á thần khí, không đến lúc nguy cơ tràn ngập tuyệt đối không lấy ra sử dụng.

Nắm tay của Tây Tắc Lị Á vẽ phù chú, ba khỏa hỏa diễm cầu màu trắng hỗn loạn chứa đựng thành quang lực cường đại trong nháy mắt hình thành, bắn ra rất mạnh.

Hoa Tiên Tử điều khiển bạch ngọc đàm hoa, vô số sợi nhị hoa một mặt ngăn chặn công kích đến từ khôi lỗi ma thú bốn phía, một mặt phải chống lại đòn tập kích của hai đại giáo hội.

Ba khỏa hỏa cầu màu trắng lay động một chút, muốn phá tan những đóa hoa xung quanh. Hoa Tiên Tử biến chiêu, đám sợi nhị hoa kèo dài ra đến vài chục trượng, đem hỏa cầu màu trắng bắt giữ.

Đúng lúc này, một thanh trường mâu màu trắng từ phía sau ba khỏa hỏa cầu bắn tới, tốc độ cực nhanh, lướt qua những sợi nhị hoa bắn thẳng về phía Hoa Tiên Tử.

Hoa Tiên Tử hơi kinh hãi, bach ngọc đàm hoa bỗng nhiên to lớn gấp mười lần, lại một sợi nhị hoa lớn bằng cổ tay giống như con rắn phun ra ngoài, sợi nhị hoa thật lớn tràn đầy phấn hoa bên trong, cực lỳ lương lệ.

Trường mâu màu trắng va chạm với phấn hoa nhất thời giảm tốc độ đi không ít, sợi nhị hoa thật lớn quấn quanh trường mâu giống như con rắn đang siết chặt, sau đó đầu sợi nhị hoa mở ra một khoang hư không, trực tiếp đem trường mâu màu trắng nuốt vào trong. Thôn phệ hoàn toàn, sợi chỉ nhị thật lớn vô cùng thỏa mãn co rụt trở lại.

Lâm Khiếu Đường âm thầm kinh ngạc, pháp bảo này rốt cuộc là pháp bảo gì mà lại cường hãn như vậy, các thủ đoạn ùn ùn, thanh trường mâu màu trắng vừa rồi hiển nhiên không phải vật phàm, thế nhưng cũng không thể làm cho bạch ngạc đàm hoa của Hoa Tiên Tử sây sát đến một chút, lẽ nào đây là một thần khí còn lưu lại hay sao?



Đau đớn vì mất đi bảo vật, Tạp Tây Lị Á giận sôi lên, đang muốn khởi sướng đợi tấn công thứ hai, một cánh tử tim kiam hoa đột nhiên phóng tới, vội vàng chống đỡ, nhưng chỉ có thể hơi chút cải biến hướng đi của cánh hoa mà thôi, phịch một tiếng, cánh hoa trực tiếp bắn trúng ngực của Tạp Tây Lị Á.

Phốc, Tạp Tây Lị Á phun ra một ngụm máu lớn, đã bị nội thương không nhẹ, Da La đứng một bên vẫn đang một mực âm thầm ngưng tụ thần thánh quang hoàn, nhìn thấy tình huống như vậy, tức thì ngừng tay lại chữa thương cho Tạp Tây Lị Á.

- Thánh nữ điện hạ, thiếu nữa này sợ là không dưới tu vi của giáo hoàng, tốt nhất chúng ta nên chạy trước đi thôi!

Da La chạm vào người Tạp Tây Lị Á nhất thời thất kinh, nhìn thương thế bên ngoài có vẻ như không nặng thế nhưng đã chạm tới nội tạng, lo lắng nói.

- Phốc…

Tạp Tây Lị Á cũng muốn nói cái gì đó, lại phun ra một ngụm máu.

Áo La Lạp và hắc ám mục sư La Ni chậm chạp chưa động thủ, Áo La Lạp thì lo lắng Lâm Khiếu Đường có thể sử dụng linh hồn cấm chế khống chế nàng, vì vậy chần chừ chưa xuất thủ. Ni La thì đang suy nghĩ cái gì đó không muốn ra tay quá sớm, huống hồ lực công kích của hắn cũng rất có hạn.

Hai đại giáo hội, cả sáu người đều là những đại cao thủ linh hồn giai đỉnh cấp, thế nhưng trước mặt Hoa Tiên Tử cũng chỉ là thúc thủ vô sách, có người đang bị nhốt, có thụ thương, có người không dám ra tay.

Ốc Trát vốn đứng ngoài không tham gia lắc đầu nói:

- Nhân tâm khó đoán!

Bỉ Mông nhất tộc Khăn Long cũng giật mình, sắc mặt tham lam trước đó sớm đã biến mất không còn chút gì, giờ có cho thêm hắn tám lá gan, hắn cũng tuyệt đối không có bất cứ hành động quá phận nào, thực lực của thiếu nữ này sợ là so với đệ nhất cao thủ của thú nhân tộc quốc vương Kiếm Thánh Khố Ban vẫn cao hơn một bậc.

Mông Tạp và Áo Phỉ Khắc đều bị hãm sâu trong trận nhị hoa, hai người hầu như luống cuống tay chân chống lại không xuể, trên người đã xuất hiện rất nhiều vết cắt không nhẹ.

Diện mục của Mông Tạp dữ tợn nhìn thoáng qua Hoa Tiên Tử đang vô cùng bình tĩnh, hận ý trong lòng chợt bạo phát, hướng về phía La Ni phía sau đánh mắt một cái. Na La đầu tiên hơi hơi lắc đầu, sau đó Mông Tạp truyền âm hét lớn mới thở dài lắc đầu thỏa hiệp.

La Ni lấy ra một tấm vải màu đen, trong miệng liên tục mặt niệm cái gì đó, oanh một tiếng, tấm vải đen trong nháy mắt bị hỏa diễm màu đen nuốt hết, trên hỏa diễm hiện lên một đoàn vụ khí màu đen, phiêu phiêu bay về phía Mông Tạp, trực tiếp bị hắn hút vào trong cơ thể.

Lúc này vẻ mặt của La Ni cũng vàng như đất, thở dốc không ngừng, cả người phảng phất giống như bị rơi vào không gian không trọng lượng, ngay cả phi hành cũng lộ rõ vẻ khó khăn, hai mắt lõm xuống dưới thật sâu.

- Thánh nữ điện hạ, Mông Tạp hội trưởng nhất định là điện rồi!

Ni La thở hồng hộc nói.

- Ni La chấp giáo, ngươi đã có hơn một trăm năm làm cái giá để sử dụng chiêu này, hiện tại lại dùng một lần nữa, nguyên khí nhất định là hao tổn lớn.

Trong mắt Áo La Lạp lóe lên một tia dị dạng nói.

- Đúng vậy, hắc hồn chi nộ mỗi môt lần sử dụng đều làm cho giảm thọ ít nhiều, không thể dùng thêm lần nữa, đây là lần cuối cùng ta có thể dùng!

Trên khuôn mặt già nua của Ni La hiện lên một tia xám xịt.

- Vậy thì không cần dùng nữa!

Áo La Lạp thình lình nói ra một câu.

Ni La sửng sốt một chút, còn không biết chuyện gì sảy ra, chỉ thấy thân thể của Áo La Lạp chợt lóe lên, thối lui một bên, ba con khôi lỗi thú không biết từ khi nào xuất hiện cư hiên đột phá lao lung mà Hoa Tiên tử bố trí vừa rồi.

Ni La trợn tròn đôi con mắt già lão không thể tin tưởng nhìn Áo La Lạp, rõ ràng là nàng ta cố ý bày ra chuyện này, thế nhưng vì sao thánh nữa lại muốn giết chết hắn cơ chứ? Nhưng hiện tại Ni La đã không thể lo lắng những chuyện này nữa rồi, mang theo sự kinh ngạc vô cùng trong nháy mắt bị ba con ma thú khôi lỗi xé nát thành mảnh nhỏ.

Một đoàn quang mang màu trắng từ trong thân thể của Ni La bỗng nhiên xuất hiện, một con ma thú khôi lỗi điên cuồng hét lên, ha mồm muốn nuốt bạch quang vào bụng, thế nhưng lại bị một viên hỏa cầu màu đen đánh bay ra ngoài.



Áo La Lạp giống như đang đùa giỡn thất thanh kêu to:

- Ni La đại chủ giáo!

Một tiếng kêu thảm này hầu như hấp dẫn lực chú ý của tất cả mọi ngươi, bất quá sự việc trong nháy mắt xuất hiện trong mắt mọi người chỉ là Ni La bị ba con ma thú khôi lỗi xé nát thành nhiều mảnh nhỏ, lại bị một con thôn hồn thú nuốt đi ma anh, còn Áo La Lạp thì ngay lúc thôn hồn thú thôn phệ ma anh lập tức phát động công kích, thôn hồn thú bị đánh bay ra khỏi lao lung, hai con ma thú khôi lỗi khác bị sợi nhị hoa cắt thành vô số đoạn.

Ni La đã chết, mọi người chỉ là vội vã liếc mắt nhìn mà thôi.

Trong tay Áo La Lạp có một đoàn quang mang màu trăng như đang giãy giụa, Ni La liều mạng cầu xin tha thứ, Áo La Lạp chỉ lạnh lùng cười:

- Ni La chấp giáo, năm đó khi ngươi bán đứng muội muội của ta, ngươi không phải đường quan rộng mở hay sao? Còn leo lên đến tận chức chấp giáo này, ta đã sớm muốn giết chết ngươi từ lâu rồi.

- Thánh nữ điện hạ, năm đó ta cũng chỉ là bất đắc dĩ, ngài tha cho ta đi, ta nguyện ý đem tất cả mọi thứ cất giấu cả đời ta kính dâng lên cho ngài!

Quang mang màu trắng lên tiếng cầu xin tha thứ.

- So với việc lấy đi những vật phẩm ngươi cất giấu, không bằng trực tiếp thôn phệ, tiêu hóa ma anh của ngươi, tăng thêm tu vi của bản thánh nữ!

Lời đáp lại của Áo La Lạp rét lạnh không gì sánh được.

- Không…

Tiếng hét thảm còn chữa hoàn toàn phát ra, quang mang màu trắng trong tay Áo La Lạp nhanh chóng bị hòa tan, rất nhanh liền biến mất không thấy.

Mông Tạp sau khi hút đám vụ khí màu đen vào cơ thể, thân thể mãng liệt nhúc nhích, cả thân hình biến thành màu đen, diện mục vô cùng dữ tợn, trên người dần dần hiện lên tầng tầng lân giáp, những vết thương trước đó đã khép lại toàn bộ trong nháy mắt.

Lúc này những sợi nhị hoa có điên cuồng hơn nữa cũng không thể cắt vào da thịt của hắn.

Sắc mặt của Hoa Tiên Tử ngưng trọng, đôi nguyệt nha mi tú lệ hơi hơi nhíu sát lại, trong biểu tình dễ thương lại để lộ ra một tia cảm giác không rõ ràng.

Đem tất cả mọi chuyện thu vào trong mắt, Lâm Khiếu Đường đang tự suy nghĩ phương pháp thoát thân, âm mưu của Áo La Lạp vừa rồi chỉ có một mình Lâm Khiếu Đường chứng kiến từ đầu đến cuối, tùy rằng hắn không rõ vì sao cô nàng thánh nữ này lại hướng về chính đồng bọn của mình hạ át thủ, nhưng nếu như lấy tính cách của nàng và người trong giáo phái mà nói thì cũng không ngoài tưởng tượng. Lâm Khiếu Đường cảm giác được tình thế hiện tại cực kỳ không rõ ràng, thậm chí đối với bảo bối tầng thứ năm đã hoàn toàn mất đi hứng thú, mặc kệ nơi đó có cái gì đi nữa, nếu như đánh mất cái mệnh nhỏ này, vậy thì bảo bối dùng cái rắm.

Toàn thân của Mông Tạp hiện lên lân giáp màu đen, y phục cũng đã bị bàng trướng đến nứt ra, chỉ còn lại vài mảnh vải nhỏ rải rác còn dính lại trên người.

- Hắc hồn chi nộ?

Da La đang đứng bên ngoài cùng trị liệu cho Tạp Tây Lị Á thất thanh nói.

Tạp Tây Lị Á dù đang thụ thương cũng miễn cưỡng mở đôi mắt nói:

- Đám người Đạt Khắc giáo này đúng là không muốn sống nữa rồi, Mông Tạp chí ít cũng phải giảm đi 3000 độ nguyên lực làm cái giá phải trả.

Da La thở dài nói:

- Bất quá nếu như không làm như vậy, chỉ sợ là mạnh phải bỏ lại nơi này, thực lực của thiếu nữa kia quả thực quá mức kinh khủng.

Mông Tạp giống như ác ma, hai mắt đỏ bừng, rít gào một tiếng rồi đánh về phía Hoa Tiên Tử đang nấp bên trong bạch ngọc đàm hoa, đôi cánh tay ác ma cứng rắn đen đúa, lợi trảo như cánh tay ma quỷ điên cuống trảo xuống.

Vô số sợi nhị hoa đan thành lưới dày cũng không thể ngăn cản được thế tiến tới của Mông Tạp…

Trên gương mặt xinh đẹp vô ngần của Hoa Tiên Tử hiện rõ một giọt mồ hôi…

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Đấu Y

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook