Chương 44: Ngoại truyện 4: Những lần đầu tiên.
Chu Mẫn
16/03/2018
* Chuyện ấy.
Lần đầu tiên của Lâm Hiên là năm mười bảy tuổi, với một cô gái người Singapore. Khi ấy anh đang ở Úc, tham dự một buổi tiệc cuối năm tổ chúc tại nhà một người bạn. Trong lúc cao hứng, bị kích thích bởi môi trường, Lâm Hiên đã gạ gẫm con gái nhà người ta lên giường với anh.
Đó là thất bại đầu tiên về mặt tính dục của anh. Lần đó khá nhanh, anh chưa kịp cảm giác gì thì mọi thứ đã trôi qua rất nhanh.
Còn lần đầu của Hà Mẫn Nhu là với Lâm Hiên. Cô cũng chẳng cảm nhận gì nhiều, cái đêm ấy hai người cứ lăn lộn trên giường, cô nghe theo sự dẫn dắt của Lâm Hiên, có lẽ vì lúc ấy cô chưa thực sự sẵn sàng cho giây phút đó nên chưa thực sự gắn kết với anh. Sau này mới có cảm thụ với xúc cảm mãnh liệt dạt dào ấy.
* * *
Lần đầu Hạ Tuyết Duyên cũng trao cho Trần Trình. Cảm nhận của cô là mạnh mẽ và bay bổng. Cô cảm nhận rõ ràng cơ thể hai người hòa vào nhau, rất mới lạ, tê dại cả tâm trí.
Trần Trình lại khác, lần đầu của anh là với bàn tay phải. Anh cứ tưởng mọi người con trai đều có lần đầu tiên với bàn tay của mình? Hóa ra không phải à?
* * *
Nhắc đến chuyện này, Nguyễn Ân vẫn tức giận với Trần Tông. Anh cướp đi lần đầu của cô còn tỏ thái độ khinh miệt cô, nhưng cô chẳng bao giờ nhắc lại những chuyện cũ với anh. Lần ấy khá là khó chịu, cô chẳng cảm nhận được chút vui vẻ nào.
Trần Tông cũng thế, anh khá căng thẳng trong lần đầu với Cao Thanh Nhã. Chàng thiếu niên khi ấy khá ngây ngô, không có nhiều chiêu trò và mưu mô như bây giờ.
Anh mời Cao Thanh Nhã về nhà mìn chơi, vào đến phòng riêng, anh không tự chủ được ham muốn mà hôn con gái người ta, sau đó tay bắt đầu di chuyển khắp nơi. Vì là lần đầu tiên, cả hai cực kì lúng túng, anh vận động, còn Cao Thanh Nhã nằm im.
Vài hôm sau Cao Thanh Nhã chẳng liên lạc với anh. Anh chẳng hay rằng lúc ấy đám con gái loan tin khả năng giường chiếu của anh cực kì tệ.
Mấy ai ngờ đến hiện tại anh lại năng động và điêu luyện đến như vậy!
* * *
Trần Trạch không nhớ lần đầu tiên của mình là với ai, cảm giác như thế nào, và anh thậm chí còn không biết mình có còn nguyên vẹn hay không
Khi còn ở trong quân đội, vào trước ngày xuất ngũ, anh em rủ nhau đến một câu lạc bộ uống mừng xem như tiệc chia tay. Bên cạnh bàn của họ có vài cô gái nên họ gộp chung lại, làm thành một bàn lớn.
Nhớ lại cái đêm ấy, Trần Trạch không khỏi rùng mình. Anh vẫn nhớ hình ảnh đầu tiên đập vào mắt anh khi anh vừa tỉnh dậy, cả đám người nằm la liệt khắp phòng khách sạn, và đặc biệt là không mặc quần áo. Cứ như thể đem qua có một buổi tiệc thác loạn.
Nhưng điều đáng nói là trên người Trần Trạch vẫn còn một cái quần nhỏ, có lẽ là đêm qua anh chẳng tham dự vào buổi tiệc điên loạn ấy, hay là anh có tham gia? Chuyện này chẳng ai rõ.
Còn lần đầu của Bạch Mộng Kỳ thì sao? Cả cô và Trần Trạch đều không muốn nhắc đến vấn đề đầy ám ảnh này.
* * *
Đêm tân hôn, là lần đầu tiên trọn vẹn nhất của hai con người này. Phùng Hải Chính và Võ Chiêu Dương.
Mối tình đẹp của họ đã có một cái kết đẹp mĩ mãn. Họ dành cho nhau điều tuyệt vời nhất, giữ gìn sự toàn vẹn và trao nó cho một nửa còn lại.
Phùng Hải Chính chẳng phải chàng thiếu niên, anh trưởng thành và cái bản năng của đàn ông tồn tại trong anh. Những gì anh mang đến cho cô đều là điều tự nhiên, không cầu kì hay dè chừng. Đêm hôm ấy anh gần như phát tiết hết lên người Võ Chiêu Dương. Cô chẳng phản đối vì cô cũng thích những gì anh mang lại cho mình.
* * *
Cao Khắc có hơi sợ khi chạm vào Lý Quân, do cô còn chưa trưởng thành hẳn. Anh sợ mình làm gì đó quá mức chịu đựng của cô.
Lần đầu tiên, Cao Khắc cực kì hồi hộp. Nhưng chỉ vào lần đầu tiên mà thôi, những lần sau đó, anh hòa toàn vứt bỏ mấy cái ý nghĩ cản trở đó đi, cứ thế yên tâm thực hiện chuyện anh muốn làm với cơ thể cô.
Lý Quân không phủ nhận xúc cảm mà Lý Sâm làm với cô. Chỉ là lúc ấy hắn bỏ thuốc cô, nên cô chẳng rõ đó là cảm giác mình nên đón nhận hay không? Đến khi dây dưa với Cao Khắc, cô mới nhận ra, hóa ra khi làm với người mình yêu, cảm giác lại trọn vẹn đến vậy.
*Giáo dục giới tính.
Người trong sáng nhất có lẽ là Nguyễn Ân, theo sau là Hà Mẫn Nhu.
Nguyễn Ân chẳng biết gì về cơ thể người đàn ông. Khi học trung học có tìm hiểu về bộ phận sinh dục nam, nhưng cô chẳng hình dung hay cố tìm hiểu về chúng. Thế nên lần đầu tiên tiếp xúc với Trần Tông, cô cực kì hoang mang. Lần nào cũng thế, mỗi khi anh khỏa thân trước mặt cô, cô luôn nhìn chăm chăm vào bộ phận nam tính của anh.
Có một lần cô còn hỏi một câu khiến Trần Tông đen mặt không biết phải trả lời thế nào. Cô hỏi. "Tại sao nó lại dài và đứng như thế? Chẳng khác nào vòi voi!"
Trần Tông bị cô nhìn chằm chặp thì mất tự nhiên, quay lưng lại với cô. "Thì em cứ gọi nó là voi cũng được!"
Từ đó Nguyễn Ân luôn gọi vật đàn ông của anh là voi. . .
* * *
Đa số con trai đều tò mò về có thể người khác giới, bọn họ truyền tai nhau, thậm chí là truyền tài liệu cho nhau để khám phá bí ẩn đầy kích thích ấy.
Bạn bè truyền cho nhau những bộ phim, đôi khi còn bàn tán về chúng, mặc dù chưa bao giờ tận mắt chứng kiến hay tự tay xác nhận.
Duy chỉ có Lâm Hiên và Phùng Hải Chính là được tận mắt thấy.
Lâm Hiên học tập ở Úc. Khi còn học đại học năm cuối, nhà trường có một lớp tâm lý học. Cuối khóa, lớp học ấy sẽ được chia nam nữ riêng. Bên nam sẽ được thấy mẫu nữ khỏa thân và bên nữ sẽ được thấy mẫu nam khỏa thân. Đây là tiết học đặc biệt như một lời chào đến với cánh cửa trưởng thành, và đó là lúc Lâm Hiên biết về cơ thể người phụ nữ.
Phùng Hải Chính cũng thế, vừa bước chân vào Đại học anh đã được học một lớp giáo dục giới tính, họ khá cởi mở trong vấn đề riêng tư này, nên anh chẳng xem đó là chuyện gì đáng xấu hổ.
Còn Võ Chiêu Dương, khi đi học đã bị Lý Huyên nhồi nhét kha khá thứ vào đầu, khiến cô bớt trong sáng hơn.
Hạ Tuyết Duyên cũng được bạn bè giới thiệu cho vài cuốn ngôn tình, miêu tả chi tiết về chuyện phòng kín, thậm chí bạn bè còn chia sẻ kinh nghiệm cho cô. Khi ấy Hạ Tuyết Duyên còn thử tưởng tượng cảnh lăn lộn của mình và Trần Tông, rồi tự đỏ mặt với cái ý nghĩ xấu xa ấy!
Lần đầu tiên của Lâm Hiên là năm mười bảy tuổi, với một cô gái người Singapore. Khi ấy anh đang ở Úc, tham dự một buổi tiệc cuối năm tổ chúc tại nhà một người bạn. Trong lúc cao hứng, bị kích thích bởi môi trường, Lâm Hiên đã gạ gẫm con gái nhà người ta lên giường với anh.
Đó là thất bại đầu tiên về mặt tính dục của anh. Lần đó khá nhanh, anh chưa kịp cảm giác gì thì mọi thứ đã trôi qua rất nhanh.
Còn lần đầu của Hà Mẫn Nhu là với Lâm Hiên. Cô cũng chẳng cảm nhận gì nhiều, cái đêm ấy hai người cứ lăn lộn trên giường, cô nghe theo sự dẫn dắt của Lâm Hiên, có lẽ vì lúc ấy cô chưa thực sự sẵn sàng cho giây phút đó nên chưa thực sự gắn kết với anh. Sau này mới có cảm thụ với xúc cảm mãnh liệt dạt dào ấy.
* * *
Lần đầu Hạ Tuyết Duyên cũng trao cho Trần Trình. Cảm nhận của cô là mạnh mẽ và bay bổng. Cô cảm nhận rõ ràng cơ thể hai người hòa vào nhau, rất mới lạ, tê dại cả tâm trí.
Trần Trình lại khác, lần đầu của anh là với bàn tay phải. Anh cứ tưởng mọi người con trai đều có lần đầu tiên với bàn tay của mình? Hóa ra không phải à?
* * *
Nhắc đến chuyện này, Nguyễn Ân vẫn tức giận với Trần Tông. Anh cướp đi lần đầu của cô còn tỏ thái độ khinh miệt cô, nhưng cô chẳng bao giờ nhắc lại những chuyện cũ với anh. Lần ấy khá là khó chịu, cô chẳng cảm nhận được chút vui vẻ nào.
Trần Tông cũng thế, anh khá căng thẳng trong lần đầu với Cao Thanh Nhã. Chàng thiếu niên khi ấy khá ngây ngô, không có nhiều chiêu trò và mưu mô như bây giờ.
Anh mời Cao Thanh Nhã về nhà mìn chơi, vào đến phòng riêng, anh không tự chủ được ham muốn mà hôn con gái người ta, sau đó tay bắt đầu di chuyển khắp nơi. Vì là lần đầu tiên, cả hai cực kì lúng túng, anh vận động, còn Cao Thanh Nhã nằm im.
Vài hôm sau Cao Thanh Nhã chẳng liên lạc với anh. Anh chẳng hay rằng lúc ấy đám con gái loan tin khả năng giường chiếu của anh cực kì tệ.
Mấy ai ngờ đến hiện tại anh lại năng động và điêu luyện đến như vậy!
* * *
Trần Trạch không nhớ lần đầu tiên của mình là với ai, cảm giác như thế nào, và anh thậm chí còn không biết mình có còn nguyên vẹn hay không
Khi còn ở trong quân đội, vào trước ngày xuất ngũ, anh em rủ nhau đến một câu lạc bộ uống mừng xem như tiệc chia tay. Bên cạnh bàn của họ có vài cô gái nên họ gộp chung lại, làm thành một bàn lớn.
Nhớ lại cái đêm ấy, Trần Trạch không khỏi rùng mình. Anh vẫn nhớ hình ảnh đầu tiên đập vào mắt anh khi anh vừa tỉnh dậy, cả đám người nằm la liệt khắp phòng khách sạn, và đặc biệt là không mặc quần áo. Cứ như thể đem qua có một buổi tiệc thác loạn.
Nhưng điều đáng nói là trên người Trần Trạch vẫn còn một cái quần nhỏ, có lẽ là đêm qua anh chẳng tham dự vào buổi tiệc điên loạn ấy, hay là anh có tham gia? Chuyện này chẳng ai rõ.
Còn lần đầu của Bạch Mộng Kỳ thì sao? Cả cô và Trần Trạch đều không muốn nhắc đến vấn đề đầy ám ảnh này.
* * *
Đêm tân hôn, là lần đầu tiên trọn vẹn nhất của hai con người này. Phùng Hải Chính và Võ Chiêu Dương.
Mối tình đẹp của họ đã có một cái kết đẹp mĩ mãn. Họ dành cho nhau điều tuyệt vời nhất, giữ gìn sự toàn vẹn và trao nó cho một nửa còn lại.
Phùng Hải Chính chẳng phải chàng thiếu niên, anh trưởng thành và cái bản năng của đàn ông tồn tại trong anh. Những gì anh mang đến cho cô đều là điều tự nhiên, không cầu kì hay dè chừng. Đêm hôm ấy anh gần như phát tiết hết lên người Võ Chiêu Dương. Cô chẳng phản đối vì cô cũng thích những gì anh mang lại cho mình.
* * *
Cao Khắc có hơi sợ khi chạm vào Lý Quân, do cô còn chưa trưởng thành hẳn. Anh sợ mình làm gì đó quá mức chịu đựng của cô.
Lần đầu tiên, Cao Khắc cực kì hồi hộp. Nhưng chỉ vào lần đầu tiên mà thôi, những lần sau đó, anh hòa toàn vứt bỏ mấy cái ý nghĩ cản trở đó đi, cứ thế yên tâm thực hiện chuyện anh muốn làm với cơ thể cô.
Lý Quân không phủ nhận xúc cảm mà Lý Sâm làm với cô. Chỉ là lúc ấy hắn bỏ thuốc cô, nên cô chẳng rõ đó là cảm giác mình nên đón nhận hay không? Đến khi dây dưa với Cao Khắc, cô mới nhận ra, hóa ra khi làm với người mình yêu, cảm giác lại trọn vẹn đến vậy.
*Giáo dục giới tính.
Người trong sáng nhất có lẽ là Nguyễn Ân, theo sau là Hà Mẫn Nhu.
Nguyễn Ân chẳng biết gì về cơ thể người đàn ông. Khi học trung học có tìm hiểu về bộ phận sinh dục nam, nhưng cô chẳng hình dung hay cố tìm hiểu về chúng. Thế nên lần đầu tiên tiếp xúc với Trần Tông, cô cực kì hoang mang. Lần nào cũng thế, mỗi khi anh khỏa thân trước mặt cô, cô luôn nhìn chăm chăm vào bộ phận nam tính của anh.
Có một lần cô còn hỏi một câu khiến Trần Tông đen mặt không biết phải trả lời thế nào. Cô hỏi. "Tại sao nó lại dài và đứng như thế? Chẳng khác nào vòi voi!"
Trần Tông bị cô nhìn chằm chặp thì mất tự nhiên, quay lưng lại với cô. "Thì em cứ gọi nó là voi cũng được!"
Từ đó Nguyễn Ân luôn gọi vật đàn ông của anh là voi. . .
* * *
Đa số con trai đều tò mò về có thể người khác giới, bọn họ truyền tai nhau, thậm chí là truyền tài liệu cho nhau để khám phá bí ẩn đầy kích thích ấy.
Bạn bè truyền cho nhau những bộ phim, đôi khi còn bàn tán về chúng, mặc dù chưa bao giờ tận mắt chứng kiến hay tự tay xác nhận.
Duy chỉ có Lâm Hiên và Phùng Hải Chính là được tận mắt thấy.
Lâm Hiên học tập ở Úc. Khi còn học đại học năm cuối, nhà trường có một lớp tâm lý học. Cuối khóa, lớp học ấy sẽ được chia nam nữ riêng. Bên nam sẽ được thấy mẫu nữ khỏa thân và bên nữ sẽ được thấy mẫu nam khỏa thân. Đây là tiết học đặc biệt như một lời chào đến với cánh cửa trưởng thành, và đó là lúc Lâm Hiên biết về cơ thể người phụ nữ.
Phùng Hải Chính cũng thế, vừa bước chân vào Đại học anh đã được học một lớp giáo dục giới tính, họ khá cởi mở trong vấn đề riêng tư này, nên anh chẳng xem đó là chuyện gì đáng xấu hổ.
Còn Võ Chiêu Dương, khi đi học đã bị Lý Huyên nhồi nhét kha khá thứ vào đầu, khiến cô bớt trong sáng hơn.
Hạ Tuyết Duyên cũng được bạn bè giới thiệu cho vài cuốn ngôn tình, miêu tả chi tiết về chuyện phòng kín, thậm chí bạn bè còn chia sẻ kinh nghiệm cho cô. Khi ấy Hạ Tuyết Duyên còn thử tưởng tượng cảnh lăn lộn của mình và Trần Tông, rồi tự đỏ mặt với cái ý nghĩ xấu xa ấy!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.