Chương 190: Cú sốc.
Alone star
26/09/2022
Uyên nhòm qua cái lỗ nhỏ xíu, Uyên hoang mang tột độ, cô lấy tay bịt mồm lại để che đi sự hoảng hốt. Như thấy hình như Uyên đang bị run. Như gọi Uyên khe khẽ sợ phát ra tiếng động.
- Uyên à, sao vậy? Có chuyện gì? Để chị nhìn với.
Uyên giật mình leo xuống khỏi chiếc ghế. Cô vội kéo Như đi thật nhanh khỏi chỗ đó. Như đi theo Uyên trong sự tò mò. Không biết cô thấy gì trong đó mà lại vội vàng kéo Như đi như vậy. Ra đến ngoài sân. Uyên nhìn thấy Thủy thì vội vàng chạy tới.
- Thủy à, tìm cách cứu mợ Tư đi. Chị không nghĩ tới mọi việc tới mức đó. Chị không nên kêu em cho cậu ấy ăn chén canh đó.
- Chén canh đó em chưa cho cậu ăn.
- Vậy sao cậu ấy lại biếи ŧɦái vậy?
- Sao chị biết.
- Tại chị tò mò, thích làm trò trẻ con nên đi rình, ai ngờ thấy cảnh kinh khủng đó.
Uyên vừa nói vừa run, gai ốc nổi hết lên. Cô sợ phát khóc luôn. Thủy hiểu tâm trạng của Uyên bây giờ chỉ có Như là ngơ ngác không hiểu gì cả.
- Phòng cậu kín mít vậy, có chỗ nào hở một xíu không mà chị rình được?
- Chị có khoét một lỗ nhỏ.
- Vì cậu ấy là một người có du͙ƈ vọиɠ rất lớn. Giờ đây cậu ấy không sử dụng được vùng dưới nên sẽ tìm cách thoả mãn trên thể xác người đàn bà theo cách tàn độc nhất. Em định để mợ Tư biết hoàn cảnh của cậu ấy mà sợ hãi tránh xa, không tìm cách lại gần nữa rồi sẽ đến cứu.
- Ừ. Cứu mợ ấy đi. Cùng cảnh đàn bà, chị thấy mợ ấy tội lắm. Xin em đó
- Được rồi, để em phun thuốc mê vào. Chị dẫn em đi đến chỗ có lỗ hở đi.
Thủy dẫn Uyên và Như đi theo. Như nãy giờ nghe họ nói thì nửa hiểu nữa không, cô đi theo hai người. Thủy lấy thuốc thường ngày vẫn dùng để đối phó cậu Tư cho họ hít vào một lúc thì lăn ra đất. Thủy gật đầu ra hiệu đã xong việc. Uyên vội mở cửa sau phòng cậu để đi vào. Cánh cửa này Uyên mới phát hiện nên đã phá khoá và thay vào chiếc khoá mới để cô có chìa mở nó.
Như đi vào nhìn thấy cảnh trước mặt thì sợ hãi. Uyên ôm lấy Như vỗ về.
- Không sao, chị đừng nhìn mà.
- Chị phải nhìn. Nhìn để xem chồng mình biếи ŧɦái, tệ bạc đến đâu.
Mợ Tư nằm đó. Khắp người là những vết bầm do cậu bóp quá mạnh. Phía trên ngực mợ là những vết răng cắn sâu còn chưa kịp khô máu. Dưới đất là một đống những dụng cụ to tròn vất ở đó, cậu ta vừa chọn một thứ đồ để chuẩn bị đưa vào người mợ Tư, cũng may Thủy đến kịp nên vùng dưới chỉ bị tổn thương nhẹ do cậu ta mạnh tay, chứ nếu cậu ta kịp dùng những thứ kia thì rất lâu mới có thể hồi phục được.
Uyên với mợ Cả đưa mợ Tư về. Còn Thủy ở lại tạo hiện trường giả cho sự việc đêm nay. Cô luôn phải dùng thuốc mê để tránh việc phải ân ái cùng cậu. Uyên và Như có thể chưa chứng kiến việc một người biếи ŧɦái sẽ có những trò hành hạ thân xác người khác kinh khủng thế nào. Còn cô thì khác, tuy ít tuổi nhưng lại bị bán vào kỹ viện từ nhỏ nên cô trải qua mọi cái bỉ ổi của bọn đàn ông rồi. Chuyện lần này rõ ràng với Uyên là một cú sốc.
- Uyên à, sao vậy? Có chuyện gì? Để chị nhìn với.
Uyên giật mình leo xuống khỏi chiếc ghế. Cô vội kéo Như đi thật nhanh khỏi chỗ đó. Như đi theo Uyên trong sự tò mò. Không biết cô thấy gì trong đó mà lại vội vàng kéo Như đi như vậy. Ra đến ngoài sân. Uyên nhìn thấy Thủy thì vội vàng chạy tới.
- Thủy à, tìm cách cứu mợ Tư đi. Chị không nghĩ tới mọi việc tới mức đó. Chị không nên kêu em cho cậu ấy ăn chén canh đó.
- Chén canh đó em chưa cho cậu ăn.
- Vậy sao cậu ấy lại biếи ŧɦái vậy?
- Sao chị biết.
- Tại chị tò mò, thích làm trò trẻ con nên đi rình, ai ngờ thấy cảnh kinh khủng đó.
Uyên vừa nói vừa run, gai ốc nổi hết lên. Cô sợ phát khóc luôn. Thủy hiểu tâm trạng của Uyên bây giờ chỉ có Như là ngơ ngác không hiểu gì cả.
- Phòng cậu kín mít vậy, có chỗ nào hở một xíu không mà chị rình được?
- Chị có khoét một lỗ nhỏ.
- Vì cậu ấy là một người có du͙ƈ vọиɠ rất lớn. Giờ đây cậu ấy không sử dụng được vùng dưới nên sẽ tìm cách thoả mãn trên thể xác người đàn bà theo cách tàn độc nhất. Em định để mợ Tư biết hoàn cảnh của cậu ấy mà sợ hãi tránh xa, không tìm cách lại gần nữa rồi sẽ đến cứu.
- Ừ. Cứu mợ ấy đi. Cùng cảnh đàn bà, chị thấy mợ ấy tội lắm. Xin em đó
- Được rồi, để em phun thuốc mê vào. Chị dẫn em đi đến chỗ có lỗ hở đi.
Thủy dẫn Uyên và Như đi theo. Như nãy giờ nghe họ nói thì nửa hiểu nữa không, cô đi theo hai người. Thủy lấy thuốc thường ngày vẫn dùng để đối phó cậu Tư cho họ hít vào một lúc thì lăn ra đất. Thủy gật đầu ra hiệu đã xong việc. Uyên vội mở cửa sau phòng cậu để đi vào. Cánh cửa này Uyên mới phát hiện nên đã phá khoá và thay vào chiếc khoá mới để cô có chìa mở nó.
Như đi vào nhìn thấy cảnh trước mặt thì sợ hãi. Uyên ôm lấy Như vỗ về.
- Không sao, chị đừng nhìn mà.
- Chị phải nhìn. Nhìn để xem chồng mình biếи ŧɦái, tệ bạc đến đâu.
Mợ Tư nằm đó. Khắp người là những vết bầm do cậu bóp quá mạnh. Phía trên ngực mợ là những vết răng cắn sâu còn chưa kịp khô máu. Dưới đất là một đống những dụng cụ to tròn vất ở đó, cậu ta vừa chọn một thứ đồ để chuẩn bị đưa vào người mợ Tư, cũng may Thủy đến kịp nên vùng dưới chỉ bị tổn thương nhẹ do cậu ta mạnh tay, chứ nếu cậu ta kịp dùng những thứ kia thì rất lâu mới có thể hồi phục được.
Uyên với mợ Cả đưa mợ Tư về. Còn Thủy ở lại tạo hiện trường giả cho sự việc đêm nay. Cô luôn phải dùng thuốc mê để tránh việc phải ân ái cùng cậu. Uyên và Như có thể chưa chứng kiến việc một người biếи ŧɦái sẽ có những trò hành hạ thân xác người khác kinh khủng thế nào. Còn cô thì khác, tuy ít tuổi nhưng lại bị bán vào kỹ viện từ nhỏ nên cô trải qua mọi cái bỉ ổi của bọn đàn ông rồi. Chuyện lần này rõ ràng với Uyên là một cú sốc.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.