Chương 398: Nếu như, cô ta thật sự đang lừa dối người nhà họ cố
Sơ Cửu
07/12/2020
“Mợ hai Cố?”
Thấy người vào cửa, Cố Cơ Uyển ngạc nhiên.
Lúc này, Cố Thư Lan đến tìm cô làm gì?
Ánh mắt của Cố Thư Lan khóa trên mặt cô.
Mặc dù ban ngày đã gặp, nhưng, mỗi một lần thấy, vẫn cảm thấy bất ngờ.
“Cô biết một người phụ nữ tên là Tang Thanh không?” Cố Thư Lan hỏi.
Cố Cơ Uyển hơi ngây ra, nhường đường: “Mợ hai Cố, vào trong ngôi đi.”
Ngăn người ta ở cửa, quả thực không phải hành động có lễ phép.
Cố Thư Lan không để lỡ kinh ngạc vừa rồi trong mắt cô.
Bà ta đi vào trong phòng, ngồi xuống ghế, quay đầu nhìn Cố Cơ Uyển tùy ý đóng cửa phòng lại.
Cố Thư Lan cười nói: “Thế nào? Cô biết Tang Thanh không?”
“Không biết mợ hai Cố tại sao muốn hỏi cái này?” Cố Cơ Uyển đối với chuyện của mẹ mình, trước giờ luôn mang theo phòng bị.
“Cô và bà ấy rất giống nhau.”
Cố Thư Lan nhìn chằm chằm vẽ phòng bị trong mắt cô, bà ta nhàn nhạt nói: “Tôi trước kia rất thân với bà ấy, bà ấy và em trai tôi mỗi lần lén lén lút lút yêu đương, đều là tôi che giấu giúp.”
“Cùng em trai bà... Ông ba Cố?”
Tại sao có thể như vậy? Mẹ cô và Cố Cảnh Húc từng yêu đương?
Vậy tại sao, Dương Hiểu Nha lại trở thành người phụ nữ của Cố Cảnh Húc?
Đầu óc Cố Cơ Uyển rối loạn, có chút vấn đề dường như đã hiểu rõ rồi, nhưng mà, có chút vấn đề, rõ ràng là không thể nào.
Cô căn bản không phải cháu gái của ông nội Cố! Giám định báo cáo đều ra rồi!
“Chẳng lẽ, cô không biết?” Trong mắt Cố Thư Lan thấp thỏm cái gì đó, cuối cùng, sắc mặt bà ta hơi trâm xuống.
“Cố Vị Y thật sự là con gái của Tang Thanh? Nhưng tôi cảm thấy, tình cảm của Dương Hiểu Nha với cô ta so với con ruột còn tốt hơn.”
Bà ta nhìn chằm chằm Cố Cơ Uyển, ánh mắt sắc bén, dường như không cho phép cô nói nửa câu giả dối.
“Bà nói, Cố Vị Y là con gái của Tang Thanh?” Cố Cơ Uyển trợn to đôi mắt.
Lời này, là ý gì?
Chẳng lẽ, không phải là vì Dương Hiếu Nha và Cố Cảnh Húc lén lút có qua lại, mới có thể giấu Cố Kính Minh sinh ra đứa con gái riêng của Cố Cảnh Húc là Cố Vị Y?
Lúc ban đâu Cố Cơ Uyển hoài nghi mình mới là cháu gái của ông cụ Cố.
Cho nên, thật ra thì khi vừa mới bắt đầu cô có ý nghĩ giống Cố Thư Lan, có khả năng, là Cố Vị Y và Dương Hiểu Nha, Cố Kính Minh liên thủ với nhau, chiếm lấy thân phận vốn thuộc về cô hay không?
Nhưng sự hoài nghi này, hoàn toàn tan biến vào ngày hôm nay.
Giám định báo cáo của cô và ông cụ Cố cho thấy, bọn họ không có quan hệ máu mủ.
Sau đó, cô chỉ có thể tiếp nhận Cố Vị Y mới là cháu gái thật sự của ông cụ Cố.
Mặc dù cũng từng nghi ngờ, Dương Hiểu Nha phản bội Cố Kính Minh, tại sao Cố Kính Minh còn có thể tốt với bà ta như vậy.
Nhưng sau đó suy nghĩ thêm, người như Cố Kính Minh, chỉ cần có lợi ích, chuyện gì cũng nguyện ý làm.
Mặc dù Dương Hiểu Nha từng phản bội ông ta, nhưng Dương Hiểu Nha và Cố Vị Y có thể cho mang lại lợi ích cho ông ta, tại sao không tiếp tục lấy lòng hai mẹ con họ chứ?
Vì vậy, chuyện này, cô đã buông bỏ.
Nhưng Cố Thư Lan rốt cuộc là có ý gì? Tại sao bà ta nói, Cố Vị Y là con gái của Tang Thanh?
Cố Cơ Uyển đè xuống dao động trong lòng, bắt gặp ánh mắt mang ý vị thăm dò của Cố Thư Lan.
“Chuyện của đời trước, thật ra tôi cũng không biết nhiều, tôi chỉ là tới tham gia náo nhiệt.”
“Cô nhóc, cô phòng bị tôi?” Cố Thư Lan cười nhạt.
Tiểu nha đầu này, xem ra, nhiều lắm là mười tám mười chín tuổi?
Nhưng tâm tư này, có sự thành thục mà không phải cô bé mười tám mười chín tuổi bình thường có thể đạt được.
“Mợ hai Cố, tôi không hiểu ý bà.” Cố Cơ Uyển chớp mắt mấy cái.
Có một chút phòng bị, có điều, trước khi chuyện này chưa được làm sáng tỏ, rất nhiều lời, cô không dám nói bậy bạ.
Họa là từ ở miệng mà ra, cho tới bây giờ đều là đại kỵ của những gia đình giàu có.
“Tang Thanh trước kia từng quen Cảnh Húc, ba tôi phản đối, kết quả bọn họ bỏ trốn, sau đó, sinh một đứa con gái.”
“Nhưng em trai tôi Cảnh Húc lại gặp phải tai nạn xe ở bên ngoài, mà Tang Thanh mang theo con gái, mãi không rõ tung tích.”
“Ba tôi lúc đầu cũng không biết còn có một đứa cháu gái tôn tại, là nửa năm gân đây, lúc sửa sang di vật của Cảnh Húc lần nữa, mới phát hiện Cảnh Húc vẫn còn có một cô con gái.”
“Chúng tôi tìm hiểu nguồn gốc rất lâu, cuối cùng mới tìm được Tang Thanh và Cố Kính Minh, Dương Hiểu Nha từng ở cùng nhau.”
Bàn tay giấu trong tay áo của Cố Cơ Uyển, nắm lại thật chặt.
Cô không nghĩ tới, thật sự không nghĩ tới!
Bọn họ lại theo con đường này của mẹ, mới tìm được Cố Vị Y.
Thì ra, tất cả mọi thứ đều không liên quan tới Dương Hiểu Nha.
Ở chung với Cố Cảnh Húc, không phải Dương Hiểu Nha, mà là, mẹ cô!
Nhưng mà, cô căn bản không phải cháu gái của ông cụt
Chẳng lẽ, lúc đầu mẹ nghi ngờ đứa trẻ không phải của Cố Cảnh Húc, là ông cụ lầm rồi?
Còn về giám định của ông cụ và Cố Vị Y, nếu sau lưng Cố Vị Y còn có những người đó, vậy thì, bọn họ dĩ nhiên cũng có năng lực, có thể giở trò trên giấy giám định.
Thì ra, bọn họ lấy quan hệ của mẹ cô, làm ầm ĩ lên.
Cố Thư Lan bỗng nhiên từ trên ghế đứng lên, đi về phía cô.
Trong lòng Cố Cơ Uyển dâng lên một tia cảnh giác, lui về hai bước, kéo khoảng cách ra với bà ta.
“Mợ hai Cố, xin hỏi còn có chuyện gì?” Mặt cô không cảm xúc hỏi.
“Cô là con của Dương Hiểu Nha? Tại sao tin tức chúng tôi nghe được, lại nói cô là con của Tang Thanh?”
Trước đó, ông cụ cũng nghe ngóng được tin tức này, khi đến Bắc Lăng, mới quyết định phải đem một đứa trẻ tên Cố Cơ Uyển về.
Nhưng ai mà biết, ông cụ đi một chuyến, lại mang Cố Vị Y về.
Nhưng Cố Tĩnh Viễn nói, là bọn họ tự mình đi làm giám định, lời của Cố Tĩnh Viễn, ở nhà họ Cố tạm thời vẫn không có ai hoài nghi.
Trước kia không nhìn thấy Cố Cơ Uyển, Cố Thư Lan cũng sẽ không hoài nghi.
Nhưng bây giờ, bà ta quả thật rất hoài nghi, trong này, có khả năng, có chuyện gì thật sự làm sai rồi hay không?
Cố Cơ Uyển biết bà ta muốn làm gì, cô cười một tiếng, lắc đầu: “Tôi không phải cháu gái của ông cụ Cố, chính tôi đã làm giám định.”
“Cái gì?” Cố Thư Lan nhíu mày lại, nhìn chằm chằm cô, mặt đầy nghi ngờ.
“Nếu như đúng là tôi, bà cho rằng tôi không muốn trở về nhận ông nội tôi?”
Cố Cơ Uyển hờ hững, nếu như là vậy, cô đã sớm vạch trần Cố Vị Y.
Có điều, bây giờ cô cũng biết, Cố Vị Y nhất định cũng không phải cháu gái của ông cụ Cố.
Nhưng chuyện này, cô vẫn chưa nghĩ ra phải xử lý thế nào, cho nên, tạm thời không thể hành động thiếu suy nghĩ.
Lỡ như ở nhà họ Cố, còn có đồng đảng của Cố Vị Y.
Lỡ như, báo cáo giám định của Cố Vị Y và ông cụ Cố, người làm giả trong đó, cũng có người nhà họ Cố?
Ngay cả cậu cả Mộ, hôm nay cũng ở chung một chỗ với Cố Vị Y.
Đầu óc cô bây giờ rối tung.
Điều duy nhất chắc chắn đó là, cô không muốn để ông cụ Cố bị tổn thương, không muốn nhìn thấy ông bị lừa dối.
Lớn tuổi như vậy, mới tìm được cháu gái mình vê, nếu biết cháu gái này là giả, có phải ông cũng không chịu được hay không?
Nhưng nếu như không phơi bày chuyện này, lỡ như, tương lai Cố Vị Y còn muốn lừa dối ông cụ Cố nhiều hơn, thậm chí, lấy đi cổ phân của Cố thị...
Cố Cơ Uyển quả thực không dám nghĩ tới, nếu quả thật đến mức đó, ông cụ Cố phải làm thế nào?
Cô nhìn Cố Thư Lan, lòng siết chặt.
“Thật ra thì bà không cần phải tốn công sức trên người tôi, tôi nói rồi, tôi đã cùng ông cụ Cố làm qua giám định, tôi không phải cháu gái của ông ấy, có điều.. ”
Cô hơi trì hoãn, mặt mới không đổi nói: “Tại sao không trực tiếp xuống tay từ trên người Cố Vị Y? Muốn biết cô ta có phải cháu gái của ông cụ Cố hay không, chẳng lẽ, rất khó sao?”
Thấy người vào cửa, Cố Cơ Uyển ngạc nhiên.
Lúc này, Cố Thư Lan đến tìm cô làm gì?
Ánh mắt của Cố Thư Lan khóa trên mặt cô.
Mặc dù ban ngày đã gặp, nhưng, mỗi một lần thấy, vẫn cảm thấy bất ngờ.
“Cô biết một người phụ nữ tên là Tang Thanh không?” Cố Thư Lan hỏi.
Cố Cơ Uyển hơi ngây ra, nhường đường: “Mợ hai Cố, vào trong ngôi đi.”
Ngăn người ta ở cửa, quả thực không phải hành động có lễ phép.
Cố Thư Lan không để lỡ kinh ngạc vừa rồi trong mắt cô.
Bà ta đi vào trong phòng, ngồi xuống ghế, quay đầu nhìn Cố Cơ Uyển tùy ý đóng cửa phòng lại.
Cố Thư Lan cười nói: “Thế nào? Cô biết Tang Thanh không?”
“Không biết mợ hai Cố tại sao muốn hỏi cái này?” Cố Cơ Uyển đối với chuyện của mẹ mình, trước giờ luôn mang theo phòng bị.
“Cô và bà ấy rất giống nhau.”
Cố Thư Lan nhìn chằm chằm vẽ phòng bị trong mắt cô, bà ta nhàn nhạt nói: “Tôi trước kia rất thân với bà ấy, bà ấy và em trai tôi mỗi lần lén lén lút lút yêu đương, đều là tôi che giấu giúp.”
“Cùng em trai bà... Ông ba Cố?”
Tại sao có thể như vậy? Mẹ cô và Cố Cảnh Húc từng yêu đương?
Vậy tại sao, Dương Hiểu Nha lại trở thành người phụ nữ của Cố Cảnh Húc?
Đầu óc Cố Cơ Uyển rối loạn, có chút vấn đề dường như đã hiểu rõ rồi, nhưng mà, có chút vấn đề, rõ ràng là không thể nào.
Cô căn bản không phải cháu gái của ông nội Cố! Giám định báo cáo đều ra rồi!
“Chẳng lẽ, cô không biết?” Trong mắt Cố Thư Lan thấp thỏm cái gì đó, cuối cùng, sắc mặt bà ta hơi trâm xuống.
“Cố Vị Y thật sự là con gái của Tang Thanh? Nhưng tôi cảm thấy, tình cảm của Dương Hiểu Nha với cô ta so với con ruột còn tốt hơn.”
Bà ta nhìn chằm chằm Cố Cơ Uyển, ánh mắt sắc bén, dường như không cho phép cô nói nửa câu giả dối.
“Bà nói, Cố Vị Y là con gái của Tang Thanh?” Cố Cơ Uyển trợn to đôi mắt.
Lời này, là ý gì?
Chẳng lẽ, không phải là vì Dương Hiếu Nha và Cố Cảnh Húc lén lút có qua lại, mới có thể giấu Cố Kính Minh sinh ra đứa con gái riêng của Cố Cảnh Húc là Cố Vị Y?
Lúc ban đâu Cố Cơ Uyển hoài nghi mình mới là cháu gái của ông cụ Cố.
Cho nên, thật ra thì khi vừa mới bắt đầu cô có ý nghĩ giống Cố Thư Lan, có khả năng, là Cố Vị Y và Dương Hiểu Nha, Cố Kính Minh liên thủ với nhau, chiếm lấy thân phận vốn thuộc về cô hay không?
Nhưng sự hoài nghi này, hoàn toàn tan biến vào ngày hôm nay.
Giám định báo cáo của cô và ông cụ Cố cho thấy, bọn họ không có quan hệ máu mủ.
Sau đó, cô chỉ có thể tiếp nhận Cố Vị Y mới là cháu gái thật sự của ông cụ Cố.
Mặc dù cũng từng nghi ngờ, Dương Hiểu Nha phản bội Cố Kính Minh, tại sao Cố Kính Minh còn có thể tốt với bà ta như vậy.
Nhưng sau đó suy nghĩ thêm, người như Cố Kính Minh, chỉ cần có lợi ích, chuyện gì cũng nguyện ý làm.
Mặc dù Dương Hiểu Nha từng phản bội ông ta, nhưng Dương Hiểu Nha và Cố Vị Y có thể cho mang lại lợi ích cho ông ta, tại sao không tiếp tục lấy lòng hai mẹ con họ chứ?
Vì vậy, chuyện này, cô đã buông bỏ.
Nhưng Cố Thư Lan rốt cuộc là có ý gì? Tại sao bà ta nói, Cố Vị Y là con gái của Tang Thanh?
Cố Cơ Uyển đè xuống dao động trong lòng, bắt gặp ánh mắt mang ý vị thăm dò của Cố Thư Lan.
“Chuyện của đời trước, thật ra tôi cũng không biết nhiều, tôi chỉ là tới tham gia náo nhiệt.”
“Cô nhóc, cô phòng bị tôi?” Cố Thư Lan cười nhạt.
Tiểu nha đầu này, xem ra, nhiều lắm là mười tám mười chín tuổi?
Nhưng tâm tư này, có sự thành thục mà không phải cô bé mười tám mười chín tuổi bình thường có thể đạt được.
“Mợ hai Cố, tôi không hiểu ý bà.” Cố Cơ Uyển chớp mắt mấy cái.
Có một chút phòng bị, có điều, trước khi chuyện này chưa được làm sáng tỏ, rất nhiều lời, cô không dám nói bậy bạ.
Họa là từ ở miệng mà ra, cho tới bây giờ đều là đại kỵ của những gia đình giàu có.
“Tang Thanh trước kia từng quen Cảnh Húc, ba tôi phản đối, kết quả bọn họ bỏ trốn, sau đó, sinh một đứa con gái.”
“Nhưng em trai tôi Cảnh Húc lại gặp phải tai nạn xe ở bên ngoài, mà Tang Thanh mang theo con gái, mãi không rõ tung tích.”
“Ba tôi lúc đầu cũng không biết còn có một đứa cháu gái tôn tại, là nửa năm gân đây, lúc sửa sang di vật của Cảnh Húc lần nữa, mới phát hiện Cảnh Húc vẫn còn có một cô con gái.”
“Chúng tôi tìm hiểu nguồn gốc rất lâu, cuối cùng mới tìm được Tang Thanh và Cố Kính Minh, Dương Hiểu Nha từng ở cùng nhau.”
Bàn tay giấu trong tay áo của Cố Cơ Uyển, nắm lại thật chặt.
Cô không nghĩ tới, thật sự không nghĩ tới!
Bọn họ lại theo con đường này của mẹ, mới tìm được Cố Vị Y.
Thì ra, tất cả mọi thứ đều không liên quan tới Dương Hiểu Nha.
Ở chung với Cố Cảnh Húc, không phải Dương Hiểu Nha, mà là, mẹ cô!
Nhưng mà, cô căn bản không phải cháu gái của ông cụt
Chẳng lẽ, lúc đầu mẹ nghi ngờ đứa trẻ không phải của Cố Cảnh Húc, là ông cụ lầm rồi?
Còn về giám định của ông cụ và Cố Vị Y, nếu sau lưng Cố Vị Y còn có những người đó, vậy thì, bọn họ dĩ nhiên cũng có năng lực, có thể giở trò trên giấy giám định.
Thì ra, bọn họ lấy quan hệ của mẹ cô, làm ầm ĩ lên.
Cố Thư Lan bỗng nhiên từ trên ghế đứng lên, đi về phía cô.
Trong lòng Cố Cơ Uyển dâng lên một tia cảnh giác, lui về hai bước, kéo khoảng cách ra với bà ta.
“Mợ hai Cố, xin hỏi còn có chuyện gì?” Mặt cô không cảm xúc hỏi.
“Cô là con của Dương Hiểu Nha? Tại sao tin tức chúng tôi nghe được, lại nói cô là con của Tang Thanh?”
Trước đó, ông cụ cũng nghe ngóng được tin tức này, khi đến Bắc Lăng, mới quyết định phải đem một đứa trẻ tên Cố Cơ Uyển về.
Nhưng ai mà biết, ông cụ đi một chuyến, lại mang Cố Vị Y về.
Nhưng Cố Tĩnh Viễn nói, là bọn họ tự mình đi làm giám định, lời của Cố Tĩnh Viễn, ở nhà họ Cố tạm thời vẫn không có ai hoài nghi.
Trước kia không nhìn thấy Cố Cơ Uyển, Cố Thư Lan cũng sẽ không hoài nghi.
Nhưng bây giờ, bà ta quả thật rất hoài nghi, trong này, có khả năng, có chuyện gì thật sự làm sai rồi hay không?
Cố Cơ Uyển biết bà ta muốn làm gì, cô cười một tiếng, lắc đầu: “Tôi không phải cháu gái của ông cụ Cố, chính tôi đã làm giám định.”
“Cái gì?” Cố Thư Lan nhíu mày lại, nhìn chằm chằm cô, mặt đầy nghi ngờ.
“Nếu như đúng là tôi, bà cho rằng tôi không muốn trở về nhận ông nội tôi?”
Cố Cơ Uyển hờ hững, nếu như là vậy, cô đã sớm vạch trần Cố Vị Y.
Có điều, bây giờ cô cũng biết, Cố Vị Y nhất định cũng không phải cháu gái của ông cụ Cố.
Nhưng chuyện này, cô vẫn chưa nghĩ ra phải xử lý thế nào, cho nên, tạm thời không thể hành động thiếu suy nghĩ.
Lỡ như ở nhà họ Cố, còn có đồng đảng của Cố Vị Y.
Lỡ như, báo cáo giám định của Cố Vị Y và ông cụ Cố, người làm giả trong đó, cũng có người nhà họ Cố?
Ngay cả cậu cả Mộ, hôm nay cũng ở chung một chỗ với Cố Vị Y.
Đầu óc cô bây giờ rối tung.
Điều duy nhất chắc chắn đó là, cô không muốn để ông cụ Cố bị tổn thương, không muốn nhìn thấy ông bị lừa dối.
Lớn tuổi như vậy, mới tìm được cháu gái mình vê, nếu biết cháu gái này là giả, có phải ông cũng không chịu được hay không?
Nhưng nếu như không phơi bày chuyện này, lỡ như, tương lai Cố Vị Y còn muốn lừa dối ông cụ Cố nhiều hơn, thậm chí, lấy đi cổ phân của Cố thị...
Cố Cơ Uyển quả thực không dám nghĩ tới, nếu quả thật đến mức đó, ông cụ Cố phải làm thế nào?
Cô nhìn Cố Thư Lan, lòng siết chặt.
“Thật ra thì bà không cần phải tốn công sức trên người tôi, tôi nói rồi, tôi đã cùng ông cụ Cố làm qua giám định, tôi không phải cháu gái của ông ấy, có điều.. ”
Cô hơi trì hoãn, mặt mới không đổi nói: “Tại sao không trực tiếp xuống tay từ trên người Cố Vị Y? Muốn biết cô ta có phải cháu gái của ông cụ Cố hay không, chẳng lẽ, rất khó sao?”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.