Chương 1180: Khốn. (1)
Ngốc Tiểu Ngư
12/09/2015
Hai mắt Thần Dạ phát lạnh, bàn tay khẽ động, Thiên Địa Hồng Hoang Tháp bay thẳng lên giữa không trung, thời điểm này hào quang năm màu sáng ngời bao phủ lấy Thần Dạ, toàn thân lao nhanh về phía trước.
Rầm rầm!
Vô số khí tức hoang vu bị hào quang năm màu của Thiên Địa Hồng Hoang Tháp bao phủ, chúng lập tức lao thẳng tới thân tháp.
Thiên Địa Hồng Hoang Tháp sớm có chuẩn bị, thời điểm khí tức hoang vu lao tới thì hào quang năm màu tỏa sáng, hấp lực cường đại từ trong thân tháp tỏa ra ngoài.
Có Thiên Địa Hồng Hoang Tháp hỗ trợ, Thần Dạ không người thả người lướt tới trước, hóa thành lưu tinh mãnh liệt lao đi.
Ông ông!
Lúc này Thần Dạ nhìn thấy một màn không thể tin nổi, Thiên Địa Hồng Hoang Tháp bị khí tức hoang vu thôn phệ vào lúc gần cuối thì ỏổ tung.
Mà nổ tung này cũng giúp khí tức hoang vu khác bỏ qua Thiên Địa Hồng Hoang Tháp, tiến hành trùng kích Thần Dạ.
Sau khi có Thiên Địa Hồng Hoang Tháp, chỉ có một hai lần hoặc có người hoặc là những vật khác thoát khỏi, mà khi thoát khỏi cũng là bởi vì ngoại lực quá cường đại, khiến cho Thần Dạ bất lực, ví dụ như năm đó môn chủ Dương Tuất của Thái Hạo Môn!
Nhưng mà Thần Dạ không ngờ những khí tức hoang vu lại có thể làm được chuyện này.
Tuy Thần Dạ cho tới bây giờ vẫn không cảm thụ được uy lực của Thiên Địa Hồng Hoang Tháp, nhưng mà những đối thủ của hắn cho tới bây giờ không cách nào tránh khỏi bị Thiên Địa Hồng Hoang Tháp luyện hóa, điều này đủ nói rõ nó cường đại.
Hiện tại xem ra những khí tức hoang vu này không đơn giản.
Khiếp sợ qua đi, Thần Dạ dường như quên đám khí tức hoang vu đang lao tới, thân hình cùng ánh mắt thậm chí sắc mặt trì trệ, thân thể giống như mât đi bổn mạng hồn phách.
- Tại sao có thể như vậy, điều này sao có thể?
Cho tới bây giờ thần sắc Thần Dạ chưa từng xuất hiện qua thần sắc này, bây giờ lại dễ dàng xuất hiện.
Đã từng ở qua Bắc Vọng Sơn, Thần Dạ có bốn năm yên lặng cùng cơ khổ, trong năm tháng đó Thần Dạ cũng không có trọng sinh, cũng chưa từng biết rõ có Thiên Đao cùng Cổ Đế điện tồn tại.
Nhưng mặc kệ là khi đó thì hắn cũng không có thần sắc này, cũng chưa từng bất lực và bàng hoàng như hiện tại.
Thời điểm này hắn cảm thấy nội tâm giống như bị cái gì đó khoét đi một cái, cảm thụ trực tiếp nói rõ chuyện này với Thần Dạ.
Mà mất đi thứ gì thì Thần Dạ hắn mới hiểu được!
Bởi vì hiểu và biết rõ nên hắn mới khiếp sợ như thế, khẩn trương thậm chí bàng hoàng cùng bất lực.
Ngay vừa rồi khí túc hoang vu nổ tung, giãy giụa khỏi trói buộc của Thiên Địa Hồng Hoang Tháp, Thần Dạ thình lình cảm ứng được, mình cùng Thiên Đao cùng Cổ Đế điện liên hệ với nhau đã bị chặt đứt.
Điều này cũng có ý nghĩa Thần Dạ mất đi Thiên Đao cùng Cổ Đế điện, điều này sao có thể?
Trừ phi là Thiên Đao cùng Cổ Đế điện song song sụp đổ biến mất không còn trên thế gian này, Thần Dạ mới có thể mất đi liên hệ với chúng, nhưng mà nếu thật là như vậy, thân là chủ nhân, thần hồn tương liên, Thiên Đao cùng Cổ Đế điện bị phá hủy thì Thần Dạ cũng bị trọng thương.
Nhưng mà Thần Dạ cũng không bị thương, chuyện đó nói rõ Thiên Đao cùng Cổ Đế điện vẫn còn, nhưng bị thứ gì đó chém đứt liên hệ.
Luyện hóa bất kỳ vật gì, cần có được lực lượng linh hồn, loại lực lượng này đến từ bổn mạng hồn phách, cũng nói đúng hơn chỉ cần bổn mạng hồn phách còn tại, mặc dù thân thể tiêu vong, thứ đã từng luyện hóa qua cũng sẽ tùy theo rời khỏi, chỉ có bổn mạng hồn phách bị đánh tan, hoặc là tiến vào đến Lục Đạo Luân Hồi thì thứ từng luyện hóa qua mới có thể tự chọn chủ nhân mới.
Nhưng hiện tại Thần Dạ còn sống rất tốt, hắn cùng với Thiên Đao cùng Cổ Đế điện liên hệ bị chém dứt như vậy.
Điểm này mặc dù là Thần Dạ tự nhận tu vị và tâm tính hơn xa người khác cũng khó lòng tiếp nhận được.
Luyện hóa đồ vật cần linh hồn, mà lực lượng linh hồn mạnh yếu không chỉ đại biểu cho thiên phú một người, đồng thời cũng đại biểu cho thời gian luyện hóa một vật dài ngắn.
Cũng mặc kệ thời gian dài hoặc ngắn, chỉ cần luyện hóa thì đó là luyện hóa, trong đó không có chút may mắn.
Sau khi luyện hóa thì thứ đó sẽ chỉ có một chủ nân, là trung thành tuyệt đối, cho nên trên thế giới này, rất nhiều người tình nguyện không tin người bên cạnh mình cũng muốn lựa chọn đi tin tưởng vào chúng, bởi vì những khí linh này vĩnh viễn không bao giờ phản bội.
Đương nhiên chuyện không có tuyệt đối!
Có chút người tu vị cường đại, được lực lượng linh hồn mạnh mẽ trợ giúp, cũng có thể cưỡng ép cướp đi đồ vật của những võ giả tu vị kém xa.
Nhưng điều kiện tiên quyết là đồ vật phải nằm trước mặt bản thân, sau đó đánh trọng thương chủ nhân của nó sau đó mới có thể làm được điểm này, tuyệt đối không có khả năng ở nơi nào đó luyện hóa chúng làm thứ của mình.
So với Thần Dạ bây giờ chẳng khác gì chuyện trên trời.
Dùng lực lượng linh hồn của hắn không dám nói đệ nhất thiên hạ, nhưng tự nhận cho dù đối mặt cao thủ Thánh Huyền thậm chí Thiên Huyền, sau khi bị bọn họ trọng thương, đừng nói Thiên Đao cùng Cổ Đế điện là hai Hỗn Độn Chí Bảo,cho dù là những thứ khác cũng đừng mong cướp được.
Có lẽ Thần Dạ cũng có thể phỏng đoán, Thiên Đao cùng Cổ Đế điện bị khốn trụ, hơn nữa khoảng cách quá xa, Thần Dạ không cách nào cảm ứng được.
Nhưng mà Thần Dạ quá rõ ràng năng lực của Thiên Đao cùng Cổ Đế điện, thứ hai bởi vì bị thương nặng chưa hoàn toàn khôi phục, nhưng Thiên Đao cũng ở đỉnh phong, mặc dù bởi vì nguyên nhân này, nó chính là Hỗn Độn Chí Bảo không cách nào phát huy uy lực xứng đáng, nhưng nếu như gặp phải hoàn cảnh cực đoan không xong, Thiên Đao toàn lực đánh cược một lần thì uy lực rất kinh người.
Thiên Đao là không thể nào bị khốn trụ!
Trong lúc khiếp sợ, khí tức hoang vu đáng sợ một loạt từ trên xuống bao phủ toàn bộ thân thể Thần Dạ, sinh cơ bừng bừng bị khí tức hoang vu cắn nuốt.
- Cút!
Thiên Đao cùng Cổ Đế điện mất đi làm cho Thần Dạ có tổn thương ngập trời, ở chung nhiều năm như vậy, dù cả hai chúng nó không phải sinh mạng chân chính, thế nhưng mà sớm có tình cảm thâm hậu, chẳng khác gì huynh đệ.
Ngày nay bọn chúng không thấy, tổn thương với Thần Dạ có thể hình dung được.
Trong lửa giận ngút trời, huyền khí hóa thành lực lượng thôn phệ bắn ra, sau đó thôn phệ toàn bộ khí tức hoang vu vào trong, mà nhìn thấy khí tức hoang vu nổ tung kia, Thần Dạ cũng không thèm quan tâm, chỉ toàn lực làm việc, hắn đi lên phía trước tìm kiếm.
Mặc kệ phát sinh chuyện gì, nhất định phải tìm được Thiên Đao cùng Cổ Đế điện, ngay cả khi bọn chúng bị chưởng khống giả linh hồn giới cướp đi, cũng phải dùng toàn lực cướp bọn chúng về.
Rầm rầm rầm!
Khí tức hoang vu không ngừng nổ tung, mà Thần Dạ không ngừng bị nổ tung như vậy, một viên đan dược tiến vào trong miệng Thần Dạ hóa thành dược lực tinh khiết chữa trị thân thể của hắn, hắn giống như người đất, tiến lên dựa vào ý chí bản thân.
Mà Thiên Địa Hồng Hoang Tháp cũng cảm ứng được tức giận trong lòng Thần Dạ, hào quang năm màu đại thịnh, không ngừng bao phủ Thần Dạ vào trong.
Rầm rầm!
Vô số khí tức hoang vu bị hào quang năm màu của Thiên Địa Hồng Hoang Tháp bao phủ, chúng lập tức lao thẳng tới thân tháp.
Thiên Địa Hồng Hoang Tháp sớm có chuẩn bị, thời điểm khí tức hoang vu lao tới thì hào quang năm màu tỏa sáng, hấp lực cường đại từ trong thân tháp tỏa ra ngoài.
Có Thiên Địa Hồng Hoang Tháp hỗ trợ, Thần Dạ không người thả người lướt tới trước, hóa thành lưu tinh mãnh liệt lao đi.
Ông ông!
Lúc này Thần Dạ nhìn thấy một màn không thể tin nổi, Thiên Địa Hồng Hoang Tháp bị khí tức hoang vu thôn phệ vào lúc gần cuối thì ỏổ tung.
Mà nổ tung này cũng giúp khí tức hoang vu khác bỏ qua Thiên Địa Hồng Hoang Tháp, tiến hành trùng kích Thần Dạ.
Sau khi có Thiên Địa Hồng Hoang Tháp, chỉ có một hai lần hoặc có người hoặc là những vật khác thoát khỏi, mà khi thoát khỏi cũng là bởi vì ngoại lực quá cường đại, khiến cho Thần Dạ bất lực, ví dụ như năm đó môn chủ Dương Tuất của Thái Hạo Môn!
Nhưng mà Thần Dạ không ngờ những khí tức hoang vu lại có thể làm được chuyện này.
Tuy Thần Dạ cho tới bây giờ vẫn không cảm thụ được uy lực của Thiên Địa Hồng Hoang Tháp, nhưng mà những đối thủ của hắn cho tới bây giờ không cách nào tránh khỏi bị Thiên Địa Hồng Hoang Tháp luyện hóa, điều này đủ nói rõ nó cường đại.
Hiện tại xem ra những khí tức hoang vu này không đơn giản.
Khiếp sợ qua đi, Thần Dạ dường như quên đám khí tức hoang vu đang lao tới, thân hình cùng ánh mắt thậm chí sắc mặt trì trệ, thân thể giống như mât đi bổn mạng hồn phách.
- Tại sao có thể như vậy, điều này sao có thể?
Cho tới bây giờ thần sắc Thần Dạ chưa từng xuất hiện qua thần sắc này, bây giờ lại dễ dàng xuất hiện.
Đã từng ở qua Bắc Vọng Sơn, Thần Dạ có bốn năm yên lặng cùng cơ khổ, trong năm tháng đó Thần Dạ cũng không có trọng sinh, cũng chưa từng biết rõ có Thiên Đao cùng Cổ Đế điện tồn tại.
Nhưng mặc kệ là khi đó thì hắn cũng không có thần sắc này, cũng chưa từng bất lực và bàng hoàng như hiện tại.
Thời điểm này hắn cảm thấy nội tâm giống như bị cái gì đó khoét đi một cái, cảm thụ trực tiếp nói rõ chuyện này với Thần Dạ.
Mà mất đi thứ gì thì Thần Dạ hắn mới hiểu được!
Bởi vì hiểu và biết rõ nên hắn mới khiếp sợ như thế, khẩn trương thậm chí bàng hoàng cùng bất lực.
Ngay vừa rồi khí túc hoang vu nổ tung, giãy giụa khỏi trói buộc của Thiên Địa Hồng Hoang Tháp, Thần Dạ thình lình cảm ứng được, mình cùng Thiên Đao cùng Cổ Đế điện liên hệ với nhau đã bị chặt đứt.
Điều này cũng có ý nghĩa Thần Dạ mất đi Thiên Đao cùng Cổ Đế điện, điều này sao có thể?
Trừ phi là Thiên Đao cùng Cổ Đế điện song song sụp đổ biến mất không còn trên thế gian này, Thần Dạ mới có thể mất đi liên hệ với chúng, nhưng mà nếu thật là như vậy, thân là chủ nhân, thần hồn tương liên, Thiên Đao cùng Cổ Đế điện bị phá hủy thì Thần Dạ cũng bị trọng thương.
Nhưng mà Thần Dạ cũng không bị thương, chuyện đó nói rõ Thiên Đao cùng Cổ Đế điện vẫn còn, nhưng bị thứ gì đó chém đứt liên hệ.
Luyện hóa bất kỳ vật gì, cần có được lực lượng linh hồn, loại lực lượng này đến từ bổn mạng hồn phách, cũng nói đúng hơn chỉ cần bổn mạng hồn phách còn tại, mặc dù thân thể tiêu vong, thứ đã từng luyện hóa qua cũng sẽ tùy theo rời khỏi, chỉ có bổn mạng hồn phách bị đánh tan, hoặc là tiến vào đến Lục Đạo Luân Hồi thì thứ từng luyện hóa qua mới có thể tự chọn chủ nhân mới.
Nhưng hiện tại Thần Dạ còn sống rất tốt, hắn cùng với Thiên Đao cùng Cổ Đế điện liên hệ bị chém dứt như vậy.
Điểm này mặc dù là Thần Dạ tự nhận tu vị và tâm tính hơn xa người khác cũng khó lòng tiếp nhận được.
Luyện hóa đồ vật cần linh hồn, mà lực lượng linh hồn mạnh yếu không chỉ đại biểu cho thiên phú một người, đồng thời cũng đại biểu cho thời gian luyện hóa một vật dài ngắn.
Cũng mặc kệ thời gian dài hoặc ngắn, chỉ cần luyện hóa thì đó là luyện hóa, trong đó không có chút may mắn.
Sau khi luyện hóa thì thứ đó sẽ chỉ có một chủ nân, là trung thành tuyệt đối, cho nên trên thế giới này, rất nhiều người tình nguyện không tin người bên cạnh mình cũng muốn lựa chọn đi tin tưởng vào chúng, bởi vì những khí linh này vĩnh viễn không bao giờ phản bội.
Đương nhiên chuyện không có tuyệt đối!
Có chút người tu vị cường đại, được lực lượng linh hồn mạnh mẽ trợ giúp, cũng có thể cưỡng ép cướp đi đồ vật của những võ giả tu vị kém xa.
Nhưng điều kiện tiên quyết là đồ vật phải nằm trước mặt bản thân, sau đó đánh trọng thương chủ nhân của nó sau đó mới có thể làm được điểm này, tuyệt đối không có khả năng ở nơi nào đó luyện hóa chúng làm thứ của mình.
So với Thần Dạ bây giờ chẳng khác gì chuyện trên trời.
Dùng lực lượng linh hồn của hắn không dám nói đệ nhất thiên hạ, nhưng tự nhận cho dù đối mặt cao thủ Thánh Huyền thậm chí Thiên Huyền, sau khi bị bọn họ trọng thương, đừng nói Thiên Đao cùng Cổ Đế điện là hai Hỗn Độn Chí Bảo,cho dù là những thứ khác cũng đừng mong cướp được.
Có lẽ Thần Dạ cũng có thể phỏng đoán, Thiên Đao cùng Cổ Đế điện bị khốn trụ, hơn nữa khoảng cách quá xa, Thần Dạ không cách nào cảm ứng được.
Nhưng mà Thần Dạ quá rõ ràng năng lực của Thiên Đao cùng Cổ Đế điện, thứ hai bởi vì bị thương nặng chưa hoàn toàn khôi phục, nhưng Thiên Đao cũng ở đỉnh phong, mặc dù bởi vì nguyên nhân này, nó chính là Hỗn Độn Chí Bảo không cách nào phát huy uy lực xứng đáng, nhưng nếu như gặp phải hoàn cảnh cực đoan không xong, Thiên Đao toàn lực đánh cược một lần thì uy lực rất kinh người.
Thiên Đao là không thể nào bị khốn trụ!
Trong lúc khiếp sợ, khí tức hoang vu đáng sợ một loạt từ trên xuống bao phủ toàn bộ thân thể Thần Dạ, sinh cơ bừng bừng bị khí tức hoang vu cắn nuốt.
- Cút!
Thiên Đao cùng Cổ Đế điện mất đi làm cho Thần Dạ có tổn thương ngập trời, ở chung nhiều năm như vậy, dù cả hai chúng nó không phải sinh mạng chân chính, thế nhưng mà sớm có tình cảm thâm hậu, chẳng khác gì huynh đệ.
Ngày nay bọn chúng không thấy, tổn thương với Thần Dạ có thể hình dung được.
Trong lửa giận ngút trời, huyền khí hóa thành lực lượng thôn phệ bắn ra, sau đó thôn phệ toàn bộ khí tức hoang vu vào trong, mà nhìn thấy khí tức hoang vu nổ tung kia, Thần Dạ cũng không thèm quan tâm, chỉ toàn lực làm việc, hắn đi lên phía trước tìm kiếm.
Mặc kệ phát sinh chuyện gì, nhất định phải tìm được Thiên Đao cùng Cổ Đế điện, ngay cả khi bọn chúng bị chưởng khống giả linh hồn giới cướp đi, cũng phải dùng toàn lực cướp bọn chúng về.
Rầm rầm rầm!
Khí tức hoang vu không ngừng nổ tung, mà Thần Dạ không ngừng bị nổ tung như vậy, một viên đan dược tiến vào trong miệng Thần Dạ hóa thành dược lực tinh khiết chữa trị thân thể của hắn, hắn giống như người đất, tiến lên dựa vào ý chí bản thân.
Mà Thiên Địa Hồng Hoang Tháp cũng cảm ứng được tức giận trong lòng Thần Dạ, hào quang năm màu đại thịnh, không ngừng bao phủ Thần Dạ vào trong.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.