Chương 230: Mở Quỷ Mộ ra
Ngốc Tiểu Ngư
10/02/2015
Hai đạo công kích rực rỡ, hơn nữa chủ nhân của công kích.... khiến cho ngay lập tức, tại lối vào trấn Thanh Dương này vang lên một trận âm thanh kinh hoảng.
Thần Dạ đã thành công. Trải qua một trận tập kích giết chóc ở trong dãy núi, mặc dù ở phía sau, Thu gia và Cuồng Đao Quán vẫn còn có rất nhiều cao thủ. Nhưng đều không ngoại lệ, tất cả đều đã thành chim sợ cành cong. Hơn nữa Thu Chấn và Võ Cuồng vẫn còn chưa trở về, Quần Long Vô Thủ cùng đủ loại nguyên nhân đã khiến cho hai người như vào chỗ không người!
Thậm chí ở phía sau, tất cả mọi người của hai nhà vẫn còn âm thầm may mắn. Rằng hai sát thần này, may mắn có lẽ kiêng nể nơi này người đông thế mạnh, nếu không họ mà đại khai sát giới thì tính mạng cũng không đảm bảo giữ được.
Nếu mà sau này bọn hắn biết, trong hai người này có một người đã là cung căng hết sức, nói vậy, cái loại hối hận này hẳn là rất thú vị đây.
Sau khi tiến vào trấn Thanh Dương liền càng thuận lợi hơn. Có quá nhiều vật che lấp, chỉ cần không bị người chặn trên đường thì cũng sẽ không phát sinh tình trạng gì. Sự thực, lúc ở tại cửa ngõ thôn trấn cũng đã không có người đến ngăn cản, thì lúc này liền càng sẽ không có ai chắn lối.
Hai người liền dễ dàng xuyên qua trấn Thanh Dương này. Sau đó nhanh chóng lao đi về hướng Quỷ Mộ.
Sau khi tới Quỷ Mộ, Phong Tam Nương vội hỏi:
- Thần Dạ, phải làm như thế nào?
Thần Dạ nói:
- Mở Quỷ Mộ ra, ngoại trừ làm thực lực của ngươi tăng lên cực mạnh, luyện hóa vũ khí mà sư phụ Quỷ Chân Nhân của ngươi lưu lại ra, thì không còn có phương pháp nào khác sao?
- Đã không có cách nào nữa !
Phong Tam Nương lắc đầu mà nói:
- Nhưng mà, nếu như ngươi có thể làm cho Quỷ Mộ phát sinh một chút biến cố, ta liền có khả năng dựa vào công pháp của sư phụ, cùng với vũ khí, còn có một chút Thần Binh của ông ta, có lẽ có thể mở Quỷ Mộ ra cũng không chừng.
Ở trong lòng Thần Dạ, sớm đã có so đo suy tính. Bởi vậy, hắn cũng không ngập ngừng, bàn tay vừa giơ lên, Cổ Đế Điện xuất hiện. Sau đó, nó to ra theo gió cho đến sau khi đều bao trùm xuống cả Quỷ Mộ thì mới đình chỉ. Giờ phút này, không còn một tia sáng nào có khả năng chiếu rọi vào.
Chợt tâm niệm khẽ động, dưới sự bao bọc của tia sáng tím bạc, Quỷ Thi lập tức xuất hiện.
Mà nhìn Quỷ Thi, Thần Dạ không khỏi trong lòng âm thầm thở dài một phen. So với thời gian nhiều ngày trước đây, tốc độ của Quỷ Thi luyện hóa đạo tia sáng tím bạc này, thật lòng không mang lại lực lượng nào. Xem ra, nếu muốn Quỷ Thi khôi phục sự trợ giúp trước đây của nó thì sẽ không biết phải đợi tới khi nào.
Đến khi Quỷ Thi xuất hiện, Quỷ Mộ vốn yên tĩnh không tiếng động chợt rung động mạnh một cái. Ở trong cảm ứng của người khác thì có lẽ đã xem nhẹ không đáng phải suy nghĩ tới. Nhưng Phong Tam Nương cũng là thập phần rõ ràng.
- Có hiệu quả, Thần Dạ!
Phong Tam Nương mừng rỡ.
- Nếu mà không có hiệu quả như thế, vậy thì liền thật sự phiền toái lớn.
Thần Dạ cười nhạt, rồi nói:
- Phong cô nương, những điều ta có thể làm, cũng chỉ có thể nhiều như vậy. Về phần tiếp theo, hãy nhìn ngươi đó.
Nghe vậy, Phong Tam Nương không khỏi sẵng giọng:
- Ta nói Thần tiểu thiếu gia, cứ như vậy mà coi là trợ giúp ta ? Thế này thì gọi là cái quái gì đó cũng được?
- Ngươi cũng đừng nhiều lời trách móc ở chỗ này. Ngươi bắt đầu nhanh lên một chút đi, nếu mà chờ Thu Chấn và Võ Cuồng chạy lại đây, như vậy sau này thật sự cũng chỉ có thể chờ đợi.
Lời tuy như thế, Thần Dạ dùng ý niệm trực tiếp khống chế Quỷ Thi, để cho nó bước nhanh tới gần Quỷ Mộ.
Kỳ thật, Thần Dạ rất có khả năng đợi đến sau khi vết thương phục hồi như cũ, hoặc là trực tiếp đợi đến lúc cũng có đủ tu vi để giết chết Thu Chấn và Võ Cuồng rồi mới an tâm đến trợ giúp Phong Tam Nương mở Quỷ Mộ ra.
Chỉ là, như vậy thì rồi sẽ phải uổng phí thời gian quá lâu, nhất là chờ đến khi tu vi tăng lên để không cần kiêng nể Thu Chấn và Võ Cuồng.
Thần Dạ ngay cả tự phụ, nhưng cũng không có biện pháp chỉ trong thời gian rất ngắn mà có được thực lực như thế.
Cho nên, hắn muốn nhanh chóng trợ giúp Phong Tam Nương mở Quỷ Mộ ra. Hắn rời nhà đi rèn luyện mấy năm, trấn Thanh Dương hẳn sẽ không phải là chỗ dừng chân cuối cùng. Mà Thần Dạ càng chờ mong hơn, trong Quỷ Mộ sẽ có thứ hắn suy nghĩ muốn có được.
Đương nhiên, điều hắn muốn cũng sẽ không quá nhiều. Hắn chỉ cần biết, phải làm như thế nào mới có thể để cho Quỷ Thi không sợ hãi ánh mặt trời, cùng với biện pháp làm tăng tiến thực lực của Quỷ Thi, chỉ như thế mà thôi!
Cùng với Quỷ Thi dần dần tới gần, mức độ chấn động của Quỷ Mộ càng cảm thấy đã tăng nhiều. Dưới cảm ứng, trong loáng thoáng có thể thấy kết giới bên ngoài Quỷ Mộ giống như đang chậm rãi tách ra, hình như muốn cho khối Quỷ Thi ở bên ngoài này trở về nhà.
Đến sau khi Quỷ Thi, xuất hiện cách Quỷ Mộ ở cự ly gần nhất, mức độ chấn động của Quỷ Mộ đã lên tới tột đỉnh. Nếu như không có Cổ Đế Điện ngăn cách thì tin tưởng, vùng đất chung quanh đã sớm bị bật lên. Chấn động vừa rồi không thua gì uy lực của động đất.
Lúc này, Phong Tam Nương cũng đã có hành động, viên Thánh Linh Châu có khả năng theo dõi bụng dạ người khác kia đang bay lơ lửng ở trong không trung Quỷ Mộ. Một đạo hào quang đen nhánh như mực lập tức phủ xuống.
Ở dưới đạo hào quang này, rõ ràng, uy lực kết giới ở bên ngoài Quỷ Mộ lại đang yếu bớt....
Xem ra, biện pháp này là đúng. Cứ theo đà này, rốt cuộc sẽ có một thời khắc nào đó, kết giới của Quỷ Mộ sẽ vô phương ngăn cản Thần Dạ và Phong Tam Nương đi vào.
Nhưng mà Thần Dạ không phải rất lạc quan. Việc mở Quỷ Mộ ra còn có một mấu chốt lớn nhất, đó chính là thời gian!
Nếu như uy lực kết giới của Quỷ Mộ yếu đi quá chậm, để cho Thu Chấn và Võ Cuồng kịp thời chạy tới. Như vậy lần hành động này sẽ chấm dứt trong thất bại.
Lúc này, Thần Dạ cũng không tránh khỏi bắt đầu cầu khẩn.
Thế nhưng Thần Dạ thật không ngờ, e rằng ngay cả chính Phong Tam Nương cũng thật không ngờ. Sau khi kết giới của Quỷ Mộ yếu bớt đi đến một tình trạng nhất định, thì nó lại đình chỉ. Sau đó, bất kể Phong Tam Nương thúc dục Thánh Linh Châu như thế nào, kết quả đều là như nhau.
Răng ngọc âm thầm cắn một cái. Một lát sau, nàng chợt quát nhỏ:
- Thành bại hay không, chỉ một lần này !
Một đạo hào quang nhàn nhạt chợt tuôn trào dữ dội ở giữa không trung. Trong chốn thiên địa này, giờ phút này, coi như không có Cổ Đế Điện che đi thì nơi này, tất cũng là đất trời mù mịt!
Đưa mắt nhìn khắp, rõ ràng, ở chính giữa trán của Phong Tam Nương lại có được một ấn ký hình lưỡi hái. Những hào quang nhàn nhạt này đúng là đang phát tán ra ngoài từ trong ấn ký này.
Dưới hào quang như thế bao phủ, Quỷ Mộ hình như đang nổ tung. Một cỗ khí tức bị Phong Tam Nương gọi là quỷ khí tràn ngập tại mỗi một góc trong không gian Quỷ Mộ.
Thần Dạ đã thành công. Trải qua một trận tập kích giết chóc ở trong dãy núi, mặc dù ở phía sau, Thu gia và Cuồng Đao Quán vẫn còn có rất nhiều cao thủ. Nhưng đều không ngoại lệ, tất cả đều đã thành chim sợ cành cong. Hơn nữa Thu Chấn và Võ Cuồng vẫn còn chưa trở về, Quần Long Vô Thủ cùng đủ loại nguyên nhân đã khiến cho hai người như vào chỗ không người!
Thậm chí ở phía sau, tất cả mọi người của hai nhà vẫn còn âm thầm may mắn. Rằng hai sát thần này, may mắn có lẽ kiêng nể nơi này người đông thế mạnh, nếu không họ mà đại khai sát giới thì tính mạng cũng không đảm bảo giữ được.
Nếu mà sau này bọn hắn biết, trong hai người này có một người đã là cung căng hết sức, nói vậy, cái loại hối hận này hẳn là rất thú vị đây.
Sau khi tiến vào trấn Thanh Dương liền càng thuận lợi hơn. Có quá nhiều vật che lấp, chỉ cần không bị người chặn trên đường thì cũng sẽ không phát sinh tình trạng gì. Sự thực, lúc ở tại cửa ngõ thôn trấn cũng đã không có người đến ngăn cản, thì lúc này liền càng sẽ không có ai chắn lối.
Hai người liền dễ dàng xuyên qua trấn Thanh Dương này. Sau đó nhanh chóng lao đi về hướng Quỷ Mộ.
Sau khi tới Quỷ Mộ, Phong Tam Nương vội hỏi:
- Thần Dạ, phải làm như thế nào?
Thần Dạ nói:
- Mở Quỷ Mộ ra, ngoại trừ làm thực lực của ngươi tăng lên cực mạnh, luyện hóa vũ khí mà sư phụ Quỷ Chân Nhân của ngươi lưu lại ra, thì không còn có phương pháp nào khác sao?
- Đã không có cách nào nữa !
Phong Tam Nương lắc đầu mà nói:
- Nhưng mà, nếu như ngươi có thể làm cho Quỷ Mộ phát sinh một chút biến cố, ta liền có khả năng dựa vào công pháp của sư phụ, cùng với vũ khí, còn có một chút Thần Binh của ông ta, có lẽ có thể mở Quỷ Mộ ra cũng không chừng.
Ở trong lòng Thần Dạ, sớm đã có so đo suy tính. Bởi vậy, hắn cũng không ngập ngừng, bàn tay vừa giơ lên, Cổ Đế Điện xuất hiện. Sau đó, nó to ra theo gió cho đến sau khi đều bao trùm xuống cả Quỷ Mộ thì mới đình chỉ. Giờ phút này, không còn một tia sáng nào có khả năng chiếu rọi vào.
Chợt tâm niệm khẽ động, dưới sự bao bọc của tia sáng tím bạc, Quỷ Thi lập tức xuất hiện.
Mà nhìn Quỷ Thi, Thần Dạ không khỏi trong lòng âm thầm thở dài một phen. So với thời gian nhiều ngày trước đây, tốc độ của Quỷ Thi luyện hóa đạo tia sáng tím bạc này, thật lòng không mang lại lực lượng nào. Xem ra, nếu muốn Quỷ Thi khôi phục sự trợ giúp trước đây của nó thì sẽ không biết phải đợi tới khi nào.
Đến khi Quỷ Thi xuất hiện, Quỷ Mộ vốn yên tĩnh không tiếng động chợt rung động mạnh một cái. Ở trong cảm ứng của người khác thì có lẽ đã xem nhẹ không đáng phải suy nghĩ tới. Nhưng Phong Tam Nương cũng là thập phần rõ ràng.
- Có hiệu quả, Thần Dạ!
Phong Tam Nương mừng rỡ.
- Nếu mà không có hiệu quả như thế, vậy thì liền thật sự phiền toái lớn.
Thần Dạ cười nhạt, rồi nói:
- Phong cô nương, những điều ta có thể làm, cũng chỉ có thể nhiều như vậy. Về phần tiếp theo, hãy nhìn ngươi đó.
Nghe vậy, Phong Tam Nương không khỏi sẵng giọng:
- Ta nói Thần tiểu thiếu gia, cứ như vậy mà coi là trợ giúp ta ? Thế này thì gọi là cái quái gì đó cũng được?
- Ngươi cũng đừng nhiều lời trách móc ở chỗ này. Ngươi bắt đầu nhanh lên một chút đi, nếu mà chờ Thu Chấn và Võ Cuồng chạy lại đây, như vậy sau này thật sự cũng chỉ có thể chờ đợi.
Lời tuy như thế, Thần Dạ dùng ý niệm trực tiếp khống chế Quỷ Thi, để cho nó bước nhanh tới gần Quỷ Mộ.
Kỳ thật, Thần Dạ rất có khả năng đợi đến sau khi vết thương phục hồi như cũ, hoặc là trực tiếp đợi đến lúc cũng có đủ tu vi để giết chết Thu Chấn và Võ Cuồng rồi mới an tâm đến trợ giúp Phong Tam Nương mở Quỷ Mộ ra.
Chỉ là, như vậy thì rồi sẽ phải uổng phí thời gian quá lâu, nhất là chờ đến khi tu vi tăng lên để không cần kiêng nể Thu Chấn và Võ Cuồng.
Thần Dạ ngay cả tự phụ, nhưng cũng không có biện pháp chỉ trong thời gian rất ngắn mà có được thực lực như thế.
Cho nên, hắn muốn nhanh chóng trợ giúp Phong Tam Nương mở Quỷ Mộ ra. Hắn rời nhà đi rèn luyện mấy năm, trấn Thanh Dương hẳn sẽ không phải là chỗ dừng chân cuối cùng. Mà Thần Dạ càng chờ mong hơn, trong Quỷ Mộ sẽ có thứ hắn suy nghĩ muốn có được.
Đương nhiên, điều hắn muốn cũng sẽ không quá nhiều. Hắn chỉ cần biết, phải làm như thế nào mới có thể để cho Quỷ Thi không sợ hãi ánh mặt trời, cùng với biện pháp làm tăng tiến thực lực của Quỷ Thi, chỉ như thế mà thôi!
Cùng với Quỷ Thi dần dần tới gần, mức độ chấn động của Quỷ Mộ càng cảm thấy đã tăng nhiều. Dưới cảm ứng, trong loáng thoáng có thể thấy kết giới bên ngoài Quỷ Mộ giống như đang chậm rãi tách ra, hình như muốn cho khối Quỷ Thi ở bên ngoài này trở về nhà.
Đến sau khi Quỷ Thi, xuất hiện cách Quỷ Mộ ở cự ly gần nhất, mức độ chấn động của Quỷ Mộ đã lên tới tột đỉnh. Nếu như không có Cổ Đế Điện ngăn cách thì tin tưởng, vùng đất chung quanh đã sớm bị bật lên. Chấn động vừa rồi không thua gì uy lực của động đất.
Lúc này, Phong Tam Nương cũng đã có hành động, viên Thánh Linh Châu có khả năng theo dõi bụng dạ người khác kia đang bay lơ lửng ở trong không trung Quỷ Mộ. Một đạo hào quang đen nhánh như mực lập tức phủ xuống.
Ở dưới đạo hào quang này, rõ ràng, uy lực kết giới ở bên ngoài Quỷ Mộ lại đang yếu bớt....
Xem ra, biện pháp này là đúng. Cứ theo đà này, rốt cuộc sẽ có một thời khắc nào đó, kết giới của Quỷ Mộ sẽ vô phương ngăn cản Thần Dạ và Phong Tam Nương đi vào.
Nhưng mà Thần Dạ không phải rất lạc quan. Việc mở Quỷ Mộ ra còn có một mấu chốt lớn nhất, đó chính là thời gian!
Nếu như uy lực kết giới của Quỷ Mộ yếu đi quá chậm, để cho Thu Chấn và Võ Cuồng kịp thời chạy tới. Như vậy lần hành động này sẽ chấm dứt trong thất bại.
Lúc này, Thần Dạ cũng không tránh khỏi bắt đầu cầu khẩn.
Thế nhưng Thần Dạ thật không ngờ, e rằng ngay cả chính Phong Tam Nương cũng thật không ngờ. Sau khi kết giới của Quỷ Mộ yếu bớt đi đến một tình trạng nhất định, thì nó lại đình chỉ. Sau đó, bất kể Phong Tam Nương thúc dục Thánh Linh Châu như thế nào, kết quả đều là như nhau.
Răng ngọc âm thầm cắn một cái. Một lát sau, nàng chợt quát nhỏ:
- Thành bại hay không, chỉ một lần này !
Một đạo hào quang nhàn nhạt chợt tuôn trào dữ dội ở giữa không trung. Trong chốn thiên địa này, giờ phút này, coi như không có Cổ Đế Điện che đi thì nơi này, tất cũng là đất trời mù mịt!
Đưa mắt nhìn khắp, rõ ràng, ở chính giữa trán của Phong Tam Nương lại có được một ấn ký hình lưỡi hái. Những hào quang nhàn nhạt này đúng là đang phát tán ra ngoài từ trong ấn ký này.
Dưới hào quang như thế bao phủ, Quỷ Mộ hình như đang nổ tung. Một cỗ khí tức bị Phong Tam Nương gọi là quỷ khí tràn ngập tại mỗi một góc trong không gian Quỷ Mộ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.