Đế Quân

Chương 231: Tiến vào Quỷ Mộ. (1)

Ngốc Tiểu Ngư

10/02/2015

Bị làm nổi bật như thế, toàn thân Phong Tam Nương hình như là người đến từ Cửu U địa giới. Với khí tức toàn thân đáng sợ, khiến cho nàng cực kỳ giống một vị tử thần.

Sau một lát, Phong Tam Nương khẽ cắn đầu lưỡi, một giọt máu huyết bắn ra. Nó lại bị lưỡi hái ấn ký trực tiếp hấp thu vào. Rồi chỉ trong một cái chớp mắt, lưỡi hái ấn ký ở chính giữa trán nàng phảng phất như một vật sống, lại tự động bay lên giữa không trung, biến thành một thanh lưỡi hái đích thực.

Phong Tam Nương phá không lướt đến. Nàng cầm lưỡi hái, lập tức, hướng về phía Quỷ Mộ mà múa vù vù !

Vào lúc Phong Tam Nương bay vút ra.... Hẳn là đúng khi mà lưỡi hái ấn ký ở trên trán Phong Tam Nương hiện lên. Thì ông trời lại một lần nữa tức giận, lại càng không cần phải nói, cuối cùng quỷ khí tuôn trào dữ dội!

Trên bầu trời, tầng mây đen sì bỗng đột ngột xuất hiện, những tia sáng hai màu tím bạc, như đàn trường xà xuyên qua không gian, thỏa thích bay lượn ở trong tầng mây. Chúng xuất ra những cỗ khí tức hủy diệt cường đại vô biên vô tận.

Thiên địa, bỗng trở nên hắc ám !

Mà loại hắc ám này, so với cái hắc ám của ánh sáng lưỡi hái đang bao phủ Quỷ Mộ thì hoàn toàn không giống. Cái trước, là phô thiên cái địa giáng xuống. Nó che khuất bầu trời, phảng phất cả một vùng trời này sắp sửa đâm xuống mặt đất. Loại uy thế này, không phải bất cứ một vật nào trên thế gian có khả năng kiến tạo ra nổi.

Gương mặt Thần Dạ dần dần cứng lại. Quỷ Chân Nhân này xem ra, tại thời đại của ông ta nhất định là một nhân vật đích thực nghịch thiên. Bất kể là chiếc lưỡi hái này, hay là quỷ khí quanh thân Phong Tam Nương giờ phút này, hiển nhiên đều là truyền thừa từ Quỷ Chân Nhân.

Nhưng mà cả hai món đồ này đều là thứ trời xanh bất dung, Quỷ Chân Nhân, có phần cũng quá làm cho người tò mò.

Trên bầu trời, gió nổi mây phun, muôn vàn đạo tia sáng tím bạc, đã phá không xuất ra. Khí tức hủy diệt, liền vào đúng thời khắc này bắt đầu điên cuồng thổi quét mà đến. Một cơn dao động kinh người, cho dù hiện nay vẫn còn đang quanh quẩn giữa không trung thì cũng đã khiến cho Thần Dạ hơi bị chấn động tâm thần.

- Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!

Âm thanh sấm sét nổ vang, những tia sáng tím bạc tất cả lan tràn tại trong hư không trong nháy mắt sau đó đã hòa tan vào. Nếu không trong thời gian chỉ chốc lát thì rõ ràng một đạo sấm sét, có thể so với quả núi nguy nga vẫn còn cường đại hơn liền hình thành ở ngay trước mắt Thần Dạ !



Sấm sét Lôi Đình như thế lại xuyên qua cả thiên địa, đều không cần nó liên tục giáng xuống. Bởi vì, Lôi Đình thật giống như là một chùm tia sáng mà đầu phía trên nối liền với ông trời, còn một đầu khác đã xuất hiện trong không trung trên đỉnh đầu.

Khí thế khổng lồ làm cho người sợ, càng kêu lên to hơn, Thiên Địa Chi Lực quả nhiên là có uy năng lớn lao!

Mà nay, có lẽ bởi vì là Cổ Đế Điện ngăn cách, nên mới không để cho đạo Lôi Đình giáng xuống. Thế nhưng, Cổ Đế Điện ngăn cách, cũng không phải là một đảm bảo. Nếu không phải như thế, trời xanh liền đã không cảm ứng được mấy thứ lưỡi hái cùng quỷ khí xuất hiện.

Nói cách khác, một đạo Lôi Đình này nhất định sẽ giáng xuống!

Uy thế hào hùng, uy lực của Lôi Đình đến tột cùng lớn tới đâu thì Thần Dạ không dám tưởng tượng. Thế nhưng hắn nhất định biết, với trạng thái hiện nay của Cổ Đế Điện thì tuyệt đối không chịu nổi một kích này của Lôi Đình.

Thần Dạ rất muốn trợ giúp Phong Tam Nương mở Quỷ Mộ ra, cũng rất muốn từ trong Quỷ Mộ thu được điều hắn mong muốn. Tuy nhiên, nếu như tất cả điều này mà có điều kiện tiên quyết là Cổ Đế Điện phải hủy diệt, thậm chí chỉ bị trọng thương thì đó đều không phải là điều Thần Dạ bằng lòng nhìn thấy.

Sau khi liếc mắt nhìn Phong Tam Nương, Thần Dạ không chút nghĩ ngợi. Tâm niệm vừa động, Cổ Đế Điện hóa thành to bằng bàn tay, nhanh chóng trở lại trong thân thể của hắn.

Đã không có Cổ Đế Điện ngăn cách, ngàn vạn hủy diệt liền bá đạo ập đến. Dao động sục sôi đến kinh người. Giờ phút này, coi như Thần Dạ không phải nhân vật chủ yếu thì đã có vẻ cực kỳ không chịu nổi dưới khí tức hủy diệt này.

Cổ Đế Điện vốn là đang ở trong trạng thái trọng thương, nay bị áp lực như thế khiến cho chỗ thương tổn càng tổn thương nặng hơn !

Tuy nói, uy lực Lôi Đình là không thể tưởng tượng, Thần Dạ cũng không định để cho Cổ Đế Điện đối kháng cùng với nó. Nhưng không có nghĩa là cứ như vậy mà hắn chịu từ bỏ.

Đã không có Cổ Đế Điện, Thần Dạ còn có thủ đoạn của hắn !

Ý niệm trong khống chế, Quỷ Thi thân đang ở trước Quỷ Mộ trong giây lát liền chuyển động. Với tia sáng tím bạc bao bọc, nó hóa thành một đạo ánh sáng lung linh mà phóng đi rất nhanh như tia chớp hướng về Lôi Đình.

Không thể phủ nhận, Quỷ Thi cường đại, ở trong một đoạn thời gian rất dài sẽ trở thành trợ lực rất lớn cho Thần Dạ. Thế nhưng nếu so với Thiên Đao, Cổ Đế Điện thì nó cũng không được coi là cái gì.



Trong tình trạng hiện nay, Thần Dạ không còn cách nào khác, chỉ có thể làm như thế. Cũng không thể để cho chính hắn đi chống cự Lôi Đình chứ?

- Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!

Lôi Đình đánh xuống, bóng dáng Quỷ Thi lập tức giống như là một viên đạn pháo được phóng ra, từ trong không gian nặng nề nện ở trên mặt đất. Một cái hố sâu thật lớn lập tức trở thành nơi nó cư trú.

Nhưng mà.... Thần Dạ ánh mắt chợt khựng lại, không ngờ Quỷ Thi vẫn còn sống được!

Lực lượng Lôi Đình như thế lại không chém vỡ được một khối Quỷ Thi? Thần Dạ đương nhiên tin tưởng Quỷ Thi cũng cứng rắn, nhưng hắn cũng biết rõ ràng. Cũng không phải Quỷ Thi có đủ cứng rắn để có khả năng ngăn cản một đòn sấm sét. Mà nguyên nhân rất lớn, có thể là trong thân thể Quỷ Thi đã có những tia sáng tím bạc, cái đó giống nhau như đúc với cấu thành Lôi Đình.

Tựa hồ là để nghiệm chứng suy nghĩ của Thần Dạ, đến lúc Quỷ Thi phóng mạnh lên từ trong hố sâu, có khả năng nhìn thấy, tia sáng tím bạc quanh thân nó càng lóng lánh hơn. Xem ra, là nó đã hấp thu một tia lực lượng ở trong sấm sét Lôi Đình.

Liền ở phía sau, lưỡi hái trong tay Phong Tam Nương đã múa vù vù ở trên kết giới bên ngoài Quỷ Mộ.

Một tiếng răng rắc gần như không thể nhận ra, tựa hồ trở nên vang vọng. Tức thì, một cỗ khí tức ngập trời không gì sánh kịp, không cách nào hình dung sau ngàn vạn năm yên lặng đã thức tỉnh lại mãnh liệt.

- Rầm rầm!

Khí tức ngập trời, sau một cái chớp mắt, nó đã xuất hiện ở trong thiên địa. Trong tích tắc này, Lôi Đình khổng lồ ngưng tụ không biết bao nhiêu đạo tia sáng tím bạc kia, bởi vì đạo khí tức này lan tràn mà không ngờ thân hình Lôi Đình có hơi run lên. Khi Thần Dạ bắt đầu tiếp nhận thì thấy nó lại có loại ý nghĩ muốn chạy trốn.

Khí tức, có cảm giác từ thời xa xưa!

Thần Dạ hoảng hốt. Không hề nghi ngờ, đạo khí tức này hẳn là chính là tất cả thuộc về Quỷ Chân Nhân. Thật không ngờ, chỉ là một đạo khí tức mà lại còn có uy năng to lớn như thế, ngay cả Lôi Đình do trời xanh tạo thành mà trước mặt khí tức này đều phải hơi bị lùi bước!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Đế Quân

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook