Chương 598: Phá. (1)
Ngốc Tiểu Ngư
18/04/2015
Trong khoảnh khắc sau đó,
khi đã đến cuối vầng sáng đen tuyền thì lập tức Lôi Kình Diệt Thế Thương mang theo năng lượng đã sớm dung nhập vào chùm tia sáng tím sẫm. Nó lấy lực lượng chém sắt như bùn mà nặng nề đâm vào phía trước.
- Phập.
Một âm thanh nặng trình trịch khiến cho trong lòng đều hơi bị giật thột, nó như một đạo kình phong đang nhanh chóng phát tán ra từ điểm va đập kia. Lực lượng cường đại đánh vào làm cho cả Thiên Võng đen nhánh đều phải run rẩy kịch liệt.
Cho dù là Chung Khiếu đang đứng ở bên ngoài Thiên Võng để tận lực khống chế nó. Thì giờ phút này cũng có thể thấy được bóng dáng đang lắc lư rung động. Có thể nhìn thấy mặt của lão đang từ từ tái nhợt đi.
Cao thủ Địa Huyền Nhị Trọng vốn đang công kích toàn lực. Vậy mà lại trong chớp mắt nện vào nhau đã phải để cho toàn thân xuất hiện xu thế suy sút. Có thể nghĩ, một kích này của Tử Huyên có đẳng cấp sắc bén ra sao.
Từng đợt năng lượng rung động bùng nổ bắn tung ra từ trên mũi thương của Lôi Kình Diệt Thế Thương. Nó nện cho tấm lưới Thiên Võng kia tiếp tục rung động mãnh liệt. Mắt thường có thể thấy được có một vết nứt đang lặng lẽ hiện ra.
Có điều tựa hồ lực lượng còn chưa đủ. Cho nên vết nứt kia sau khi xuất hiện thì cũng không hề bắt đầu lan đi. Hơn nữa, cùng với Chung Khiếu dùng năng lượng Huyền Khí cuồn cuộn không ngừng để gia cố làm cho vết nứt đang có dấu hiệu được chữa trị.
- Khặc khặc. Tiện nhân. Xem ra thực lực của ngươi còn kém một chút như vậy. Hảo. Rất tốt. Tiếp theo chính là lúc ta cho ngươi nhặt xác.
Trong tiếng quát chói tai. Vầng sáng đen tuyền tạo thành Thiên Võng kia đang trong lúc thu nhỏ thì giờ phút này, tốc độ thu lại càng tỏ ra cực nhanh. Chỉ trong thời gian ngắn ngủi mà nó đã từ không gian vạn thước, đến hiện nay chỉ bao phủ phạm vi ngàn thước.
Mà sau khi thu nhỏ lại ở trong hư không, đúng là đang lan tỏa một mùi vị tử vong nhàn nhạt. Mắt thường có thể thấy được, ỏ trên mặt biển thì đám bạch cốt dày đặc trôi nổi lại càng nhiều hơn.
- Nếu như Tử Huyên cô nương không có con bài chưa lật mạnh hơn thì nàng nhất định phải thua. Thần Dạ huynh đệ. Có cần chúng ta hỗ trợ hay không.
Với kiến thức cùng tri thức mà Phong Kình thu được qua chiến trận. Lão tất nhiên có thể cảm ứng được, trong quá trình vầng sáng đen tuyền Thiên Võng kia đang thu nhỏ lại thì nó chẳng những là hủy diệt tất cả sinh linh, mà ngay cả linh khí thiên địa cũng là chỉ sau chớp mắt liền biến mất không thấy tăm tích đâu nữa.
Bản thân đang ở trong vầng sáng đen tuyền tạo thành Thiên Võng, Tử Huyên chỉ sợ sẽ bị áp lực ngày càng lớn hơn.
Võ Giả ở trong chiến đấu, dựa vào công pháp vận hành cũng có thể thu nạp linh khí nhập thể từ trong thiên địa. Trong một trình độ nhất định sẽ giảm bớt được tiêu hao trong quá trình đại chiến..
Mà vầng sáng đen tuyền tạo thành Thiên Võng này lại hấp thu hết tất cả linh khí trong không gian. Tử Huyên liền không có nguồn nào để bổ sung. Nếu cứ chiến đấu mãi như thế thì tiêu hao của nàng sẽ vượt xa Chung Khiếu rất nhiều.
Chớ nói tu vi của Chung Khiếu lại cao hơn nàng. Mà mặc dù là không bằng nàng, nhưng nếu như không phá nổi vầng sáng đen tuyền tạo thành Thiên Võng này thì Tử Huyên cũng chỉ có một khả năng đi trên con đường bại trận.
Thần Dạ quay sang nhìn Phong Kình cảm kích cười cười. Trong tình huống đánh một trận công bình mà lão còn có thể nghĩ tới hỗ trợ. Hiển nhiên, lão đã coi chính mình và Tử Huyên trở thành bằng hữu chân chính.
Nhưng mà cái này cũng là một không cần thiết.
Thần Dạ tin tưởng Tử Huyên.
Trận đại chiến này. Tử Huyên thắng đã xác định rồi.
Ở trong vầng sáng đen tuyền tạo thành Thiên Võng kia. Cảm ứng được Thiên Võng ở chung quanh hiện nay thu nhỏ lại đã chỉ có phạm vi trăm thước. Thé nhưng trên gương Tử Huyên cũng không có một chút ít âu lo, phảng phất những thứ này không quan hệ gì đến nàng.
Nàng bình tĩnh như vậy, đúng là đã làm cho đám người Phong Kình hơi hơi an tâm một chút.
Sau một lát. Tử Huyên rốt cục có hành động. Cũng vẫn là hai vầng hào quang đỏ như lửa cùng tím sẫm xuyên qua bầu trời. Chúng không bị vầng sáng đen tuyền ảnh hưởng chút nào mà đang xoáy tròn trong không gian.
Nhìn thấy như vậy, Chung Khiếu không khỏi cười nhạo một tiếng:
- Tiện nhân. Nếu như ngươi lại muốn phá vòng vây mà đi. Có lẽ ta rất khó lưu được ngươi. Nhưng muốn đánh một trận sinh tử cùng ta. Hắc hắc....
Tuy nhiên. Vẫn còn không chờ tiếng cười của lão hoàn toàn tắt thì rõ ràng cảm ứng được. Có một đạo khí tức băng giá đến trình độ cao nhất lại như tia chớp tuôn trào dữ dội ra từ trong cơ thể Tử Huyên.
Một cỗ khí tức lạnh như băng kia xuất hiện. Phảng phất đã làm đông đặc chung quanh lại thành băng. Nó hóa thành một đạo hào quang trắng tinh long lanh trào ra, không ngờ lại xâm nhập vào trong hai đạo hào quang đỏ như lửa và tím sẫm kia.
Ánh mắt Thần Dạ lập tức hơi bị khựng lại. Vạn Hóa thân thể của Tử Huyên quả nhiên lợi hại.
Hắn cũng chiếm được một cái chìa khóa. Hơn nữa cũng thành công luyện hóa được hết năng lượng bên trong. Tuy nhiên, với năng lực của hắn thì chỉ có thể khiến cho những năng lượng này hóa thành Huyền Khí tinh thuần của chính mình. Hơn nữa về mặt tu vi tăng lên mà nói thì chỉ vẻn vẹn là từ Thông Huyền Lục Trọng đạt tới Thông Huyền Thất Trọng mà thôi.
Thế nhưng còn Tử Huyên thì sao.
Tu vi từ Lực Huyền Tứ Trọng đạt tới Thất Trọng, đã tăng lên được ba trình tự cấp bậc. So sánh với chính mình lại đã mạnh hơn rất nhiều lần. Dù sao, mỗi một lần tăng cấp độ ở cảnh giới Lực Huyền thì năng lượng cần thiết không phải cảnh giới Thông Huyền có khả năng so sánh.
Tử Huyên làm được điểm này khiến cho người khác kinh ngạc. Nhưng ngẫm lại, kỳ thật cũng rất dễ dàng lí giải.
Nhiều năm qua, tâm tình của Tử Huyên xuất phát từ Linh Nhi mà đã sớm chắc chắn. Cái này có lẽ cùng tu vi thì không quan hệ. Thế nhưng đến lúc hấp thu năng lượng ngoại lai thì nàng liền có khả năng thực hiện được cũng không lãng phí một chút nào.
Vì tu hành tức tu tâm. Những lời thế này thì chính là tất cả Võ Giả đều cùng đồng ý.
Trừ cái đó ra. Tử Huyên càng là lợi dụng vạn hóa thân thể để đạt tới trình độ cùng hấp thu năng lượng băng hàn kia với lực lượng Lôi Đình. So sánh với chân hỏa năng lượng của Thiên Ma tông thì có hiệu quả giống nhau như đúc.
Điểm này cũng là điều mà Thần Dạ. Thậm chí vô số người đều không có khả năng làm được.
Thần Dạ biết Tử Huyên còn có con bài chưa lật có khả năng ứng phó Chung Khiếu. Nhưng cũng không thể ngờ tới lại là như vậy.
Đến khi đạo hào quang trắng tinh lóng lánh kia lan trong không gian. Tốc độ thu nhỏ của vầng sáng đen tuyền tạo thành Thiên Võng lập tức bị chậm đi rất nhiều. Trong mơ hồ, phảng phất như bị đông lạnh.
Một màn này lọt vào trong mắt mọi người. Người mừng rỡ càng mừng rỡ hơn. Kẻ lo lắng như đám người Liễu Hàn Sơn thì thần sắc càng thêm trầm trọng.
- Xoẹt.
Lôi Kình Diệt Thế Thương mang theo tiếng xé gió mà xuất hiện ở trong ba đạo hào quang. Trong khoảnh khắc sau đó, ba đạo hào quang này trực tiếp vờn chung quanh Lôi Kình Diệt Thế Thương rồi tức thì bắt đầu dung hợp.
- Phập.
Một âm thanh nặng trình trịch khiến cho trong lòng đều hơi bị giật thột, nó như một đạo kình phong đang nhanh chóng phát tán ra từ điểm va đập kia. Lực lượng cường đại đánh vào làm cho cả Thiên Võng đen nhánh đều phải run rẩy kịch liệt.
Cho dù là Chung Khiếu đang đứng ở bên ngoài Thiên Võng để tận lực khống chế nó. Thì giờ phút này cũng có thể thấy được bóng dáng đang lắc lư rung động. Có thể nhìn thấy mặt của lão đang từ từ tái nhợt đi.
Cao thủ Địa Huyền Nhị Trọng vốn đang công kích toàn lực. Vậy mà lại trong chớp mắt nện vào nhau đã phải để cho toàn thân xuất hiện xu thế suy sút. Có thể nghĩ, một kích này của Tử Huyên có đẳng cấp sắc bén ra sao.
Từng đợt năng lượng rung động bùng nổ bắn tung ra từ trên mũi thương của Lôi Kình Diệt Thế Thương. Nó nện cho tấm lưới Thiên Võng kia tiếp tục rung động mãnh liệt. Mắt thường có thể thấy được có một vết nứt đang lặng lẽ hiện ra.
Có điều tựa hồ lực lượng còn chưa đủ. Cho nên vết nứt kia sau khi xuất hiện thì cũng không hề bắt đầu lan đi. Hơn nữa, cùng với Chung Khiếu dùng năng lượng Huyền Khí cuồn cuộn không ngừng để gia cố làm cho vết nứt đang có dấu hiệu được chữa trị.
- Khặc khặc. Tiện nhân. Xem ra thực lực của ngươi còn kém một chút như vậy. Hảo. Rất tốt. Tiếp theo chính là lúc ta cho ngươi nhặt xác.
Trong tiếng quát chói tai. Vầng sáng đen tuyền tạo thành Thiên Võng kia đang trong lúc thu nhỏ thì giờ phút này, tốc độ thu lại càng tỏ ra cực nhanh. Chỉ trong thời gian ngắn ngủi mà nó đã từ không gian vạn thước, đến hiện nay chỉ bao phủ phạm vi ngàn thước.
Mà sau khi thu nhỏ lại ở trong hư không, đúng là đang lan tỏa một mùi vị tử vong nhàn nhạt. Mắt thường có thể thấy được, ỏ trên mặt biển thì đám bạch cốt dày đặc trôi nổi lại càng nhiều hơn.
- Nếu như Tử Huyên cô nương không có con bài chưa lật mạnh hơn thì nàng nhất định phải thua. Thần Dạ huynh đệ. Có cần chúng ta hỗ trợ hay không.
Với kiến thức cùng tri thức mà Phong Kình thu được qua chiến trận. Lão tất nhiên có thể cảm ứng được, trong quá trình vầng sáng đen tuyền Thiên Võng kia đang thu nhỏ lại thì nó chẳng những là hủy diệt tất cả sinh linh, mà ngay cả linh khí thiên địa cũng là chỉ sau chớp mắt liền biến mất không thấy tăm tích đâu nữa.
Bản thân đang ở trong vầng sáng đen tuyền tạo thành Thiên Võng, Tử Huyên chỉ sợ sẽ bị áp lực ngày càng lớn hơn.
Võ Giả ở trong chiến đấu, dựa vào công pháp vận hành cũng có thể thu nạp linh khí nhập thể từ trong thiên địa. Trong một trình độ nhất định sẽ giảm bớt được tiêu hao trong quá trình đại chiến..
Mà vầng sáng đen tuyền tạo thành Thiên Võng này lại hấp thu hết tất cả linh khí trong không gian. Tử Huyên liền không có nguồn nào để bổ sung. Nếu cứ chiến đấu mãi như thế thì tiêu hao của nàng sẽ vượt xa Chung Khiếu rất nhiều.
Chớ nói tu vi của Chung Khiếu lại cao hơn nàng. Mà mặc dù là không bằng nàng, nhưng nếu như không phá nổi vầng sáng đen tuyền tạo thành Thiên Võng này thì Tử Huyên cũng chỉ có một khả năng đi trên con đường bại trận.
Thần Dạ quay sang nhìn Phong Kình cảm kích cười cười. Trong tình huống đánh một trận công bình mà lão còn có thể nghĩ tới hỗ trợ. Hiển nhiên, lão đã coi chính mình và Tử Huyên trở thành bằng hữu chân chính.
Nhưng mà cái này cũng là một không cần thiết.
Thần Dạ tin tưởng Tử Huyên.
Trận đại chiến này. Tử Huyên thắng đã xác định rồi.
Ở trong vầng sáng đen tuyền tạo thành Thiên Võng kia. Cảm ứng được Thiên Võng ở chung quanh hiện nay thu nhỏ lại đã chỉ có phạm vi trăm thước. Thé nhưng trên gương Tử Huyên cũng không có một chút ít âu lo, phảng phất những thứ này không quan hệ gì đến nàng.
Nàng bình tĩnh như vậy, đúng là đã làm cho đám người Phong Kình hơi hơi an tâm một chút.
Sau một lát. Tử Huyên rốt cục có hành động. Cũng vẫn là hai vầng hào quang đỏ như lửa cùng tím sẫm xuyên qua bầu trời. Chúng không bị vầng sáng đen tuyền ảnh hưởng chút nào mà đang xoáy tròn trong không gian.
Nhìn thấy như vậy, Chung Khiếu không khỏi cười nhạo một tiếng:
- Tiện nhân. Nếu như ngươi lại muốn phá vòng vây mà đi. Có lẽ ta rất khó lưu được ngươi. Nhưng muốn đánh một trận sinh tử cùng ta. Hắc hắc....
Tuy nhiên. Vẫn còn không chờ tiếng cười của lão hoàn toàn tắt thì rõ ràng cảm ứng được. Có một đạo khí tức băng giá đến trình độ cao nhất lại như tia chớp tuôn trào dữ dội ra từ trong cơ thể Tử Huyên.
Một cỗ khí tức lạnh như băng kia xuất hiện. Phảng phất đã làm đông đặc chung quanh lại thành băng. Nó hóa thành một đạo hào quang trắng tinh long lanh trào ra, không ngờ lại xâm nhập vào trong hai đạo hào quang đỏ như lửa và tím sẫm kia.
Ánh mắt Thần Dạ lập tức hơi bị khựng lại. Vạn Hóa thân thể của Tử Huyên quả nhiên lợi hại.
Hắn cũng chiếm được một cái chìa khóa. Hơn nữa cũng thành công luyện hóa được hết năng lượng bên trong. Tuy nhiên, với năng lực của hắn thì chỉ có thể khiến cho những năng lượng này hóa thành Huyền Khí tinh thuần của chính mình. Hơn nữa về mặt tu vi tăng lên mà nói thì chỉ vẻn vẹn là từ Thông Huyền Lục Trọng đạt tới Thông Huyền Thất Trọng mà thôi.
Thế nhưng còn Tử Huyên thì sao.
Tu vi từ Lực Huyền Tứ Trọng đạt tới Thất Trọng, đã tăng lên được ba trình tự cấp bậc. So sánh với chính mình lại đã mạnh hơn rất nhiều lần. Dù sao, mỗi một lần tăng cấp độ ở cảnh giới Lực Huyền thì năng lượng cần thiết không phải cảnh giới Thông Huyền có khả năng so sánh.
Tử Huyên làm được điểm này khiến cho người khác kinh ngạc. Nhưng ngẫm lại, kỳ thật cũng rất dễ dàng lí giải.
Nhiều năm qua, tâm tình của Tử Huyên xuất phát từ Linh Nhi mà đã sớm chắc chắn. Cái này có lẽ cùng tu vi thì không quan hệ. Thế nhưng đến lúc hấp thu năng lượng ngoại lai thì nàng liền có khả năng thực hiện được cũng không lãng phí một chút nào.
Vì tu hành tức tu tâm. Những lời thế này thì chính là tất cả Võ Giả đều cùng đồng ý.
Trừ cái đó ra. Tử Huyên càng là lợi dụng vạn hóa thân thể để đạt tới trình độ cùng hấp thu năng lượng băng hàn kia với lực lượng Lôi Đình. So sánh với chân hỏa năng lượng của Thiên Ma tông thì có hiệu quả giống nhau như đúc.
Điểm này cũng là điều mà Thần Dạ. Thậm chí vô số người đều không có khả năng làm được.
Thần Dạ biết Tử Huyên còn có con bài chưa lật có khả năng ứng phó Chung Khiếu. Nhưng cũng không thể ngờ tới lại là như vậy.
Đến khi đạo hào quang trắng tinh lóng lánh kia lan trong không gian. Tốc độ thu nhỏ của vầng sáng đen tuyền tạo thành Thiên Võng lập tức bị chậm đi rất nhiều. Trong mơ hồ, phảng phất như bị đông lạnh.
Một màn này lọt vào trong mắt mọi người. Người mừng rỡ càng mừng rỡ hơn. Kẻ lo lắng như đám người Liễu Hàn Sơn thì thần sắc càng thêm trầm trọng.
- Xoẹt.
Lôi Kình Diệt Thế Thương mang theo tiếng xé gió mà xuất hiện ở trong ba đạo hào quang. Trong khoảnh khắc sau đó, ba đạo hào quang này trực tiếp vờn chung quanh Lôi Kình Diệt Thế Thương rồi tức thì bắt đầu dung hợp.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.