Đế Tôn

Chương 586: Yêu thú trong Địa ngục

Trạch Trư

15/08/2014

Vạn Thi Lộ cùng Thần Khư nổi danh, thậm chí so sánh với Thần Khư càng thêm nguy hiểm, bất quá lai lịch Thần Khư phần lớn tu sĩ đều biết, cũng biết nguy hiểm đến tột cùng ở nơi nào, nhưng mà lai lịch Vạn Thi Lộ lại có rất nhiều suy đoán, tình huống chân thật đến tột cùng là cái gì, không người biết được.

Có người nói, Vạn Thi Lộ là Cổ Thần chiến đấu lưu lại di tích, ở niên đại cực kỳ Cổ lão, đã từng phát sinh qua đại chiến khó có thể tưởng tượng, so sánh với Thần Khư đại chiến càng thêm kịch liệt, thảm thiết, Cổ lão Thần Ma đánh xuyên qua thế giới màng của Nguyên giới cùng Địa Ngục, đánh ra một con đường.

Cũng có người nói, Vạn Thi Lộ là Thần Ma hài cốt làm thành một con đường, cùng Tiên Nhân thời kỳ viễn cổ có liên quan, Tiên Nhân viễn cổ tính toán đem tất cả vong hồn của người chết vì tai nạn trên thế gian dẫn dắt đến Địa Ngục chuyển thế đầu thai, thành lập trật tự vô thượng, kết quả Vạn Thi Lộ liền trở thành một di tích cực kỳ nguy hiểm.

Còn có người nói Vạn Thi Lộ vốn là Hoàng Tuyền Lộ, là Địa Ngục Ma Thần đả thông, dọc theo Chư Thiên vạn giới, tính toán xâm lấn những thế giới này.

Tất cả truyền thuyết, đều có một địa phương giống nhau.

Đó chính là, Vạn Thi Lộ đi thông Địa Ngục!

Xét thấy Ma ngục của Ma Ngục Huyền Thai Kinh cùng Địa Ngục trong truyền thuyết có nơi tương đồng, Giang Nam không khỏi không nghi ngờ, Ma Ngục Huyền Thai Kinh của mình chỉ sợ cũng xuất từ Địa Ngục!

Cho nên, hắn muốn đi đến Vạn Thi Lộ, vào trong địa ngục tu luyện Ma Ngục Huyền Thai Kinh, ngược dòng bổn nguyên của Ma Ngục Huyền Thai Kinh.

- Nói không chừng đến Địa Ngục, có thể tìm được ngọn nguồn của Ma Ngục Huyền Thai Kinh, xem một chút những người khác tu luyện Ma Ngục Huyền Thai Kinh, cùng ta tu luyện đến tột cùng có cái gì bất đồng.

Vốn ở ngoài Huyền Thiên Thánh Tông có không ít cao thủ các phái du đãng, đợi chờ Giang Nam rời núi để giết hắn đoạt bảo, bất quá trải qua một trận Khốn Long Quan, liền không có người dám can đảm động tâm tư đối với hắn.

Tịch Ứng Tình ở Khốn Long Quan đánh ra uy phong. Đánh ra uy danh của Huyền Thiên Thánh Tông. Chỉ có Thái Huyền Thánh Tông mới có thể áp qua Huyền Thiên Thánh Tông một bậc, những môn phái khác, đã sớm sợ vỡ mật!

Vạn Thi Lộ cũng không ở nguyên giới chủ tinh, mà là ở trong tinh không, sau khi Giang Nam rời thánh tông, cũng không lâu lắm Thiên Dực Thần Chu liền chạy nhanh cách nguyên giới chủ tinh, dừng lại ở trên mặt trăng.

Hóa thân thứ hai Thái Âm hóa thân của hắn, giờ phút này chính là ở trên mặt trăng tu luyện. Hấp thu tinh hoa ánh trăng, tăng lên tu vi của Thái Âm Chân Kinh.

Giang Nam ngẩng đầu hướng vũ trụ Tinh Không nhìn lại, chỉ thấy quần tinh lấp lánh, ở cách trăng sáng cực kỳ xa xôi, có mấy viên đại tinh, trong đó một viên đại tinh chia năm xẻ bảy, nhưng không có hoàn toàn hé ra, trong vết rách tràn ngập sương mù vô tận, mà ở bên cạnh viên đại tinh này, còn có vô số mảnh nhỏ tinh thần.

Viên tinh thần hé ra này chính là Trấn Tinh lừng lẫy nổi danh, nghe nói ở thời kỳ viễn cổ huy hoàng, nguyên giới chủ tinh cũng không phải là nơi duy nhất tu sĩ sống. Còn có rất nhiều đại tinh khác cũng có Nhân Tộc Yêu Tộc phồn diễn sinh sống.

Thậm chí, thời viễn cổ còn kiến tạo một thần quốc vô cùng khổng lồ, tên là Trấn Thiên Thần quốc, chúng thần thống trị lấy hàng ngàn tinh thần, cương vực vô cùng lan tràn đến chỗ sâu trong vũ trụ, Trấn Tinh chính là một người trong đó, ý là trọng trấn của chủ tinh.

Tinh cầu khổng lồ như thế, chẳng qua là một trọng trấn của Trấn Thiên Thần quốc, có thể nghĩ Trấn Thiên Thần quốc đến tột cùng là cường đại cùng thịnh vượng bực nào!

Thời gian quá mức rất xưa, điển tịch về Trấn Thiên Thần quốc cực ít lưu truyền tới nay, huy hoàng chôn vùi ở trong bụi bậm lịch sử, không thể không nói làm người ta than tiếc.

Giang Nam phân biệt phương vị, lúc này nhích người chạy tới Trấn Tinh.

Thái Âm hóa thân cùng Thái Dương Thần hóa thân của hắn trong khoảng thời gian này tiến bộ thần tốc, Thái Âm hóa thân đã vượt qua Sinh Tử Đài, tu luyện tới Thất Bảo Đài Cảnh, sắp qua Thất Bảo Đài Cảnh viên mãn, tu thành Thần Phủ. Mà Thái Dương Thần hóa thân thì đã tu luyện thành Minh Đường Thần Phủ, đang hướng Côn Luân Thần Phủ chạy nước rút.

- Tu luyện hóa thân đối với tu vi rất có bổ ích, tương đương với mấy mình cùng nhau tu luyện, nhất là ở tu vi không đủ để đột phá cảnh giới, đem tu vi hóa thân thu hồi trong cơ thể, pháp lực khổng lồ liền đủ để trong nháy mắt đột phá hàng rào cảnh giới!

Trong mắt Giang Nam tinh quang chớp động, hắn cũng là ở trong Thần Khư mới mò tới loại diệu dụng này của hóa thân. Thật ra thì, sở dĩ Lạc Hoa Âm có thể nhanh tu luyện tới Thiên Cung nhị trọng như vậy, cũng chính là nguyên nhân này, nàng so sánh với Giang Nam còn muốn biến thái, một tia ý thức phân liệt ra sáu mình, Lục Đại hóa thân cộng thêm bản thể cùng nhau tu luyện, cho nên cho dù là ở Thiên Cung cảnh giới, tu vi cũng có thể đột nhiên tăng mạnh.

Mà Tịch Ứng Tình ở đột phá đến Thiên Cung bát trọng, cũng là mượn hắn đem Tuyên Vô Tà luyện thành thân ngoại hóa thân, thu hồi pháp lực trong cơ thể Tuyên Vô Tà, mượn cổ pháp lực bàng bạc này nhất cử đột phá.

Nếu như hai đại hóa thân của Giang Nam trở lại bản thể của hắn, tu vi của hắn thế tất sẽ thoáng cái bạo tăng gấp hai ba lần!

Đây chính là tiền vốn của hắn, mượn pháp lực gấp hai ba lần này, hắn sẽ nhất cổ tác khí đem tu vi cảnh giới tăng lên tới trình độ cao hơn, đột phá hàng rào cảnh giới vô cùng dễ dàng!



Hiện tại hắn tu luyện tới Huyền Đài Cảnh viên mãn, tu thành Thần Đài là chuyện tình nước chảy thành sông, không cần mượn tu vi hóa thân tới đột phá. Dùng tu vi hóa thân đột phá, không bằng mình từng bước đi tới cảnh giới càng thêm vững chắc, nếu không còn cần tốn hao nhiều thời gian tới mài tu vi.

Thần Thứu Yêu Vương đã cùng Thái Dương Thần hóa thân ở Thái Dương tu luyện Thái Dương Chân Kinh, đầu Đại Yêu này hôm nay tu vi đã tăng lên tới Sinh Tử Đài Cảnh trung kỳ.

Sinh Tử Đài Cảnh cực kỳ khó vượt qua, theo tu vi càng sâu, liền càng nguy hiểm, nhưng nếu như có thể vượt qua Sinh Tử Đài Cảnh, sau này Thần Thứu Yêu Vương tu luyện tất nhiên là một mảnh đường bằng phẳng, sẽ trở thành một cánh tay đắc lực của Giang Nam!

Hơn tháng thời gian sau, Giang Nam rốt cục chạy tới Trấn Tinh, tận mắt thấy Trấn Tinh, càng làm cho người rung động, viên tinh cầu này chẳng qua là so sánh với nguyên giới chủ tinh hơi nhỏ đi một chút, nhưng mà như cũ vô cùng rộng lớn, tinh cầu khổng lồ như thế, thế nhưng chia năm xẻ bảy, thật không biết năm đó viên Trấn Tinh này đến tột cùng xảy ra chuyện gì, thế cho nên xuất hiện loại biến hóa này.

Ở đến gần Trấn Tinh, hắn cũng đã có thể cảm giác được viên tinh cầu này tràn đầy tử khí cùng ma khí vô cùng nồng nặc, nơi này không có bất kỳ khí tức sinh mệnh, nơi nơi một mảnh tĩnh mịch, không có bất kỳ thanh âm.

- Thật là thư sướng!

Giang Nam hít vào một hơi thật dài, ma khí cuồn cuộn chen chúc mà đến, tràn vào trong phế phủ, để cho Ma Ngục Huyền Thai Kinh của hắn vô cùng hưng phấn, Huyền Thai cũng cực kỳ tước dược.

Đây là ma khí từ trong địa ngục truyền đến, đúng khẩu vị của Ma Ngục Huyền Thai Kinh!

Hắn từ trước dùng linh khí tu luyện, mặc dù có thể nhanh chóng tăng lên tu vi, nhưng Ma Ngục Huyền Thai Kinh dù sao cũng là Ma Đạo kinh điển, ma khí vẫn là thích hợp Ma Ngục Huyền Thai Kinh vận chuyển hơn!

Ở chỗ này hấp thu ma khí, so với hắn luyện hóa Linh Dịch cũng muốn nhanh chóng rất nhiều!

Giang Nam đứng ở đầu thuyền, từ bên trong quần tinh toái phiến nhanh chóng xuyên qua. Thỉnh thoảng thoáng nhìn, chỉ thấy trên những tinh thần phá toái kia còn có di tích thành thị rộng rãi, tượng trưng cho một đoạn lịch sử Cổ lão.

- Trấn Tinh rốt cuộc xảy ra chuyện gì, thế cho nên bị đánh đến chia năm xẻ bảy, vốn là tinh cầu cực độ thịnh vượng phồn vinh liền biến mất?

Hắn khẽ cau mày, Vạn Thi Lộ ở vào trung ương Trấn Tinh phân liệt, bị kẹp ở giữa Trấn Tinh chia năm xẻ bảy, sương mù nồng đậm từ trong các khe tràn ngập đi ra ngoài, đưa tay không thấy được năm ngón.

Bất quá đối với tu sĩ tu vi như Giang Nam mà nói, những sương mù này cũng không thể che kín tầm mắt của hắn, chỉ là không cách nào thấy quá xa, ở nguyên giới chủ tinh, hắn có thể mắt thấy mấy ngàn dặm, thần thức quét qua mà nói, thậm chí có thể gấp mấy chục lần.

Nhưng mà ở chỗ này, hắn chỉ có thể nhìn đến năm ba mươi dặm.

Hơn nữa thần thức ở trong sương mù cũng gặp phải tước nhược thật lớn, có thể dò xét phạm vi trăm dặm.

Đi tới đây, Giang Nam cũng không khỏi cẩn thận từng li từng tí, phạm vi trăm dặm đối với phàm nhân mà nói là khoảng cách rất xa. Nhưng mà đối với tu sĩ bọn họ mà nói, kéo dài qua trăm dặm không gian bất quá là chuyện tình trong nháy mắt. Khoảng cách ngắn như vậy chỉ sợ gặp phải nguy hiểm cũng không dễ tránh!

Sương mù thâm trầm, hắn dần dần xâm nhập, đột nhiên một bóng ma u ám từ phía trước lướt qua, chẳng qua là tốc độ quá nhanh, Giang Nam không có thấy rõ đến tột cùng là vật gì.

Lúc bóng ma u ám này bay qua, hắn cảm giác được một cổ âm phong xuy phất mà tới, tựa hồ có thể đem thần hồn từ trong thân thể kéo ra, trong lòng không khỏi nghiêm nghị:

- Tu sĩ dưới Thần Phủ cảnh tới đây, chỉ sợ bị âm phong thổi qua, thần hồn sẽ bay ra thân thể!

Mặc dù cổ âm phong này quỷ dị, nhưng thần hồn của hắn chính là Huyền Thai, đã tu thành thần tính, tự nhiên không sợ âm phong.

Răng rắc.

Dưới chân của hắn đột nhiên truyền đến một tiếng vang nhỏ, Giang Nam cúi đầu nhìn lại, chỉ thấy dưới chân giẫm phải một cụ xương khô.

Này là xương khô trôi lơ lửng ở giữa tinh cầu chia năm xẻ bảy, xương đã sớm phong hoá, vừa chạm vào liền toái.

Hắn về phía trước nhìn lại, không khỏi sởn gai ốc, chỉ thấy phía trước có vô số xương khô trôi lơ lửng ở trong khe hẹp tinh cầu nghiền nát, tạo thành một con đường nhìn không thấy cuối, vô số xương cốt rầm rầm rung động, ngọa nguậy không nghỉ, như có sinh mạng hướng chỗ sâu vô tận dũng mãnh lao tới.

Đây là một con đường bằng xương trắng!



Không biết bao nhiêu hài cốt của vạn ức người, mới có thể tạo thành một con đường như vậy!

Vạn Thi Lộ xa không chỉ vạn thi đơn giản như vậy, sinh linh chết ở chỗ này thật sự nhiều lắm.

- Thời gian những hài cốt này tử vong thật sự rất xưa, hẳn không phải là chuyện tình gần chút ít năm nay, hơn phân nửa chính là phát sinh ở thời kỳ Trấn Thiên Thần quốc kia!

Trong lòng Giang Nam không khỏi hoảng sợ, phải chết bao nhiêu người mới có thể tạo thành một con đường xương trắng như vậy?

Hắn chưa đi bao xa, liền thấy bên cạnh con đường xương trắng này đứng vững vàng một pho tượng Thần Thú.

Pho tượng Thần Thú kia có bốn đầu tám chân, là từ trong núi đá hai bên tinh cầu vươn ra, cao mấy trăm vạn trượng, trên mỗi gương mặt đều có mười con mắt, có khuôn mặt lộ ra nụ cười quỷ dị, có trang nghiêm túc mục, có làm ra hình dạng khóc lớn, có thì như ngày tận thế, làm cho người ta nhìn chỉ cảm thấy mình vô luận đi đến nơi nào cũng cảm thấy ánh mắt pho tượng này nhìn mình chằm chằm, trong lòng sợ hãi.

Mà ở trên pho tượng Thần Thú này còn có vết máu loang lổ, không biết vết máu lưu lại lúc nào.

- Nơi này có chút tà môn!

Sắc mặt Giang Nam ngưng trọng, cảm giác được từ trên pho tượng Thần Thú này truyền tới một cổ lực lượng cực kỳ quỷ dị, loại lực lượng này thật giống như cũng là đặc biệt nhằm vào thần hồn, chẳng qua là cụ thể có tác dụng gì, hắn cũng không quá rõ ràng.

Lúc này hắn tế lên Sơn Hải Đỉnh, trong đỉnh rũ xuống núi sông biển rộng nặng nề, bảo vệ bản thân, tiếp tục hướng chỗ sâu đi tới.

Đi không bao xa, hắn liền thấy một pho tượng Thần Thú khác từ trên mảnh nhỏ tinh cầu nhô đầu ra, cùng con trước giống nhau như đúc, theo hắn dần dần xâm nhập, càng ngày càng nhiều pho tượng Thần Thú xuất hiện, giống như là thị vệ đứng sửng ở hai bên Vạn Thi Lộ.

Đột nhiên, Giang Nam thấy phía trước có từng dãy bóng người đung đưa, trong lòng khẽ nhúc nhích, lặng lẽ đuổi theo, chỉ thấy bóng người tính bằng đơn vị hàng nghìn bắt đầu khởi động, hiện ra ở trên con đường hài cốt, cất bước hướng phía cuối Vạn Thi Lộ đi tới.

- Âm hồn?

Hắn thấy mà sợ hãi, những bóng người đung đưa này căn bản không phải người sống, mà là thần hồn của sinh linh sau khi chết tạo thành âm hồn!

Nhiều âm hồn như vậy chỉ có thể có một lai lịch, đó chính là vong linh của Huyền Minh Nguyên Giới chủ tinh!

Một cổ lực lượng kỳ dị, đem vong linh trên chủ tinh dẫn dắt mà đến, khiến cho bọn hắn dọc theo Vạn Thi Lộ đi tới cuối.

Hô...

Lại có một cổ âm phong lạnh um tùm thổi qua, trong lòng Giang Nam vừa động, chỉ thấy trong sương mù dày đặc, hai bên Vạn Thi Lộ hiện ra một bóng ma u ám, tiếp theo một cái đầu lưỡi trắng mịn dài nhỏ từ trong bóng ma kia quăng đi ra ngoài, đem mấy trăm âm hồn cuồn cuộn nổi lên, ngay sau đó rụt trở về!

- Là Địa Ngục yêu thú chuyên ăn thần hồn!

Giang Nam trong lòng lẫm nhiên, rốt cuộc biết Vạn Thi Lộ nguy hiểm chỗ ở nào, nhiều âm hồn như vậy đem chút tồn tại tà ác trong địa ngục hấp dẫn đi ra ngoài, quay chung quanh ở hai bên Vạn Thi Lộ!

Giang Nam không khỏi nhíu màêu vật trong địa ngục theo Vạn Thi Lộ mà đến, du đãng ở chỗ này, không ngừng cắn nuốt âm hồn, chỉ sợ âm hồn có thể đi tới trong địa ngục không nhiều lắm.

- Sinh hồn? Lại có sinh hồn đi tới Vạn Thi Lộ, ôi ôi, dương khí nặng nề... Ta thích ăn sinh hồn nhất...

Đột nhiên, một thanh âm quỷ dị vang lên, Giang Nam nhất thời chỉ cảm thấy một cổ âm phong hướng mình xuy phất mà đến, hàn khí tận xương, ngay sau đó một cái đầu lưỡi thật dài từ trong sương mù ở hai bên Vạn Thi Lộ hướng hắn quăng tới, vô thanh vô tức!

- Muốn ăn sinh hồn của ta?

Giang Nam không thèm để ý, đưa tay một trảo, đem đầu lưỡi trắng mịn kia bắt được, ngay sau đó dùng sức run lên, một thân thể cao lớn từ trong sương mù bị hắn run lên đi ra ngoài!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Đế Tôn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook