Chương 86: Phía sau màn 5
Mặc Vũ
14/11/2017
Hai người trò chuyện cực kỳ khách khí nhưng lại thiếu đi một phần tình cảm huynh đệ vốn nên có.
Hán Vương từ tốn nói: “Hôm nay Ninh Vương tổ chức sinh nhật mừng thọ có nói Thái tử bị bệnh nên không tiện đi chúc thọ nhưng giờ xem ra dường như quý thể của Thái tử không có vấn đề gì cả.”Thái tử cười khổ chỉ vào vết bầm tím trên mặt nói: “Bộ dạng ta thế này làm sao dám ra ngoài gặp người khác chứ”
Thu Trường Phong bỗng nói: “Vết bầm tím trên mặt Thái tử là vừa rồi mới bị thương. Cho nên không có quan hệ với việc không đi gặp Ninh Vương.”
Thái tử có vẻ xấu hổ, Diệp Vũ Hà thì cảm thấy bất mãn trừng mắt nhìn Thu Trường Phong nhưng hắn chỉ mỉm cười đáp lại.
Hán Vương nhìn Thu Trường Phong tỏ ý khen ngợi rồi lạnh nhạt nói: “Thái tử điện hạ, không biết Thu Thiên Hộ nói vậy có đúng không?”Thái tử nhìn Thu Trường Phong nhứng cũng chỉ có thể tức giận trả lời: “Quả là như vậy”
Hán Vương lộ rõ nụ cười trào phúng rồi hỏi tiếp:’Vậy tại sao Thái tử không đến thọ yến của Ninh Vương?”
Thái tử chần chừ không đáp thì Công chúa Vân Mộng bất mãn nói: “Nhị ca, lễ vật của đại ca đã đưa đến, không đi chúc thọ cũng không phải chuyện gì to tát cả, huynh hỏi như vậy là muốn tra hỏi phạm nhân sao?” Nàng đương nhiên biết tại sao đại ca không đi, Thái tử không tới phủ Ninh Vương chỉ sợ là vì Hán Vương đến đó. Phàm là nơi Hán Vương tớithì thường Thái tử sẽ không tới.
Hán Vương mỉm cười nói: “Thực ra ta biết rõ nguyên nhân Thái tử không đi.”
Thái tử giật mình nói: “Đệ biết?”
Ánh mắt Hán Vương sắc như đao nhìn thẳng vào mặt thái tử nói chậm rãi: “Thái tử chắc đã biết rõ ở phủ Ninh Vương sẽ có một trường ác đấu, nghĩ mình không cần quan tâm nên không đi nữa.”
Thái tử bật cười: “Ai dám đánh nhau ở phủ Ninh Vương chứ?” Nụ cười củaThái tử vụt tắt khi chứng kiến vẻ mặt của mọi người, y lại hỏi đầy ngạc nhiên: “Có chuyện gì xảy ra ở phủ Ninh Vương sao?”
Thấy mọi người không trả lời, Thái tử đưa mắt nhìn Thu Trường Phong hỏi với vẻ kinh ngạc: “Ngươi vừa nói là đuổi theo thích khách chẳng lẽ là thích khách chạy ra từ phủ Ninh Vương?”
Thu Trường Phong gật đầu, chậm rãi nói: “Không sai, ở phủ Ninh Vương có thích khách muốn hành thích Ninh Vương. Mà thích khách ẩn nấp trong chính gánh hát mà Thái tử mời tới.”
Mặt Thái tử tái nhợt, cuối cùng cũng hiểu được sự nghiêm trọng của vấnđề.
Diệp Vũ Hà cũng kinh ngạc cẩn thận nghĩ lại, thích khách ở phủ Ninh Vương muốn hành thích Ninh Vương, mà thích khách này lại là người trong gánh hát Thái tử mời tới diễn. Chẳng lẽ kẻ muốn hành thích Ninh Vương chính là Thái tử?
Thái tử biết rõ phủ Ninh Vương có chuyện xảy ra nên mới mượn cớ ốm không đi, không quan tâm đến?
Chẳng lẽ tên Thái tử mập mạp, chất phác lại có vẻ vụng về nay chính là chủ sự phía sau màn vụ hành thích Ninh Vương sao?
Hán Vương từ tốn nói: “Hôm nay Ninh Vương tổ chức sinh nhật mừng thọ có nói Thái tử bị bệnh nên không tiện đi chúc thọ nhưng giờ xem ra dường như quý thể của Thái tử không có vấn đề gì cả.”Thái tử cười khổ chỉ vào vết bầm tím trên mặt nói: “Bộ dạng ta thế này làm sao dám ra ngoài gặp người khác chứ”
Thu Trường Phong bỗng nói: “Vết bầm tím trên mặt Thái tử là vừa rồi mới bị thương. Cho nên không có quan hệ với việc không đi gặp Ninh Vương.”
Thái tử có vẻ xấu hổ, Diệp Vũ Hà thì cảm thấy bất mãn trừng mắt nhìn Thu Trường Phong nhưng hắn chỉ mỉm cười đáp lại.
Hán Vương nhìn Thu Trường Phong tỏ ý khen ngợi rồi lạnh nhạt nói: “Thái tử điện hạ, không biết Thu Thiên Hộ nói vậy có đúng không?”Thái tử nhìn Thu Trường Phong nhứng cũng chỉ có thể tức giận trả lời: “Quả là như vậy”
Hán Vương lộ rõ nụ cười trào phúng rồi hỏi tiếp:’Vậy tại sao Thái tử không đến thọ yến của Ninh Vương?”
Thái tử chần chừ không đáp thì Công chúa Vân Mộng bất mãn nói: “Nhị ca, lễ vật của đại ca đã đưa đến, không đi chúc thọ cũng không phải chuyện gì to tát cả, huynh hỏi như vậy là muốn tra hỏi phạm nhân sao?” Nàng đương nhiên biết tại sao đại ca không đi, Thái tử không tới phủ Ninh Vương chỉ sợ là vì Hán Vương đến đó. Phàm là nơi Hán Vương tớithì thường Thái tử sẽ không tới.
Hán Vương mỉm cười nói: “Thực ra ta biết rõ nguyên nhân Thái tử không đi.”
Thái tử giật mình nói: “Đệ biết?”
Ánh mắt Hán Vương sắc như đao nhìn thẳng vào mặt thái tử nói chậm rãi: “Thái tử chắc đã biết rõ ở phủ Ninh Vương sẽ có một trường ác đấu, nghĩ mình không cần quan tâm nên không đi nữa.”
Thái tử bật cười: “Ai dám đánh nhau ở phủ Ninh Vương chứ?” Nụ cười củaThái tử vụt tắt khi chứng kiến vẻ mặt của mọi người, y lại hỏi đầy ngạc nhiên: “Có chuyện gì xảy ra ở phủ Ninh Vương sao?”
Thấy mọi người không trả lời, Thái tử đưa mắt nhìn Thu Trường Phong hỏi với vẻ kinh ngạc: “Ngươi vừa nói là đuổi theo thích khách chẳng lẽ là thích khách chạy ra từ phủ Ninh Vương?”
Thu Trường Phong gật đầu, chậm rãi nói: “Không sai, ở phủ Ninh Vương có thích khách muốn hành thích Ninh Vương. Mà thích khách ẩn nấp trong chính gánh hát mà Thái tử mời tới.”
Mặt Thái tử tái nhợt, cuối cùng cũng hiểu được sự nghiêm trọng của vấnđề.
Diệp Vũ Hà cũng kinh ngạc cẩn thận nghĩ lại, thích khách ở phủ Ninh Vương muốn hành thích Ninh Vương, mà thích khách này lại là người trong gánh hát Thái tử mời tới diễn. Chẳng lẽ kẻ muốn hành thích Ninh Vương chính là Thái tử?
Thái tử biết rõ phủ Ninh Vương có chuyện xảy ra nên mới mượn cớ ốm không đi, không quan tâm đến?
Chẳng lẽ tên Thái tử mập mạp, chất phác lại có vẻ vụng về nay chính là chủ sự phía sau màn vụ hành thích Ninh Vương sao?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.