Chương 111: Đêm Thứ Năm 8 Chỗ Này Ngứa Sao, Có Cần Ta Giúp Nàng Hết Ngứa Khồng
Tạc Nhất Phiến
28/05/2021
Hắn trơ mắt nhìn bàn tay màu mật ong của mình trong giây lát đã bị bàn tay nhỏ bé của Thư Khuynh Mặc ép buộc kéo sang đặt lên hai luồng no đủ đang lắc lư kia, hắn trơ mắt nhìn bàn tay màu mật ong của mình phủ lên cặp vú đầy đặn như vú trâu, nâng trong tay thấy nặng trĩu mà lại mềm nhũn, cảm xúc cực kỳ dễ chụ, khiến người ta yêu thích không muốn rời tay!
Vì cặp vú đầy đặn kiêu ngạo này, hắn không thể một tay nắm hết được, bên tai lại vang lên tiếng rên rỉ hờn dỗi của Thư Thư, hầu kết hắn chuyển động nuốt nước miếng một cái, trong lúc ngây người hắn bị quỷ thần xui khiến bóp mạnh một cái, mềm xốp đầy tay sảng khoái trơn trượt, quả thật khiến người ta muốn ngừng mà không được.
"Không được... Ta không thể..." Hoa Tỷ Thần đột nhiên lắc đầu, hắn muốn dựa vào chút lý trí còn sót lại để mình buông tay ra, nhưng mà cô gái trên người hắn cũng đã ý loạn tình mê chẳng còn chút lý trí nào.
"Mọt sách xấu xa, không cho huynh rút tay lại, phải giúp ta xoa ngực, chuyện này có gì khó đâu... Thật đáng ghét... Chỉ cần bóp mấy cái... Phải mạnh một chút, ừ, cứ như vậy..." Thư Khuynh Mặc đè lại bàn tay Hoa Tỷ Thần đang định rút ra, khiến lòng bàn tay hắn nặng nề đặt lên bộ ngực căng đau của nàng, đôi mắt quyến rũ nửa khép mơ hồ nhìn thấy mọt sách lại định dạy đạo đức, đáng ghét, thật ầm ĩ thật khiến người ta vô cùng phiền phức, không muốn nghe hắn lải nhải lắm điều nữa, phải chặn cái miệng thích nói tràng giang đại hải của hắn lại... "Nàng... Này..." Hoa Tỷ Thần không kiềm được mở to mắt, nhìn đôi mắt quyến rũ như tơ của Thư Khuynh Mặc mang theo mấy phần mê người, gương mặt nhỏ bé xinh đẹp nghiêng thành không gì sánh được chậm rãi đến gần, sau đó đôi môi mềm mại như cánh hoa đè xuống đôi môi hắn đang hé ra.
Đôi môi dịu dàng mềm mại màu hồng lộ ra hơi thở ngọt ngào thơm ngát ập đến, Hoa Tỷ Thần chỉ cảm thấy thứ dưới háng kia của mình đã kiềm chế đến mức sắp nổ tung rồi, người yêu hắn nhung nhớ nhiều năm lại chủ động hôn hắn, hơn nữa hiệu quả của xuân dược này quả thật đã phát tác rồi, lửa dục bị gắng gượng đè nén trong thân thể bị nụ hôn ngọt ngào này dẫn ra, che trời lấp đất cuốn đến, che khuất toàn bộ lý trí của hắn... Khóe miệng Hoa Tỷ Thần đã có thể cảm nhận được
Đến hình dáng xinh đẹp của cánh môi hoa đào này, cảm nhận được môi anh đào dán một cái rồi định lướt qua, hắn lập tức vươn tay giữ chặt gáy Thư Khuynh Mặc, thuận lợi lè lưỡi liếm láp tô vẽ cánh môi mềm mại thơm ngát mà mình đã mong nhớ nhiều năm.
"Đừng..." Thư Khuynh Mặc chỉ theo phản xạ mà định ngăn lại đôi môi đang chuẩn bị nói mãi không ngừng, lại không ngờ đột nhiên gáy bị giữ chặt, còn có đầu lưỡi ướt át muốn luồn vào trong miệng nàng, nàng tự nhiên muốn chống cự lại, ngậm chặt quai hàm không há miệng.
Tay còn lại của Hoa Tỷ Thần vẫn đang sờ lên đôi vú ngọc cực kỳ đàn hồi trơn mềm này, Thư Khuynh Mặc không muốn há miệng, theo bản năng hắn bóp một cái thật mạnh lên chỗ thịt mềm nõn nà non mịn như tuyết kia, thuân tay cũng bấm lên quả nhỏ màu đỏ đáng yêu đang ưỡn cao, thừa dịp miệng nhỏ bật ra một tiếng rên, đầu lưỡi linh hoạt của hắn từ cánh môi hoa đào kia chui vào. Đầu lưỡi trúc trắc lướt qua hàm trên bóng loáng của nàng, liếm qua phần lợi tinh tế, đầu lưỡi đuổi theo cái lưỡi đinh hương đang định trốn tránh đẩy ra, càng ngày càng triền miên dây dưa, mờ ám nhiệt tình hôn mãi... Động tác của Hoa Tỷ Thần không thành thạo cho lắm, càng ngày càng trôi chảy hơn, đầu lưỡi lửa nóng dày rộng quấn quýt cái lưỡi nhỏ xấu hổ tránh né kia chơi đùa, đầu lưỡi mạnh mẽ dây dưa mút cắn nước ngọt rượu ngon ngọt ngào trong miệng nàng, hận không thể mút hết vào miệng mình, thật sự quấn lưỡi nàng ra tận bên ngoài quấn quýt, còn kéo theo cả sợi bạc trong suốt mỏng manh ra khỏi miệng, thậm chí còn có nước bọt trong suốt từ khóe miệng chảy xuống.
Môi Hoa Tỷ Thần theo cần cổ thon dài liếm xuống dưới, bàn tay to đang cầm vú trắng nõn nà đầy đặn vểnh cao tươi non mọng nước cũng cố gắng chen chúc, hắn há miệng ngậm chặt nhụy đỏ tươi nhọn giống như hoa tuyết, yêu thương thân mất mút lên thành tiếng... "A... Nóng... Mọt sách xấu xa... Nhẹ một chút, ngươi đừng cắn ta... A... Ngực... Đừng!" Tác dụng của xuân dược trong cơ thể Thư Khuynh Mặc vì nụ hôn triền miên khó nhịn kia mà càng phát tác lợi hại hơn, nàng không còn cách nào hơi ngửa đầu về phía sau, đôi mắt quyến rũ xinh đẹp như tơ hơi thở miệng tỏa mùi đàn hương hơi nhếch lên, chỉ có thể không có cách nào thở gấp hít thở.
Nàng cảm thấy toàn thân cực kỳ nóng gần như than trong lò kín không kẽ hở, nàng cảm thấy hai vú mềm căng đau trước ngực vừa nãy bị bàn tay lửa nóng mạnh mẽ vuốt ve thành đủ loại hình dáng, đầu vú đã bị liếm cắn thành sáng rực sưng đỏ từ lâu, vú thịt trắng như tuyết cũng để lại đủ những dấu tay loang lổ của hắn... Hơn nữa cây gậy dài thô ráp đang chọc vào chân tâm kia cũng càng ngày càng bỏng càng ngày càng cứng càng ngày càng thô, kích thích nàng thân thể mềm mại xương cốt nhũn ra, hoa nhỏ bên trong chân tâm cực kỳ nóng bỏng, ngứa ngáy tê dại đến cực điểm... Bây giờ nàng hoàn toàn không biết nên làm như thế nào, bàn tay nhỏ bẻ đẩy áo lót màu trắng thuần của Hoa Tỷ Thần ra, với vào trong vuốt ve theo đường vân cơ bụng của hắn, hai chân siết chặt không muốn dòng nước ấm kia cuồn cuộn chảy ra, nàng hơi thở gấp, cảm thấy quần lót trên người cũng ẩm ướt không chịu nổi, vải dệt ướt đẫm cũng bị hoa nhỏ không ngừng mấp máy làm cho dính nhớp lại với nhau, khiến nàng cực kỳ khó chịu!
Nàng cũng siết chặt cây gậy thô dài cứng rắn kia, cố gắng cọ xát, giống như có thể giải tỏa được một chút ngứa ngáy trống rỗng ở tận sâu trong hoa nhỏ: "A... Thật nóng quá... Chân tâm rất ngứa..."
Hoa Tỷ Thần cảm thấy cây gậy lớn chôn trong chân tâm Thư Khuynh Mặc kia đã bị ứ máu đến mức căng trướng khó nhịn, nghẹn đến mức tận cùng như sắp nổ tung đến nơi vậy... Tình dục dày đặc đến mức tận cùng, ngay cả tác dụng của xuân dược cũng không có cách nào khiến tâm trí Hoa Tỷ Thần mê loạn được, hắn chưa từng tỉnh táo như giờ phút này bao giờ! Hắn ngẩng đầu lên từ hai luồng vú trắng, nhìn người yêu mê hoặc xinh đẹp như vậy ngọc mềm hương dịu trong lòng mình, sắc mặt ửng hồng hai mắt mê ly, vừa nhiệt tình vừa quyến rũ thở hổn hển hương vị ngọt ngào thơm ngát... Bàn tay nhỏ bé mềm mại không xương còn đang di chuyển lên xuống trên cơ bụng của hắn, quyến rũ đến mức hắn muốn đắm chìm trong đó cam lòng không rút ra được, khiến cho hắn không muốn làm quân tử đoan trang gì đó nữa... Hắn vốn dĩ cực kỳ yêu Thư Thư mà hắn phải cưới hỏi đàng hoàng này, cũng biết người mà mình muốn nắm tay cả đời đến lúc bạc đầu cũng chính là Thư Thư... Lần này Thư Thư không ngoan lỗ mãng như vậy, bừa bãi xông vào phủ người khác giữa đêm còn dùng thứ thuốc không biết là gì, lần này nàng phải được dạy dỗ tử tế mới được!
Hoa Tỷ Thần biết thật ra hắn chỉ đang viện cớ, dựa vào năng lực tự kiềm chế của bản thân, nếu trước mặt không phải Thư Thư trong lòng, cho dù có xuân dược mạnh hơn nữa, những cô gái khác bảo đảm không thể động được vào một sợi tóc của hắn, hơn nữa bây giờ nếu mang theo Thư Thư đi ngâm nước lạnh, hiệu quả thuốc này cũng không khó giải, nhưng hắn không thể làm như vậy được... Tuy rằng hắn vẫn luôn không chịu thừa nhận, nhưng trong lòng mơ hồ hiểu rõ từ chuyện Thư Thư ban đêm xông vào phủ nhà họ Hoa còn định ăn trộm tín vật đính ước này, có lẽ Thư Thư không bằng lòng gả làm vợ hắn, đêm nay hắn bằng lòng dùng hiệu quả của thuốc để buông thả chính mình, cũng muốn đê tiện một lần, nếu lần này chiếm được thân thể Thư Thư, nàng chắc chắn chỉ có thể gả làm vợ hắn thôi!
Hắn muốn cưới Thư Thư, nhất định phải cưới nàng làm vợ, vì vậy không tiếc đê tiện một lần cũng phải không chừa thủ đoạn nào không nàng không cưới! Nếu Thư Thư là ma chướng của hắn, hắn cũng cam lòng sa vào ma chướng này, từ nhiều năm trước khi lần đầu tiên gặp được Thư Thư đã chìm đắm rồi, cuộc đời này cũng không muốn tỉnh táo nữa!
Hắn ôm vòng eo mảnh mai của Thư Khuynh Mặc quay cuồng trên thảm, đè nàng dưới thân mình, một tay thả thứ to lớn cứng rắn góc cạnh ra ngoài, lại sờ soạng cởi luôn cả quần lót quần dài của Thư Khuynh Mặc xuống tận chân.
Hắn đỡ thứ to lớn mà linh khẩu đã hơi rỉ ra chất trong suốt đặt ở vị trí miệng cánh hoa tuyết trắng miềm mại đẹp mắt của Thư Khuynh Mặc, cây nấm hình trụ mượt mà cũng bị thứ nước trong suốt dinh dính tràn ra ào ạt này nhiễm lên đến mức nhớp nháp, đầu nấm nhẹ nhàng đẩy hai khe hở cánh hoa ướt đẫm nũng nịu đáng thương này ra, muốn vào mà chưa vào... Trong mắt Hoa Tỷ Thần ửng hồng khó mà mở miệng, giọng nói ban đầu mát lạnh cũng trở nên từ tính khàn khàn, mang theo mấy phần nguy hiểm mê hoặc khó tả: "Cô nương ngứa ở đây sao? Vậy ta giúp nàng đỡ ngứa có được không?"
Vì cặp vú đầy đặn kiêu ngạo này, hắn không thể một tay nắm hết được, bên tai lại vang lên tiếng rên rỉ hờn dỗi của Thư Thư, hầu kết hắn chuyển động nuốt nước miếng một cái, trong lúc ngây người hắn bị quỷ thần xui khiến bóp mạnh một cái, mềm xốp đầy tay sảng khoái trơn trượt, quả thật khiến người ta muốn ngừng mà không được.
"Không được... Ta không thể..." Hoa Tỷ Thần đột nhiên lắc đầu, hắn muốn dựa vào chút lý trí còn sót lại để mình buông tay ra, nhưng mà cô gái trên người hắn cũng đã ý loạn tình mê chẳng còn chút lý trí nào.
"Mọt sách xấu xa, không cho huynh rút tay lại, phải giúp ta xoa ngực, chuyện này có gì khó đâu... Thật đáng ghét... Chỉ cần bóp mấy cái... Phải mạnh một chút, ừ, cứ như vậy..." Thư Khuynh Mặc đè lại bàn tay Hoa Tỷ Thần đang định rút ra, khiến lòng bàn tay hắn nặng nề đặt lên bộ ngực căng đau của nàng, đôi mắt quyến rũ nửa khép mơ hồ nhìn thấy mọt sách lại định dạy đạo đức, đáng ghét, thật ầm ĩ thật khiến người ta vô cùng phiền phức, không muốn nghe hắn lải nhải lắm điều nữa, phải chặn cái miệng thích nói tràng giang đại hải của hắn lại... "Nàng... Này..." Hoa Tỷ Thần không kiềm được mở to mắt, nhìn đôi mắt quyến rũ như tơ của Thư Khuynh Mặc mang theo mấy phần mê người, gương mặt nhỏ bé xinh đẹp nghiêng thành không gì sánh được chậm rãi đến gần, sau đó đôi môi mềm mại như cánh hoa đè xuống đôi môi hắn đang hé ra.
Đôi môi dịu dàng mềm mại màu hồng lộ ra hơi thở ngọt ngào thơm ngát ập đến, Hoa Tỷ Thần chỉ cảm thấy thứ dưới háng kia của mình đã kiềm chế đến mức sắp nổ tung rồi, người yêu hắn nhung nhớ nhiều năm lại chủ động hôn hắn, hơn nữa hiệu quả của xuân dược này quả thật đã phát tác rồi, lửa dục bị gắng gượng đè nén trong thân thể bị nụ hôn ngọt ngào này dẫn ra, che trời lấp đất cuốn đến, che khuất toàn bộ lý trí của hắn... Khóe miệng Hoa Tỷ Thần đã có thể cảm nhận được
Đến hình dáng xinh đẹp của cánh môi hoa đào này, cảm nhận được môi anh đào dán một cái rồi định lướt qua, hắn lập tức vươn tay giữ chặt gáy Thư Khuynh Mặc, thuận lợi lè lưỡi liếm láp tô vẽ cánh môi mềm mại thơm ngát mà mình đã mong nhớ nhiều năm.
"Đừng..." Thư Khuynh Mặc chỉ theo phản xạ mà định ngăn lại đôi môi đang chuẩn bị nói mãi không ngừng, lại không ngờ đột nhiên gáy bị giữ chặt, còn có đầu lưỡi ướt át muốn luồn vào trong miệng nàng, nàng tự nhiên muốn chống cự lại, ngậm chặt quai hàm không há miệng.
Tay còn lại của Hoa Tỷ Thần vẫn đang sờ lên đôi vú ngọc cực kỳ đàn hồi trơn mềm này, Thư Khuynh Mặc không muốn há miệng, theo bản năng hắn bóp một cái thật mạnh lên chỗ thịt mềm nõn nà non mịn như tuyết kia, thuân tay cũng bấm lên quả nhỏ màu đỏ đáng yêu đang ưỡn cao, thừa dịp miệng nhỏ bật ra một tiếng rên, đầu lưỡi linh hoạt của hắn từ cánh môi hoa đào kia chui vào. Đầu lưỡi trúc trắc lướt qua hàm trên bóng loáng của nàng, liếm qua phần lợi tinh tế, đầu lưỡi đuổi theo cái lưỡi đinh hương đang định trốn tránh đẩy ra, càng ngày càng triền miên dây dưa, mờ ám nhiệt tình hôn mãi... Động tác của Hoa Tỷ Thần không thành thạo cho lắm, càng ngày càng trôi chảy hơn, đầu lưỡi lửa nóng dày rộng quấn quýt cái lưỡi nhỏ xấu hổ tránh né kia chơi đùa, đầu lưỡi mạnh mẽ dây dưa mút cắn nước ngọt rượu ngon ngọt ngào trong miệng nàng, hận không thể mút hết vào miệng mình, thật sự quấn lưỡi nàng ra tận bên ngoài quấn quýt, còn kéo theo cả sợi bạc trong suốt mỏng manh ra khỏi miệng, thậm chí còn có nước bọt trong suốt từ khóe miệng chảy xuống.
Môi Hoa Tỷ Thần theo cần cổ thon dài liếm xuống dưới, bàn tay to đang cầm vú trắng nõn nà đầy đặn vểnh cao tươi non mọng nước cũng cố gắng chen chúc, hắn há miệng ngậm chặt nhụy đỏ tươi nhọn giống như hoa tuyết, yêu thương thân mất mút lên thành tiếng... "A... Nóng... Mọt sách xấu xa... Nhẹ một chút, ngươi đừng cắn ta... A... Ngực... Đừng!" Tác dụng của xuân dược trong cơ thể Thư Khuynh Mặc vì nụ hôn triền miên khó nhịn kia mà càng phát tác lợi hại hơn, nàng không còn cách nào hơi ngửa đầu về phía sau, đôi mắt quyến rũ xinh đẹp như tơ hơi thở miệng tỏa mùi đàn hương hơi nhếch lên, chỉ có thể không có cách nào thở gấp hít thở.
Nàng cảm thấy toàn thân cực kỳ nóng gần như than trong lò kín không kẽ hở, nàng cảm thấy hai vú mềm căng đau trước ngực vừa nãy bị bàn tay lửa nóng mạnh mẽ vuốt ve thành đủ loại hình dáng, đầu vú đã bị liếm cắn thành sáng rực sưng đỏ từ lâu, vú thịt trắng như tuyết cũng để lại đủ những dấu tay loang lổ của hắn... Hơn nữa cây gậy dài thô ráp đang chọc vào chân tâm kia cũng càng ngày càng bỏng càng ngày càng cứng càng ngày càng thô, kích thích nàng thân thể mềm mại xương cốt nhũn ra, hoa nhỏ bên trong chân tâm cực kỳ nóng bỏng, ngứa ngáy tê dại đến cực điểm... Bây giờ nàng hoàn toàn không biết nên làm như thế nào, bàn tay nhỏ bẻ đẩy áo lót màu trắng thuần của Hoa Tỷ Thần ra, với vào trong vuốt ve theo đường vân cơ bụng của hắn, hai chân siết chặt không muốn dòng nước ấm kia cuồn cuộn chảy ra, nàng hơi thở gấp, cảm thấy quần lót trên người cũng ẩm ướt không chịu nổi, vải dệt ướt đẫm cũng bị hoa nhỏ không ngừng mấp máy làm cho dính nhớp lại với nhau, khiến nàng cực kỳ khó chịu!
Nàng cũng siết chặt cây gậy thô dài cứng rắn kia, cố gắng cọ xát, giống như có thể giải tỏa được một chút ngứa ngáy trống rỗng ở tận sâu trong hoa nhỏ: "A... Thật nóng quá... Chân tâm rất ngứa..."
Hoa Tỷ Thần cảm thấy cây gậy lớn chôn trong chân tâm Thư Khuynh Mặc kia đã bị ứ máu đến mức căng trướng khó nhịn, nghẹn đến mức tận cùng như sắp nổ tung đến nơi vậy... Tình dục dày đặc đến mức tận cùng, ngay cả tác dụng của xuân dược cũng không có cách nào khiến tâm trí Hoa Tỷ Thần mê loạn được, hắn chưa từng tỉnh táo như giờ phút này bao giờ! Hắn ngẩng đầu lên từ hai luồng vú trắng, nhìn người yêu mê hoặc xinh đẹp như vậy ngọc mềm hương dịu trong lòng mình, sắc mặt ửng hồng hai mắt mê ly, vừa nhiệt tình vừa quyến rũ thở hổn hển hương vị ngọt ngào thơm ngát... Bàn tay nhỏ bé mềm mại không xương còn đang di chuyển lên xuống trên cơ bụng của hắn, quyến rũ đến mức hắn muốn đắm chìm trong đó cam lòng không rút ra được, khiến cho hắn không muốn làm quân tử đoan trang gì đó nữa... Hắn vốn dĩ cực kỳ yêu Thư Thư mà hắn phải cưới hỏi đàng hoàng này, cũng biết người mà mình muốn nắm tay cả đời đến lúc bạc đầu cũng chính là Thư Thư... Lần này Thư Thư không ngoan lỗ mãng như vậy, bừa bãi xông vào phủ người khác giữa đêm còn dùng thứ thuốc không biết là gì, lần này nàng phải được dạy dỗ tử tế mới được!
Hoa Tỷ Thần biết thật ra hắn chỉ đang viện cớ, dựa vào năng lực tự kiềm chế của bản thân, nếu trước mặt không phải Thư Thư trong lòng, cho dù có xuân dược mạnh hơn nữa, những cô gái khác bảo đảm không thể động được vào một sợi tóc của hắn, hơn nữa bây giờ nếu mang theo Thư Thư đi ngâm nước lạnh, hiệu quả thuốc này cũng không khó giải, nhưng hắn không thể làm như vậy được... Tuy rằng hắn vẫn luôn không chịu thừa nhận, nhưng trong lòng mơ hồ hiểu rõ từ chuyện Thư Thư ban đêm xông vào phủ nhà họ Hoa còn định ăn trộm tín vật đính ước này, có lẽ Thư Thư không bằng lòng gả làm vợ hắn, đêm nay hắn bằng lòng dùng hiệu quả của thuốc để buông thả chính mình, cũng muốn đê tiện một lần, nếu lần này chiếm được thân thể Thư Thư, nàng chắc chắn chỉ có thể gả làm vợ hắn thôi!
Hắn muốn cưới Thư Thư, nhất định phải cưới nàng làm vợ, vì vậy không tiếc đê tiện một lần cũng phải không chừa thủ đoạn nào không nàng không cưới! Nếu Thư Thư là ma chướng của hắn, hắn cũng cam lòng sa vào ma chướng này, từ nhiều năm trước khi lần đầu tiên gặp được Thư Thư đã chìm đắm rồi, cuộc đời này cũng không muốn tỉnh táo nữa!
Hắn ôm vòng eo mảnh mai của Thư Khuynh Mặc quay cuồng trên thảm, đè nàng dưới thân mình, một tay thả thứ to lớn cứng rắn góc cạnh ra ngoài, lại sờ soạng cởi luôn cả quần lót quần dài của Thư Khuynh Mặc xuống tận chân.
Hắn đỡ thứ to lớn mà linh khẩu đã hơi rỉ ra chất trong suốt đặt ở vị trí miệng cánh hoa tuyết trắng miềm mại đẹp mắt của Thư Khuynh Mặc, cây nấm hình trụ mượt mà cũng bị thứ nước trong suốt dinh dính tràn ra ào ạt này nhiễm lên đến mức nhớp nháp, đầu nấm nhẹ nhàng đẩy hai khe hở cánh hoa ướt đẫm nũng nịu đáng thương này ra, muốn vào mà chưa vào... Trong mắt Hoa Tỷ Thần ửng hồng khó mà mở miệng, giọng nói ban đầu mát lạnh cũng trở nên từ tính khàn khàn, mang theo mấy phần nguy hiểm mê hoặc khó tả: "Cô nương ngứa ở đây sao? Vậy ta giúp nàng đỡ ngứa có được không?"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.