Đêm Mưa Chọc Phải Tổng Giám Đốc Trí Mạng
Chương 26: Một tuồng kịch không có hiệu quả
Tử Thu
28/02/2014
Nghe được Hàn Trạch Vũ cho cô vào, Lãnh Tiếu Tiếu ngược lại có chút khẩn trương, cô hít sâu một hơi, thử giơ lên khóe miệng, trên mặt kéo lê một nụ cười công thức hóa.
Lãnh Tiếu Tiếu đẩy ra cánh cửa gỗ khép hờ, liền đối mặt với ánh mắt oán giận kia, nguồn gốc ánh mắt này là từ người phụ nữ trong ngực Hàn Trạch Vũ kia.
Khuôn mặt người phụ nữ ửng hồng, y phục bị vén cao lên, phong cảnh bộ ngực lộ hoàn toàn. Có thể tưởng tượng ra, trước khi cô vào, ở đây có bao nhiều lửa nóng.
Thấy cô đi vào, hai người không chút kiêng dè ý tứ nào. Người phụ nữ vẫn như cũ bộ dạng bạch tuộc tám chân, ở trong ngực anh khẽ cọ, mang theo ánh mắt khiêu khích quan sát trên người Lãnh Tiếu Tiếu, mà người đàn ông xấu xa đó lại quá đáng hơn, một tay trắng trợn vuốt
ve bộ ngực của người phụ nữ đó, mặt vô sỉ cười nhìn cô.
Thấy trước mắt lại một màn này, Lãnh Tiếu Tiếu cảm thấy một cỗ nhiệt huyết xông thẳng lên đỉnh đầu. Cô căm phẫn ở trong lòng mắng một tiếng: Thật không biết xấu hổ! Chỉ có động vật mới làm loại chuyện như vậy mặc cho người ta xem xét!
Lãnh Tiếu Tiếu trong lòng có muôn vàn cảm thụ, nhưng trên mặt như cũ vẫn mỉm cười vô tư.
“Hàn tổng, đây là tài liệu mà ngài muốn!”
Thất đúng là mắt không thấy, tâm không phiền, cô cúi đầu không nhìn hai người trước mắt kia, cầm trong tay đặt tài liệu ở bàn làm việc của anh!
Từ khi Lãnh Tiếu Tiếu vào cửa, Hàn Trạch Vũ âm thầm quan sát cô, anh thật tò mò nhìn vẻ mặt của cô khi nhìn thấy màn này. Tiếc rằng, điều này đã khiến anh thất vọng.
Khuôn mặt cô ý ngoài trừ bình tĩnh thì chỉ có lạnh nhạt, không có lên xuống tí nào, giống như tất cả việc này không lọt vào mắt của cô. Cô tại sao có thể coi chuyện như là một đám mây mỏng tinh tế như vậy? Một chút phản ứng cũng không có sao?
Xem ra, đêm hôm ấy, anh ở trong lòng cô cũng không lưu lại một chút nào!
Nghĩ đến việc này, lòng tự ái của anh bị đả kích nghiêm trọng, lửa giận ở đáy lòng từ từ đốt, anh không tự chủ tăng thêm sức trên tay!
“Ai ôi, Vũ, anh làm đau người ta!”. Người phụ nữ trong ngực anh cau mày, vẻ mặt khổ sở.
“Hàn tổng, nếu như không có chuyện gì nữa, tôi xin phép ra ngoài trước!”
Lãnh Tiếu Tiếu nhìn thấy trên mặt Hàn Trạch Vũ lộ ra tức giận, có chút không giải thích được, chỉ là, cô không có hứng thú tìm hiểu, giờ phút này cô chỉ muốn nhanh rời đi cái cảnh khiến người ta cảm thấy khó thở.
“Thư ký Lãnh, cô chờ một chút, tôi còn có chuyện tìm cô!”. Thấy Lãnh Tiếu Tiếu cười muốn rời khỏi, anh theo bản năng gọi cô lại.
Hàn Trạch Vũ vỗ vỗ mông người phụ nữ trên người này, lộ ra nụ cười mê người. “Bảo bối, em nên trở về trước đi thôi, buổi tối anh tìm em!”
“Vũ…..” Dáng vẻ người phụ nữ miễn cưỡng, nương nhờ trong ngực anh, ánh mắt ác lại ngoan ngoan nghiêng mắt nhìn Lãnh Tiếu Tiếu. Cô thật vất vả có được cơ hội lần này, thế mà lại bị cô ta làm hỏng rồi!
“Tôi chỉ nói lại một lần!”. Âm thanh của Hàn Trạch Vũ đột nhiên u ám, sắc mặt trong nháy mắt chuyển âm.
Lãnh Tiếu Tiếu đẩy ra cánh cửa gỗ khép hờ, liền đối mặt với ánh mắt oán giận kia, nguồn gốc ánh mắt này là từ người phụ nữ trong ngực Hàn Trạch Vũ kia.
Khuôn mặt người phụ nữ ửng hồng, y phục bị vén cao lên, phong cảnh bộ ngực lộ hoàn toàn. Có thể tưởng tượng ra, trước khi cô vào, ở đây có bao nhiều lửa nóng.
Thấy cô đi vào, hai người không chút kiêng dè ý tứ nào. Người phụ nữ vẫn như cũ bộ dạng bạch tuộc tám chân, ở trong ngực anh khẽ cọ, mang theo ánh mắt khiêu khích quan sát trên người Lãnh Tiếu Tiếu, mà người đàn ông xấu xa đó lại quá đáng hơn, một tay trắng trợn vuốt
ve bộ ngực của người phụ nữ đó, mặt vô sỉ cười nhìn cô.
Thấy trước mắt lại một màn này, Lãnh Tiếu Tiếu cảm thấy một cỗ nhiệt huyết xông thẳng lên đỉnh đầu. Cô căm phẫn ở trong lòng mắng một tiếng: Thật không biết xấu hổ! Chỉ có động vật mới làm loại chuyện như vậy mặc cho người ta xem xét!
Lãnh Tiếu Tiếu trong lòng có muôn vàn cảm thụ, nhưng trên mặt như cũ vẫn mỉm cười vô tư.
“Hàn tổng, đây là tài liệu mà ngài muốn!”
Thất đúng là mắt không thấy, tâm không phiền, cô cúi đầu không nhìn hai người trước mắt kia, cầm trong tay đặt tài liệu ở bàn làm việc của anh!
Từ khi Lãnh Tiếu Tiếu vào cửa, Hàn Trạch Vũ âm thầm quan sát cô, anh thật tò mò nhìn vẻ mặt của cô khi nhìn thấy màn này. Tiếc rằng, điều này đã khiến anh thất vọng.
Khuôn mặt cô ý ngoài trừ bình tĩnh thì chỉ có lạnh nhạt, không có lên xuống tí nào, giống như tất cả việc này không lọt vào mắt của cô. Cô tại sao có thể coi chuyện như là một đám mây mỏng tinh tế như vậy? Một chút phản ứng cũng không có sao?
Xem ra, đêm hôm ấy, anh ở trong lòng cô cũng không lưu lại một chút nào!
Nghĩ đến việc này, lòng tự ái của anh bị đả kích nghiêm trọng, lửa giận ở đáy lòng từ từ đốt, anh không tự chủ tăng thêm sức trên tay!
“Ai ôi, Vũ, anh làm đau người ta!”. Người phụ nữ trong ngực anh cau mày, vẻ mặt khổ sở.
“Hàn tổng, nếu như không có chuyện gì nữa, tôi xin phép ra ngoài trước!”
Lãnh Tiếu Tiếu nhìn thấy trên mặt Hàn Trạch Vũ lộ ra tức giận, có chút không giải thích được, chỉ là, cô không có hứng thú tìm hiểu, giờ phút này cô chỉ muốn nhanh rời đi cái cảnh khiến người ta cảm thấy khó thở.
“Thư ký Lãnh, cô chờ một chút, tôi còn có chuyện tìm cô!”. Thấy Lãnh Tiếu Tiếu cười muốn rời khỏi, anh theo bản năng gọi cô lại.
Hàn Trạch Vũ vỗ vỗ mông người phụ nữ trên người này, lộ ra nụ cười mê người. “Bảo bối, em nên trở về trước đi thôi, buổi tối anh tìm em!”
“Vũ…..” Dáng vẻ người phụ nữ miễn cưỡng, nương nhờ trong ngực anh, ánh mắt ác lại ngoan ngoan nghiêng mắt nhìn Lãnh Tiếu Tiếu. Cô thật vất vả có được cơ hội lần này, thế mà lại bị cô ta làm hỏng rồi!
“Tôi chỉ nói lại một lần!”. Âm thanh của Hàn Trạch Vũ đột nhiên u ám, sắc mặt trong nháy mắt chuyển âm.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.