Chương 46
Vương Nhi
02/07/2018
- Hàn...
- Hửm...
- Tôi có chuyện muốn nói...- cô ngồi lên giường mặt lạnh tanh
- Chuyện gì vậy?- anh ngờ hoặc, từ chiều đến giờ
- Chúng ta... cắt đứt đi...- cô cố gắng bình tĩnh, cố gắng để mình không bị phát hiện
- Em nói gì vậy?- anh sững người. Cô đang nói gì vậy?
- Ha... lúc nãy gặp cha anh,cha anh cho tôi tiền. Còn bao nuôi tôi. Tôi chán anh rồi. Vậy cắt đứt đi- cô miệt thị nhìn anh
- cô!!! Cô bên tôi là vì tiền?- anh shock. Không... đây không phải là sự thật..
- Phải!
"Chát" một bạt tai giáng xuống.
-Cô cút đi...- anh gầm lên. Cô bước ra ngoài. Đóng cửa lại cô dựa vào cửa khóc...
- Hàn. Em... thật sự xin lỗi...
_________ở trong phòng________
"Rầm"
"Cạch"
"Xoảng"
Đồ đạc liên tục bị anh phá nát
- Tiểu Tuyết.... tôi hận cô...
Anh khóc... khóc cho cuộc tình dang dở... khóc vì bị lừa gạt.... khóc vì đã đem trọn trái tim trao cho cô. Nước mắt nhoè đi trên khoé mi. Chảy dài. Chảy mãi...
Cô cũng khóc... khóc vì đã lừa anh... khóc vì không được bên anh... khóc vì mình cũng đã trao trái tim bé nhỏ cho anh....
____________________
- con về rồi à- thấy anh về biệt thự ông ta vui mừng chạy ra. Anh lờ đi, bước qua ông. Đôi mắt đỏ ngầu, quầng thâm dưới mắt rộng và sâu. Tóc rối tung. Quần áo xộc xệch...anh đi lấy máy bay tư nhân rồi bay mất
"..."
Về tới nơi, anh liền lao đầu vào uống rượu. Uống hết chai này đến chai khác. Ngày đêm không ngủ. Ăn uống không điều độ
Một hôm, thư kí bước vào thấy anh nằm gục xuống đất liền hốt hoảng
- Giám đốc, giám đốc- anh đã ngất lịm đi. Thư kí liền đưa anh đến bệnh viện
Kết quả,anh phải phẫu thuật vì bị loét dạ dày. Cha anh nghe vậy liền từ Mỹ bay qua...
- Ăn cháo đi con-ông đút cho anh nhưng anh hất ra.
- Tôi không ăn. Tôi muốn uống rượu. - phải!! Anh muốn giải nỗi sầu không ai hiểu. Nỗi đau chẳng ai thấu. Đau quá. Tim anh đau nhói. Anh nhớ cô. Rất nhớ. Rất nhớ. Anh muốn ôm cô vào lòng mà vuốt ve. Muốn đút cháo cho cô ăn. Muốn đặt cô lên đùi để cô rúc đầu vào ngực... Nhưng cô đi rồi. Cô bỏ anh đi thật rồi....
- Con à!- chẳng lẽ ông sai rồi sao? Công ty thì cổ phiếu lên xuống thất thường. Anh thì lúc nào cũng rượu. Người phờ phạc xanh xao. Làm sao đây? Làm sao đây?
- Con ăn đi, cha sẽ tìm cô gái đó về cho con- ông xuống giọng
- không cần. Cô ta chỉ yêu tiền. Không yêu tôi
- thật ra....ừm..là do cha doạ cô ta rằng sẽ không để con yên. Cô ta sợ con gặp chuyện... nên... mới.... mới...
- Cái gì?- anh bật dậy, cắt lời ông
.....
He nhé?
Mon
- Hửm...
- Tôi có chuyện muốn nói...- cô ngồi lên giường mặt lạnh tanh
- Chuyện gì vậy?- anh ngờ hoặc, từ chiều đến giờ
- Chúng ta... cắt đứt đi...- cô cố gắng bình tĩnh, cố gắng để mình không bị phát hiện
- Em nói gì vậy?- anh sững người. Cô đang nói gì vậy?
- Ha... lúc nãy gặp cha anh,cha anh cho tôi tiền. Còn bao nuôi tôi. Tôi chán anh rồi. Vậy cắt đứt đi- cô miệt thị nhìn anh
- cô!!! Cô bên tôi là vì tiền?- anh shock. Không... đây không phải là sự thật..
- Phải!
"Chát" một bạt tai giáng xuống.
-Cô cút đi...- anh gầm lên. Cô bước ra ngoài. Đóng cửa lại cô dựa vào cửa khóc...
- Hàn. Em... thật sự xin lỗi...
_________ở trong phòng________
"Rầm"
"Cạch"
"Xoảng"
Đồ đạc liên tục bị anh phá nát
- Tiểu Tuyết.... tôi hận cô...
Anh khóc... khóc cho cuộc tình dang dở... khóc vì bị lừa gạt.... khóc vì đã đem trọn trái tim trao cho cô. Nước mắt nhoè đi trên khoé mi. Chảy dài. Chảy mãi...
Cô cũng khóc... khóc vì đã lừa anh... khóc vì không được bên anh... khóc vì mình cũng đã trao trái tim bé nhỏ cho anh....
____________________
- con về rồi à- thấy anh về biệt thự ông ta vui mừng chạy ra. Anh lờ đi, bước qua ông. Đôi mắt đỏ ngầu, quầng thâm dưới mắt rộng và sâu. Tóc rối tung. Quần áo xộc xệch...anh đi lấy máy bay tư nhân rồi bay mất
"..."
Về tới nơi, anh liền lao đầu vào uống rượu. Uống hết chai này đến chai khác. Ngày đêm không ngủ. Ăn uống không điều độ
Một hôm, thư kí bước vào thấy anh nằm gục xuống đất liền hốt hoảng
- Giám đốc, giám đốc- anh đã ngất lịm đi. Thư kí liền đưa anh đến bệnh viện
Kết quả,anh phải phẫu thuật vì bị loét dạ dày. Cha anh nghe vậy liền từ Mỹ bay qua...
- Ăn cháo đi con-ông đút cho anh nhưng anh hất ra.
- Tôi không ăn. Tôi muốn uống rượu. - phải!! Anh muốn giải nỗi sầu không ai hiểu. Nỗi đau chẳng ai thấu. Đau quá. Tim anh đau nhói. Anh nhớ cô. Rất nhớ. Rất nhớ. Anh muốn ôm cô vào lòng mà vuốt ve. Muốn đút cháo cho cô ăn. Muốn đặt cô lên đùi để cô rúc đầu vào ngực... Nhưng cô đi rồi. Cô bỏ anh đi thật rồi....
- Con à!- chẳng lẽ ông sai rồi sao? Công ty thì cổ phiếu lên xuống thất thường. Anh thì lúc nào cũng rượu. Người phờ phạc xanh xao. Làm sao đây? Làm sao đây?
- Con ăn đi, cha sẽ tìm cô gái đó về cho con- ông xuống giọng
- không cần. Cô ta chỉ yêu tiền. Không yêu tôi
- thật ra....ừm..là do cha doạ cô ta rằng sẽ không để con yên. Cô ta sợ con gặp chuyện... nên... mới.... mới...
- Cái gì?- anh bật dậy, cắt lời ông
.....
He nhé?
Mon
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.