Chương 47
Vương Nhi
02/07/2018
alô?
"..."
- Mau tìm tiểu tuyết cho tôi.- nói rồi anh giật các máy móc trên người rồi bỏ đi
- Hàn... Không ngờ có người làm nó phát điên thế này...
_______trên một con đường vắng______
- Cô em, em xinh nhỉ? Đi chơi với tụi anh một bữa nhé!- một đám ngươi bao vây một cô gái.
- Không. Các người tránh ra...- cô hét lên
Một người đàn ông nắm lấy tay cô gái kéo mạnh.
- Cứu.... cứu...ứm- cô bị hắn bịt miệng. Khoé mắt đọng lại giọt lệ mặn đắng...
- ứm...ứ....
Hàn đang trên đường đi tìm cô, thấy vậy liền dừng xe lại
- Đám côn đồ! - anh hét lên xông vào đánh cho chúng tan nát...
- Xin tha mạng....xin tha mạng
- Cút...- nói rồi anh định leo lên xe thì bị cô níu lại, lục gì đó trong túi
Nhưng nhìn cô quen quá, mái tóc này...
- Anh à, cảm ơn đã giúp đỡ, nếu muốn tôi giúp gì cứ gọi....- cô vừa nói vừa ngước lên. Rồi im bặt. Cô hoảng hốt, chạy đi thì bị anh nắm tay kéo lại...
- Em định đi đâu? Tôi còn chưa cho phép em đi- anh gặm lấy vành tai cô hỏi nhỏ
- Tôi... tôi....
Kéo cô quay người lại, anh chạm vào môi cô, tách miệng ra luồn lưỡi vào trong khoang miệng.
- Ưm....ư...
- Hình như chúng ta chưa ly hôn nhỉ. Vợ à, đừng chạy nữa. Anh nhớ em...
- Tôi....-. Thấy ai như cô? Bảo anh cắt đứt? Nhưng không ly hôn?
- anh... tôi... yêu tiền... không yêu anh..- ngập ngừng, cô nói, giong run run
- Em định nói dối đến khi nào? Ông ta nói hết rồi...
- Cái gì? - cô hét lên
- Vợ à! Về thôi. - anh kéo cô lên xe. Cô còn chưa định thần lại, mặc cho anh kéo đi
"..."
- Mau tìm tiểu tuyết cho tôi.- nói rồi anh giật các máy móc trên người rồi bỏ đi
- Hàn... Không ngờ có người làm nó phát điên thế này...
_______trên một con đường vắng______
- Cô em, em xinh nhỉ? Đi chơi với tụi anh một bữa nhé!- một đám ngươi bao vây một cô gái.
- Không. Các người tránh ra...- cô hét lên
Một người đàn ông nắm lấy tay cô gái kéo mạnh.
- Cứu.... cứu...ứm- cô bị hắn bịt miệng. Khoé mắt đọng lại giọt lệ mặn đắng...
- ứm...ứ....
Hàn đang trên đường đi tìm cô, thấy vậy liền dừng xe lại
- Đám côn đồ! - anh hét lên xông vào đánh cho chúng tan nát...
- Xin tha mạng....xin tha mạng
- Cút...- nói rồi anh định leo lên xe thì bị cô níu lại, lục gì đó trong túi
Nhưng nhìn cô quen quá, mái tóc này...
- Anh à, cảm ơn đã giúp đỡ, nếu muốn tôi giúp gì cứ gọi....- cô vừa nói vừa ngước lên. Rồi im bặt. Cô hoảng hốt, chạy đi thì bị anh nắm tay kéo lại...
- Em định đi đâu? Tôi còn chưa cho phép em đi- anh gặm lấy vành tai cô hỏi nhỏ
- Tôi... tôi....
Kéo cô quay người lại, anh chạm vào môi cô, tách miệng ra luồn lưỡi vào trong khoang miệng.
- Ưm....ư...
- Hình như chúng ta chưa ly hôn nhỉ. Vợ à, đừng chạy nữa. Anh nhớ em...
- Tôi....-. Thấy ai như cô? Bảo anh cắt đứt? Nhưng không ly hôn?
- anh... tôi... yêu tiền... không yêu anh..- ngập ngừng, cô nói, giong run run
- Em định nói dối đến khi nào? Ông ta nói hết rồi...
- Cái gì? - cô hét lên
- Vợ à! Về thôi. - anh kéo cô lên xe. Cô còn chưa định thần lại, mặc cho anh kéo đi
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.