Chương 35:
Mặc Vi Đạm
27/05/2024
Cô luôn hiểu rõ nhân phẩm của Điền Mục, mặc dù một hai năm nay anh ta có hơi lạnh lùng, nhưng cô vẫn có thể cảm nhận được sự quan tâm của hắn đối với cô, cô vẫn nhớ rõ cái ôm của họ trước khi cô rời nh, hắn nói sẽ đợi cô, chờ cô về nhà hai người sẽ kết hôn.
Nhưng trong tấm ảnh mơ hồ kia, dù cô không nhìn rõ nhưng vẫn có thể nhận ra đó là bóng lưng của Điền Mục, hắn đã ở bên cô ba năm, sao cô có thể không nhận ra chứ? Áo hắn, quần hắn đều do cô mua, chẳng lẽ có người dáng người y đúc, mặc bộ quần áo y chang hắn để cô nhận nhầm sao?
Tay Trình Nặc cầm điện thoại hơi run run, cô bấm số của Điền Mục, một lần, hai lần, ba lần gọi đến nhưng không có người trả lời, bình thường cô sẽ không để ý, nhưng bây giờ cô nghĩ lại mới thấy, dường như đã rất lâu rồi người đàn ông đó không nhận cuộc gọi của cô.
Có chăng tình đã không còn như xưa nữa?
Cô muốn cười, nhưng cô biết mình không được mất bình tĩnh, phiền muộn ngồi trên chiếc ghế gỗ tồi tàn ở quầy hàng, hai mắt rưng rưng, cô liên tục bấm số điện thoại quen thuộc kia...
Một lần, hai lần, ba lần, cô không quan tâm đến thời lượng pin nữa, cô muốn có một câu trả lời, nhưng hắn dường như đang lảng tránh, cô gọi càng nhiều, hắn càng trốn thật xa, cô với không tới, hỏi không được... Tim cô quặn đau, rốt cuộc cô không cầm được nước mắt, cô buông tay xuống, để nước mắt lăn xuống đất.
Trong nháy mắt, cả trời đất như hóa thành màu xám.
Cô không biết mình đã ngồi được bao lâu, một tiếng chuông chói tai truyền đến kéo cô trở về hiện thực, tay cô hơi run, cô nhìn màn hình điện thoại, là tên đàn ông đó.
Cố gắng không để mình run rẩy, cô nhấn nút nghe, "Alo..."
Cố giữ giọng bình tĩnh không thể mình sụp đổ.
"A Nặc, không ngờ hôm nay em sẽ gọi cho anh, lúc nãy anh ở ngoài đường nên không nghe điện thoại được, em có khỏe không?" Giọng nói của người đàn ông vẫn bình thường, không kích động cũng không lảng tránh, anh ta giải thích ngắn gọn lý do tại sao không bắt máy, sau đó hỏi thăm tình hình của cô, như thể hai người chưa từng tách ra.
"Điền Mục..." Giọng cô nghẹn ngào, không nghĩ mình sẽ đi đến bước này, không thể mở miệng.
"Hửm?" Giọng hắn dịu dàng, bình tĩnh như không có chuyện gì.
Nhưng trong tấm ảnh mơ hồ kia, dù cô không nhìn rõ nhưng vẫn có thể nhận ra đó là bóng lưng của Điền Mục, hắn đã ở bên cô ba năm, sao cô có thể không nhận ra chứ? Áo hắn, quần hắn đều do cô mua, chẳng lẽ có người dáng người y đúc, mặc bộ quần áo y chang hắn để cô nhận nhầm sao?
Tay Trình Nặc cầm điện thoại hơi run run, cô bấm số của Điền Mục, một lần, hai lần, ba lần gọi đến nhưng không có người trả lời, bình thường cô sẽ không để ý, nhưng bây giờ cô nghĩ lại mới thấy, dường như đã rất lâu rồi người đàn ông đó không nhận cuộc gọi của cô.
Có chăng tình đã không còn như xưa nữa?
Cô muốn cười, nhưng cô biết mình không được mất bình tĩnh, phiền muộn ngồi trên chiếc ghế gỗ tồi tàn ở quầy hàng, hai mắt rưng rưng, cô liên tục bấm số điện thoại quen thuộc kia...
Một lần, hai lần, ba lần, cô không quan tâm đến thời lượng pin nữa, cô muốn có một câu trả lời, nhưng hắn dường như đang lảng tránh, cô gọi càng nhiều, hắn càng trốn thật xa, cô với không tới, hỏi không được... Tim cô quặn đau, rốt cuộc cô không cầm được nước mắt, cô buông tay xuống, để nước mắt lăn xuống đất.
Trong nháy mắt, cả trời đất như hóa thành màu xám.
Cô không biết mình đã ngồi được bao lâu, một tiếng chuông chói tai truyền đến kéo cô trở về hiện thực, tay cô hơi run, cô nhìn màn hình điện thoại, là tên đàn ông đó.
Cố gắng không để mình run rẩy, cô nhấn nút nghe, "Alo..."
Cố giữ giọng bình tĩnh không thể mình sụp đổ.
"A Nặc, không ngờ hôm nay em sẽ gọi cho anh, lúc nãy anh ở ngoài đường nên không nghe điện thoại được, em có khỏe không?" Giọng nói của người đàn ông vẫn bình thường, không kích động cũng không lảng tránh, anh ta giải thích ngắn gọn lý do tại sao không bắt máy, sau đó hỏi thăm tình hình của cô, như thể hai người chưa từng tách ra.
"Điền Mục..." Giọng cô nghẹn ngào, không nghĩ mình sẽ đi đến bước này, không thể mở miệng.
"Hửm?" Giọng hắn dịu dàng, bình tĩnh như không có chuyện gì.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.