Quyển 5 - Chương 253: Thiếu soái Lâm phong
Lý Bố Y
25/03/2013
Đặc Lý trấn ở phía tây bộ Gia Tây Á hành tỉnh, là điểm giao thông trọng yếu nối đất liền với Lợi Á hành tỉnh. Huyết thần giáo cùng quân đội Tây Tư sau khi công chiếm Gia Tây Á hành tỉnh, lập tức nhằm hướng Lợi Á hành tỉnh xuất phát. Để đảm bảo cung ứng các loại vật tư, Huyết Sát ở lại trấn thủ Gia Tây Á hành tỉnh, hắn đệ lại một chi quân đội Tây Tư với 5000 binh lính đóng ở Đặc Lý trấn, đồng thời để hành thi không ngừng xuất hiện chung quanh để trấn nhiếp mọi người.
Sau khi chiếm được Gia Tây Á hành tỉnh, Huyết Sát áp dụng chính sách thanh tẩy máu tanh đối với những khu vực chống cự kịch liệt ở bên trong hành tỉnh. Vô số bình dân bị hại, một gia đình có 10 nhân khẩu thường thường có 4 -5 người trở thành hành thi. Làm như vậy quân đội Huyết thần giáo sẽ có thêm lực lượng để cho bọn họ có thể nhanh chóng thẳng tiến, đồng thời cũng tạo thành sự uy hiếp tâm lý đối với dân chúng A Tư Mạn ---- nếu phản kích sẽ có kết cục đáng sợ hơn cả cái chết. Nhưng Huyết Sát thật không ngờ hành thi tràn ra, nhanh chóng thoát khỏi sự khống chế của hắn. Các Huyết Y sứ giả cùng Huyết Ma dưới tay hắn không thể hoàn toàn khống chế số lượng hành thi này. Những hành thi mất đi sự ước thúc từ từ tàn phá bừa bãi các nơi trong Gia Tây Á hành tỉnh, đồng thời giết chết cả người lẫn vật, cũng tạo thêm càng nhiều đồng bọn xuất hiện. Cho dù là ban ngày cũng nhìn thấy những u linh đang chao đảo dật dờ ở chung quanh.
Những quái vật này giống như một thanh kiếm hai lưỡi, không chỉ có công kích người A Tư Mạn mà còn công kích cả quân đội Tây Tư.
- Những tên Tây Tư không có tinh hoàn, lão tử cũng cho các ngươi nếm thử sự lợi hại của những quái vật này!
Nằm ở nơi hoang dã bên ngoài Đặc Lý trấn, Lâm Phong nhìn quân doanh Tây Tư ở phía xa xa, nện một quyền ở trên mặt đất, căm hận mắng. Không lâu trước đó Lâm Phong phải trơ mắt nhìn mấy nữ nhân A Tư Mạn bị mang vào một cái lều lớn ở quân doanh Tây Tư. Không biết có phải vị tướng quân đó muốn cuồng hoan tối nay hay không.
- Thiếu soái, bọn họ tới!
Một gã thị vệ Hắc Ưng ở bên cạnh Lâm Phong khẽ nói. Theo hướng ngón tay hắn chỉ có mấy bóng đen đang thừa dịp đêm tối tiến tới gần với tốc độ cao.
- Báo cáo thiếu soái, đại đội một đã đem hành thi dẫn tới cách phía tây trấn ba dặm!
- Báo cáo thiếu soái, đại đội hai đã đem hành thi dẫn tới cách phía bắc trấn ba dặm!
- Báo cáo thiếu soái, đại đội ba đã đem hành thi dẫn tới cách phía đông trấn ba dặm!
Nghe xong thủ hạ báo cáo, trong mắt Lâm Phong hiện lên sát khí dầy đặc:
- Tốt. Ra lệnh cho ba đại đội để một số bộ đội dẫn hành thi vào Đặc Lý trấn, những người còn lại quay lại địa điểm dự định ở phía nam trấn, giữ nguyên kế hoạch mai phục!
- Rõ!
Vài tên binh lính xoay người chạy vội đi.
Khi Lâm Phong đi tới chỗ cảm tử đội, tất cả các đội viên đều đã làm tốt công tác chuẩn bị, tập hợp trong rừng cây chờ mệnh lệnh.
Trên Đặc Lý trấn truyền đến tiếng mấy nữ nhân kêu lên thảm thiết, tiếng kêu chói tai trong đêm yên tĩnh.
Lâm Phong đứng trước thành viên cảm tử đội, không hề nhúc nhích chút nào, giống như được điêu khắc, sát khí trên người càng ngày càng dầy đặc.
Tiếng kêu càng ngày càng yếu, rốt cuộc chậm rãi biến mất. Lâm Phong nhìn một đám thanh niên trước mặt hai mắt đỏ sọng, chậm rãi nói:
- Mới vừa rồi những nữ nhân bị bọn cẩu tạp chủng Tây Tư ô nhục có thể là tỷ tỷ, muội muội các ngươi, cũng có thể là người yêu, là thê tử các ngươi. Thậm chí có thể là mẫu thân các ngươi. Các ngươi đều nghe thấy! Chúng ta vốn có thể bảo vệ họ nhưng bởi vì những ác ma Huyết thần giáo xuất hiện. Không thể trốn ở chỗ này nghe các nàng kêu thảm thiết! Đêm nay ta muốn làm thịt hết những binh lính Tây Tư ở Đặc Lý trấn. Khiến cho máu tươi của bọn chúng rửa sạch những ô nhục mà các nữ nhân đã phải chịu. Quần áo dính máu Huyết Y sứ giả cùng Huyết Ma này giao cho các ngươi, những binh lính dũng cảm của ta! Tiêu diệt bọn chúng xong các ngươi có thể yên tâm ra đi, chuyện còn lại giao cho chúng ta!
Những Hắc Ưng đội viên của Lưu Vân ở lại đảm nhiệm nhiệm vụ thị vệ bên cạnh Lâm Phong nhìn Lâm Phong đằng đằng sát khí, trong lòng dâng lên một loại cảm xúc khó tả.
Đối với Lưu Vân, bọn họ vì kính mến mà sợ hãi. Nhưng thiếu soái tuổi còn trẻ này lại làm cho bọn họ thấy sợ hãi từ tận trong lòng. Ở trên người vị đồ đệ này, bọn họ thấy được bóng dáng Lưu Vân, nhưng lại phát hiện Lưu Vân vĩnh viễn không có tốt chất đặc biệt --- Tuyệt đối tỉnh táo cùng tâm địa sắt đá.
Ngay mới vừa rồi hắn hoàn toàn có thể sớm phát động kế hoạch để cứu những nữ nhân này nhưng hắn lại không làm như vậy. Hắn để cho những thành viên cảm tử đội đứng ở trong rừng cây nghe được những tiếng kêu rên thống khổ của những nữ nhân nọ. Sau đó đem loại cừu hận cùng khuất nhục này hóa thành một loại lực lượng.
Sau khi Lâm Phong kết thúc bài phát biểu, trong lòng những thành viên đội cảm tử không còn có sự sợ hãi, bất an nữa, chỉ có sự hờ hững với cái chết và dục vọng giết chóc.
- Dưới tình huống không có sự lựa chọn nào khác, chúng ta, những người A Tư Mạn vĩ đại sẽ không chút do dự lựa chọn sự cao quý chính là tử vong! Xuất phát!
Lâm Phong vung tay lên, cảm tử đội xuất phát.
- Các ngươi có cảm thấy ta rất độc ác không?
Lâm Phong nhìn mấy thị vệ có chút thất thần, cười khổ hỏi.
- Thời kì phi thường cần thủ đoạn phi thường. Điều này không có gì đáng trách.
Một gã thị vệ mở miệng an ủi.
- Thành viên cảm tử đội này phần lớn đều là nông phu bình thường, thậm chí có cả hài tử mới hơn mười tuổi. Trong tay bọn họ là những vũ khí thô sơ nguyên thủy nhất như xích sắt, kiếm hỏng, lưỡi hái, sài đao. Nếu như ta không để cho bọn họ biến thành dã thú, thức tỉnh nội tâm ngang bướng cùng điên cuồng của bọn họ thì ngay cả dũng khí vọt tới trước mặt Huyết Ma bọn họ cũng không có!
Lâm Phong đau khổ nói.
- Đối mặt với tà ác, ta chỉ hóa thân thành ma!
Các thị vệ lẳng lặng hộ tống Lâm Phong ra khỏi rừng cây.
Rất nhiều hành thi ùn ùn từ ba mặt kéo tới, bao vây Đặc Lý trấn.
Binh lính canh gác phát hiện tình huống không ổn, lập tức thổi kèn cảnh báo. Khi những người A Tư Mạn ngã xuống dưới đao kiếm của binh lính Tây Tư, máu tươi hoàn toàn làm bộc phát sự cuồng tính của hành thi, nhanh chóng đuổi theo mục tiêu, hướng tới quân doanh của Tây Tư.
- Hành thi tập kích quân doanh, mau mời Huyết Y sứ giả tới!
Dưới ngọn đèn, một gã sĩ quan lớn tiếng kêu lên, vài tên binh lính vội vàng vâng lệnh chạy đi.
Một đám Huyết Ma dưới sự dẫn đầu của Huyết Y sứ giả nhanh chóng chia làm mấy tiểu tổ hướng tới những hành thi từ ba mặt trấn đi tới. Huyết Ma ngửa mặt lên trời rống lên những tiếng rống to, tựa hồ cực kì tức giận vì những sinh vật cấp thấp này đã mạo phạm nó. Hành thi dưới sự trấn áp của Huyết Ma, chậm rãi trở nên bình tĩnh, động tác cũng trở nên do dự.
Lúc này một đám người quần áo lam lũ đột nhiên từ trong khe hở hành thi chui ra, điên cuồng nhào tới Huyết Y sứ giả cùng Huyết Ma. Bọn họ cứ mười người thành một tổ, sáu người trực tiếp nhào tới trên người Huyết Y sứ giả cùng Huyết Ma mà ôm chặt lấy, kẹp cánh tay, ôm thắt lưng, dùng chính thân thể huyết nhục của mình mà giữ chặt lấy những quái vật này. Bốn người còn lại huy động vũ khí trong tay bổ, đập xuống đầu những quái vật này cho đến khi cả cái đầu biến thành đống thịt nát. Sau đó những huyết nhân này lại nhanh chóng đánh về phía mục tiêu kế tiếp.
Khi tất cả những điều này xảy ra, đám quan binh Tây Tư ở phía xa xa chỉ có thể đứng nhìn. Bọn họ sớm được thông báo không thể tới gần những quái vật của Huyết thần giáo. Cho dù bọn chúng đang bị địch nhân công kích cũng không có dũng khí xông vào viện thủ.
Sau khi Huyết Y sứ giả cùng Huyết Ma rơi vào công kích và bỏ mạng, những hành thi mất đi áp chế lại bắt đầu tàn sát binh lính Tây Tư.
Trong lúc nhất thời trong quân doanh nổi lên những tiếng kêu thảm thiết từ bốn phái, huyết nhục mơ hồ.
- Ta nghĩ trong lòng các ngươi cũng rất không thoải mái. Chúng ta đi làm thịt vài đầu gia súc để phát tiết!
Ánh mắt Lâm Phong sáng như đuốc nhìn chằm chằm vào mấy sĩ quan Tây Tư từ trong lều lớn đang cuồng hoan đi ra, lạnh lùng nói.
- Đề nghị hay!
Mấy Hắc Ưng đội viên theo Lâm Phong chạy tới chiến trường.
Khi hành thi công kích tới, quân đội Tây Tư nhanh chóng thoái mui về phía nam. Nhưng bên ngoài trấn không xa, quân đội Tây Tư đang kinh hoàng thất thố lại rơi vào vòng vây của thủ hạ Lâm Phong.
Không có đầu hàng, không có thương xót, chờ đợi binh lính Tây Tư là đồ đao đang giơ cao của người A Tư Mạn. Khi chiến đấu chấm dứt, hai nghìn quân nhân Tây Tư hoàn toàn biến thành những thi thể, mỗi một thi thể đều bị đao kiếm chém thành nhiều mảnh.
Người A Tư Mạn dùng phương thức dã man để thổ lộ sự thống hận trong lòng đối với Huyết thần giáo.
Đêm khuya, chiến đấu đã kết thúc.
Nhưng chiến tranh giữa hành thi cùng nhân loại vẫn đang tiếp tục. Bộ đội của Lâm Phong trong quá trình rút lui cũng bị thương vong nặng nề. Những binh lính bị thương trong chiến đấu cùng binh lính bị nhiễm độc huyết và cảm tử đội chủ động ở lại phía sau cản địch để cho những bộ đội khác có tranh thủ thời gian.
Khi tới một tiểu trấn, dân chúng trên trấn tự phát tổ chức đứng lên, châm một mồi lửa đốt cả trấn, khiến cho lửa bốc lên hừng hực, che chở cho đơn vị bộ đội anh húng rút lui sau chiến đấu. Già trẻ trên trấn trốn vào sâu trong núi rừng, còn thanh niên thì không chút do dự gia nhập bộ đội của Lâm Phong, dưới sự dẫn dắt của soái kì bước lên con đường chiến đấu.
Rạng sáng, bộ đội của Lâm Phong rốt cuộc cũng thành công thoát khỏi sự truy đuổi của hành thi.
Lúc bộ đội nghỉ ngơi, Lâm Phong phái thủ hạ dưới tay kiểm tra tình huống người bệnh.
130 binh lính bị hành thi làm bị thương tụ tập tới trước đại quân.
Khi Lâm Phong đi tới phía trước những binh lính bị thương, bọn họ đồng loạt quỳ xuống.
- Thiếu soái bảo trọng!
Lâm Phong yên lặng gật đầu.
- Kính lễ!
Trong đại quân im lặng, thanh âm bi thương của một gã quan quân bị thương vang lên, tất cả quan binh nhất thời đưa tay, trang nghiêm hướng hơn 100 binh lính này hành quân lễ ---- quân lễ cuối cùng.
- Ta đại biểu đế quốc tiễn các ngươi lên đường! Huyết thần giáo chưa được diệt trừ, chiến đấu sẽ tiếp tục. Các ngươi đi trước một bước!
- Các huynh đệ, gặp lại!
Dưới ánh mặt trời, đao kiếm trong tay binh lính lóe lên quang mang chói mắt. Máu tươi như đóa hoa bắn lên.
Dưới cảnh huyết sắc tươi đẹp, chậm rãi ngã xuống. Những binh lính tuổi còn trẻ, mỗi một người là một linh hồn quật cường, cứng cỏi.
Sau khi chiếm được Gia Tây Á hành tỉnh, Huyết Sát áp dụng chính sách thanh tẩy máu tanh đối với những khu vực chống cự kịch liệt ở bên trong hành tỉnh. Vô số bình dân bị hại, một gia đình có 10 nhân khẩu thường thường có 4 -5 người trở thành hành thi. Làm như vậy quân đội Huyết thần giáo sẽ có thêm lực lượng để cho bọn họ có thể nhanh chóng thẳng tiến, đồng thời cũng tạo thành sự uy hiếp tâm lý đối với dân chúng A Tư Mạn ---- nếu phản kích sẽ có kết cục đáng sợ hơn cả cái chết. Nhưng Huyết Sát thật không ngờ hành thi tràn ra, nhanh chóng thoát khỏi sự khống chế của hắn. Các Huyết Y sứ giả cùng Huyết Ma dưới tay hắn không thể hoàn toàn khống chế số lượng hành thi này. Những hành thi mất đi sự ước thúc từ từ tàn phá bừa bãi các nơi trong Gia Tây Á hành tỉnh, đồng thời giết chết cả người lẫn vật, cũng tạo thêm càng nhiều đồng bọn xuất hiện. Cho dù là ban ngày cũng nhìn thấy những u linh đang chao đảo dật dờ ở chung quanh.
Những quái vật này giống như một thanh kiếm hai lưỡi, không chỉ có công kích người A Tư Mạn mà còn công kích cả quân đội Tây Tư.
- Những tên Tây Tư không có tinh hoàn, lão tử cũng cho các ngươi nếm thử sự lợi hại của những quái vật này!
Nằm ở nơi hoang dã bên ngoài Đặc Lý trấn, Lâm Phong nhìn quân doanh Tây Tư ở phía xa xa, nện một quyền ở trên mặt đất, căm hận mắng. Không lâu trước đó Lâm Phong phải trơ mắt nhìn mấy nữ nhân A Tư Mạn bị mang vào một cái lều lớn ở quân doanh Tây Tư. Không biết có phải vị tướng quân đó muốn cuồng hoan tối nay hay không.
- Thiếu soái, bọn họ tới!
Một gã thị vệ Hắc Ưng ở bên cạnh Lâm Phong khẽ nói. Theo hướng ngón tay hắn chỉ có mấy bóng đen đang thừa dịp đêm tối tiến tới gần với tốc độ cao.
- Báo cáo thiếu soái, đại đội một đã đem hành thi dẫn tới cách phía tây trấn ba dặm!
- Báo cáo thiếu soái, đại đội hai đã đem hành thi dẫn tới cách phía bắc trấn ba dặm!
- Báo cáo thiếu soái, đại đội ba đã đem hành thi dẫn tới cách phía đông trấn ba dặm!
Nghe xong thủ hạ báo cáo, trong mắt Lâm Phong hiện lên sát khí dầy đặc:
- Tốt. Ra lệnh cho ba đại đội để một số bộ đội dẫn hành thi vào Đặc Lý trấn, những người còn lại quay lại địa điểm dự định ở phía nam trấn, giữ nguyên kế hoạch mai phục!
- Rõ!
Vài tên binh lính xoay người chạy vội đi.
Khi Lâm Phong đi tới chỗ cảm tử đội, tất cả các đội viên đều đã làm tốt công tác chuẩn bị, tập hợp trong rừng cây chờ mệnh lệnh.
Trên Đặc Lý trấn truyền đến tiếng mấy nữ nhân kêu lên thảm thiết, tiếng kêu chói tai trong đêm yên tĩnh.
Lâm Phong đứng trước thành viên cảm tử đội, không hề nhúc nhích chút nào, giống như được điêu khắc, sát khí trên người càng ngày càng dầy đặc.
Tiếng kêu càng ngày càng yếu, rốt cuộc chậm rãi biến mất. Lâm Phong nhìn một đám thanh niên trước mặt hai mắt đỏ sọng, chậm rãi nói:
- Mới vừa rồi những nữ nhân bị bọn cẩu tạp chủng Tây Tư ô nhục có thể là tỷ tỷ, muội muội các ngươi, cũng có thể là người yêu, là thê tử các ngươi. Thậm chí có thể là mẫu thân các ngươi. Các ngươi đều nghe thấy! Chúng ta vốn có thể bảo vệ họ nhưng bởi vì những ác ma Huyết thần giáo xuất hiện. Không thể trốn ở chỗ này nghe các nàng kêu thảm thiết! Đêm nay ta muốn làm thịt hết những binh lính Tây Tư ở Đặc Lý trấn. Khiến cho máu tươi của bọn chúng rửa sạch những ô nhục mà các nữ nhân đã phải chịu. Quần áo dính máu Huyết Y sứ giả cùng Huyết Ma này giao cho các ngươi, những binh lính dũng cảm của ta! Tiêu diệt bọn chúng xong các ngươi có thể yên tâm ra đi, chuyện còn lại giao cho chúng ta!
Những Hắc Ưng đội viên của Lưu Vân ở lại đảm nhiệm nhiệm vụ thị vệ bên cạnh Lâm Phong nhìn Lâm Phong đằng đằng sát khí, trong lòng dâng lên một loại cảm xúc khó tả.
Đối với Lưu Vân, bọn họ vì kính mến mà sợ hãi. Nhưng thiếu soái tuổi còn trẻ này lại làm cho bọn họ thấy sợ hãi từ tận trong lòng. Ở trên người vị đồ đệ này, bọn họ thấy được bóng dáng Lưu Vân, nhưng lại phát hiện Lưu Vân vĩnh viễn không có tốt chất đặc biệt --- Tuyệt đối tỉnh táo cùng tâm địa sắt đá.
Ngay mới vừa rồi hắn hoàn toàn có thể sớm phát động kế hoạch để cứu những nữ nhân này nhưng hắn lại không làm như vậy. Hắn để cho những thành viên cảm tử đội đứng ở trong rừng cây nghe được những tiếng kêu rên thống khổ của những nữ nhân nọ. Sau đó đem loại cừu hận cùng khuất nhục này hóa thành một loại lực lượng.
Sau khi Lâm Phong kết thúc bài phát biểu, trong lòng những thành viên đội cảm tử không còn có sự sợ hãi, bất an nữa, chỉ có sự hờ hững với cái chết và dục vọng giết chóc.
- Dưới tình huống không có sự lựa chọn nào khác, chúng ta, những người A Tư Mạn vĩ đại sẽ không chút do dự lựa chọn sự cao quý chính là tử vong! Xuất phát!
Lâm Phong vung tay lên, cảm tử đội xuất phát.
- Các ngươi có cảm thấy ta rất độc ác không?
Lâm Phong nhìn mấy thị vệ có chút thất thần, cười khổ hỏi.
- Thời kì phi thường cần thủ đoạn phi thường. Điều này không có gì đáng trách.
Một gã thị vệ mở miệng an ủi.
- Thành viên cảm tử đội này phần lớn đều là nông phu bình thường, thậm chí có cả hài tử mới hơn mười tuổi. Trong tay bọn họ là những vũ khí thô sơ nguyên thủy nhất như xích sắt, kiếm hỏng, lưỡi hái, sài đao. Nếu như ta không để cho bọn họ biến thành dã thú, thức tỉnh nội tâm ngang bướng cùng điên cuồng của bọn họ thì ngay cả dũng khí vọt tới trước mặt Huyết Ma bọn họ cũng không có!
Lâm Phong đau khổ nói.
- Đối mặt với tà ác, ta chỉ hóa thân thành ma!
Các thị vệ lẳng lặng hộ tống Lâm Phong ra khỏi rừng cây.
Rất nhiều hành thi ùn ùn từ ba mặt kéo tới, bao vây Đặc Lý trấn.
Binh lính canh gác phát hiện tình huống không ổn, lập tức thổi kèn cảnh báo. Khi những người A Tư Mạn ngã xuống dưới đao kiếm của binh lính Tây Tư, máu tươi hoàn toàn làm bộc phát sự cuồng tính của hành thi, nhanh chóng đuổi theo mục tiêu, hướng tới quân doanh của Tây Tư.
- Hành thi tập kích quân doanh, mau mời Huyết Y sứ giả tới!
Dưới ngọn đèn, một gã sĩ quan lớn tiếng kêu lên, vài tên binh lính vội vàng vâng lệnh chạy đi.
Một đám Huyết Ma dưới sự dẫn đầu của Huyết Y sứ giả nhanh chóng chia làm mấy tiểu tổ hướng tới những hành thi từ ba mặt trấn đi tới. Huyết Ma ngửa mặt lên trời rống lên những tiếng rống to, tựa hồ cực kì tức giận vì những sinh vật cấp thấp này đã mạo phạm nó. Hành thi dưới sự trấn áp của Huyết Ma, chậm rãi trở nên bình tĩnh, động tác cũng trở nên do dự.
Lúc này một đám người quần áo lam lũ đột nhiên từ trong khe hở hành thi chui ra, điên cuồng nhào tới Huyết Y sứ giả cùng Huyết Ma. Bọn họ cứ mười người thành một tổ, sáu người trực tiếp nhào tới trên người Huyết Y sứ giả cùng Huyết Ma mà ôm chặt lấy, kẹp cánh tay, ôm thắt lưng, dùng chính thân thể huyết nhục của mình mà giữ chặt lấy những quái vật này. Bốn người còn lại huy động vũ khí trong tay bổ, đập xuống đầu những quái vật này cho đến khi cả cái đầu biến thành đống thịt nát. Sau đó những huyết nhân này lại nhanh chóng đánh về phía mục tiêu kế tiếp.
Khi tất cả những điều này xảy ra, đám quan binh Tây Tư ở phía xa xa chỉ có thể đứng nhìn. Bọn họ sớm được thông báo không thể tới gần những quái vật của Huyết thần giáo. Cho dù bọn chúng đang bị địch nhân công kích cũng không có dũng khí xông vào viện thủ.
Sau khi Huyết Y sứ giả cùng Huyết Ma rơi vào công kích và bỏ mạng, những hành thi mất đi áp chế lại bắt đầu tàn sát binh lính Tây Tư.
Trong lúc nhất thời trong quân doanh nổi lên những tiếng kêu thảm thiết từ bốn phái, huyết nhục mơ hồ.
- Ta nghĩ trong lòng các ngươi cũng rất không thoải mái. Chúng ta đi làm thịt vài đầu gia súc để phát tiết!
Ánh mắt Lâm Phong sáng như đuốc nhìn chằm chằm vào mấy sĩ quan Tây Tư từ trong lều lớn đang cuồng hoan đi ra, lạnh lùng nói.
- Đề nghị hay!
Mấy Hắc Ưng đội viên theo Lâm Phong chạy tới chiến trường.
Khi hành thi công kích tới, quân đội Tây Tư nhanh chóng thoái mui về phía nam. Nhưng bên ngoài trấn không xa, quân đội Tây Tư đang kinh hoàng thất thố lại rơi vào vòng vây của thủ hạ Lâm Phong.
Không có đầu hàng, không có thương xót, chờ đợi binh lính Tây Tư là đồ đao đang giơ cao của người A Tư Mạn. Khi chiến đấu chấm dứt, hai nghìn quân nhân Tây Tư hoàn toàn biến thành những thi thể, mỗi một thi thể đều bị đao kiếm chém thành nhiều mảnh.
Người A Tư Mạn dùng phương thức dã man để thổ lộ sự thống hận trong lòng đối với Huyết thần giáo.
Đêm khuya, chiến đấu đã kết thúc.
Nhưng chiến tranh giữa hành thi cùng nhân loại vẫn đang tiếp tục. Bộ đội của Lâm Phong trong quá trình rút lui cũng bị thương vong nặng nề. Những binh lính bị thương trong chiến đấu cùng binh lính bị nhiễm độc huyết và cảm tử đội chủ động ở lại phía sau cản địch để cho những bộ đội khác có tranh thủ thời gian.
Khi tới một tiểu trấn, dân chúng trên trấn tự phát tổ chức đứng lên, châm một mồi lửa đốt cả trấn, khiến cho lửa bốc lên hừng hực, che chở cho đơn vị bộ đội anh húng rút lui sau chiến đấu. Già trẻ trên trấn trốn vào sâu trong núi rừng, còn thanh niên thì không chút do dự gia nhập bộ đội của Lâm Phong, dưới sự dẫn dắt của soái kì bước lên con đường chiến đấu.
Rạng sáng, bộ đội của Lâm Phong rốt cuộc cũng thành công thoát khỏi sự truy đuổi của hành thi.
Lúc bộ đội nghỉ ngơi, Lâm Phong phái thủ hạ dưới tay kiểm tra tình huống người bệnh.
130 binh lính bị hành thi làm bị thương tụ tập tới trước đại quân.
Khi Lâm Phong đi tới phía trước những binh lính bị thương, bọn họ đồng loạt quỳ xuống.
- Thiếu soái bảo trọng!
Lâm Phong yên lặng gật đầu.
- Kính lễ!
Trong đại quân im lặng, thanh âm bi thương của một gã quan quân bị thương vang lên, tất cả quan binh nhất thời đưa tay, trang nghiêm hướng hơn 100 binh lính này hành quân lễ ---- quân lễ cuối cùng.
- Ta đại biểu đế quốc tiễn các ngươi lên đường! Huyết thần giáo chưa được diệt trừ, chiến đấu sẽ tiếp tục. Các ngươi đi trước một bước!
- Các huynh đệ, gặp lại!
Dưới ánh mặt trời, đao kiếm trong tay binh lính lóe lên quang mang chói mắt. Máu tươi như đóa hoa bắn lên.
Dưới cảnh huyết sắc tươi đẹp, chậm rãi ngã xuống. Những binh lính tuổi còn trẻ, mỗi một người là một linh hồn quật cường, cứng cỏi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.