Chương 19:
SonSam
12/02/2023
– Mày đến đây rồi còn mang thằng kia đến làm gì vậy – tôi hỏi nhỏ, thằng Biên quay qua chỗ thằng Lâm ngoắc tay, thằng Lâm đi lại cười như mếu nhìn tôi…
– Cho tôi… xin lỗi chuyện hôm nay nhé – thằng Lâm nói xong tôi hơi bất ngờ, rồi nhíu mày lại…
– Ừ không có gì đâu – tôi khẽ gật đầu, tôi không phải thằng thù dai nên bỏ qua, thằng Biên thấy thế quay sang…
– Mày đi ra xe trước đi đợi tao – thằng Biên nói xong thằng Lâm gật đầu chào tôi rồi đi ra ngoài, thằng Biên quay sang tôi nhăn mặt nói…
– Lần sau mấy vụ như này mày cứ chạy đi, lao vô làm gì để giờ nằm như cún con ở đây haizz – nghe thằng Biên nói vậy tôi cười…
– Ờ nếu tao chạy mày bị 5 thằng đó đánh, khéo mày còn khổ hơn tao à…
– Mé khinh tao mày, 5 thằng ranh đó nó có cái vị gì – thằng Biên trợn mắt nói…
– Thôi thôi ghê quá, tao chỉ có mình mày là bạn à, thấy mày vậy bỏ sao được – tôi vỗ vai nó cười, nó nhìn tôi cười xòa…
– Thôi tao về đây, thấy mày như vậy tao cũng yên tâm, à cái Linh nó nghe này nằm viện lo lắm đó he he – nó cười đểu cáng rồi đi ra ngoài, tôi nằm xuống thở dài một cái đang nghĩ ngợi thì dì Lan đi vào…
– Ơ con tưởng dì về rồi – tôi hơi bất ngờ vì nghĩ nãy bố kéo dì đi về rồi…
– Hi hi hông có đâu bố con về rồi, còn dì ở lại chăm con, đêm con đau gì còn đi gọi bác sĩ ý…
– Thôi con lớn rồi tự còn gọi được, dì về đi ở đây làm gì có giường ngủ – tôi nói mà không để ý, phòng này phòng vip có 2 cái giường một to, một nhỏ…
Tôi nằm cái to nhất, còn một cái ở góc đối diện, dì nhìn tôi chớp chớp mắt ủy khuất…
– Muốn đuổi tui về chứ gì, rồi tui về cho các người vừa lòng – dì nói xong xuống giường, tôi liền ngơ ngơ chưa hiểu chuyện gì…
– Thôi đêm rồi dì ở lại đi, giờ về nguy hiểm lắm – tôi nói xong cười làm lành, dì vẫn đứng quay lưng phía tôi nói…
– Thôi tui không ở nữa đâu…
Nghe dì nói mà tôi mắc cười quá, ai nói dì gần 30 tuổi đâu…
– Thôi con lỡ lời, đêm rồi dì về con không yên tâm – tôi vừa nói xong dì quay người lại cười hihi rồi leo lên giường nằm cạnh tôi luôn, tôi trợn mắt nhìn dì…
– Thôi tắt điện đi ngủ, cái giường kia bé quá nằm giường này cho thoải mái, nhỡ con đau cái là dì biết liền – dì nói xong vươn tay tắt điện, tôi lắc đầu, vừa ngại mà vừa hồi hộp nữa, nằm xuống cạnh dì một mùi hương nhẹ nhàng từ dì phảng phất bay vào mũi tôi… tôi nhắm mắt lại chẳng biết qua bao lâu tôi giật mình tỉnh giấc nhìn sang thấy dì vẫn nằm quay mặt về phía tôi, tay còn khẽ đặt lên eo tôi nữa, người ta nói con gái đẹp nhất khi ngủ, tôi thấy nó đúng vì bây giờ nhìn mặt gì tôi thấy thật bình yên…
“Ngủ ngon nhé, Dì xinh đẹp”
Khẽ thì thầm rồi tôi lại chìm vào giấc ngủ, bên cạnh một đôi môi khẽ mỉm cười nhẹ!!
...
Bình Minh… mọi người bắt đầu một ngày mới có người chậm rãi, có người vội vã…
Nhưng mọi thứ dường như không hề ảnh hưởng đến 2 con người ở trong phòng…
...
Khẽ cựa mình tỉnh dậy không biết từ khi nào dì Lan đã nằm lọt thỏm trong lòng tôi, dì ngước đôi mắt đẹp hơi ngái ngủ lên nhìn tôi, dì mỉm cười nhẹ đưa tay lên xoa nhẹ má tôi điều mà dì thường làm, dì cứ nằm như vậy ánh mặt nhìn thật sâu vào gương mặt phía trước… trong lòng dì bỗng nổi lên “có thật sự mình coi Hoàng là con không” nó nổi lên rồi lại chìm xuống, dì lắc đầu gạt qua, mặc kệ là gì Dì vẫn muốn chăm sóc yêu thương tôi thật tốt…
Khẽ thơm nhẹ lên vào má tôi, dì ngồi dậy rời khỏi giường đi ra ngoài…
...
Ánh sáng khẽ hắt vào phòng, tôi chớp chớp mắt tỉnh dậy, khẽ nhìn lên đồng hồ đã hơn 7h sáng, ánh mắt nhìn khắp phòng không thấy dì đâu chỉ còn lưu lại một mùi hương nhẹ nhàng của dì, tự nhiên tôi lại thấy trống trải…
Khẽ ngồi dậy 2 cánh tay qua một đêm đã đỡ buốt nhưng cơn đau ở ngực nhói thật sự, tôi cắn răng bước xuống giường tập tễnh đi vào nhà tắm để vệ sinh cá nhân… đau thật sự @@
– Cho tôi… xin lỗi chuyện hôm nay nhé – thằng Lâm nói xong tôi hơi bất ngờ, rồi nhíu mày lại…
– Ừ không có gì đâu – tôi khẽ gật đầu, tôi không phải thằng thù dai nên bỏ qua, thằng Biên thấy thế quay sang…
– Mày đi ra xe trước đi đợi tao – thằng Biên nói xong thằng Lâm gật đầu chào tôi rồi đi ra ngoài, thằng Biên quay sang tôi nhăn mặt nói…
– Lần sau mấy vụ như này mày cứ chạy đi, lao vô làm gì để giờ nằm như cún con ở đây haizz – nghe thằng Biên nói vậy tôi cười…
– Ờ nếu tao chạy mày bị 5 thằng đó đánh, khéo mày còn khổ hơn tao à…
– Mé khinh tao mày, 5 thằng ranh đó nó có cái vị gì – thằng Biên trợn mắt nói…
– Thôi thôi ghê quá, tao chỉ có mình mày là bạn à, thấy mày vậy bỏ sao được – tôi vỗ vai nó cười, nó nhìn tôi cười xòa…
– Thôi tao về đây, thấy mày như vậy tao cũng yên tâm, à cái Linh nó nghe này nằm viện lo lắm đó he he – nó cười đểu cáng rồi đi ra ngoài, tôi nằm xuống thở dài một cái đang nghĩ ngợi thì dì Lan đi vào…
– Ơ con tưởng dì về rồi – tôi hơi bất ngờ vì nghĩ nãy bố kéo dì đi về rồi…
– Hi hi hông có đâu bố con về rồi, còn dì ở lại chăm con, đêm con đau gì còn đi gọi bác sĩ ý…
– Thôi con lớn rồi tự còn gọi được, dì về đi ở đây làm gì có giường ngủ – tôi nói mà không để ý, phòng này phòng vip có 2 cái giường một to, một nhỏ…
Tôi nằm cái to nhất, còn một cái ở góc đối diện, dì nhìn tôi chớp chớp mắt ủy khuất…
– Muốn đuổi tui về chứ gì, rồi tui về cho các người vừa lòng – dì nói xong xuống giường, tôi liền ngơ ngơ chưa hiểu chuyện gì…
– Thôi đêm rồi dì ở lại đi, giờ về nguy hiểm lắm – tôi nói xong cười làm lành, dì vẫn đứng quay lưng phía tôi nói…
– Thôi tui không ở nữa đâu…
Nghe dì nói mà tôi mắc cười quá, ai nói dì gần 30 tuổi đâu…
– Thôi con lỡ lời, đêm rồi dì về con không yên tâm – tôi vừa nói xong dì quay người lại cười hihi rồi leo lên giường nằm cạnh tôi luôn, tôi trợn mắt nhìn dì…
– Thôi tắt điện đi ngủ, cái giường kia bé quá nằm giường này cho thoải mái, nhỡ con đau cái là dì biết liền – dì nói xong vươn tay tắt điện, tôi lắc đầu, vừa ngại mà vừa hồi hộp nữa, nằm xuống cạnh dì một mùi hương nhẹ nhàng từ dì phảng phất bay vào mũi tôi… tôi nhắm mắt lại chẳng biết qua bao lâu tôi giật mình tỉnh giấc nhìn sang thấy dì vẫn nằm quay mặt về phía tôi, tay còn khẽ đặt lên eo tôi nữa, người ta nói con gái đẹp nhất khi ngủ, tôi thấy nó đúng vì bây giờ nhìn mặt gì tôi thấy thật bình yên…
“Ngủ ngon nhé, Dì xinh đẹp”
Khẽ thì thầm rồi tôi lại chìm vào giấc ngủ, bên cạnh một đôi môi khẽ mỉm cười nhẹ!!
...
Bình Minh… mọi người bắt đầu một ngày mới có người chậm rãi, có người vội vã…
Nhưng mọi thứ dường như không hề ảnh hưởng đến 2 con người ở trong phòng…
...
Khẽ cựa mình tỉnh dậy không biết từ khi nào dì Lan đã nằm lọt thỏm trong lòng tôi, dì ngước đôi mắt đẹp hơi ngái ngủ lên nhìn tôi, dì mỉm cười nhẹ đưa tay lên xoa nhẹ má tôi điều mà dì thường làm, dì cứ nằm như vậy ánh mặt nhìn thật sâu vào gương mặt phía trước… trong lòng dì bỗng nổi lên “có thật sự mình coi Hoàng là con không” nó nổi lên rồi lại chìm xuống, dì lắc đầu gạt qua, mặc kệ là gì Dì vẫn muốn chăm sóc yêu thương tôi thật tốt…
Khẽ thơm nhẹ lên vào má tôi, dì ngồi dậy rời khỏi giường đi ra ngoài…
...
Ánh sáng khẽ hắt vào phòng, tôi chớp chớp mắt tỉnh dậy, khẽ nhìn lên đồng hồ đã hơn 7h sáng, ánh mắt nhìn khắp phòng không thấy dì đâu chỉ còn lưu lại một mùi hương nhẹ nhàng của dì, tự nhiên tôi lại thấy trống trải…
Khẽ ngồi dậy 2 cánh tay qua một đêm đã đỡ buốt nhưng cơn đau ở ngực nhói thật sự, tôi cắn răng bước xuống giường tập tễnh đi vào nhà tắm để vệ sinh cá nhân… đau thật sự @@
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.