Dì Lan

Chương 20:

SonSam

12/02/2023

Tại nhà tôi…

Trong bếp dì đang mặc tạp dề loay hoay với nồi cháo thịt băm và xương, bỗng đằng sau một vòng tay ôm lấy cái eo nhỏ nhắn của dì, bố tôi đặt nhẹ cằm lên bờ vai mảnh của dì mà hít nhẹ…

– Thôi nào buông ra để em nấu cháo mang vào cho con nữa – dì khẽ cựa mình quay lại mỉm cười nhìn bố, bố tôi khẽ hôn nhẹ lên môi dì, vẻ mặt hạnh phúc…

– Mới một đêm thôi mà anh nhớ em quá – bố tôi nói xong lại hôn nhẹ lên má dì…

– Thôi nhớ gì mà nhớ, đồ ăn sáng của anh em để trên bàn đó, anh ăn rồi đi làm, em giờ tắm xong rồi mang cháo vào cho con – dì nói xong lại quay lại nấu nướng, bố tôi buông dì ra, rồi ngồi bàn ăn sáng…

Đang ăn bỗng bố ngước lên nhìn dì hỏi…

– Hôm qua anh mắng con, không biết nó có trách anh không nữa haizz mấy năm qua anh chưa từng mắng nó lần nào – vẻ mặt bố hơi buồn, dì thấy vậy quay lại nhìn bố tôi vẻ mặt có chút trách cứ…

– Anh đó, Hoàng có cố ý đâu anh phải nghe Hoàng giải thích chứ, huống chi Hoàng còn đang đau nữa… – dì nói xong vẻ mặt dãn ra cười nhẹ…

– Anh không phải lo đâu Hoàng hiểu chuyện lắm đó, anh yên tâm nhé…

– Haizz chỉ mong Hoàng hiểu cho anh thôi – nói xong bố tiếp tục ăn sáng…

Dì tắt bếp múc cháo ra cặp lồng… rồi đi vào nhà tắm, trong làn nước mát lạnh dì nhìn gương mặt của mình trong gương, nhớ lại lúc Hoàng hôn lên môi mình dì bỗng đỏ mặt thẹn thùng, dì ôm mặt lắc lắc đầu cố gắng xua tan cái cảm xúc đó bằng dòng nước mát, nhưng tại sao lại vẫn cứ quanh quẩn trong đầu mình chứ…

Tại bệnh viện…

Tôi vệ sinh cá nhân khá vất vả vì tay rất buốt, thật sự muốn buông thõng, loay hoay mãi mới xong, nết cái thân tàn tạ lên giường ngồi xuống, đúng lúc này thì cửa mở ra, dì bước vào trên tay lại cầm một cặp lồng cháo mắt hí hửng đi lại chỗ tôi…

– Nè có cháo rồi nè, tui phải dậy sớm nấu cho mấy người ăn đó, thấy tui thương mấy người chưa – dì nói xong chu chu cái môi quyến rũ cười…

– Nào cho con xem thử dì nấu có ngon không, chứ cháo hôm qua con ăn thấy chán quá – tôi cười hì hì rồi đưa tay ra, dì đi lại gần mở cặp lồng rồi lấy thìa bắt đầu đút cho tôi ăn, ăn thìa cháo đầu tiên tôi liền cảm thấy rất ngon, ngon có khi còn ngon hơn bố tôi nữa, hay tại cháo có thêm vị khác nữa nhỉ…



– Ui… ui – tôi nhăn mặt, dì thấy vậy thì liền hỏi…

– Ơ con bị sao vậy, con đau ở đâu à để dì đi kêu bác sĩ nhé – dì nói xong định ra ngoài tôi tí nữa bật cười cố lén lại…

– Cháo. Cháo… này…

– Cháo bị sao vậy dì nấu không ngon hả, hay làm sao vậy – dì vẻ mặt khá hốt hoảng…

– Không cháo ngon mà, dì nấu ngon quá con cảm động hị hị – tôi phá lên cười, dì biết tôi trêu xị mặt xuống đặt cặp lồng cháo xuống bàn xong quay mặt lại dỗi… tôi thấy dì như vậy thì buồn cười lắm nhưng vẫn nhịn vỗ vai dì…

– Thôi nào, con khen dì nấu ngon mà, nào con đói rồi dì đút con ăn đi – tôi dùng tay đấm bóp vai cho dì cười làm lành, dì dùng tay gạt tay tôi ra nói…

– Thôi mấy người tự ăn đi, tui mệt rồi – nghe giọng dì như vậy tôi muốn cười lắm, lại đưa tay lên đấm bóp cho dì…

– Để con đấm lưng cho dì nhé, nào con xin lỗi rồi mà…

– Không thèm – dì nói xong lại gạt tay tôi ra, dỗi gì mà dai thế nhỉ, tôi đảo mắt xong cười gia, đưa tay lên ôm ngực…

– A… đau quá… a… – tôi nằm vật ra giường đau đớn, dì thấy tôi kêu gào như vậy quay ngoắt lại sợ lên ngực tôi mắt ướt ướt, vẻ mặt lo lắng, nhìn vẻ mặt dì như vậy bỗng dưng tôi thấy có lỗi ghê…

Tôi chợt nắm tay dì kéo xuống, dì nhẹ nhàng áp đầu vào ngực tôi, tôi vuốt nhẹ mái tóc mượt mà thơm mùi hoa lan của dì mà nói…

– Con xin lỗi, con đùa thôi suốt ngày mít ướt, nào nào – dì thấy vậy ngồi dậy, lườm tôi nói…

– Giỏi ha có biết dì lo lắm không còn trêu như vậy, lần sau chừa nhé – dì nói xong đánh nhẹ tát nhẹ lên mặt tôi, tôi đưa tay lau nước mắt còn vương trên khóe mắt dì mà nói…

– Hì thôi con biết rồi nào con đói rồi – tôi nói xong há miệng, dì bật cười đút cháo cho tôi ăn trong tiếng cười vui vẻ…

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Dì Lan

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook