Chương 11: Ô Giang Thành.
Thiên Đường Không Tịch Mịch
07/04/2013
Mấy người Tra Lý cảm thấy rất mới lạ, đã sớm nghe nói một vài con Hắc Ám Ma Chuẩn sau khi trải qua huấn luyện có thể học theo tiếng người, hiện tại không ngờ được thấy tận mắt, đúng là đại khai nhãn giới.
“Ngày Thiên Ma tế tự? còn có ba mươi ngày nữa, cũng không biết lão đầu tử có biểu tình thế nào khi nhìn thấy nhi tử vô dụng này đột nhiên thành tứ dực? Nhất định sẽ cảm thấy tự hào a” Phong Dực cười thầm trong lòng.
Vào ngày Thiên Ma Tế Tự Dạ Ma Vương, Huyết Ma Vương cùng với Cuồng Ma Vương tam đại ma vương tề tựu cùng nhau cử hành tế tự, đây là ngày lễ trang nghiêm long trọng nhất của ma tộc. Ma đều có nguồn gốc từ Thiên Ma Vương, tam đại ma vương cũng không dám trái lại.
Đã là ngày lễ long trọng nhất, đoàn người của mình cũng không thể bị chế nhạo được, xem ra cần phải chuẩn bị trước một ít kim tệ, ít nhất về mặt khí thế cũng không được thua kém, trong lòng Phong Dực liền nghĩ.
“Mạc Da, ngươi cùng bản thiếu gia đi một chuyến đến thành Ô Giang của nhân loại, Tra Lý cùng Bối Tất, Ngũ Tư (đê tiện, vô sỷ) ở lại tiếp tục tu luyện” Phong Dực nói.
Bỉ Lợi nhìn bóng hình Phong Dực, Mạc Da cùng với Liễu Yên Vân cưỡi ngựa đi xa lẩm bẩm “Không thể luôn đi theo chủ tử ra bên ngoài, làm người hầu thật là sỷ nhục, sẽ có một ngày ta cũng có thể cùng chủ tử thu liễm khí tức đến thành thị nhân loại dạo chơi”
Sau khi hóa trang tỉ mỉ đem những đặc điểm đặc thù của ma tộc biến mất, mặc vào quần áo của nhân loại Phong Dực trở thành một thanh niên phong dật tuấn lãng.
“Ngươi đi thành Ô Giang để làm gì?” Liễu Yên Vân sau khi thay đổi quần áo đã trở nên giống nữ nhân bình thường, chỉ có điều khí chất đặc thù trên người không thể che đi, nàng khi nghe được Phong Dực muốn đi thành Ô Giang thì cũng đòi đi theo.
“Hắc hắc, kiếm ít tiền làm lộ phí” Phong Dực cười nói.
Lông mày Liễu Yên Vân khẽ nhăn lại “Ngươi định giết người cướp của?”
Phong Dực liếc mắt nhìn Liễu Yên Vân cười ha hả “Vân Tiên Tử, xem ra ngươi còn không có tin ta a, ta là Phong Dực. Ma vương cũng không thể làm ăn với nhân loại được sao? Lần này đi thành Ô Giang tự nhiên là buôn bán nhỏ”
Liễu Yên Vân sững sờ cúi đầu xuống, cẩn thận suy nghĩ, xem ra nàng muốn tăng sự hiểu biết về ma đầu kia, nhưng là hắn lúc nào cũng làm nàng đoán không ra.
Mấy ngày sau ba người đến thành Ô Giang.
Thành Ô Giang là một trong những thành lớn ở gần hoang nguyên, là một thành thị độc lập, không thuộc về quản hạt của bất kể quốc gia nào, bởi vậy nơi đây tụ tập đủ mọi loại người, người đến người đi thập phần náo nhiệt.
Phong Dực hiếu kỳ đánh già thành thị cổ kính này, thông qua kiến trúc của một tòa nhà trong thành thị, thường thường có thể thấy được một ít văn hóa đặc trưng của thành thị đó.
“Mạc Da, nơi này đối với ngươi quen thuộc, ngươi có biết nơi thu mua quyển trục không?” Phong Dực hỏi.
“Phách Mại hành có phòng giao dịch, chỗ ấy có người chuyên thu mua các loại ma pháp quyển trục khác nhau” Mạc Da hồi đáp.
Được Mạc Da dẫn đường ba người Phong Dực tới Phách Mại hành, đây là một trong những sản nghiệp của Khuất thị gia tộc.
Phòng giao dịch của Phách Mại hành tựa hồ luôn luôn đông đúc, có cả người mua lẫn người bán.
Mạc Da dẫn Phong Dực đến một nơi mua bán ma pháp quyển trục gần cửa sổ.
“Khách nhân tôn kính, xin hỏi các người muốn mua ma pháp quyển trục loại gì, ở đây chúng ta đều có từ ma pháp quyển trục cấp hắc thiết đến cấp bạch kim, cần loại nào cũng có” một thiếu nữ xinh đẹp đứng bên trong cất giọng hỏi.
“Phong hệ song trọng phong nhận thuật cấp hắc thiết giá bao nhiêu tiền?” Phong Dực hỏi.
“Sáu nghìn kim tệ một cái” thiếu nữ đáp.
“Như vậy giá các ngươi mua vào bao nhiêu?” Phong Dực nhíu mày, thật là đắt tiền, coi như một trăm lần chế tạo thành công một lần cùng với tiêu hao ma pháp lực và tinh lực, giá trị của thành phẩm bất quá cũng chỉ là một nghìn kim tệ, xem ra ma pháp quyển trục sư quả nhiên là một nghề kiếm ra tiền a”
“Giá chúng ta mua vào là năm nghìn năm trăm kim tệ, nếu là số lượng lớn có thể thêm hai trăm kim tệ nữa” thiếu nữ đáp.
“Mạc Da, đem bao quần áo xuống đưa cho vị tiểu thư này” Phong Dực phân phó nói.
“Vâng, Phong thiếu” Mạc Da có chút không rõ, hắn cũng không biết trong bao quần áo là vật gì, không lẽ tất cả đều là ma pháp quyển trục sao?
Cô gái mở bao quần áo ra, không khỏi che miệng kinh hô một tiếng, chỉ thấy bên trong có vài chục cái ma pháp quyển trục cấp hắc thiết trong đó còn có hai cái ma pháp quyển trục lóe ra ánh thanh đồng.
Mạc Da và Liễu Yên Vân đều kinh hãi nhìn Phong Dực, căn bản không biết những ma pháp quyển trục này hắn lấy từ đâu, mà Liễu Yên Vân căn bản không nghĩ đây đều là do hắn chế tạo.
“Khách nhân tôn kính, xin chờ một chút, ta đi gọi chưởng quỹ đến” thiếu nữ nói xong thì đi ra. Mà lúc này phòng giao dịch cũng có nhiều người chú ý ba người Phong Dực, thấy hắn xuất ra một lúc nhiều quyển trục vậy không ngừng đánh giá hắn, ma pháp quyển trục sư là một chức nghiệp rất nổi tiếng, địa vị còn quý hơn ma pháp sư đơn thuần, đặc biệt đại sư có thể tạo ra quyển trục cấp hoàng kim, vô luận đi đến nơi nào cũng có người tiền hô hậu ủng, bởi vì quyển trục cấp hoàng kim không phải có tiền là mua được, thường thường xuất hiện trên hội đấu giá đều bị đẩy lên giá trên trời,vốn dĩ giá trị thật của quyển trục cấp hoàng kim là mấy trăm vạn kim tệ, nhưng thông thường phải mất mấy nghìn vạn kim tệ mới mua được. Hơn nữa bên trong quyển trục cấp hoàng kim là thánh ma pháp uy lực cực lớn, nếu như có một cái, tương đương với có hai sinh mạng, bởi vì nếu là thánh ma pháp cũng cần thời gian dài để ngâm xướng chú ngữ, nếu như tiện tay ném một cái thánh ma pháp, tin tưởng rằng sẽ có rất nhiều kẻ bị lật thuyền trong mương.
Rất nhanh, một trung niên nam nhân mập mạp trông giống tượng Di Lặc vẻ mặt mang theo nét cười hòa ái, một cặp mắt vì béo quá nên trông như một đường nhỏ, hắn tự thân mới ba người Phong Dực đến phòng khách quý.
“Khách nhan tôn kính, bỉ nhân (người hèn mọn) là chưởng quỹ của chi nhánh Khuất thị Phách Mại hành tại thành Ô Giang, ngài tổng cộng đem ra bán năm mươi cái quyển trục hắc thiết, hai cái thanh đồng, hắc thiết quyển trục giá năm nghìn chín trăm kim tệ một cái, thanh đồng quyển trục giá sáu vạn hai nghìn kim tệ một cái, tống cộng bốn mươi mốt vạn chín nghìn mai kim tệ, xin hỏi ngài cầm tiền mặt hay đưa vào kim tạp?” chưởng quỹ Nhạc Vô Biên hỏi.
“Nhạc Vô Biên? Ha hả là Vô Biên, giúp ta chuyển vào kim tạp đi” Phong Dực nói xong lấy ra kim tạp, kỳ thực loại kim tạp này trong toàn bộ đại lục Thàn Phong đều thông dụng, vô luận là ma tộc, thần tộc hay nhân tộc còn có các chủng tộc khác đều dùng, dù sao kim tạp cũng rất tiện lợi, không người nào nguyện ý đem theo một đống kim tệ năng trịch trên người.
Không bao lâu, Nhạc Vô Biên cầm kim tạp đưa lại cho Phong Dực, sau đó mở miệng nói “Khách nhân tôn kính, mạo muội hỏi một câu, những ma pháp quyển trục này đều là do đích thân ngươi vẽ sao?”
“Không sai, bất quá năng lực của ta chỉ có thể tạo ra cấp hắc thiết cùng với thanh đồng, nhưng mà sư phụ của ta có thể tạo ra bạch ngân thậm chí cấp hoàng kim” Phong Dực đắc ý cười nói.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.