Chương 42: ꧁Ngoài Ý Muốn 2꧂
AD
02/05/2021
Lúc này động tác của Tiết Dương cũng bắt đầu trở nên nhanh và mạnh hơn, cậu ta múa may quay cuồng ở phía trước mắt và bốn phía xung quanh, thoạt nhìn giống như một kiếm khách thời cổ đang luyện kiếm, thanh kiếm gỗ đào trong tay phát ra tiếng gió.
“Đan chu khẩu thần, thổ uế trừ phân, thiệt thần chính luân, thông mệnh dưỡng thần, la thiên xỉ thần, khước tà vệ chân, hầu thần hổ bí, khí thần dẫn tân, tâm thần đan nguyên, lệnh ngã thông chân, tư thần luyện dịch, đạo khí thường tồn…”
Tiết Dương bắt đầu niệm chú rồi, tôi hít sâu một hơi, biết đã tới lúc mình biểu diễn. Vì món hời kiếm được từ vụ này, xem ra tôi phải diễn cho thật đạt mới được, coi như là tiền cát-sê biểu diễn của diễn viên hạng hai, hạng ba đi.
“Triệu quỷ thần tới!” Tiết Dương nhìn về phía này, quát to một tiếng, kiếm gỗ đào chỉ thẳng vào người tôi!
Từ bồ đoàn tôi vội vàng nhảy dựng lên, bắt đầu di chuyển xung quanh.
Tiết Dương thì xoay người đi thẳng lên đạo đài, lấy ra hai lá bùa, ra vẻ long trọng châm lửa, rồi “vụt” một tiếng, ném vào trong bát. Tiếp đó, cậu ta dùng ngón tay nhúm một nhúm gạo nếp, hất mạnh, nhúm gạo chỉ còn lại một hạt trong tay!
Cậu ta bỏ hạt gạo nếp vào trong bát, rồi lại xoay người đi ra, tay cầm một cái chuông.
Không biết có phải do tôi bị ảo giác hay không, lúc này tôi có cảm giác không khí xung quanh đột nhiên trở nên lạnh lẽo và ẩm ướt.
Nhưng nhìn thấy dáng vẻ tập trung cao độ của Tiết Dương, tôi đoán là hiệu quả do cậu ta đã gắng hết sức để tạo ra, bởi vậy tôi cũng không quá để tâm!
Tiết Dương cầm cái lục lạc bằng đồng, ra sức lúc lắc, mắt nhắm nghiền, bắt đầu niệm: “Phúc ấm tới thân, không nhìn thấy được, cũng không nghe được, bao gồm trời đất, dục dưỡng sinh sôi, đệ tử Tiết Dương, lần thứ nhất mở Quỷ Môn quan!”
Khi hắn nói xong câu đó, tôi phát hiện không khí xung quanh càng nặng trĩu, cảm giác này hệt như lúc ở làng!
Tôi muốn lên tiếng nhắc nhở Tiết Dương, nhưng lại phát hiện, miệng mình gần như bị bịt chặt, không thể nói tiếng nào. Hơn nữa, thân thể tôi hình như đã bị khống chế, run lẩy bẩy.
“Tiếp tục tụng niệm vạn lần, thân có quang minh và tam giới bảo vệ, Ngũ Đế nghênh đón, vạn thần giữ lễ, sai khiến sấm sét, đệ tử Tiết Dương, lần thứ hai mở Quỷ Môn quan!”
Dường như không hề phát hiện điều gì khác thường, Tiết Dương giậm mạnh chân xuống sàn nhà, tôi có cảm giác trong căn phòng tối tăm này, hình như có vật gì đột nhiên tỉnh giấc, mở to hai mắt nhìn chằm chằm vào chúng tôi!
“Trong có sấm sét, Lôi thần ẩn danh, trí tuệ thấu triệt, ngũ khí bừng bừng, kim quang hiển hiện, phúc hộ chân nhân! Cấp cấp như luật lệnh, đệ tử Tiết Dương, thỉnh tổ sư gia mở rộng Quỷ Môn quan!”
Tiết Dương quát to một tiếng, nhắm mắt lại: “Người tới là ai?”
Tôi phát hiện thân thể của mình thoáng cái không còn bị khống chế nữa, cất giọng the thé: “Tôi là Dương Tiểu Hồng!”
“Diễn cũng không tệ, ngay cả giọng nói cũng bắt chước rất giống!” Tiết Dương khẽ lẩm bẩm.
Lúc này tôi đã nóng mũi rồi, diễn không tệ cái khỉ mốc đây này! Mẹ kiếp, giờ cậu thật sự thỉnh được quỷ tới rồi! Nó nhập vào cơ thể ông đây này!
Nhưng Tiết Dương đã nhắm mắt lại, hoàn toàn không phát hiện sự khác thường trên người tôi, mà tiếp tục ung dung: “Mi có điều gì oan khuất, vì sao làm loạn ở đây?”
“Chính hắn, chính hắn là kẻ đê tiện làm hại tôi, tôi muốn hắn phải tuyệt tự, tôi muốn cả nhà hắn đều phải chết!” Thoáng chốc, giọng tôi trở nên kích động, trong giọng nói tràn ngập nỗi oán hận vô biên. Tôi chỉ tay vào mặt ông chủ Thẩm, lúc này ông ta cũng bị dọa sợ đến mức mặt mày tái mét!
“Mẹ kiếp, thằng nhóc này cừ thật nha, diễn sâu thật đó! Tiếp tục cố gắng nào!” Tiết Dương khẽ nói một câu, lại tiếp tục nhắm mắt, lớn tiếng: “Âm dương chia biệt đôi đường, mi làm như vậy cũng không hợp lý, nếu bị quỷ sứ phát hiện, nhất định sẽ khiến mi bị hồn phi phách tán. Hôm nay ta ở đây, là để giúp mi siêu thoát, chỉ cần mi buông bỏ oán hận trong lòng, là lập tức có thể siêu sinh!”
“Đan chu khẩu thần, thổ uế trừ phân, thiệt thần chính luân, thông mệnh dưỡng thần, la thiên xỉ thần, khước tà vệ chân, hầu thần hổ bí, khí thần dẫn tân, tâm thần đan nguyên, lệnh ngã thông chân, tư thần luyện dịch, đạo khí thường tồn…”
Tiết Dương bắt đầu niệm chú rồi, tôi hít sâu một hơi, biết đã tới lúc mình biểu diễn. Vì món hời kiếm được từ vụ này, xem ra tôi phải diễn cho thật đạt mới được, coi như là tiền cát-sê biểu diễn của diễn viên hạng hai, hạng ba đi.
“Triệu quỷ thần tới!” Tiết Dương nhìn về phía này, quát to một tiếng, kiếm gỗ đào chỉ thẳng vào người tôi!
Từ bồ đoàn tôi vội vàng nhảy dựng lên, bắt đầu di chuyển xung quanh.
Tiết Dương thì xoay người đi thẳng lên đạo đài, lấy ra hai lá bùa, ra vẻ long trọng châm lửa, rồi “vụt” một tiếng, ném vào trong bát. Tiếp đó, cậu ta dùng ngón tay nhúm một nhúm gạo nếp, hất mạnh, nhúm gạo chỉ còn lại một hạt trong tay!
Cậu ta bỏ hạt gạo nếp vào trong bát, rồi lại xoay người đi ra, tay cầm một cái chuông.
Không biết có phải do tôi bị ảo giác hay không, lúc này tôi có cảm giác không khí xung quanh đột nhiên trở nên lạnh lẽo và ẩm ướt.
Nhưng nhìn thấy dáng vẻ tập trung cao độ của Tiết Dương, tôi đoán là hiệu quả do cậu ta đã gắng hết sức để tạo ra, bởi vậy tôi cũng không quá để tâm!
Tiết Dương cầm cái lục lạc bằng đồng, ra sức lúc lắc, mắt nhắm nghiền, bắt đầu niệm: “Phúc ấm tới thân, không nhìn thấy được, cũng không nghe được, bao gồm trời đất, dục dưỡng sinh sôi, đệ tử Tiết Dương, lần thứ nhất mở Quỷ Môn quan!”
Khi hắn nói xong câu đó, tôi phát hiện không khí xung quanh càng nặng trĩu, cảm giác này hệt như lúc ở làng!
Tôi muốn lên tiếng nhắc nhở Tiết Dương, nhưng lại phát hiện, miệng mình gần như bị bịt chặt, không thể nói tiếng nào. Hơn nữa, thân thể tôi hình như đã bị khống chế, run lẩy bẩy.
“Tiếp tục tụng niệm vạn lần, thân có quang minh và tam giới bảo vệ, Ngũ Đế nghênh đón, vạn thần giữ lễ, sai khiến sấm sét, đệ tử Tiết Dương, lần thứ hai mở Quỷ Môn quan!”
Dường như không hề phát hiện điều gì khác thường, Tiết Dương giậm mạnh chân xuống sàn nhà, tôi có cảm giác trong căn phòng tối tăm này, hình như có vật gì đột nhiên tỉnh giấc, mở to hai mắt nhìn chằm chằm vào chúng tôi!
“Trong có sấm sét, Lôi thần ẩn danh, trí tuệ thấu triệt, ngũ khí bừng bừng, kim quang hiển hiện, phúc hộ chân nhân! Cấp cấp như luật lệnh, đệ tử Tiết Dương, thỉnh tổ sư gia mở rộng Quỷ Môn quan!”
Tiết Dương quát to một tiếng, nhắm mắt lại: “Người tới là ai?”
Tôi phát hiện thân thể của mình thoáng cái không còn bị khống chế nữa, cất giọng the thé: “Tôi là Dương Tiểu Hồng!”
“Diễn cũng không tệ, ngay cả giọng nói cũng bắt chước rất giống!” Tiết Dương khẽ lẩm bẩm.
Lúc này tôi đã nóng mũi rồi, diễn không tệ cái khỉ mốc đây này! Mẹ kiếp, giờ cậu thật sự thỉnh được quỷ tới rồi! Nó nhập vào cơ thể ông đây này!
Nhưng Tiết Dương đã nhắm mắt lại, hoàn toàn không phát hiện sự khác thường trên người tôi, mà tiếp tục ung dung: “Mi có điều gì oan khuất, vì sao làm loạn ở đây?”
“Chính hắn, chính hắn là kẻ đê tiện làm hại tôi, tôi muốn hắn phải tuyệt tự, tôi muốn cả nhà hắn đều phải chết!” Thoáng chốc, giọng tôi trở nên kích động, trong giọng nói tràn ngập nỗi oán hận vô biên. Tôi chỉ tay vào mặt ông chủ Thẩm, lúc này ông ta cũng bị dọa sợ đến mức mặt mày tái mét!
“Mẹ kiếp, thằng nhóc này cừ thật nha, diễn sâu thật đó! Tiếp tục cố gắng nào!” Tiết Dương khẽ nói một câu, lại tiếp tục nhắm mắt, lớn tiếng: “Âm dương chia biệt đôi đường, mi làm như vậy cũng không hợp lý, nếu bị quỷ sứ phát hiện, nhất định sẽ khiến mi bị hồn phi phách tán. Hôm nay ta ở đây, là để giúp mi siêu thoát, chỉ cần mi buông bỏ oán hận trong lòng, là lập tức có thể siêu sinh!”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.