Đích Gả Thiên Kim

Chương 52: Trọng Tình

Thiên Sơn Trà Khách

16/07/2024

“Nghe nói ngươi hôm nay trên đường đi học về cùng người khác tranh cãi bên đường?” Khương lão phu nhân hỏi.

Khương Lê nhìn thoáng qua Khương Ấu Dao cùng Khương Ngọc Nga, hai người này đang che giấu hết sức sự vui sướng trong ánh mắt khi thấy người khác gặp hoạ. Quả nhiên Khương Ấu Dao cùng Khương Ngọc Nga cũng thật tận tâm mang chuyện này ra tố cáo để hắt nước bẩm lên người nàng.

Khương Lê cười nói: “Không biết lão phu nhân nghe được những lời này từ đâu, nhưng sự thật khác một trời một vực.”

Khương lão phu nhân nói: “Vậy sao, thế sự thật là thế nào, ngươi nói đi.”

Khương Ấu Dao cùng Khương Ngọc Nga muốn nói nhưng lại không dám, Khương lão phu nhân là một phụ nhân chú trọng quy củ nghiêm ngặt, họ không được phép tùy ý ngắt lời khi người khác đang nói chuyện.

Khương Lê cười cười: “Con sợ một mình con nói sẽ không công bằng, cho nên để nha hoàn của con nói đi, Bạch Tuyết”, Khương Lê kêu Bạch Tuyết tiến vào.

Bạch Tuyết sau khi vào, trước tiên là thi lễ với Khương lão phu nhân, Khương Lê nói: “Hôm nay sau giờ học đã gặp chuyện gì, ngươi hiện tại hãy kể hết cho lão phu nhân nghe.”

Bạch Tuyết được Khương Lê phân phó, lập tức kể lại từ đầu tới đuôi, Bạch Tuyết tính tình chất phác, trung thực, ngày bình thường nói chuyện cũng đâu ra đấy, chưa bao giờ khoa trương cái gì. Nàng đứng theo góc độ là một người khách qua đường mà đem mọi chuyện kể hết một lần, không có thiên vị bất cứ ai.

Khương lão phu nhân nghe xong, như có suy nghĩ, hỏi lại Khương Lê: “Nói như thế, ngươi là bênh vực lẽ phải, không phải tranh cãi lung tung.”

“Không dám nhận bênh vực lẽ phải, chỉ là ăn ngay nói thật mà thôi” Khương Lê vẫn tươi cười như trước.

Lúc này, Khương Ấu Dao rốt cục nhịn không được, nói: “Tổ mẫu, vị công tử nhị tỷ giúp kia cũng không phải người xa lạ gì, là người Diệp gia ở Tương Dương.”

Diệp gia ở Tương Dương sắc mặt của Khương lão phu nhân bỗng chốc trở lên nghiêm túc.

Phải biết rằng, từ khi Diệp Trân Trân mất, mối quan hệ thông gia giữa Khương Gia cùng Diệp gia đã ít đi, mà sau khi Khương Nguyên Bách cưới Quý Thục Nhiên, cùng Quý gia kết thành thông gia, thì dường như không còn quan hệ gì nữa với Diệp gia. Diệp gia và Khương gia vốn còn có một mối liên hệ, chính là Khương Lê, dù nhiều năm về trước Khương Lê đã liều mình thề không muốn cùng thương gia qua lại, người Diệp gia bị tổn thương, từ đó đã không còn cùng Khương gia lui tới.



Quý Thục Nhiên mở miệng nói: “Ấu Dao, đừng nói bậy, con chưa gặp qua người Diệp gia, làm sao biết được người kia là Diệp gia ở Tương Dương?

“Chính tai con nghe thấy, còn có tứ muội, ngũ muội” Khương Ấu Dao vội vàng giải thích, “Vị thiếu gia kia gọi là Diệp Thế Kiệt, Lưu Tử Mẫn nói hắn là người của Diệp gia ở Tương Dương.”

“Diệp Thế Kiệt......” Khương lão phu nhân trầm ngâm một chút, mới nhìn về phía Khương Lê: “Hắn chính là nhi tử đích tôn của Diệp gia, đại biểu ca của ngươi.”

Khương Lê lúc này mới biết, Diệp Thế Kiệt cùng mình là quan hệ biểu huynh muội.

“Lê Nhi, sao lại thế này?” Quý Thục Nhiên nói: “Ngươi hồi kinh cũng chỉ mới hơn một tháng, thế nào lại cùng biểu ca Diệp gia quen biết?”

Lời này là có ý đồ!

Quả nhiên, ánh mắt của Khương Lão phu nhân đột nhiên trở nên sắc bén, bà nhìn thằng vào Khương Lê, ánh mắt như hai thanh đao muốn nhìn thấu Khương Lê.

Khương Lê mới về kinh hơn một tháng, ngay cả thành Yến Kinh còn chưa quen thuộc, hôm nay lại vừa vặn thay biểu ca mình giải vây. Trên đời lại có việc trùng hợp thế sao, Diệp gia kể từ khi cùng Khương gia đoạn tuyệt quan hệ, rất nhiều năm đều chưa từng vào kinh. Thật khó tin đây chỉ là sự trùng hợp ngẫu nhiên. Chẳng lẽ Khương Lê cùng Diệp Thế Kiệt có qua lại với nhau, thậm chí là đã từ lâu?

Trong mắt Khương lão phu nhân, điều này là tuyệt đối cấm kỵ!

Khương Lê cười, nhìn thoáng qua Quý Thục Nhiên, Quý Thư Nhiên dường như hoàn toàn không biết lời nói của mình có thể đẩy Khương Lê vào tình thế khó xử, giống như chỉ là một câu nói đùa.

Khương Lê nói: “Con không biết hắn, cũng không biết hắn là đại biểu ca của con. Nếu không phải lão phu nhân nói, con cũng không biết hắn cùng con có quan hệ gì. Hôm nay nếu không phải là hắn, đổi lại là ai khác, để con thấy được cảnh tượng này, đểu sẽ tiến lên ngăn cản. Khương Lê cười cười, ẩn ý [1] nói: “Trên đời, khư khư giữ mình mặc dù không phải sai, nhưng có đôi khi cũng phải dám làm việc nghĩa. Hơn hết chúng ta là một nhà trong sạch, liêm khiết, càng phải giữ gìn khí khái văn nhân.”

[1] gốc: ý hữu sở chi (意有所指) có nghĩ là ngoài ý nghĩa trên bề mặt câu chữ, bên trong còn ẩn chứa một hàm nghĩa khác.



Khương lão phu nhân giật mình.

Phu quân của Khương lão phu nhân, cũng chính là phụ thân của Khương Nguyên Bách, Khương lão đại nhân, cả đời chỉ là quan văn tam phẩm điện học sĩ, tới năm ba mươi tuổi đến lúc mất cũng như vậy. Mặc dù tam phẩm văn thần cũng rất tốt, nhưng tất nhiên là có nguyên nhân.

Nguyên nhân chính là Khương lão đại nhân quá mức ngay thẳng, làm mấy chuyện như trực tiếp, thẳng thắn can ngăn, chỉ trích cũng không ít. Mặc dù tiên đế cũng biết Khương lão đại nhân là quan tốt, nhưng cũng khó mà yêu thích. Khương lão đại nhân cũng bởi vì tính tình của mình như vậy nên con đường làm quan chỉ dừng tại đây.

Đối với phu quân có tính tình như vậy, Khương lão phu nhân ngoài mặt thì oán trách, nhưng nội tâm thì kiêu ngạo, tự hào về ông. Thế nhưng ba nhi tử của Khương gia, đại nhi tử Khương Nguyên Bách bảo thủ, làm việc gì cũng luôn ở mức trung hòa, không thái quá [2], nhị nhi tử Khương Nguyên Bình khẩu Phật tâm xà, tam nhi tử Khương Nguyên Hưng là con thứ, lại càng nhu nhược, không có chủ kiến, cả ba đều không ai kế thừa khí khái của Khương lão đại nhân.

[2] từ gốc: trung dung (中庸)

Cho nên dù Khương Nguyên Bách dựa vào “trung dung” mà đứng đầu văn thần, Khương lão phu nhân cũng không hài lòng hoàn toàn đối với ông. Trong cuộc đời, có được tất có mất, lấy được quan to bổng lộc nhiều thì nhất định phải mất đi một vài thứ, giống như khí chất cùng ngạo khí chẳng hạn.

Khương Lê sớm phát hiện, Khương lão phu nhân là người có ngạo khí, trong xương cốt cũng có chút thanh cao, nhìn Vãn Phượng Đường trang hoàng có thể thấy được. Vì vậy nàng cố ý nói ra những lời đường hoàng, hiên ngang lẫm liệt này, chỉ để làm Khương lãi phu nhân nổi lên sự đồng cảm.

Để Khương lão phu nhân nhớ lại Khương lão đại nhân người đã qua đời, rồi từ Khương Lê sẽ nhìn thấy được bóng dáng của Khương lão đại nhân.

Quả nhiên, ánh mắt Khương lão phu nhân nhìn Khương Lê, dần dần nhu hòa.

Quý Thục Nhiên trong lòng chấn động, không hiểu được Khương Lê chỉ nói mấy câu ngắn ngủi, đã khiến Khương lão phu nhân có thái độ dịu lại. Nàng mặc dù là người tinh khôn, suy nghĩ của mình cùng với Khương Nguyên Bách giống nhau, chính là làm mọi thứ tuyệt đối có lợi cho mình. Vì suy bụng ta ra bụng người, nên nàng ta không thể hiểu được “khí khái” của Khương lão phu nhân, thế nhưng Khương Lê lại có thể.

Khương Lê lại nói: “Con lúc đó nhất thời xúc động, cũng không suy nghĩ đến hậu quả. Thế nhưng nếu thật sự như tam muội nói, Diệp Thế Kiệt là đại biểu ca, là người Diệp gia ở Tương Dương, vậy con hành động như vậy ngược lại càng đúng. Mặc dù mẹ đẻ qua đời, nhưng Diệp gia cùng phủ chúng ta cũng đã từng có quan hệ thông gia, người nhà mình gặp khó khăn, nếu như lúc đó con bỏ đi, bị người khác nhìn thấy, sau này sẽ nói nhà họ Khương vô tình, nhẫn tâm. Phụ thân làm quan trên triều, mỗi lời nói, hành động đều bị chú ý, nếu có người dựa vào đó vạch tội phụ thân, thì phải làm thế nào?”

“Chúng ta chỉ cần làm tốt việc của mình, để người ta không tìm ra được lỗi sai của mình, tự nhiên là có thể bình an vô sự. Hơn nữa, đây vốn dĩ không phải chuyện lớn gì, chính Lưu công tử cũng đã nói, cũng chỉ là một việc hiểu lầm, nói vài câu là có thể hóa giải được hiểu lầm, chẳng phải là chuyện tốt sao? Không cần vàng cũng không cần bạc, chỉ cần một lời đã có thể giúp được người khác, nếu còn lười mất công nói mấy lời, vậy thực không xứng làm người.”

Câu cuối cùng là đang đem Khương Ấu Dao và Khương Ngọc Nga cùng nhau chế nhạo.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Đích Gả Thiên Kim

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook