Đích Nữ Trọng Sinh Độc Hậu Không Dễ Theo Đuổi
Chương 22: Thừa Tướng Tính Kế
Lâm Thanh Nhụy
11/01/2024
Ánh mắt Nam Cung Giác làm Tiêu Vãn Sương thực sự không thoải mái, ánh mắt nóng rát như vậy, thật làm người ta chịu không nổi. Ánh mắt kia như là đang tính kế gì đó, thật sự làm người ta không thoải mái.
Tiêu Vãn Sương che giấu khinh thường của mình với Nam Cung Giác.
Tiêu Cảnh Nhiên đánh chủ ý lên người Tiêu Vãn Sương, nếu có thể gả Vãn Sương cho Nam Cung Giác cũng không tồi, với thế lực của Nam Cung Giác ở trong triều, nếu ông muốn giữ được địa vị hiện tại, chỉ có thể giao hảo cùng Nam Cung Giác.
Vũ Ninh gả cho Hàn Vương, Vãn Sương gả cho Nam Cung Giác, Tiêu Cảnh Nhiên cười đến không khép được miệng.
Nam Cung Giác hai mươi sáu tuổi, làn da ngăm đen, người tuy không quá anh tuấn, lại vô cùng dồi dào sức sống.
Nam Cung Giác tuy rằng có ba vị nữ quyến ở bên, lại cảm thấy rất không thú vị.
Rượu đủ cơm no xong, Nam Cung Giác đứng dậy cáo từ.
Nam Cung Giác có hơi say, trong đầu hiện lên chính là tiểu nha hoàn nhìn lén hắn khi hắn vừa vào phủ Thừa tướng.
Có ý tứ, một tiểu nha hoàn dám nhìn lén hắn.
Tiêu Vãn Sương có chút khinh thường Nam Cung Giác này. Đời trước, Nam Cung Giác vẫn luôn đánh chủ ý đến mình, còn đưa đẩy nói lời ngon ngọt với Du Nhi.
Tiễn Nam Cung Giác đi, Tiêu Cảnh Nhiên liền nói với Thẩm Mính Hương, “Phu nhân, chúng ta gả Vãn Sương cho Nam Cung Giác được chứ?”
Tiêu Vũ Ninh nghe Tiêu Cảnh Nhiên nói như vậy trong lòng có chút không dễ chịu, Tiêu Vãn Sương sao có thể gả cho người ưu tú như vậy, nàng chỉ xứng đáng gả cho Vương gia tàn phế kia.
Thẩm Mính Hương ôn nhu nói với Tiêu Cảnh Nhiên, “Vãn Sương còn nhỏ, việc này không vội, chuyện này vẫn nên chờ đến lúc Vãn Sương cập kê rồi nói sau!”
Tiêu Cảnh Nhiên vỗ vỗ tay Thẩm Mính Hương cười nói, “Là lúc nên chuẩn bị hôn sự cho Vãn Sương, nửa năm nữa Vãn Sương liền có thể gả chồng.”
Xem ra tâm tình Tiêu Cảnh Nhiên không tồi, tâm tình Thẩm Mính Hương lại hỏng bét rồi.
Tiêu Cảnh Nhiên nói tiếp, “Đừng để Vãn Sương ở chỗ kia, Vãn Sương dù sao cũng là đích tiểu thư của phủ Thừa tướng, để Vãn Sương ở tại Nhã Phong các đi, lại thu xếp cho Vãn Sương thêm mấy đứa nha hoàn.”
Nhã Phong các, nơi tốt như vậy, lão gia thế mà để cho Tiêu Vãn Sương vào ở. Thẩm Mính Hương nổi lên một tia ghen tỵ, Nhã Phong các, bà ta cùng Vũ Ninh của bà ta cũng chưa có tư cách đến ở.
Tiêu Vũ Ninh thực không cam lòng, cha vậy mà cho tiện nhân Tiêu Vãn Sương kia vào ở Nhã Phong các.
Tiêu Cảnh Nhiên trong mắt lóe lên một loạt tính kế, Vãn Sương tuy rằng không phải nữ nhi ruột của mình, nhưng dù sao phủ Thừa tướng nuôi dưỡng nàng nhiều năm như vậy, cũng phải bán được giá tốt.
Tiêu Cảnh Nhiên vốn dĩ có chút áy náy với Tiêu Vãn Sương đứa nữ nhi này, muốn yêu thương chăm sóc Tiêu Vãn Sương, cho nàng những thứ tốt nhất trên đời. Nếu không phải Thẩm Mính Hương nhắc nhở ông, Tiêu Vãn Sương không phải nữ nhi ruột của ông, ông còn ngu ngốc thay người khác nuôi con đây!
Thẩm Mính Hương ngày đó nói, “Ta cũng muốn đối xử tốt với Vãn Sương, nhưng nghĩ đến Vãn Sương có khả năng không phải nữ nhi của lão gia, ta liền không tốt nổi với nàng.”
Tiêu Cảnh Nhiên luôn cảm thấy có lỗi với Thẩm Mính Hương, mấy ngày trước ông bởi vì chuyện của Tiêu Vãn Sương, còn đoạt quyền quản gia của phu nhân. Cũng khó trách Mính Hương không để tâm chút nào đến Vãn Sương. Rốt cuộc, Vãn Sương không phải nữ nhi ruột của mình, Mính Hương cũng rất khó để bụng tới Vãn Sương.
Bạch Tinh Dao, phu nhân cao quý trước kia của ông, trước sau đối xử với ông đều là nhàn nhạt, cuối cùng còn cùng người khác vụng trộm sinh nữ nhi .
Tồn tại của Tiêu Vãn Sương chính là đang nhắc nhở cuộc đời ông thất bại cỡ nào, Bạch Tinh Dao không giữ phụ đạo ra sao, vậy mà lại có tư tình với nam nhân khác.
Tiêu Cảnh Nhiên xanh mặt, Tiêu Cảnh Nhiên nghĩ tới Bạch Tinh Dao, nữ nhân trước kia đã từng yêu bao nhiêu, bây giờ liền khiến ông nghiến răng nghiến lợi bấy nhiêu.
Tiêu Vãn Sương không biết chính mình vì sao, rõ ràng đã rời đi lại muốn quay về.
Nàng ở ngoài cửa nghe lén Tiêu Cảnh Nhiên cùng Thẩm Mính Hương nói chuyện, cha nàng thế mà lại muốn gả nàng cho Nam Cung Giác.
Tiêu Vãn Sương khó hiểu, vì sao cha nàng muốn gả nàng cho Nam Cung Giác? Nàng không thích Nam Cung Giác a!
Tiêu Vãn Sương che giấu khinh thường của mình với Nam Cung Giác.
Tiêu Cảnh Nhiên đánh chủ ý lên người Tiêu Vãn Sương, nếu có thể gả Vãn Sương cho Nam Cung Giác cũng không tồi, với thế lực của Nam Cung Giác ở trong triều, nếu ông muốn giữ được địa vị hiện tại, chỉ có thể giao hảo cùng Nam Cung Giác.
Vũ Ninh gả cho Hàn Vương, Vãn Sương gả cho Nam Cung Giác, Tiêu Cảnh Nhiên cười đến không khép được miệng.
Nam Cung Giác hai mươi sáu tuổi, làn da ngăm đen, người tuy không quá anh tuấn, lại vô cùng dồi dào sức sống.
Nam Cung Giác tuy rằng có ba vị nữ quyến ở bên, lại cảm thấy rất không thú vị.
Rượu đủ cơm no xong, Nam Cung Giác đứng dậy cáo từ.
Nam Cung Giác có hơi say, trong đầu hiện lên chính là tiểu nha hoàn nhìn lén hắn khi hắn vừa vào phủ Thừa tướng.
Có ý tứ, một tiểu nha hoàn dám nhìn lén hắn.
Tiêu Vãn Sương có chút khinh thường Nam Cung Giác này. Đời trước, Nam Cung Giác vẫn luôn đánh chủ ý đến mình, còn đưa đẩy nói lời ngon ngọt với Du Nhi.
Tiễn Nam Cung Giác đi, Tiêu Cảnh Nhiên liền nói với Thẩm Mính Hương, “Phu nhân, chúng ta gả Vãn Sương cho Nam Cung Giác được chứ?”
Tiêu Vũ Ninh nghe Tiêu Cảnh Nhiên nói như vậy trong lòng có chút không dễ chịu, Tiêu Vãn Sương sao có thể gả cho người ưu tú như vậy, nàng chỉ xứng đáng gả cho Vương gia tàn phế kia.
Thẩm Mính Hương ôn nhu nói với Tiêu Cảnh Nhiên, “Vãn Sương còn nhỏ, việc này không vội, chuyện này vẫn nên chờ đến lúc Vãn Sương cập kê rồi nói sau!”
Tiêu Cảnh Nhiên vỗ vỗ tay Thẩm Mính Hương cười nói, “Là lúc nên chuẩn bị hôn sự cho Vãn Sương, nửa năm nữa Vãn Sương liền có thể gả chồng.”
Xem ra tâm tình Tiêu Cảnh Nhiên không tồi, tâm tình Thẩm Mính Hương lại hỏng bét rồi.
Tiêu Cảnh Nhiên nói tiếp, “Đừng để Vãn Sương ở chỗ kia, Vãn Sương dù sao cũng là đích tiểu thư của phủ Thừa tướng, để Vãn Sương ở tại Nhã Phong các đi, lại thu xếp cho Vãn Sương thêm mấy đứa nha hoàn.”
Nhã Phong các, nơi tốt như vậy, lão gia thế mà để cho Tiêu Vãn Sương vào ở. Thẩm Mính Hương nổi lên một tia ghen tỵ, Nhã Phong các, bà ta cùng Vũ Ninh của bà ta cũng chưa có tư cách đến ở.
Tiêu Vũ Ninh thực không cam lòng, cha vậy mà cho tiện nhân Tiêu Vãn Sương kia vào ở Nhã Phong các.
Tiêu Cảnh Nhiên trong mắt lóe lên một loạt tính kế, Vãn Sương tuy rằng không phải nữ nhi ruột của mình, nhưng dù sao phủ Thừa tướng nuôi dưỡng nàng nhiều năm như vậy, cũng phải bán được giá tốt.
Tiêu Cảnh Nhiên vốn dĩ có chút áy náy với Tiêu Vãn Sương đứa nữ nhi này, muốn yêu thương chăm sóc Tiêu Vãn Sương, cho nàng những thứ tốt nhất trên đời. Nếu không phải Thẩm Mính Hương nhắc nhở ông, Tiêu Vãn Sương không phải nữ nhi ruột của ông, ông còn ngu ngốc thay người khác nuôi con đây!
Thẩm Mính Hương ngày đó nói, “Ta cũng muốn đối xử tốt với Vãn Sương, nhưng nghĩ đến Vãn Sương có khả năng không phải nữ nhi của lão gia, ta liền không tốt nổi với nàng.”
Tiêu Cảnh Nhiên luôn cảm thấy có lỗi với Thẩm Mính Hương, mấy ngày trước ông bởi vì chuyện của Tiêu Vãn Sương, còn đoạt quyền quản gia của phu nhân. Cũng khó trách Mính Hương không để tâm chút nào đến Vãn Sương. Rốt cuộc, Vãn Sương không phải nữ nhi ruột của mình, Mính Hương cũng rất khó để bụng tới Vãn Sương.
Bạch Tinh Dao, phu nhân cao quý trước kia của ông, trước sau đối xử với ông đều là nhàn nhạt, cuối cùng còn cùng người khác vụng trộm sinh nữ nhi .
Tồn tại của Tiêu Vãn Sương chính là đang nhắc nhở cuộc đời ông thất bại cỡ nào, Bạch Tinh Dao không giữ phụ đạo ra sao, vậy mà lại có tư tình với nam nhân khác.
Tiêu Cảnh Nhiên xanh mặt, Tiêu Cảnh Nhiên nghĩ tới Bạch Tinh Dao, nữ nhân trước kia đã từng yêu bao nhiêu, bây giờ liền khiến ông nghiến răng nghiến lợi bấy nhiêu.
Tiêu Vãn Sương không biết chính mình vì sao, rõ ràng đã rời đi lại muốn quay về.
Nàng ở ngoài cửa nghe lén Tiêu Cảnh Nhiên cùng Thẩm Mính Hương nói chuyện, cha nàng thế mà lại muốn gả nàng cho Nam Cung Giác.
Tiêu Vãn Sương khó hiểu, vì sao cha nàng muốn gả nàng cho Nam Cung Giác? Nàng không thích Nam Cung Giác a!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.