[Dịch] Thi Vương Trỗi Dậy, Bắt Đầu Thu Thập Huyết Nhục
Chương 93: Đánh Nhau Với Mắt Rắn
Nhất thiên nhị lưỡng tửu
21/12/2024
"Sẵn sàng chiến đấu!"
"Cái gì? ?" Đám người Trần Minh lộ vẻ kinh ngạc, còn chiến đấu nữa sao?
Ánh mắt Mắt Rắn nhìn chằm chằm, tuy rằng chưa từng thấy qua Lâm Đông. Nhưng dựa vào cảm giác khí tức có thể phán đoán hắn chính là thi vương khu vực cao ốc.
"Thật không nghĩ tới, mi nghèo đến mức làm bạn với thức ăn rồi."
"Mi đừng nghĩ đến điều đó." Lâm Đông không thèm để ý.
Mắt Rắn nhếch miệng, đồng tử vàng tươi híp lại, lộ ra nụ cười quỷ dị. Thấy hắn một mình đi tới lãnh địa của mình, cảm thấy đã nắm chắc phần thắng.
“Xem ra ta đã đánh giá mi quá cao, ngu xuấn đến mức tới đây chịu chết, vậy ta sẽ chiều ý mi.”
“Mi hào phóng như vậy sao?” Giọng nói bình tĩnh của Lâm Đông vang lên.
Vừa dứt lời, chân trời phía sau lại xuất hiện đám mây đen, vô cùng u tối.
"Người tốt, tôi lại tới rồi!"
Tiếng quạ đen vang lên, thân hình như máy bay chiến đấu vội vàng lướt qua. Bay rất nhanh trên bầu trời, trong lúc nhất thời che khuất mọi thứ.
"Chúa ơi!" Đám người Trần Minh kêu lên, chuyện gì đang xảy ra vậy?
Nhưng sắp tới còn kinh khủng hơn, từ xa vang lên tiếng gầm lớn. Thân thể cao lớn của Tanker xuất hiện, mang theo đám đàn em vô cùng điên cuồng. Đám Tiểu Bát, Tiến sĩ cũng nhanh chóng đi về phía bên này.
Đàn zombie chục ngàn con ập đến, cảnh tượng này thật khiến người ta kinh hãi.
Trần Minh bỗng nhiên hiểu được, đây là trận chiến của thi vương gã chỉ là một vai phụ nho nhỏ. Làm sao có thể tồn tại trong tình huống này, nhưng trong lòng lại nảy sinh một hy vọng.
Nếu Lâm Đông chiến thắng Mắt Rắn, gã có thể sống sót. Có lẽ bị không khí chiến đấu lây nhiễm, chiến ý trong lòng dâng lên. Lần nữa nâng đao hợp kim lên, ánh mắt lóe lên tia sáng cứng cỏi.
"Hoá ra là có chuẩn bị mà đến..." Mắt Rắn trên nóc nhà nhìn chằm chằm, phát hiện vấn đề nhưng cũng không sao, dù sao gã cũng chuẩn bị quyết một trận tử chiến.
“Giết cho ta!” Theo lệnh của gã, zombie chung quanh điên cuồng đứng lên xông về phía trước.
Zombie hai phương đối đầu, tựa như sóng biển va vào nhau. Zombie gầm gừ, giẫm đạp, nhào vào nhau, cắn xé. Hoàn toàn không sợ sinh tử, giống như chó điên, chỉ vì muốn xé rách kẻ địch mà dốc sức liều mạng.
Cục diện biến thành hỗn loạn, máu tanh tràn ngập khắp nơi trong không khí.
Nhưng mà trong đó có một đám zombie đặc biệt dũng mãnh thiện chiến. Chính là quân đoàn át chủ bài của Lâm Đông, bọn họ giống như một thanh đao nhọn, xé rách đàn zombie đối diện.
Bọn chúng bị cắn cũng không thèm để ý đến vết thương, mà tấn công đối thủ, vặn đầu đối phương xuống ném sang một bên. Còn vết cắn được chữa lành với tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường.
Zombie chung quanh liên tiếp ngã xuống, còn bọn chúng cứ như chiến thần sừng sững không ngã, liên tục xông về phía trước, đánh đâu thắng đó.
"Đây là quái vật gì?" Mắt Rắn híp mắt quan sát, cũng không rõ đó là loại zombie gì, trong lòng mơ hồ cảm thấy không ổn.
Trong đó còn có mị ảnh của Tiểu Bát, trên mặt mang theo nụ cười quỷ dị. Lần thứ hai hóa thân thành máy gặt chiến trường, đi tới đâu hạ sát đến đó.
“Ngăn cản ả lại!” Mắt Rắn vừa ra lệnh thì Michelin mập mạp đã vọt đến, đụng bay một đám zombie.
Mới đi được nửa đường, một nắm đấm cực lớn nện vào mặt nó, toàn thân đầy thịt mỡ run rẩy như gợn sóng.
Bóng dáng Tanker xuất hiện bên cạnh: "Mập mạp xấu xí, đối thủ của mày là tao."
"Gầm gừ" Michelin loạng choạng lùi lại hai bước, phát ra một tiếng gầm giận dữ, đã hoàn toàn tức giận, vung nắm đấm đánh về phía Tanker.
Thực lực của hai người bọn họ, kẻ nửa cân người tám lạng. Lực lượng đơn thuần, là cỗ máy sức mạnh hình người, những quyền tung ra đều có sức nặng ngàn cân.
"Thật mãnh liệt." Mắt Rắn quan sát đại cục, phát hiện đối phương tiến hóa cực cao, thực lực cường hãn. Vừa mới khai chiến, đã khiến gã rơi vào tình thế hạ phong.
Tuy nhiên, Lâm Đông vẫn còn viện trợ từ nhân loại. Trình Lạc Y hoá thân thành cỗ máy tàn sát, sắc mặt cô bình tĩnh. Vung đại đao dài hai mét, sức lực phi thường chém vào đàn zombie. Đao vung đến đâu thì đầu zombie rơi đến đó, máu đen bắn lên tứ tung.
Tôn Tiểu Cường rất phấn khởi, lần đầu tiên trải qua loại cục diện hoành tráng này, tựa hồ bị bầu không khí cảm nhiễm, đấu mỗi lúc một hăng, đánh bay đối thủ mấy chục thước.
Với quyền cước của hắn, con zombie bị bay ngược ra ngoài, đập vào toà nhà bên đường lủng một lỗ lớn.
Đám người Trần Minh phía sau cũng đang nghiêm túc chiến đấu.
Bọn họ đều là người thức tỉnh não đan, thực lực có thể so với zombie tinh nhuệ. Hơn nữa dựa lưng vào nhau, bày ra chiến trận, phối hợp phi thường ăn ý, lực sát thương cũng không nhỏ.
Nghĩ chỉ cần giúp Lâm Đông đánh thắng trận chiến này, mình có thể sống sót, tính mạng gặp nguy hiểm, không dám nửa phần lười biếng.
"Người của công ty Tek sao còn chưa tới?" Trong lòng Mắt Rắn bắt đầu lẩm bẩm, cảm giác cứ tiếp tục như vậy, sớm muộn gì gã cũng thất bại.
Mắt Rắn tung người nhảy lên, trực tiếp từ lầu cao nhảy xuống, định gia nhập chiến đoàn. Nếu không đi hỗ trợ, tiểu đệ đều sẽ bị giết sạch.
Nhưng hắn vừa rơi xuống đất, liền cảm thấy một cỗ áp lực cường đại đánh úp lại. Giống như biển máu cuồn cuộn, tràn ngập trời đất kéo gã lún sâu vào vũng bùn.
"Thế nào? Mi không nhịn được nữa sao?” Bóng người Lâm Đông xuất hiện phía trước.
“Hừ.” Mắt Rắn hừ lạnh một tiếng, ánh mắt ác độc: "Chủ yếu là có nhân loại giúp mi. Mới để mi chiếm thế thượng phong.”
“Chẳng phải vừa rồi mi nói ta làm bạn với thức ăn sao?” Khóe miệng Lâm Đông hơi nhếch lên.
"Cái gì? ?" Đám người Trần Minh lộ vẻ kinh ngạc, còn chiến đấu nữa sao?
Ánh mắt Mắt Rắn nhìn chằm chằm, tuy rằng chưa từng thấy qua Lâm Đông. Nhưng dựa vào cảm giác khí tức có thể phán đoán hắn chính là thi vương khu vực cao ốc.
"Thật không nghĩ tới, mi nghèo đến mức làm bạn với thức ăn rồi."
"Mi đừng nghĩ đến điều đó." Lâm Đông không thèm để ý.
Mắt Rắn nhếch miệng, đồng tử vàng tươi híp lại, lộ ra nụ cười quỷ dị. Thấy hắn một mình đi tới lãnh địa của mình, cảm thấy đã nắm chắc phần thắng.
“Xem ra ta đã đánh giá mi quá cao, ngu xuấn đến mức tới đây chịu chết, vậy ta sẽ chiều ý mi.”
“Mi hào phóng như vậy sao?” Giọng nói bình tĩnh của Lâm Đông vang lên.
Vừa dứt lời, chân trời phía sau lại xuất hiện đám mây đen, vô cùng u tối.
"Người tốt, tôi lại tới rồi!"
Tiếng quạ đen vang lên, thân hình như máy bay chiến đấu vội vàng lướt qua. Bay rất nhanh trên bầu trời, trong lúc nhất thời che khuất mọi thứ.
"Chúa ơi!" Đám người Trần Minh kêu lên, chuyện gì đang xảy ra vậy?
Nhưng sắp tới còn kinh khủng hơn, từ xa vang lên tiếng gầm lớn. Thân thể cao lớn của Tanker xuất hiện, mang theo đám đàn em vô cùng điên cuồng. Đám Tiểu Bát, Tiến sĩ cũng nhanh chóng đi về phía bên này.
Đàn zombie chục ngàn con ập đến, cảnh tượng này thật khiến người ta kinh hãi.
Trần Minh bỗng nhiên hiểu được, đây là trận chiến của thi vương gã chỉ là một vai phụ nho nhỏ. Làm sao có thể tồn tại trong tình huống này, nhưng trong lòng lại nảy sinh một hy vọng.
Nếu Lâm Đông chiến thắng Mắt Rắn, gã có thể sống sót. Có lẽ bị không khí chiến đấu lây nhiễm, chiến ý trong lòng dâng lên. Lần nữa nâng đao hợp kim lên, ánh mắt lóe lên tia sáng cứng cỏi.
"Hoá ra là có chuẩn bị mà đến..." Mắt Rắn trên nóc nhà nhìn chằm chằm, phát hiện vấn đề nhưng cũng không sao, dù sao gã cũng chuẩn bị quyết một trận tử chiến.
“Giết cho ta!” Theo lệnh của gã, zombie chung quanh điên cuồng đứng lên xông về phía trước.
Zombie hai phương đối đầu, tựa như sóng biển va vào nhau. Zombie gầm gừ, giẫm đạp, nhào vào nhau, cắn xé. Hoàn toàn không sợ sinh tử, giống như chó điên, chỉ vì muốn xé rách kẻ địch mà dốc sức liều mạng.
Cục diện biến thành hỗn loạn, máu tanh tràn ngập khắp nơi trong không khí.
Nhưng mà trong đó có một đám zombie đặc biệt dũng mãnh thiện chiến. Chính là quân đoàn át chủ bài của Lâm Đông, bọn họ giống như một thanh đao nhọn, xé rách đàn zombie đối diện.
Bọn chúng bị cắn cũng không thèm để ý đến vết thương, mà tấn công đối thủ, vặn đầu đối phương xuống ném sang một bên. Còn vết cắn được chữa lành với tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường.
Zombie chung quanh liên tiếp ngã xuống, còn bọn chúng cứ như chiến thần sừng sững không ngã, liên tục xông về phía trước, đánh đâu thắng đó.
"Đây là quái vật gì?" Mắt Rắn híp mắt quan sát, cũng không rõ đó là loại zombie gì, trong lòng mơ hồ cảm thấy không ổn.
Trong đó còn có mị ảnh của Tiểu Bát, trên mặt mang theo nụ cười quỷ dị. Lần thứ hai hóa thân thành máy gặt chiến trường, đi tới đâu hạ sát đến đó.
“Ngăn cản ả lại!” Mắt Rắn vừa ra lệnh thì Michelin mập mạp đã vọt đến, đụng bay một đám zombie.
Mới đi được nửa đường, một nắm đấm cực lớn nện vào mặt nó, toàn thân đầy thịt mỡ run rẩy như gợn sóng.
Bóng dáng Tanker xuất hiện bên cạnh: "Mập mạp xấu xí, đối thủ của mày là tao."
"Gầm gừ" Michelin loạng choạng lùi lại hai bước, phát ra một tiếng gầm giận dữ, đã hoàn toàn tức giận, vung nắm đấm đánh về phía Tanker.
Thực lực của hai người bọn họ, kẻ nửa cân người tám lạng. Lực lượng đơn thuần, là cỗ máy sức mạnh hình người, những quyền tung ra đều có sức nặng ngàn cân.
"Thật mãnh liệt." Mắt Rắn quan sát đại cục, phát hiện đối phương tiến hóa cực cao, thực lực cường hãn. Vừa mới khai chiến, đã khiến gã rơi vào tình thế hạ phong.
Tuy nhiên, Lâm Đông vẫn còn viện trợ từ nhân loại. Trình Lạc Y hoá thân thành cỗ máy tàn sát, sắc mặt cô bình tĩnh. Vung đại đao dài hai mét, sức lực phi thường chém vào đàn zombie. Đao vung đến đâu thì đầu zombie rơi đến đó, máu đen bắn lên tứ tung.
Tôn Tiểu Cường rất phấn khởi, lần đầu tiên trải qua loại cục diện hoành tráng này, tựa hồ bị bầu không khí cảm nhiễm, đấu mỗi lúc một hăng, đánh bay đối thủ mấy chục thước.
Với quyền cước của hắn, con zombie bị bay ngược ra ngoài, đập vào toà nhà bên đường lủng một lỗ lớn.
Đám người Trần Minh phía sau cũng đang nghiêm túc chiến đấu.
Bọn họ đều là người thức tỉnh não đan, thực lực có thể so với zombie tinh nhuệ. Hơn nữa dựa lưng vào nhau, bày ra chiến trận, phối hợp phi thường ăn ý, lực sát thương cũng không nhỏ.
Nghĩ chỉ cần giúp Lâm Đông đánh thắng trận chiến này, mình có thể sống sót, tính mạng gặp nguy hiểm, không dám nửa phần lười biếng.
"Người của công ty Tek sao còn chưa tới?" Trong lòng Mắt Rắn bắt đầu lẩm bẩm, cảm giác cứ tiếp tục như vậy, sớm muộn gì gã cũng thất bại.
Mắt Rắn tung người nhảy lên, trực tiếp từ lầu cao nhảy xuống, định gia nhập chiến đoàn. Nếu không đi hỗ trợ, tiểu đệ đều sẽ bị giết sạch.
Nhưng hắn vừa rơi xuống đất, liền cảm thấy một cỗ áp lực cường đại đánh úp lại. Giống như biển máu cuồn cuộn, tràn ngập trời đất kéo gã lún sâu vào vũng bùn.
"Thế nào? Mi không nhịn được nữa sao?” Bóng người Lâm Đông xuất hiện phía trước.
“Hừ.” Mắt Rắn hừ lạnh một tiếng, ánh mắt ác độc: "Chủ yếu là có nhân loại giúp mi. Mới để mi chiếm thế thượng phong.”
“Chẳng phải vừa rồi mi nói ta làm bạn với thức ăn sao?” Khóe miệng Lâm Đông hơi nhếch lên.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.