[Dịch] Thi Vương Trỗi Dậy, Bắt Đầu Thu Thập Huyết Nhục
Chương 98: Đồ Khốn
Nhất thiên nhị lưỡng tửu
21/12/2024
Mà Tiết Đình và đám người thức tỉnh, lúc này nhìn chằm chằm Lâm Đông, không dám có chút phân tâm nào.
"Mọi người cẩn thận, lúc chiến đấu, nhất định phải dùng năng lượng bao quanh thân thể, tránh cho hắn công kích quỷ dị."
“Vâng!” Mấy người chung quanh liên tục đáp lại.
Năng lượng quanh thân bọn họ xao động, khí tức càng thêm mãnh liệt, có người ngưng kết băng giáp phủ lên khắp toàn thân. Cũng có người phát động lửa trùm lấy cơ thể, tràn ngập lo lắng.
Đến thời khắc liều mạng, mỗi người thức tỉnh đều dùng toàn lực. Đương nhiên trạng thái này cực kỳ tiêu hao năng lượng, sẽ không chống đỡ được quá lâu.
"Rất thông minh." Lâm Đông miệng lẩm bẩm, cùng lúc đó đôi mắt lóe lên tia sáng đỏ, triển khai thi vực toàn lực.
Áp lực mạnh mẽ quét qua bốn phương tám hướng, phạm vi đã lan ra xung quanh hơn trăm thước. Những thứ bị thi vực đụng vào đều vỡ nát, bất kể là đồ vật, con người hay là zombie.
Đám người Tiết Đình rơi vào trong cơn bão táp đó, tóc tai nhảy múa điên loạn. Sắc mặt họ nghiêm trọng, đang dùng toàn lực chống cự. Tựa hồ chỉ cần buông lỏng sẽ bị sức mạnh cường thế kia xé nát.
“Thật kinh khủng!”
"Làm sao hắn có được năng lượng cường đại như vậy?"
"Chẳng lẽ.... Hắn là thi vương cấp S!"
…
"Tôi.... Tôi không thể chịu đựng được nữa!” Một gã thức tỉnh giả hệ hoả gào lên thành tiếng, phóng thích ra năng lượng cuối cùng. Ngọn lửa bùng lên quanh thân gã như một ngôi sao bừng sáng, trong nháy mắt đã trở thành một con người lửa. Sau đó dùng hết sức lực, vung quyền đánh về phía Lâm Đông.
Lâm Đông không né tránh, giơ tay lên cứng rắn đánh một kích, vô cùng khí phách. Ở trong thi vực này, hắn chính là chúa tể chân chính.
Chỉ nghe một tiếng nổ vang, lực lượng cường đại khiến cho thức tỉnh giả hệ hoả bị vỡ tung. Tất nhiên phải nổ tung rồi, ngọn lửa nóng rực kia theo đó bị dập tắt, trở thành tia sáng rực rỡ cuối cùng trong sinh mệnh của gã.
Một viên tinh hạch màu đỏ bắn ra, Lâm Đông thuận thế đưa tay ra nắm lấy, sau đó đặt vào miệng nuốt ực xuống. Năng lượng ấm áp, liên tục được hấp thụ, chảy vào thân thể. Triển khai thi vực toàn lực, tiêu hao cũng rất lớn, có thể bổ sung được tại chỗ thì tốt.
Tất cả mọi người đều hít sâu một hơi, sự sợ hãi trong lòng đạt tới đỉnh điểm. Cảm giác bản thân cận kề với cái chết khiến nhận thức sụp đổ, hoàn toàn buông bỏ sự phản kháng.
Còn Lâm Đông chợt di chuyển, đi tới một nơi khác. Hắn đến bên cạnh người thức tỉnh, giơ tay lên đánh vỡ đầu gã. Hắn không ngừng gặt hái sinh mệnh, tựa như cỗ máy giết người lạnh như băng.
Thấy đồng đội lần lượt ngã xuống, không thể chống đỡ được khiến Tiết Đình nảy sinh cảm giác bất lực cùng cực. Đưa mắt nhìn xung quanh thì phát hiện zombie Tiểu Hắc ở phía sau cũng bắt đầu tàn sát nhân loại cùng với Tiểu Bát. Mọi người kêu thảm thiết, cùng tiếng cười quỷ dị hoà chung với nhau tạo nên những âm thanh ghê rợn.
Khi Tiết Đình quay đầu lại, phát hiện gương mặt anh tuấn đã đến trước mặt mình, đôi mắt đỏ của đối phương khiến cô ta chấn động. Lập tức một bàn tay to xuyên qua đầu cô gái, Tiết Đình thấy đôi mắt tối sầm rồi mất đi ý thức.
Thi thể Tiết Đình ngã xuống đất, trong tay Lâm Đông có thêm một viên tinh hạch màu lam nhạt, thuận thế nhét vào miệng. Tinh hạch vào miệng liền chuyển hóa vị ngọt rất thơm, năng lượng tinh thuần nuôi dưỡng thân thể, Lâm Đông tận tình hưởng thụ cảm giác tuyệt vời này.
Những người thức tỉnh nhân loại sắp bị hắn giết sạch. Lâm Đông thu hồi thi vực, đôi mắt đỏ dịu xuống khôi phục khí chất bình tĩnh thường ngày.
Lúc này, Mắt Rắn vẫn bị Tôn Tiểu Cường chà đạp. Gã là thức tinh hệ tinh thần, chỉ so về thể lực vẫn kém trạng thái cuồng hoá của Tôn Tiểu Cường một chút.
Mắt Rắn rất khó chịu muốn chạy trốn nhưng rất nhanh bị phát hiện, một đám zombie tinh nhuệ vây quanh gã, trong đó bao gồm cả Bóng Đen, Tiểu Bát. Tanker, Tiến Sĩ vừa hợp lực giải quyết xong Michelin rồi nhanh chóng chạy đến đây giúp đỡ.
Trên bầu trời, có rất nhiều con quạ đen mắt đỏ vây quanh. Trong mỏ chúng dính đầy máu, toàn thân bị nhuộm đỏ, trong miệng còn ngậm xác rắn. Sau khi Trình Lạc Y giải quyết nhện nữ, những con quạ này cũng bắt đầu tấn công đàn rắn, tiêu diệt chúng không còn mống nào.
Mắt Rắn tuyệt vọng, thủ hạ bị giết sạch, hiện giờ bốn phương đều là người của Lâm Đông. Thân là bá chủ một phương bây giờ lại cùng đường. Hơn nữa, bóng dáng Lâm Đông cũng đi về phía này. Mắt Rắn run rẩy, vừa rồi bị ám ảnh tâm lý chưa thể thoát ra.
"Có vẻ như.... Phải dùng đòn sát thủ cuối cùng!” Mắt Rắn giãy dụa một lát, rốt cục hạ quyết tâm. Sau đó hai đầu gối uốn cong, trực tiếp quỳ rạp xuống đất, hơn nữa còn dập đầu thật sâu.
"Đừng giết ta! Đừng giết ta! Ta đầu hàng, và từ bây giờ... Ta muốn đầu hàng ngài."
“Được." Lâm Đông gật đầu.
Mắt Rắn nghe nói hắn đáp ứng, trong lòng nhất thời vui vẻ. Lặng lẽ ngẩng đầu nhìn một cái, phát hiện Tôn Tiểu Cường, bóng đen và các tang thi khác, đều đứng ở phía sau Lâm Đông không tiếp tục công kích mình.
Vẫn là câu nói đó, giữ được mạng thì lo gì không báo được thù. Dù sao tang thi có sinh mệnh vô tận, chỉ cần không chết vẫn có cơ hội phục thù.
"Ta cam đoan, cả đời này sẽ đi theo ngài, tuyệt đối không hai lòng." Mắt Rắn lại nói.
"Chờ kiếp sau đi." Lâm Đông bỗng nhiên đáp.
Chúng thi phía sau gầm thét một tiếng, thanh thế chấn thiên. Chen chúc xông về phía Mắt Rắn, bao phủ lấy gã bên trong. Mắt Rắn bị chúng thi gặm nhấm, tựa như người chết đuối, liều mạng vươn một tay muốn nắm lấy gì đó nhưng không được.
Trong lòng lại thầm mắng Lâm Đông là đồ khốn, nhưng rất nhanh, bàn tay Mắt Rắn đã mềm nhũn buông xuống, đã hoàn toàn mất đi sinh mệnh.
Lâm Đông không còn quan sát nữa mà xoay người đi.
Bởi vì ở một góc vẫn một nhân loại, đang hai tay ôm đầu, ngồi xổm trên mặt đất. Gã vùi mặt vào giữa hai chân, tựa như gà con trong gió lạnh, thân thể run rẩy.
"Mọi người cẩn thận, lúc chiến đấu, nhất định phải dùng năng lượng bao quanh thân thể, tránh cho hắn công kích quỷ dị."
“Vâng!” Mấy người chung quanh liên tục đáp lại.
Năng lượng quanh thân bọn họ xao động, khí tức càng thêm mãnh liệt, có người ngưng kết băng giáp phủ lên khắp toàn thân. Cũng có người phát động lửa trùm lấy cơ thể, tràn ngập lo lắng.
Đến thời khắc liều mạng, mỗi người thức tỉnh đều dùng toàn lực. Đương nhiên trạng thái này cực kỳ tiêu hao năng lượng, sẽ không chống đỡ được quá lâu.
"Rất thông minh." Lâm Đông miệng lẩm bẩm, cùng lúc đó đôi mắt lóe lên tia sáng đỏ, triển khai thi vực toàn lực.
Áp lực mạnh mẽ quét qua bốn phương tám hướng, phạm vi đã lan ra xung quanh hơn trăm thước. Những thứ bị thi vực đụng vào đều vỡ nát, bất kể là đồ vật, con người hay là zombie.
Đám người Tiết Đình rơi vào trong cơn bão táp đó, tóc tai nhảy múa điên loạn. Sắc mặt họ nghiêm trọng, đang dùng toàn lực chống cự. Tựa hồ chỉ cần buông lỏng sẽ bị sức mạnh cường thế kia xé nát.
“Thật kinh khủng!”
"Làm sao hắn có được năng lượng cường đại như vậy?"
"Chẳng lẽ.... Hắn là thi vương cấp S!"
…
"Tôi.... Tôi không thể chịu đựng được nữa!” Một gã thức tỉnh giả hệ hoả gào lên thành tiếng, phóng thích ra năng lượng cuối cùng. Ngọn lửa bùng lên quanh thân gã như một ngôi sao bừng sáng, trong nháy mắt đã trở thành một con người lửa. Sau đó dùng hết sức lực, vung quyền đánh về phía Lâm Đông.
Lâm Đông không né tránh, giơ tay lên cứng rắn đánh một kích, vô cùng khí phách. Ở trong thi vực này, hắn chính là chúa tể chân chính.
Chỉ nghe một tiếng nổ vang, lực lượng cường đại khiến cho thức tỉnh giả hệ hoả bị vỡ tung. Tất nhiên phải nổ tung rồi, ngọn lửa nóng rực kia theo đó bị dập tắt, trở thành tia sáng rực rỡ cuối cùng trong sinh mệnh của gã.
Một viên tinh hạch màu đỏ bắn ra, Lâm Đông thuận thế đưa tay ra nắm lấy, sau đó đặt vào miệng nuốt ực xuống. Năng lượng ấm áp, liên tục được hấp thụ, chảy vào thân thể. Triển khai thi vực toàn lực, tiêu hao cũng rất lớn, có thể bổ sung được tại chỗ thì tốt.
Tất cả mọi người đều hít sâu một hơi, sự sợ hãi trong lòng đạt tới đỉnh điểm. Cảm giác bản thân cận kề với cái chết khiến nhận thức sụp đổ, hoàn toàn buông bỏ sự phản kháng.
Còn Lâm Đông chợt di chuyển, đi tới một nơi khác. Hắn đến bên cạnh người thức tỉnh, giơ tay lên đánh vỡ đầu gã. Hắn không ngừng gặt hái sinh mệnh, tựa như cỗ máy giết người lạnh như băng.
Thấy đồng đội lần lượt ngã xuống, không thể chống đỡ được khiến Tiết Đình nảy sinh cảm giác bất lực cùng cực. Đưa mắt nhìn xung quanh thì phát hiện zombie Tiểu Hắc ở phía sau cũng bắt đầu tàn sát nhân loại cùng với Tiểu Bát. Mọi người kêu thảm thiết, cùng tiếng cười quỷ dị hoà chung với nhau tạo nên những âm thanh ghê rợn.
Khi Tiết Đình quay đầu lại, phát hiện gương mặt anh tuấn đã đến trước mặt mình, đôi mắt đỏ của đối phương khiến cô ta chấn động. Lập tức một bàn tay to xuyên qua đầu cô gái, Tiết Đình thấy đôi mắt tối sầm rồi mất đi ý thức.
Thi thể Tiết Đình ngã xuống đất, trong tay Lâm Đông có thêm một viên tinh hạch màu lam nhạt, thuận thế nhét vào miệng. Tinh hạch vào miệng liền chuyển hóa vị ngọt rất thơm, năng lượng tinh thuần nuôi dưỡng thân thể, Lâm Đông tận tình hưởng thụ cảm giác tuyệt vời này.
Những người thức tỉnh nhân loại sắp bị hắn giết sạch. Lâm Đông thu hồi thi vực, đôi mắt đỏ dịu xuống khôi phục khí chất bình tĩnh thường ngày.
Lúc này, Mắt Rắn vẫn bị Tôn Tiểu Cường chà đạp. Gã là thức tinh hệ tinh thần, chỉ so về thể lực vẫn kém trạng thái cuồng hoá của Tôn Tiểu Cường một chút.
Mắt Rắn rất khó chịu muốn chạy trốn nhưng rất nhanh bị phát hiện, một đám zombie tinh nhuệ vây quanh gã, trong đó bao gồm cả Bóng Đen, Tiểu Bát. Tanker, Tiến Sĩ vừa hợp lực giải quyết xong Michelin rồi nhanh chóng chạy đến đây giúp đỡ.
Trên bầu trời, có rất nhiều con quạ đen mắt đỏ vây quanh. Trong mỏ chúng dính đầy máu, toàn thân bị nhuộm đỏ, trong miệng còn ngậm xác rắn. Sau khi Trình Lạc Y giải quyết nhện nữ, những con quạ này cũng bắt đầu tấn công đàn rắn, tiêu diệt chúng không còn mống nào.
Mắt Rắn tuyệt vọng, thủ hạ bị giết sạch, hiện giờ bốn phương đều là người của Lâm Đông. Thân là bá chủ một phương bây giờ lại cùng đường. Hơn nữa, bóng dáng Lâm Đông cũng đi về phía này. Mắt Rắn run rẩy, vừa rồi bị ám ảnh tâm lý chưa thể thoát ra.
"Có vẻ như.... Phải dùng đòn sát thủ cuối cùng!” Mắt Rắn giãy dụa một lát, rốt cục hạ quyết tâm. Sau đó hai đầu gối uốn cong, trực tiếp quỳ rạp xuống đất, hơn nữa còn dập đầu thật sâu.
"Đừng giết ta! Đừng giết ta! Ta đầu hàng, và từ bây giờ... Ta muốn đầu hàng ngài."
“Được." Lâm Đông gật đầu.
Mắt Rắn nghe nói hắn đáp ứng, trong lòng nhất thời vui vẻ. Lặng lẽ ngẩng đầu nhìn một cái, phát hiện Tôn Tiểu Cường, bóng đen và các tang thi khác, đều đứng ở phía sau Lâm Đông không tiếp tục công kích mình.
Vẫn là câu nói đó, giữ được mạng thì lo gì không báo được thù. Dù sao tang thi có sinh mệnh vô tận, chỉ cần không chết vẫn có cơ hội phục thù.
"Ta cam đoan, cả đời này sẽ đi theo ngài, tuyệt đối không hai lòng." Mắt Rắn lại nói.
"Chờ kiếp sau đi." Lâm Đông bỗng nhiên đáp.
Chúng thi phía sau gầm thét một tiếng, thanh thế chấn thiên. Chen chúc xông về phía Mắt Rắn, bao phủ lấy gã bên trong. Mắt Rắn bị chúng thi gặm nhấm, tựa như người chết đuối, liều mạng vươn một tay muốn nắm lấy gì đó nhưng không được.
Trong lòng lại thầm mắng Lâm Đông là đồ khốn, nhưng rất nhanh, bàn tay Mắt Rắn đã mềm nhũn buông xuống, đã hoàn toàn mất đi sinh mệnh.
Lâm Đông không còn quan sát nữa mà xoay người đi.
Bởi vì ở một góc vẫn một nhân loại, đang hai tay ôm đầu, ngồi xổm trên mặt đất. Gã vùi mặt vào giữa hai chân, tựa như gà con trong gió lạnh, thân thể run rẩy.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.