[Dịch] Thi Vương Trỗi Dậy, Bắt Đầu Thu Thập Huyết Nhục
Chương 84: Tẩm Ướp Gia Vị
Nhất thiên nhị lưỡng tửu
21/12/2024
Đây là nam nhân đẹp trai nhất mà nữ ma đầu từng gặp qua từ tận thế tới nay. Hơn nữa sạch sẽ gọn gàng, đối với ả mà nói quả thực chính là cực phẩm.
Nhưng hắn ta từ đâu đến?
Chẳng lẽ là anh em khác từ bên ngoài bắt được đưa tới? Quả là hiểu ý nhau mà.
"Soái ca, anh đừng sợ hãi." Ả ta nũng nịu nói, trong ánh mắt lộ ra mị ý có thể mê hoặc tâm thần.
Lâm Đông liếc mắt một cái liền nhìn ra, người này thức tỉnh tinh thần, chính mình cũng không thể khinh thường.
"Cô muốn gì?"
Người phụ nữ gật gật đầu, trong mắt mị ý càng nồng đậm, nhìn chằm chằm Lâm Đông hoàn toàn si ngốc. Hai chân thon dài đong đưa, từng bước từng bước đi về phía hắn.
"Có một số nơi ánh sáng mặt trời không thể chiếu vào, nhưng anh có thể….”
Lâm Đông suy đoán, nơi mà người phụ nữ này nói đến chắc là trong đầu cô ta. Ả ta càng lúc đến gần thì mị lực càng được phát huy đến cực hạn. Nhưng ả ta kinh ngạc phát hiện Lâm Đông lại không hề hấn gì, đôi mắt vẫn vô cùng sáng suốt.
"Chuyện gì đang xảy ra vậy? Không bị ảnh hưởng sao, chẳng lẽ phải bắt tôi ép buộc cưỡng dâm mới được à?”
Nhưng lúc này, thi vực Lâm Đông lập tức triển khai, bao phủ lấy ả ta, áp lực bàng bạc cuồn cuộn ập tới. Ả ta cứng đờ trừng mắt, vốn đang híp mắt lại biến thành hoảng sợ tột cùng.
"Anh…"
"Làm sao nào? Cô không hạnh phúc sao?” Giọng điệu Lâm Đông bình tĩnh vung dao găm lên đâm thẳng vào đầu ả ta. Đồng tử ả ta co lại, đã nhận ra điều gì đó, hắn không phải là con người.
Ả lập tức dùng tinh thần lực phản kháng, nhưng thi vực của Lâm Đông quá cường đại. Không đợi tinh thần lực của ả phóng thích ra ngoài, liền bị áp lực bức lui. Cảm giác giống như có khẩu súng lục nổ tung.
Não bộ của người phụ nữ đau đớn như kim tiêm, phát ra một tiếng kêu thảm thiết chói tai. Nhưng rất nhanh, tiếng kêu đột nhiên dừng lại. Chủy thủ Lâm Đông nhấc lên đầu, một viên 'cherry mới xuất hiện, hơn nữa thuận thế thu thi thể ả vào không gian trữ vật.
.......
Tiếng la hét của người phụ nữ có lực xuyên thấu rất mạnh. Bị hai thành viên Bọ cạp đen đi tuần bên ngoài nghe thấy. Nhưng hai người đều không coi trọng, ngược lại vừa cười vừa trêu nhau.
"Ha ha ha, lần này cô ấy chơi rất vui…"
"Ừm, đã nghiện rồi đấy."
"Cũng không biết, tên nào mà lợi hại vậy khiến cô ấy la oai oái."
"Ha ha ha, lợi hại đến đâu cũng bị cô ấy cắt thôi…”
Hai nhân viên tuần tra đi qua cửa, không bao lâu sau thân ảnh Lâm Đông từ trong cửa xuất hiện, tựa như một bóng ma lặng yên không một tiếng động.
Hắn cảm giác những căn phòng hai bên đều có tổ chức của thành viên Bọ cạp đen. Phòng bên phải là thủ lĩnh của căn cứ này, tên là Đoàn Hùng. Người như tên, cao to tráng kiện, lông mọc đầy người như một con gấu.
Gã đang ở cùng với bốn người phụ nữ, làm chút chuyện khó nói.
"Anh Hùng, em biết mà, em là người anh yêu nhất.” Một cô gái sắc mặt ửng hồng nói.
"Xì! Người anh Hùng yêu nhất là tôi!" Người phụ nữ khác phản bác.
Hai người phụ nữ còn lại cũng rất không phục.
“Các người đều đến sau, anh Hùng vẫn thích hai chúng ta nhất!”
Bốn cô gái bắt đầu tranh giành tình cảm, cũng không phải bởi vì Đoàn Hùng đối xử rất tốt với bọn họ. Gã còn thường xuyên tra tấn ngược đãi bốn người, dẫn đến hội chứng Stockholm, tạo ra một cảm xúc biến dạng.
“Ha ha ha ha ha!” Đoàn Hùng nhìn bộ dáng ghen tuông của bốn cô gái, cất tiếng cười to, trong lòng thỏa mãn.
Trước đó, tổ chức Bọ cạp đen giống như chuột qua đường, ai cũng muốn đánh chỉ có thể hoạt động trong bóng tối. Lúc này đã không còn như xưa, cuộc sống thần tiên vô cùng thoải mái.
Cho nên trong lòng Đoàn Hùng rất sảng khoái, cảm thấy tận thế cũng là thiên đường.
......
Lâm Đông không lựa chọn động thủ với Đoàn Hùng trước, mà xoay người lẻn vào phòng bên trái. Vừa vào phòng, liền ngửi thấy một mùi rượu nồng nặc. Trên giường vang lên tiếng ngáy, rền vang như tiếng sấm. Bình rượu rỗng nằm rải rác khắp mặt đất, có một gã đàn ông mập mạp đang ngủ say.
Theo tiếng ngáy của gã, mùi rượu nồng nặc phảng phất khắp phòng. Chứng tỏ gã đang rất say, chẳng biết gì hết cả.
"Gã này say rồi..."
Lâm Đông nhắc nhở bản thân, cảm thấy tên này giống như đồ ăn vặt ‘tôm hấp bia', cua hấp bia'. Hơn nữa Lâm Đông cho rằng gã đã làm rất tốt, tự tẩm ướp hương vị riêng cho mình. Đợi hắn đến lấy hàng, quả là một hành động đáng được tuyên dương.
Lâm Đông bước lên phía trước, dễ dàng lấy tinh thạch ra rồi thu thi thể vào không gian trữ vật. Trong cứ điểm tổ chức Bọ cạp đen này, có người nghiện rượu như mạng, có người háo sắc thành tính.
Lâm Đồng tiếp tục tiến về phía trước.
Lại gian sát gian phòng này, chính là nơi giam giữ người sống sót, nơi đó có hơn mười người sống.
Sau khi tiến vào, mùi hôi thối nồng nặc xộc vào mũi. Chục người này gầy gò, hai mắt vô thần, nằm la liệt trên đất.
Trong không gian kín mít vô cùng áp bức, không khí vô cùng yên tĩnh.
Nhưng hắn ta từ đâu đến?
Chẳng lẽ là anh em khác từ bên ngoài bắt được đưa tới? Quả là hiểu ý nhau mà.
"Soái ca, anh đừng sợ hãi." Ả ta nũng nịu nói, trong ánh mắt lộ ra mị ý có thể mê hoặc tâm thần.
Lâm Đông liếc mắt một cái liền nhìn ra, người này thức tỉnh tinh thần, chính mình cũng không thể khinh thường.
"Cô muốn gì?"
Người phụ nữ gật gật đầu, trong mắt mị ý càng nồng đậm, nhìn chằm chằm Lâm Đông hoàn toàn si ngốc. Hai chân thon dài đong đưa, từng bước từng bước đi về phía hắn.
"Có một số nơi ánh sáng mặt trời không thể chiếu vào, nhưng anh có thể….”
Lâm Đông suy đoán, nơi mà người phụ nữ này nói đến chắc là trong đầu cô ta. Ả ta càng lúc đến gần thì mị lực càng được phát huy đến cực hạn. Nhưng ả ta kinh ngạc phát hiện Lâm Đông lại không hề hấn gì, đôi mắt vẫn vô cùng sáng suốt.
"Chuyện gì đang xảy ra vậy? Không bị ảnh hưởng sao, chẳng lẽ phải bắt tôi ép buộc cưỡng dâm mới được à?”
Nhưng lúc này, thi vực Lâm Đông lập tức triển khai, bao phủ lấy ả ta, áp lực bàng bạc cuồn cuộn ập tới. Ả ta cứng đờ trừng mắt, vốn đang híp mắt lại biến thành hoảng sợ tột cùng.
"Anh…"
"Làm sao nào? Cô không hạnh phúc sao?” Giọng điệu Lâm Đông bình tĩnh vung dao găm lên đâm thẳng vào đầu ả ta. Đồng tử ả ta co lại, đã nhận ra điều gì đó, hắn không phải là con người.
Ả lập tức dùng tinh thần lực phản kháng, nhưng thi vực của Lâm Đông quá cường đại. Không đợi tinh thần lực của ả phóng thích ra ngoài, liền bị áp lực bức lui. Cảm giác giống như có khẩu súng lục nổ tung.
Não bộ của người phụ nữ đau đớn như kim tiêm, phát ra một tiếng kêu thảm thiết chói tai. Nhưng rất nhanh, tiếng kêu đột nhiên dừng lại. Chủy thủ Lâm Đông nhấc lên đầu, một viên 'cherry mới xuất hiện, hơn nữa thuận thế thu thi thể ả vào không gian trữ vật.
.......
Tiếng la hét của người phụ nữ có lực xuyên thấu rất mạnh. Bị hai thành viên Bọ cạp đen đi tuần bên ngoài nghe thấy. Nhưng hai người đều không coi trọng, ngược lại vừa cười vừa trêu nhau.
"Ha ha ha, lần này cô ấy chơi rất vui…"
"Ừm, đã nghiện rồi đấy."
"Cũng không biết, tên nào mà lợi hại vậy khiến cô ấy la oai oái."
"Ha ha ha, lợi hại đến đâu cũng bị cô ấy cắt thôi…”
Hai nhân viên tuần tra đi qua cửa, không bao lâu sau thân ảnh Lâm Đông từ trong cửa xuất hiện, tựa như một bóng ma lặng yên không một tiếng động.
Hắn cảm giác những căn phòng hai bên đều có tổ chức của thành viên Bọ cạp đen. Phòng bên phải là thủ lĩnh của căn cứ này, tên là Đoàn Hùng. Người như tên, cao to tráng kiện, lông mọc đầy người như một con gấu.
Gã đang ở cùng với bốn người phụ nữ, làm chút chuyện khó nói.
"Anh Hùng, em biết mà, em là người anh yêu nhất.” Một cô gái sắc mặt ửng hồng nói.
"Xì! Người anh Hùng yêu nhất là tôi!" Người phụ nữ khác phản bác.
Hai người phụ nữ còn lại cũng rất không phục.
“Các người đều đến sau, anh Hùng vẫn thích hai chúng ta nhất!”
Bốn cô gái bắt đầu tranh giành tình cảm, cũng không phải bởi vì Đoàn Hùng đối xử rất tốt với bọn họ. Gã còn thường xuyên tra tấn ngược đãi bốn người, dẫn đến hội chứng Stockholm, tạo ra một cảm xúc biến dạng.
“Ha ha ha ha ha!” Đoàn Hùng nhìn bộ dáng ghen tuông của bốn cô gái, cất tiếng cười to, trong lòng thỏa mãn.
Trước đó, tổ chức Bọ cạp đen giống như chuột qua đường, ai cũng muốn đánh chỉ có thể hoạt động trong bóng tối. Lúc này đã không còn như xưa, cuộc sống thần tiên vô cùng thoải mái.
Cho nên trong lòng Đoàn Hùng rất sảng khoái, cảm thấy tận thế cũng là thiên đường.
......
Lâm Đông không lựa chọn động thủ với Đoàn Hùng trước, mà xoay người lẻn vào phòng bên trái. Vừa vào phòng, liền ngửi thấy một mùi rượu nồng nặc. Trên giường vang lên tiếng ngáy, rền vang như tiếng sấm. Bình rượu rỗng nằm rải rác khắp mặt đất, có một gã đàn ông mập mạp đang ngủ say.
Theo tiếng ngáy của gã, mùi rượu nồng nặc phảng phất khắp phòng. Chứng tỏ gã đang rất say, chẳng biết gì hết cả.
"Gã này say rồi..."
Lâm Đông nhắc nhở bản thân, cảm thấy tên này giống như đồ ăn vặt ‘tôm hấp bia', cua hấp bia'. Hơn nữa Lâm Đông cho rằng gã đã làm rất tốt, tự tẩm ướp hương vị riêng cho mình. Đợi hắn đến lấy hàng, quả là một hành động đáng được tuyên dương.
Lâm Đông bước lên phía trước, dễ dàng lấy tinh thạch ra rồi thu thi thể vào không gian trữ vật. Trong cứ điểm tổ chức Bọ cạp đen này, có người nghiện rượu như mạng, có người háo sắc thành tính.
Lâm Đồng tiếp tục tiến về phía trước.
Lại gian sát gian phòng này, chính là nơi giam giữ người sống sót, nơi đó có hơn mười người sống.
Sau khi tiến vào, mùi hôi thối nồng nặc xộc vào mũi. Chục người này gầy gò, hai mắt vô thần, nằm la liệt trên đất.
Trong không gian kín mít vô cùng áp bức, không khí vô cùng yên tĩnh.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.