[Dịch] Thi Vương Trỗi Dậy, Bắt Đầu Thu Thập Huyết Nhục

Chương 78: Thi Vương Mắt Rắn

Nhất thiên nhị lưỡng tửu

21/12/2024

Tiếng loa vang vọng trên bầu trời thành phố, lặp đi lặp lại nhiều lần.

Dương Hạo luôn nhìn chằm chằm phía dưới, một lát sau phát hiện zombie bỗng nhiên an tĩnh lại, sau đó tản ra bốn phía.

"Hình như có hiệu lực thì phải.”

“Anh Hạo, chắc không phải là lừa chúng ta xuống để ăn chứ?”

“Câm miệng.” Dương Hạo quát lớn.

Ngay sau đó máy bay trực thăng từ từ hạ xuống, đáp xuống quảng trường bằng phẳng.

Dương Hạo và Tiểu Trương từ trong trực thăng đi ra, nhìn trái nhìn phải chung quanh cũng không có zombie nhưng một cái bóng mập mạp đứng chờ ở đó.

Nó cao chừng một mét tám, thân đầy thịt mỡ, tựa như tuyển thủ sumo Nhật Bản, trong miệng có răng nanh sắc bén, trong đôi mắt nhỏ lóe lên sự tàn nhẫn. Zombie này quá béo, cánh tay và đùi chất đống những khối mỡ, tạm gọi nó là Michelin.

Dương Hạo vội vàng giơ hai tay lên, tỏ rõ mình không có địch ý.

"Chúng ta tới đây nói chuyện hợp tác, nếu như sự tình thành công, cam đoan các ngươi sẽ nhận được rất nhiều chỗ tốt."

"Lợi ích?... Lợi ích có ngon không?” Michelin nghiêng cổ, vẻ mặt đờ đẫn, IQ không được cao cho lắm.

Trí lực như thế, đương nhiên không thể đứng đầu sào huyệt năm sao. Michelin chỉ là một tay sai sức mạnh thân thể chắc là tương đương với Tanker của lãnh địa Lâm Đông.

Dương Hạo ngẩn ra, cũng phát hiện điểm này. Thì ra nó không phải chúa tể của sào huyệt năm sao.

"Nhân loại, đi theo ta đi." Michelin nói, xoay người đi về phía trước. Mỗi bước chân của nó đều khiến mỡ toàn thân run rẩy.

Dương Hạo và Tiểu Trương liếc nhau, vội vàng đuổi theo. Dọc theo đường đi, hai người nơm nớp lo sợ, trong lòng vẫn rất khẩn trương. Tuy rằng zombie không biểu hiện ra ý công kích nhưng tính tình bọn chúng thô bạo, không chừng một giây sau sẽ giết người uống máu.

Cũng may, trên đường đi, hai người cũng không gặp zombie khác.



Nhưng không khí càng thêm âm lạnh, giữa hơi thở luôn tràn ngập một cỗ tanh tưởi, trên cây cối bên đường, tựa như có thứ gì đó đang nhúc nhích.

Dương Hạo nhắm mắt lại, hít sâu vào.

Đó đúng là mấy con mãng xà hoa ban to bằng cánh tay, răng nanh sắc bén, chiếm cứ trên cành cây.

Chỉ nhìn qua, đã làm cho người ta không rét mà run.

"Có rất nhiều rắn.”

Dương Hạo phát hiện không chỉ có một cái cây, gần như trên cây nào cũng có. Trong lòng hoảng sợ, dứt khoát quay đầu đi, mắt không thấy thì tim không đau.

Trong lòng gã hoảng sợ, trung tâm của sào huyệt năm sao lại có nhiều rắn như vậy. Có thể thấy thi vương này có năng lực quỷ dị, rất có thể đây là một con quỷ thi.

Một lát sau, hai người cuối cùng cũng đến trước một tòa nhà.

Chỉ là cửa thủy tinh đã vỡ vụn, trên khung cửa kim loại có mấy con rắn lớn quấn quanh. Thân thể chúng to bằng thắt lưng người lớn, đầu to như đèn lồng, hai tròng mắt vàng rực. Những con rắn lớn ngẩng đầu lên, nhao nhao đánh giá 'khách nhân', dường như chúng đang chọn người mình muốn cắn.

"Cái này là gì? Hang rắn?” Dương Hạo nổi da gà.

Michelin dẫn đường rất lịch sự: “Mời vào!”

"......" Dương Hạo đầu đầy hắc tuyến, trong lòng khủng hoảng đồng thời không quên nguyền rủa: “Tư bản đúng là ác độc…”

"Hạo... Anh Hạo, anh có sợ không?” Phía sau Tiểu Trương run rẩy hỏi, muốn tìm kiếm chút an ủi.

“Im miệng.” Hầu kết Dương Hạo khẽ động, nuốt một ngụm nước miếng, cố gắng nói: “Sợ cái gì chứ! Đến cũng đã đến rồi, lấy lại tinh thần, chúng ta là đại diện cho bộ mặt của công ty.”

"Vâng." Tiểu Trương lau mồ hôi lạnh trên trán, hai người cùng nhau đi về phía cửa chính.

Cũng may, lúc đi qua mấy con rắn lớn thì chúng không hề công kích. Chỉ vặn vẹo cơ thể, nhìn hai người tiến sâu vào đại sảnh. Dương Hạo vừa muốn thở phào nhẹ nhõm, nhưng hình ảnh trong đại sảnh lại làm gã xù lông, run rẩy đè bẹp ý chí ban nãy.



Bởi vì trong toàn bộ đại sảnh, đều là rắn.

Chúng nó nhúc nhích, từng đống vây quanh lấy nhau làm cho người ta buồn nôn.

“...” Dương Hạo muốn nôn, nhưng không dám.

Dù trong lòng đã sợ hãi đến chết lặng nhưng vẫn cố kìm nén. Tiểu Trương không muốn ở đây lâu, thấy Dương Hạo đứng tại chỗ bất động, vội vàng thúc giục nói.

"Anh Hạo, đi nhanh đi!"

"Cậu... Cậu đỡ tôi một chút..."

"...." Tiểu Trương trong lòng cạn lời,

Hai người dìu lấy nhau, cẩn thận bước qua những con rắn kia, trái tim sắp nhảy ra khỏi cổ họng. Hai người hoảng sợ bước đi, chẳng biết qua bao lâu đã đến nơi.

Xung quanh truyền đến tiếng gầm gừ của zombie, xem ra bên trong là zombie tinh nhuệ, xem như đội cận vệ.

Giữa đám zombie có một thân ảnh vĩ đại, làn da nó tái nhợt, màu xám trắng. Không có dấu hiệu thối rữa, mặt mũi cũng xem như đẹp trai, chẳng qua trong hốc mắt có mạch máu đan xen phồng lên.

Nhưng điều khiến người ta sợ hãi nhất chính là đôi mắt của gã. Đôi mắt màu vàng, bên trong có đồng tử hình thoi, giống hệt những con rắn bên ngoài, đúng là một đôi mắt rắn.

Dương Hạo chỉ cảm thấy lưng phát lạnh, đũng quần một trận nóng ẩm, trực tiếp bị dọa đến mức tiểu ra quần.

"Vương thượng, nhân loại này, còn rất đáng yêu."

Ở bên cạnh thi vương mắt rắn có một cô gái, nửa người trên của ả là người, nửa người dưới là nhện, bụng lớn, tám chân chạm mặt đất.

Mỗi một chân đều giống như thanh đao vô cùng sắc bén. Đây là zombie đã dung hợp với nhền nhện, ả vươn cái lưỡi dài liếm khoé môi, hứng thú đánh giá nhân loại trước mặt.

“Mẹ nó.” Trong lòng Dương Hạo thầm mắng, không dám nhúc nhích.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện [Dịch] Thi Vương Trỗi Dậy, Bắt Đầu Thu Thập Huyết Nhục

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook