Chương 149: Đã thành định cục
Hạ Nhật Phấn Mạt
07/12/2016
Chỉ là cho dù mọi
người nghĩ gì, đó cũng đã không quan trọng. Vì trước đó đã có lời hứa
của Tư Đồ Lăng Chí, cho nên các vị chính phi của hoàng tử cũng đã sinh
ra.
Sau khi tất cả hoàng tử đã chọn chính phi xong, Tư Đồ Lăng Chí đều chỉ ra cho các hoàng tử một vị hoặc hai vị trắc phi. Trong đó, Triệu Khả Nhân vẫn được như nguyện gả cho thái tử, nhưng không phải chánh phi, mà là trắc phi.
Rất nhanh, Tư Đồ Lăng Chí đã hạ chỉ tứ hôn. Chỉ là chỉ có những chính phi kia mới có thánh chỉ tứ hôn, những trắc phi kia không có thánh chỉ tứ hôn, dù sao chỉ là một thiếp thất mà thôi, không có gì lớn. Chẳng qua mặc dù đã hạ chỉ tứ hôn, thế nhưng tuy là đã chọn lựa các vị chính phi của hoàng tử, nhưng nữ tử được chọn trúng, có mấy người chưa cho gạt bỏ, cho nên hôn kỳ mà nói, vẫn phải bàn bạc kỹ hơn.
Triệu Tùng luôn nhìn tất cả phía dưới, chỉ có cảm giác cả đời này tâm tình của mình cũng không có lên xuống bất định như hôm nay. Ông chỉ cảm thấy dường như tất cả đã nằm ngoài dự đoán của ông, vốn ông cho là Khả Nhân nhất định sẽ vô cùng tỏa sáng ở tuyển phi yến, lên làm thái tử phi. Nhưng vô cùng tỏa sáng tại tuyển phi yến lại là Khả Nhiên, hơn nữa Khả Nhân cũng không có có thể được làm thái tử phi. Chỉ là, mặc dù là như vậy, nhưng Triệu Tùng vẫn hết sức hài lòng với kết quả của hôm nay, đại nữ nhi của ông làm Húc vương phi, nhị nữ nhi mặc dù không có thể như mong muốn lên làm thái tử phi, nhưng mà cũng làm thái tử trắc phi, như vậy cũng là hết sức tốt. Nhất là sau khi thấy Triệu Khả Bình cũng không được tuyển, ông đối với cái kết quả này đúng là càng thêm hài lòng.
Tư Đồ Lăng Chí mở miệng cười nói: "Rất tốt, lần tuyển phi yến này đã kết thúc, các hoàng nhi của trẫm đều đã chọn người chính phi trong lòng bọn hắn thích, như vậy rất tốt. Chỉ là, hôm nay trong các vị tiểu thư cũng cực khổ, trước hết các ngươi trở về cung Trữ Tú nghỉ ngơi một chút, tối hôm nay, trẫm muốn thiết yến khoản đãi các ngươi. Các ngươi cứ ở lại trong cung một ngày, vào ngày mai, đã có người đưa các ngươi xuất cung rồi."
"Tạ hoàng thượng." Các vị tiểu thư vội vàng quỳ xuống tới tạ ơn.
Rất nhanh, các vị tiểu thư cũng rời khỏi đại điện, trở lại cung Trữ Tú. Vừa về tới cung Trữ Tú, Triệu Khả Nhiên đã muốn nói chuyện với Lâm Tú Tú, nhưng một chút cơ hội cũng không có.
Vừa về tới trong cung Trữ Tú, các vị tiểu thư liền lập tức tiến lên đây, vây mấy tiểu thư vừa mới được chọn làm vương phi, trong miệng đang không ngừng nói lời chúc mừng. Mặc dù không được tuyển, trong lòng của các nàng hết sức buồn bực. Nhưng mỗi một tiểu thư đều được dạy dỗ trong các đại gia tộc, dĩ nhiên biết muốn lấy đại cục làm trọng rồi. Cho nên, mặc kệ trong lòng ghen tỵ cỡ nào, nhưng mà trên mặt lại vẫn như cũ treo một nụ cười chân thành, ngoài miệng nói ra lời trái lương tâm. Cho dù là không có biện pháp lên làm vương phi, họ cũng phải tạo mối quan hệ với những vị vương phi tương lai, như vậy đối với tương lai của các nàng mới hết sức có lợi.
Trong đó, người xung quanh Tần Y Miểu là nhiều nhất, bởi vì nàng ta làm thái tử phi. Chỉ là, người xung quanh Triệu Khả Nhiên cũng không ít, cho nên, Triệu Khả Nhiên muốn qua nói chuyện với Lâm Tú Tú, vậy cơ hồ là chuyện không thể nào. Hơn nữa Lâm Tú Tú cũng lên làm Vân vương phi, xung quanh nàng ta cũng không có ít tiểu thư. Chỉ là, mặc dù không có biện pháp nói chuyện với Lâm Tú Tú, nhưng thấy được khuôn mặt tươi cười của Lâm Tú Tú, trong lòng Triệu Khả Nhiên liền rất yên tâm.
Sau khi trải qua tuyển phi yến hôm nay, Tần Y Miểu đã hết sức mệt mỏi. Ngay sau khi không dễ dàng thoát khỏi một đám các tiểu thư muốn bấu víu quan hệ kia, rút cuộc Tần Y Miểu về tới trước sân viện của chính mình.
Không biết là nên nói vận khí của Tần Y Miểu tốt, hay là nên nói vận khí của Triệu Khả Nhân không tốt, bước đầu Tần Y Miểu tiến vào sân viện của mình, liền thấy Triệu Khả Nhân.
Thấy đi vào sân chính là Tần Y Miểu, phản ứng đầu tiên của Triệu Khả Nhân chính là muốn trở về trong phòng trước. Hôm nay nàng là một người thất bại, cho nên không muốn thấy Tần Y Miểu, như vậy sẽ luôn luôn nhắc nhở mình, chính mình bại bởi Tần Y Miểu, thậm chí còn đã thua bởi Triệu Khả Nhiên, ngay cả Triệu Khả Nhiên cũng có thể lên làm chính phi của Húc vương, nhưng nàng ta cũng chỉ là một cái trắc phi nho nhỏ mà thôi.
"Ai nha, Khả Nhân biểu muội, như thế nào phải đi gấp như vậy chứ!" Thấy Triệu Khả Nhân muốn rời khỏi, Tần Y Miểu liền lập tức mở miệng gọi nàng ta lại, "Chẳng lẽ là Khả Nhân biểu muội cảm thấy không muốn gặp mặt ta, cho nên mới phải đi phải nhanh như vậy."
Sau khi nghe được lời nói của Tần Y Miểu, Triệu Khả Nhân cũng biết, sợ là mình đi không được, nếu hiện tại mình đi, đó không phải là tỏ rõ mình đã nhận thua sao?
Nghĩ đến đây một chút, Triệu Khả Nhân liền nâng lên nụ cười sáng lạn, quay đầu lại, nhìn về phía Tần Y miểu: "Thì ra là Y Miểu biểu tỷ! Muội có gì không dám gặp mặt với tỷ chứ! Chỉ là, vừa rồi thật sự là muội quá mệt mỏi, cho nên không thấy tỷ mà thôi, Y Miểu biểu tỷ, tỷ nghĩ quá nhiều."
"Thật sao?" Thấy bộ dáng cười gượng của Triệu Khả Nhân, ở trong lòng của Tần Y Miểu đã cảm thấy hết sức sảng khoái: "Nếu nói như vậy, vậy Khả Nhân biểu muội, muội nên tới phòng của ta ngồi một chút phải không đây? Vừa lúc, tỷ muội hai chúng ta cũng có thể dễ dàng tán gẫu một phen, không phải sao?"
Nghe Tần Y Miểu muốn mời, trong lòng của Triệu Khả Nhân tràn đầy phẫn hận. Hiện tại Tần Y Miểu là đang làm gì, nàng ta là muốn thị uy với mình sao? Nàng ta cho là hiện tại nàng (Khả Nhân) đã là chính gia rồi sao? Không dễ dàng như vậy. Nàng ta biết Tần Y Miểu muốn làm gì, không phải là muốn nhân cơ hội nhục nhã mình sao? Nàng (Y Miểu) nằm mơ.
Triệu Khả Nhân cười cười, mở miệng nói: "Ta cũng vậy rất muốn nói chuyện với Y Miểu biểu tỷ, nhưng mà sau khi trải qua tuyển phi yến, muội cảm thấy có chút mệt mỏi, muốn nghỉ ngơi một chút, đợi đến lúc đó tinh thần của muội khá hơn một chút rồi, nhất định sẽ đi bái phỏng."
"Thật sao?" Thấy dáng vẻ của Triệu Khả Nhân, thấy trong lòng Tần Y Miểu cảm đặc biệt sảng khoái: "Cũng là, mặc dù biểu diễn của Khả Nhân biểu muội không xuất chúng, nhưng cũng là trải qua tỉ mỉ chuẩn bị, cho nên mệt mỏi về tình cũng có thể tha thứ. Ai, thật ra thì ta cũng vậy, chỉ là không biết có phải là bởi vì có một chuyện vui hay không, cho nên ta mặc dù cũng có chút điểm mệt mỏi, nhưng tinh thần vẫn là rất tốt!"
Nghe được trong lời nói của Tần Y Miểu rõ ràng ám phúng, Triệu Khả Nhân tức cắn răng nghiến lợi, cũng không cam chịu yếu thế mở miệng nói: "Cũng thế, mặc dù tài hoa và tài nghệ của Y Miểu biểu tỷ đều không phải là xuất chúng nhất, nhưng vẫn trúng tuyển, vận số tốt như vậy, không trách được hiện tại tinh thần của tỷ tốt như vậy?"
Triệu Khả Nhân, rõ ràng nói chính là Tần Y Niểu không phải dựa vào thực lực lên làm thái tử phi, chẳng qua chính là vận khí tốt mà thôi. Tần Y Miểu cũng không phải đồ đần, đối với ý tứ của Triệu Khả Nhân, nàng ta biết. Cho nên, vừa nghe đến Triệu Khả Nhân nói như vậy, tốt tâm tình của Tần Y Miểu liền lập tức bị phá hư hết.
Triệu Khả Nhân và Tần Y Miểu cứ đứng ở trong sân như vậy, đối chọi gay gắt. Cũng may người trong nhà này không nhiều lắm, cho nên, cũng không có người thấy biểu hiện của các nàng.
Lúc Triệu Khả Nhiên vừa tiến vào sân viện của mình, thấy chính là một bộ tình cảnh như vậy, Triệu Khả Nhân và Tần Y Miểu mặt tươi cười vừa nói chuyện, nhưng ý tứ trong lời nói đều tràn đầy mùi thuốc súng. Không chỉ có như thế, trong mắt các nàng ta đều mang theo ánh mắt thù hận. Thấy tình cảnh như thế, trong lòng Triệu Khả Nhiên không nhịn được buồn cười, xem ra cuộc sống sau này của thái tử điện hạ sẽ phải trải qua rất đặc sắc mới đúng! Có hai vị như vậy ở trong hậu viện, muốn không náo nhiệt cũng không được đi!
Chỉ là, hiện tại vẫn là trong cung, Triệu Khả Nhiên không muốn gây ra chuyện cười gì, cho nên làm bộ dáng vẻ như vừa mới tiến vào, cười nghênh đón: "Y Miểu biểu tỷ, Khả Nhân, sao hai người đều đứng ở chỗ này vậy!"
Thấy Triệu Khả Nhiên xuất hiện, Tần Y Miểu và Triệu Khả Nhân lập tức thu hồi dáng vẻ đối chọi gay gắt vừa rồi, thái độ cũng trở nên hết sức dịu dàng.
Mặc dù vừa rồi trước bữa tiệc tuyển phi yến, Triệu Khả Nhiên đoạt mặt mũi của mình, nhưng ở bên trong lòng của Tần Y Miểu cũng không phải hết sức hận Triệu Khả Nhiên. Dù sao mặc kệ như thế nào đều tốt, hiện tại chính mình cũng đã là thái tử phi, hơn nữa trước chuyện của thái tử và Triệu Khả Nhân, đều là Triệu Khả Nhiên nhắc nhở mình. Lại nói, hiện tại Triệu Khả Nhân đã là Húc vương phi rồi, qua lại thân thiết với nàng là điều cần thiết.
Cho nên vừa nhìn thấy Triệu Khả Nhiên xuất hiện, Tần Y Miểu liền mở miệng cười nói: "Thì ra là Khả Nhiên biểu muội! Còn chưa kịp chúc mừng muội! Hiện tại muội cũng đã là Húc vương phi rồi."
Triệu Khả Nhiên không ngu ngốc, cho nên đối với Tần Y Miểu lấy lòng, nàng vẫn có thể nhìn ra được. Cho nên sau khi nhìn thấy bộ dáng của Tần Y Miểu, Triệu Khả Nhiên dâng lên mội nụ cười, mở miệng nói: "Nói chi vậy, nếu là thật muốn nói chúc mừng, vậy cũng phải là muội chúc mừng tỷ mới đúng chứ! Phải biết biểu tỷ, hiện tại tỷ đã chính là thái tử phi, thật sự chính là đáng giá ăn mừng! Sau khi cữu cữu và mợ bọn họ biết, nhất định sẽ rất vui mừng."
Sau khi nghe được lời nói của Triệu Khả Nhiên, tâm tình của Tần Y Miểu liền thay đổi càng tốt: "Ha ha, cùng vui cùng vui."
Nhìn Tần Y Miểu và Triệu Khả Nhiên ngươi một câu ta một câu chúc mừng, trong lòng của Triệu Khả Nhân thật sự chính là kìm nén đến khó chịu. Hiện tại Tần Y Miểu là thái tử phi, Triệu Khả Nhiên là Húc vương phi, nếu so phẩm cấp địa vị của hai người với nàng cao. Nghĩ đến đây một chút, Triệu Khả Nhân đã cảm thấy phiền lòng.
Triệu Khả Nhiên tự nhiên cũng chú ý tới dáng vẻ của Triệu Khả Nhân, nàng biết tâm tình hiện tại của Triệu Khả Nhân: "Khả Nhân, thật ra mà nói, cũng muốn chúc mừng muội! Muội cũng được làm thái tử trắc phi rồi."
Sau khi nghe được Triệu Khả Nhiên chúc mừng, Triệu Khả Nhân giống như là nuốt con ruồi, mạnh chống lên nụ cười: "Vâng, có đúng sao?"
Mặc dù thái tử trắc phi đối với tất cả nữ tử mà nói, đều là một loại vinh hạnh, nhưng đối với nữ tử như Triệu Khả Nhân tâm cao khí ngạo như vậy mà nói, cũng là một loại vũ nhục. Rõ rang nàng ta có cơ hội trở thành chính thất của thế tử Trung Nghĩa hầu, nhưng bây giờ cũng thành tiểu thiếp của thái tử rồi, mức nước chênh lệch của lòng sông so với mặt biển như vậy, sao nàng ta chịu được đây?
Triệu Khả Nhân miễn cưỡng nở nụ cười, sau đó mở miệng nói: "Muội thật sự là mệt mỏi, cũng không hàn huyên với hai người, muội về phòng nghỉ ngơi trước một chút xong chờ một chút còn phải đi tham gia dạ tiệc!"
Không đợi Triệu Khả Nhiên các nàng mở miệng, Triệu Khả Nhân liền nửa lễ, tiếp đó trực tiếp rời đi.
Nhìn bóng lưng của Triệu Khả Nhân, ở trong lòng của Tần Y Miểu cũng là hết sức phức tạp, nàng ta nửa ghen tỵ nửa hâm mộ nhìn về phía Triệu Khả Nhiên, tựa như nói giỡn mở miệng nói: "Khả Nhiên biểu muội, cũng là muội có phúc khí! Húc vương điện hạ cũng đã nói rồi, cho muội một đời một kiếp một đôi nhân, muội xem, ngay cả hoàng thượng cũng không có ban thưởng thêm trắc phi cho hắn. Giống như những hoàng tử khác! Tựa như thái tử, đều đã ban trắc phi."
Triệu Khả Nhiên dĩ nhiên là biết Tần Y Miểu là có ý gì, nàng cười cười, nhàn nhạt mở miệng mà nói: "Y Miểu biểu tỷ, tỷ hà tất quan tâm người khác đâu? Chính mình trải qua ngày tốt lành mới là quan trọng nhất. Tỷ xem, mặc dù cũng trắc phi cho thái tử. Nhưng tỷ phải biết trắc phi chính là trắc phi, mặc dù tên tương đối khá nghe một chút, nhưng là nói trắng ra chính là tiểu thiếp mà thôi. Tỷ cần gì phải đi quan tâm một tiểu thiếp đây? Tỷ phải biết, hiện tại mặc dù tỷ là thái tử phi mà thôi, nhưng tương lai nói không chừng liền là mẫu nghi thiên hạ kia rồi. Nhưng trắc phi thì có thể như thế nào chứ? Một tiểu thiếp, mặc kệ dù cố gắng thế nào, cũng không thể ngồi lên cái chỗ ngồi đó. Cho nên biểu tỷ, hiện tại tỷ phải làm, cũng chỉ bắt được tâm của thái tử, vậy cũng tốt. Còn nữa, đến lúc đó khi thật sự vào trong phủ thái tử, tỷ chính là nữ chủ nhân danh chánh ngôn thuận rồi, sợ một kẻ vẻn vẹn trắc phi hay sao?"
Nghe được Triệu Khả Nhiên nói xong, Tần Y Miểu hiểu ra. Nàng ta như có điều suy nghĩ gật đầu một cái, mở miệng cười nói: "Vẫn là Khả Nhiên biểu muội ngươi nhìn thấu đáo!"
Triệu Khả Nhiên cười cười, cũng không trả lời. Thật ra thì, nàng nhắc nhở Tần Y Miểu như vậy, chỉ là cũng là vì mình mà thôi, chỉ có Tần Y Miểu nhìn chằm chằm Triệu Khả Nhân, mới không có cơ hội tới tìm phiền toái cho mình không phải sao? Phải biết cấp bậc của Tần Y Miểu chính là cao hơn nhiều so với Triệu Khả Nhân, cho nên vẫn là dời đi lực chú ý của nàng ta sẽ tốt hơn.
Tần Y Miểu và Triệu Khả Nhiên lại hàn huyên chẳng có mục đích gì mấy câu, sau đó Triệu Khả Nhiên liền tìm viện cớ, quay về gian phòng của mình trước.
Sau khi các vị tiểu thư nghỉ ngơi một buổi chiều, dạ tiệc lại bắt đầu. Trong lúc dạ tiệc, gần như các vị vương phi đều là ngồi chung mộ chỗ với phu quân tương lai của mình. An bài như thế vì để cho giữa bọn họ có thể trao đổi nhiều một chút, thuận tiện còn có thể bồi dưỡng tình cảm một chút.
Dạ tiệc tiến hành hết sức thuận lợi, cũng không có bất kỳ đột phát ngoài ý muốn. Triệu Khả Nhiên liền ngồi chung một chỗ với Tư Đồ Húc. Hai người lúc bình thường, cũng đã quen chung đụng, cho nên ngồi chung một chỗ như vậy, hai người cũng không có gì không được tự nhiên, ngược lại, tại xung quanh bọn họ còn tràn ngập một cỗ không khí ấm áp, đây là cái mấy đôi khác cũng không có.
Bởi vì tuyển phi yến đã kết thúc, cho nên hiện tại tâm tình của Triệu Khả Nhiên hết sức tốt, dường như nhìn cái gì cũng cảm thấy hết sức thuận mắt. Nàng cảm thấy trên đài biểu diễn hết sức đặc sắc, trên bàn thức ăn hết sức mỹ vị, dĩ nhiên, quan trọng nhất vẫn là một người ngồi ở bên cạnh nàng này. Nói tóm lại, buổi dạ tiệc này, Triệu Khả Nhiên trôi qua hết sức vui vẻ.
Nhưng có người vui vẻ dĩ nhiên là có người không vui. Triệu Khả Nhân chính là thuộc về loại không vui kia, nàng ta nhìn thấy, mặc kệ là Triệu Khả Nhiên, hay là Tần Y Miểu, đều ngồi ở trước mặt, hơn nữa ngồi bên cạnh các nàng cũng là tương lai phu quân của họ, nhưng mình cũng chỉ có thể lẻ loi ngồi ở phía sau.
Lần đầu tiên, Triệu Khả Nhân bắt đầu hoài nghi, rút cuộc mấy ngày này tới nay mình làm tất cả là đúng hay sai lầm đây? Chỉ là, trong lòng của Triệu Khả Nhân vô cùng rõ ràng, mặc kệ là đúng là sai, hiện tại ta cũng đã không có biện pháp quay đầu lại, chỉ có thể nhắm mắt đi xuống.
Dạ tiệc kết thúc trong mảnh tiếng nói tiếng cười. Sau khi dạ tiệc kết thúc, các vị tiểu thư trở lại cung Trữ Tú, sau đó cũng trở về phòng của mình đang lúc đi nghỉ ngơi. Dù sao hôm sau sẽ phải xuất cung rồi, mọi người vẫn nên nghỉ ngơi.
Sau khi Triệu Khả Nhiên về đến gian phòng của mình, Cầm Hương Thi Hương đang phục vụ, cũng bắt đầu tháo trang sức thay y phục. Nhưng ngay lúc này, thế nhưng truyền đến một tràng tiếng gõ cửa. Nghe được tiếng gõ cửa, sau đó Triệu Khả Nhiên nhíu nhíu mày, lúc này cũng đã đã trễ thế như vậy, rút cuộc là người nào tìm mình đây?
Triệu Khả Nhiên ý bảo Cầm Hương đi mở cửa. Nhưng rất nhanh, Cầm Hương liền mặt quái dị trở lại. Sau khi thấy bộ dạng của Cầm Hương, Triệu Khả Nhiên mở miệng cười trêu nói: "Cầm Hương, ngươi ở đây giở trò quỷ gì đó! Sao vẻ mặt như thế! Chẳng lẽ là gặp quỷ?"
Nghe được lời nói của Triệu Khả Nhiên xong, Cầm Hương vội vàng lắc đầu một cái, hết sức nghiêm túc mở miệng nói: "Tiểu thư, đó là Lý công công, hắn tới tìm người."
"Lý công công?" Nghe Cầm Hương nói xong, Triệu Khả Nhiên nhẹ nhíu mày: "Ngươi nói có phải chính là thái giám bên cạnh hoàng thượng hay không, Lý Phúc Toàn à?"
Cầm Hương gật đầu một cái: "Không sai, chính là hắn, hiện tại hắn đang chờ bên ngoài đây?"
"Hắn có nói là chuyện gì sao?"
"Tiểu thư, hắn nói, hoàng thượng muốn gặp người." Cầm Hương mở miệng nói: "Hắn để cho người hiện tại lập tức đi theo hắn đi gặp hoàng thượng."
Mặc dù nói không biết hoàng thượng tại sao phải muốn gặp mình, nhưng Triệu Khả Nhiên vẫn có thể đoán ra, cái này phải là có liên quan với Húc đi! Nàng suy nghĩ một chút, sao đó mở miệng phân phó nói: "Tốt lắm, nếu nói như vậy, vậy ta trước phải đi ra ngoài một chút rồi, các ngươi đều không cần đi theo, ở lại chỗ này là tốt."
Mặc dù Cầm Hương Thi Hương cũng muốn đi theo, nhưng họ biết thân phận của mình, hoàng thượng có lời muốn nói với tiểu thư, mình không thể nào đi theo, cho nên bọn họ cũng không cưỡng cầu. Sau khi nghe Triệu Khả Nhiên phân phó, họ chỉ có thể ở lại trong phòng.
Rất nhanh, Triệu Khả Nhiên đã theo Lý Phúc Toàn đi đến điện Bàn Long. Điện Bàn Long thật vẫn không hổ là chỗ ở của hoàng thượng, không chỉ có hơi thở cao quý, hơn nữa trang sức cũng là rất xem trọng. Nhưng Triệu Khả Nhiên cũng không có tâm tình tốt tỉ mỉ thưởng thức như vậy, rất nhanh nàng đã tiến vào trong một thiên điện.
Vừa vào trong thiên điện, Triệu Khả Nhiên liền nhìn thấy Tư Đồ Lăng Chí đang ngồi ở trên cao vị, trong tay giống như đang cầm một bức tranh, đang nghiêm túc nhìn, trong mắt tràn đầy yêu say đắm. Ánh mắt của ông hết sức chuyên chú, thậm chí đã đến cảnh giới quên mình rồi, ngay cả bọn họ đã tiến vào cũng không có phát hiện. Thấy tình cảnh như thế, Triệu Khả Nhiên cảm thấy hết sức tò mò, rút cuộc trên bức họa là cái gì chứ? Thế nhưng có thể làm một hoàng đế lộ ra vẻ mặt như vậy.
Chỉ là, mặc dù trong lòng tò mò, nhưng Triệu Khả Nhiên vẫn vô cùng rõ ràng mình nên làm cái gì. Nàng quỳ xuống, mở miệng nói: "Thần nữ Triệu Khả Nhiên tham kiến hoàng thượng."
Một tiếng này đem Tư Đồ Lăng Chí từ trong mạch suy nghĩ kéo ra ngoài, nhìn nữ tử quỳ gối phía dưới, Tư Đồ Lăng Chí mở miệng nói: "Ngươi đứng lên trước đi!"
Đợi Triệu Khả Nhiên đứng lên, sau đó nàng không để lại dấu vết nhìn bốn phía một chút, ở nơi trong thiên điện này, cũng chỉ có nàng và hoàng thượng, còn có Lý Phúc Toàn ba người mà thôi. Sau khi phát hiện điểm này, Triệu Khả Nhiên nhẹ nhàng chau mày, hôm nay hoàng thượng kêu mình đến rút cuộc là vì chuyện gì đây? Tại sao còn phải đuổi tùy tùng đây?
Sau khi thấy biểu tình rất nhỏ của Triệu Khả Nhiên, Tư Đồ Lăng Chí nhếch miệng, khẽ mỉm cười, cười đến vẫn tính là ôn hòa: "Khả Nhiên, ngươi không cần phải lo lắng, hôm nay trẫm tìm ngươi, không phải đại sự gì, chỉ là muốn nói chuyện với ngươi một phen mà thôi."
Nghe được Tư Đồ Lăng Chí nói xong, Triệu Khả Nhiên đã trấn định hơn, nàng cũng không hề lo lắng nữa, ổn định tâm trạng sau đó thử dò xét tính mở miệng hỏi: "Hoàng thượng, người phải nói với thần nữ, chính là chuyện của Húc?"
Đối với chuyện giữa mình và Tư Đồ Húc, chắc hẳn Tư Đồ Lăng Chí cũng đã biết được rồi, cho nên Triệu Khả Nhiên không muốn có cái gì giấu giếm, cho nên, cho dù trước mặt của Tư Đồ Lăng Chí đi nữa, nàng vẫn có thể hết sức thân mật kêu lên cái tên Húc này.
Mà nghe được Triệu Khả Nhiên thân mật kêu tên Tư Đồ Húc, Tư Đồ Lăng Chí hiển nhiên không có gì lạ, sắc mặt của ông như thường gật đầu một cái: "Không sai, trẫm hôm nay kêu ngươi, chính là vì muốn cùng ngươi nói chuyện của Húc nhi một chút. Húc nhi là nhi tử duy nhất của Tiêu Tiêu vì trẫm sinh, trẫm thương yêu nhất chính là hắn. Tiêu Tiêu đã rời đi trẫm rồi, nàng chỉ để lại cho trẫm Húc nhi, hiện tại trẫm làm tất cả, cũng là vì Húc nhi."
Nghe được Tư Đồ Lăng Chí nói, sau đó trong lòng Triệu Khả Nhiên xẹt qua một đạo cảm giác quái dị, rút cuộc hoàng thượng là có ý gì đây? Hiện tại thái tử và Hàn vương đang tranh đoạt ngôi vị hoàng đế, cái này mình biết, nhưng hiện tại hoàng thượng nói ra khỏi lời như vậy, đây chẳng lẽ là nói, trong lòng của ông thích hợp người thừa kế không phải thái tử, cũng không phải là Hàn vương, mà là Tư Đồ Húc.
Tư Đồ Lăng Chí cũng không để ý đến trong lòng Triệu Khả Nhiên nghĩ như thế nào, mà tiếp tục nói: "Tương lai trẫm nhất định sẽ đem ngôi vị hoàng đế để lại cho Húc nhi, điểm này không thể nghi ngờ. Hiện tại, ta muốn hỏi chính là, Khả Nhiên, ngươi thấy chuyện này thế nào?"
Sau khi nghe Tư Đồ Lăng Chí nói, trong lòng Triệu Khả Nhiên cả kinh, nàng không biết tại sao hoàng thượng muốn nói với nàng chút lời nói này, cho dù ông thật sự muốn đem ngôi vị hoàng đế để lại cho Húc, vậy cũng không cần tự nói với mình chứ! Hơn nữa, ông còn hỏi mình thấy thế nào, chuyện như vậy mình có thể phát biểu ý kiến sao? Phen này hoàng thượng kêu mình đến rút cuộc là vì cái gì chứ? Là vì thử dò xét, hay là cảnh cáo đây?
Triệu Khả Nhiên vừa ngẩng đầu lên, liền nhìn thấy Tư Đồ Lăng Chí đang dùng ánh mắt lợi hại nhìn mình, dường như đang chờ đợi mình trả lời.
Triệu Khả Nhiên hít sâu một hơi, đánh giá tâm tình của mình một chút, sau đó mở miệng nói: "Hoàng thượng, chuyện này thần nữ không có nhận định gì. Cho đến hiện tại thần nữ để ý đến đều không phải là cái này, thần nữ để ý chính là tâm của hắn mà thôi. Chỉ cần ở tim của hắn có thần nữ mà nói, cho dù hắn là một tên khất cái, thần nữ cũng vậy tuyệt đối sẽ không xa không rời. Nhưng nếu có một ngày, tim của hắn đã không có ở đây trên người của thần nữ rồi, như vậy, cho dù hắn là đế vương cao cao tại thượng, thần nữ cũng vậy sẽ không chút do dự xoay người."
Sau khi nói xong, Triệu Khả Nhiên ngẩng đầu lên, trực diện nhìn về ánh mắt lợi hại của Tư Đồ Lăng Chí, một chút khiếp đảm cũng không có. Hai người cứ đối mặt như vậy, không có một người chịu dời ánh mắt của mình đi trước.
Sau khi tất cả hoàng tử đã chọn chính phi xong, Tư Đồ Lăng Chí đều chỉ ra cho các hoàng tử một vị hoặc hai vị trắc phi. Trong đó, Triệu Khả Nhân vẫn được như nguyện gả cho thái tử, nhưng không phải chánh phi, mà là trắc phi.
Rất nhanh, Tư Đồ Lăng Chí đã hạ chỉ tứ hôn. Chỉ là chỉ có những chính phi kia mới có thánh chỉ tứ hôn, những trắc phi kia không có thánh chỉ tứ hôn, dù sao chỉ là một thiếp thất mà thôi, không có gì lớn. Chẳng qua mặc dù đã hạ chỉ tứ hôn, thế nhưng tuy là đã chọn lựa các vị chính phi của hoàng tử, nhưng nữ tử được chọn trúng, có mấy người chưa cho gạt bỏ, cho nên hôn kỳ mà nói, vẫn phải bàn bạc kỹ hơn.
Triệu Tùng luôn nhìn tất cả phía dưới, chỉ có cảm giác cả đời này tâm tình của mình cũng không có lên xuống bất định như hôm nay. Ông chỉ cảm thấy dường như tất cả đã nằm ngoài dự đoán của ông, vốn ông cho là Khả Nhân nhất định sẽ vô cùng tỏa sáng ở tuyển phi yến, lên làm thái tử phi. Nhưng vô cùng tỏa sáng tại tuyển phi yến lại là Khả Nhiên, hơn nữa Khả Nhân cũng không có có thể được làm thái tử phi. Chỉ là, mặc dù là như vậy, nhưng Triệu Tùng vẫn hết sức hài lòng với kết quả của hôm nay, đại nữ nhi của ông làm Húc vương phi, nhị nữ nhi mặc dù không có thể như mong muốn lên làm thái tử phi, nhưng mà cũng làm thái tử trắc phi, như vậy cũng là hết sức tốt. Nhất là sau khi thấy Triệu Khả Bình cũng không được tuyển, ông đối với cái kết quả này đúng là càng thêm hài lòng.
Tư Đồ Lăng Chí mở miệng cười nói: "Rất tốt, lần tuyển phi yến này đã kết thúc, các hoàng nhi của trẫm đều đã chọn người chính phi trong lòng bọn hắn thích, như vậy rất tốt. Chỉ là, hôm nay trong các vị tiểu thư cũng cực khổ, trước hết các ngươi trở về cung Trữ Tú nghỉ ngơi một chút, tối hôm nay, trẫm muốn thiết yến khoản đãi các ngươi. Các ngươi cứ ở lại trong cung một ngày, vào ngày mai, đã có người đưa các ngươi xuất cung rồi."
"Tạ hoàng thượng." Các vị tiểu thư vội vàng quỳ xuống tới tạ ơn.
Rất nhanh, các vị tiểu thư cũng rời khỏi đại điện, trở lại cung Trữ Tú. Vừa về tới cung Trữ Tú, Triệu Khả Nhiên đã muốn nói chuyện với Lâm Tú Tú, nhưng một chút cơ hội cũng không có.
Vừa về tới trong cung Trữ Tú, các vị tiểu thư liền lập tức tiến lên đây, vây mấy tiểu thư vừa mới được chọn làm vương phi, trong miệng đang không ngừng nói lời chúc mừng. Mặc dù không được tuyển, trong lòng của các nàng hết sức buồn bực. Nhưng mỗi một tiểu thư đều được dạy dỗ trong các đại gia tộc, dĩ nhiên biết muốn lấy đại cục làm trọng rồi. Cho nên, mặc kệ trong lòng ghen tỵ cỡ nào, nhưng mà trên mặt lại vẫn như cũ treo một nụ cười chân thành, ngoài miệng nói ra lời trái lương tâm. Cho dù là không có biện pháp lên làm vương phi, họ cũng phải tạo mối quan hệ với những vị vương phi tương lai, như vậy đối với tương lai của các nàng mới hết sức có lợi.
Trong đó, người xung quanh Tần Y Miểu là nhiều nhất, bởi vì nàng ta làm thái tử phi. Chỉ là, người xung quanh Triệu Khả Nhiên cũng không ít, cho nên, Triệu Khả Nhiên muốn qua nói chuyện với Lâm Tú Tú, vậy cơ hồ là chuyện không thể nào. Hơn nữa Lâm Tú Tú cũng lên làm Vân vương phi, xung quanh nàng ta cũng không có ít tiểu thư. Chỉ là, mặc dù không có biện pháp nói chuyện với Lâm Tú Tú, nhưng thấy được khuôn mặt tươi cười của Lâm Tú Tú, trong lòng Triệu Khả Nhiên liền rất yên tâm.
Sau khi trải qua tuyển phi yến hôm nay, Tần Y Miểu đã hết sức mệt mỏi. Ngay sau khi không dễ dàng thoát khỏi một đám các tiểu thư muốn bấu víu quan hệ kia, rút cuộc Tần Y Miểu về tới trước sân viện của chính mình.
Không biết là nên nói vận khí của Tần Y Miểu tốt, hay là nên nói vận khí của Triệu Khả Nhân không tốt, bước đầu Tần Y Miểu tiến vào sân viện của mình, liền thấy Triệu Khả Nhân.
Thấy đi vào sân chính là Tần Y Miểu, phản ứng đầu tiên của Triệu Khả Nhân chính là muốn trở về trong phòng trước. Hôm nay nàng là một người thất bại, cho nên không muốn thấy Tần Y Miểu, như vậy sẽ luôn luôn nhắc nhở mình, chính mình bại bởi Tần Y Miểu, thậm chí còn đã thua bởi Triệu Khả Nhiên, ngay cả Triệu Khả Nhiên cũng có thể lên làm chính phi của Húc vương, nhưng nàng ta cũng chỉ là một cái trắc phi nho nhỏ mà thôi.
"Ai nha, Khả Nhân biểu muội, như thế nào phải đi gấp như vậy chứ!" Thấy Triệu Khả Nhân muốn rời khỏi, Tần Y Miểu liền lập tức mở miệng gọi nàng ta lại, "Chẳng lẽ là Khả Nhân biểu muội cảm thấy không muốn gặp mặt ta, cho nên mới phải đi phải nhanh như vậy."
Sau khi nghe được lời nói của Tần Y Miểu, Triệu Khả Nhân cũng biết, sợ là mình đi không được, nếu hiện tại mình đi, đó không phải là tỏ rõ mình đã nhận thua sao?
Nghĩ đến đây một chút, Triệu Khả Nhân liền nâng lên nụ cười sáng lạn, quay đầu lại, nhìn về phía Tần Y miểu: "Thì ra là Y Miểu biểu tỷ! Muội có gì không dám gặp mặt với tỷ chứ! Chỉ là, vừa rồi thật sự là muội quá mệt mỏi, cho nên không thấy tỷ mà thôi, Y Miểu biểu tỷ, tỷ nghĩ quá nhiều."
"Thật sao?" Thấy bộ dáng cười gượng của Triệu Khả Nhân, ở trong lòng của Tần Y Miểu đã cảm thấy hết sức sảng khoái: "Nếu nói như vậy, vậy Khả Nhân biểu muội, muội nên tới phòng của ta ngồi một chút phải không đây? Vừa lúc, tỷ muội hai chúng ta cũng có thể dễ dàng tán gẫu một phen, không phải sao?"
Nghe Tần Y Miểu muốn mời, trong lòng của Triệu Khả Nhân tràn đầy phẫn hận. Hiện tại Tần Y Miểu là đang làm gì, nàng ta là muốn thị uy với mình sao? Nàng ta cho là hiện tại nàng (Khả Nhân) đã là chính gia rồi sao? Không dễ dàng như vậy. Nàng ta biết Tần Y Miểu muốn làm gì, không phải là muốn nhân cơ hội nhục nhã mình sao? Nàng (Y Miểu) nằm mơ.
Triệu Khả Nhân cười cười, mở miệng nói: "Ta cũng vậy rất muốn nói chuyện với Y Miểu biểu tỷ, nhưng mà sau khi trải qua tuyển phi yến, muội cảm thấy có chút mệt mỏi, muốn nghỉ ngơi một chút, đợi đến lúc đó tinh thần của muội khá hơn một chút rồi, nhất định sẽ đi bái phỏng."
"Thật sao?" Thấy dáng vẻ của Triệu Khả Nhân, thấy trong lòng Tần Y Miểu cảm đặc biệt sảng khoái: "Cũng là, mặc dù biểu diễn của Khả Nhân biểu muội không xuất chúng, nhưng cũng là trải qua tỉ mỉ chuẩn bị, cho nên mệt mỏi về tình cũng có thể tha thứ. Ai, thật ra thì ta cũng vậy, chỉ là không biết có phải là bởi vì có một chuyện vui hay không, cho nên ta mặc dù cũng có chút điểm mệt mỏi, nhưng tinh thần vẫn là rất tốt!"
Nghe được trong lời nói của Tần Y Miểu rõ ràng ám phúng, Triệu Khả Nhân tức cắn răng nghiến lợi, cũng không cam chịu yếu thế mở miệng nói: "Cũng thế, mặc dù tài hoa và tài nghệ của Y Miểu biểu tỷ đều không phải là xuất chúng nhất, nhưng vẫn trúng tuyển, vận số tốt như vậy, không trách được hiện tại tinh thần của tỷ tốt như vậy?"
Triệu Khả Nhân, rõ ràng nói chính là Tần Y Niểu không phải dựa vào thực lực lên làm thái tử phi, chẳng qua chính là vận khí tốt mà thôi. Tần Y Miểu cũng không phải đồ đần, đối với ý tứ của Triệu Khả Nhân, nàng ta biết. Cho nên, vừa nghe đến Triệu Khả Nhân nói như vậy, tốt tâm tình của Tần Y Miểu liền lập tức bị phá hư hết.
Triệu Khả Nhân và Tần Y Miểu cứ đứng ở trong sân như vậy, đối chọi gay gắt. Cũng may người trong nhà này không nhiều lắm, cho nên, cũng không có người thấy biểu hiện của các nàng.
Lúc Triệu Khả Nhiên vừa tiến vào sân viện của mình, thấy chính là một bộ tình cảnh như vậy, Triệu Khả Nhân và Tần Y Miểu mặt tươi cười vừa nói chuyện, nhưng ý tứ trong lời nói đều tràn đầy mùi thuốc súng. Không chỉ có như thế, trong mắt các nàng ta đều mang theo ánh mắt thù hận. Thấy tình cảnh như thế, trong lòng Triệu Khả Nhiên không nhịn được buồn cười, xem ra cuộc sống sau này của thái tử điện hạ sẽ phải trải qua rất đặc sắc mới đúng! Có hai vị như vậy ở trong hậu viện, muốn không náo nhiệt cũng không được đi!
Chỉ là, hiện tại vẫn là trong cung, Triệu Khả Nhiên không muốn gây ra chuyện cười gì, cho nên làm bộ dáng vẻ như vừa mới tiến vào, cười nghênh đón: "Y Miểu biểu tỷ, Khả Nhân, sao hai người đều đứng ở chỗ này vậy!"
Thấy Triệu Khả Nhiên xuất hiện, Tần Y Miểu và Triệu Khả Nhân lập tức thu hồi dáng vẻ đối chọi gay gắt vừa rồi, thái độ cũng trở nên hết sức dịu dàng.
Mặc dù vừa rồi trước bữa tiệc tuyển phi yến, Triệu Khả Nhiên đoạt mặt mũi của mình, nhưng ở bên trong lòng của Tần Y Miểu cũng không phải hết sức hận Triệu Khả Nhiên. Dù sao mặc kệ như thế nào đều tốt, hiện tại chính mình cũng đã là thái tử phi, hơn nữa trước chuyện của thái tử và Triệu Khả Nhân, đều là Triệu Khả Nhiên nhắc nhở mình. Lại nói, hiện tại Triệu Khả Nhân đã là Húc vương phi rồi, qua lại thân thiết với nàng là điều cần thiết.
Cho nên vừa nhìn thấy Triệu Khả Nhiên xuất hiện, Tần Y Miểu liền mở miệng cười nói: "Thì ra là Khả Nhiên biểu muội! Còn chưa kịp chúc mừng muội! Hiện tại muội cũng đã là Húc vương phi rồi."
Triệu Khả Nhiên không ngu ngốc, cho nên đối với Tần Y Miểu lấy lòng, nàng vẫn có thể nhìn ra được. Cho nên sau khi nhìn thấy bộ dáng của Tần Y Miểu, Triệu Khả Nhiên dâng lên mội nụ cười, mở miệng nói: "Nói chi vậy, nếu là thật muốn nói chúc mừng, vậy cũng phải là muội chúc mừng tỷ mới đúng chứ! Phải biết biểu tỷ, hiện tại tỷ đã chính là thái tử phi, thật sự chính là đáng giá ăn mừng! Sau khi cữu cữu và mợ bọn họ biết, nhất định sẽ rất vui mừng."
Sau khi nghe được lời nói của Triệu Khả Nhiên, tâm tình của Tần Y Miểu liền thay đổi càng tốt: "Ha ha, cùng vui cùng vui."
Nhìn Tần Y Miểu và Triệu Khả Nhiên ngươi một câu ta một câu chúc mừng, trong lòng của Triệu Khả Nhân thật sự chính là kìm nén đến khó chịu. Hiện tại Tần Y Miểu là thái tử phi, Triệu Khả Nhiên là Húc vương phi, nếu so phẩm cấp địa vị của hai người với nàng cao. Nghĩ đến đây một chút, Triệu Khả Nhân đã cảm thấy phiền lòng.
Triệu Khả Nhiên tự nhiên cũng chú ý tới dáng vẻ của Triệu Khả Nhân, nàng biết tâm tình hiện tại của Triệu Khả Nhân: "Khả Nhân, thật ra mà nói, cũng muốn chúc mừng muội! Muội cũng được làm thái tử trắc phi rồi."
Sau khi nghe được Triệu Khả Nhiên chúc mừng, Triệu Khả Nhân giống như là nuốt con ruồi, mạnh chống lên nụ cười: "Vâng, có đúng sao?"
Mặc dù thái tử trắc phi đối với tất cả nữ tử mà nói, đều là một loại vinh hạnh, nhưng đối với nữ tử như Triệu Khả Nhân tâm cao khí ngạo như vậy mà nói, cũng là một loại vũ nhục. Rõ rang nàng ta có cơ hội trở thành chính thất của thế tử Trung Nghĩa hầu, nhưng bây giờ cũng thành tiểu thiếp của thái tử rồi, mức nước chênh lệch của lòng sông so với mặt biển như vậy, sao nàng ta chịu được đây?
Triệu Khả Nhân miễn cưỡng nở nụ cười, sau đó mở miệng nói: "Muội thật sự là mệt mỏi, cũng không hàn huyên với hai người, muội về phòng nghỉ ngơi trước một chút xong chờ một chút còn phải đi tham gia dạ tiệc!"
Không đợi Triệu Khả Nhiên các nàng mở miệng, Triệu Khả Nhân liền nửa lễ, tiếp đó trực tiếp rời đi.
Nhìn bóng lưng của Triệu Khả Nhân, ở trong lòng của Tần Y Miểu cũng là hết sức phức tạp, nàng ta nửa ghen tỵ nửa hâm mộ nhìn về phía Triệu Khả Nhiên, tựa như nói giỡn mở miệng nói: "Khả Nhiên biểu muội, cũng là muội có phúc khí! Húc vương điện hạ cũng đã nói rồi, cho muội một đời một kiếp một đôi nhân, muội xem, ngay cả hoàng thượng cũng không có ban thưởng thêm trắc phi cho hắn. Giống như những hoàng tử khác! Tựa như thái tử, đều đã ban trắc phi."
Triệu Khả Nhiên dĩ nhiên là biết Tần Y Miểu là có ý gì, nàng cười cười, nhàn nhạt mở miệng mà nói: "Y Miểu biểu tỷ, tỷ hà tất quan tâm người khác đâu? Chính mình trải qua ngày tốt lành mới là quan trọng nhất. Tỷ xem, mặc dù cũng trắc phi cho thái tử. Nhưng tỷ phải biết trắc phi chính là trắc phi, mặc dù tên tương đối khá nghe một chút, nhưng là nói trắng ra chính là tiểu thiếp mà thôi. Tỷ cần gì phải đi quan tâm một tiểu thiếp đây? Tỷ phải biết, hiện tại mặc dù tỷ là thái tử phi mà thôi, nhưng tương lai nói không chừng liền là mẫu nghi thiên hạ kia rồi. Nhưng trắc phi thì có thể như thế nào chứ? Một tiểu thiếp, mặc kệ dù cố gắng thế nào, cũng không thể ngồi lên cái chỗ ngồi đó. Cho nên biểu tỷ, hiện tại tỷ phải làm, cũng chỉ bắt được tâm của thái tử, vậy cũng tốt. Còn nữa, đến lúc đó khi thật sự vào trong phủ thái tử, tỷ chính là nữ chủ nhân danh chánh ngôn thuận rồi, sợ một kẻ vẻn vẹn trắc phi hay sao?"
Nghe được Triệu Khả Nhiên nói xong, Tần Y Miểu hiểu ra. Nàng ta như có điều suy nghĩ gật đầu một cái, mở miệng cười nói: "Vẫn là Khả Nhiên biểu muội ngươi nhìn thấu đáo!"
Triệu Khả Nhiên cười cười, cũng không trả lời. Thật ra thì, nàng nhắc nhở Tần Y Miểu như vậy, chỉ là cũng là vì mình mà thôi, chỉ có Tần Y Miểu nhìn chằm chằm Triệu Khả Nhân, mới không có cơ hội tới tìm phiền toái cho mình không phải sao? Phải biết cấp bậc của Tần Y Miểu chính là cao hơn nhiều so với Triệu Khả Nhân, cho nên vẫn là dời đi lực chú ý của nàng ta sẽ tốt hơn.
Tần Y Miểu và Triệu Khả Nhiên lại hàn huyên chẳng có mục đích gì mấy câu, sau đó Triệu Khả Nhiên liền tìm viện cớ, quay về gian phòng của mình trước.
Sau khi các vị tiểu thư nghỉ ngơi một buổi chiều, dạ tiệc lại bắt đầu. Trong lúc dạ tiệc, gần như các vị vương phi đều là ngồi chung mộ chỗ với phu quân tương lai của mình. An bài như thế vì để cho giữa bọn họ có thể trao đổi nhiều một chút, thuận tiện còn có thể bồi dưỡng tình cảm một chút.
Dạ tiệc tiến hành hết sức thuận lợi, cũng không có bất kỳ đột phát ngoài ý muốn. Triệu Khả Nhiên liền ngồi chung một chỗ với Tư Đồ Húc. Hai người lúc bình thường, cũng đã quen chung đụng, cho nên ngồi chung một chỗ như vậy, hai người cũng không có gì không được tự nhiên, ngược lại, tại xung quanh bọn họ còn tràn ngập một cỗ không khí ấm áp, đây là cái mấy đôi khác cũng không có.
Bởi vì tuyển phi yến đã kết thúc, cho nên hiện tại tâm tình của Triệu Khả Nhiên hết sức tốt, dường như nhìn cái gì cũng cảm thấy hết sức thuận mắt. Nàng cảm thấy trên đài biểu diễn hết sức đặc sắc, trên bàn thức ăn hết sức mỹ vị, dĩ nhiên, quan trọng nhất vẫn là một người ngồi ở bên cạnh nàng này. Nói tóm lại, buổi dạ tiệc này, Triệu Khả Nhiên trôi qua hết sức vui vẻ.
Nhưng có người vui vẻ dĩ nhiên là có người không vui. Triệu Khả Nhân chính là thuộc về loại không vui kia, nàng ta nhìn thấy, mặc kệ là Triệu Khả Nhiên, hay là Tần Y Miểu, đều ngồi ở trước mặt, hơn nữa ngồi bên cạnh các nàng cũng là tương lai phu quân của họ, nhưng mình cũng chỉ có thể lẻ loi ngồi ở phía sau.
Lần đầu tiên, Triệu Khả Nhân bắt đầu hoài nghi, rút cuộc mấy ngày này tới nay mình làm tất cả là đúng hay sai lầm đây? Chỉ là, trong lòng của Triệu Khả Nhân vô cùng rõ ràng, mặc kệ là đúng là sai, hiện tại ta cũng đã không có biện pháp quay đầu lại, chỉ có thể nhắm mắt đi xuống.
Dạ tiệc kết thúc trong mảnh tiếng nói tiếng cười. Sau khi dạ tiệc kết thúc, các vị tiểu thư trở lại cung Trữ Tú, sau đó cũng trở về phòng của mình đang lúc đi nghỉ ngơi. Dù sao hôm sau sẽ phải xuất cung rồi, mọi người vẫn nên nghỉ ngơi.
Sau khi Triệu Khả Nhiên về đến gian phòng của mình, Cầm Hương Thi Hương đang phục vụ, cũng bắt đầu tháo trang sức thay y phục. Nhưng ngay lúc này, thế nhưng truyền đến một tràng tiếng gõ cửa. Nghe được tiếng gõ cửa, sau đó Triệu Khả Nhiên nhíu nhíu mày, lúc này cũng đã đã trễ thế như vậy, rút cuộc là người nào tìm mình đây?
Triệu Khả Nhiên ý bảo Cầm Hương đi mở cửa. Nhưng rất nhanh, Cầm Hương liền mặt quái dị trở lại. Sau khi thấy bộ dạng của Cầm Hương, Triệu Khả Nhiên mở miệng cười trêu nói: "Cầm Hương, ngươi ở đây giở trò quỷ gì đó! Sao vẻ mặt như thế! Chẳng lẽ là gặp quỷ?"
Nghe được lời nói của Triệu Khả Nhiên xong, Cầm Hương vội vàng lắc đầu một cái, hết sức nghiêm túc mở miệng nói: "Tiểu thư, đó là Lý công công, hắn tới tìm người."
"Lý công công?" Nghe Cầm Hương nói xong, Triệu Khả Nhiên nhẹ nhíu mày: "Ngươi nói có phải chính là thái giám bên cạnh hoàng thượng hay không, Lý Phúc Toàn à?"
Cầm Hương gật đầu một cái: "Không sai, chính là hắn, hiện tại hắn đang chờ bên ngoài đây?"
"Hắn có nói là chuyện gì sao?"
"Tiểu thư, hắn nói, hoàng thượng muốn gặp người." Cầm Hương mở miệng nói: "Hắn để cho người hiện tại lập tức đi theo hắn đi gặp hoàng thượng."
Mặc dù nói không biết hoàng thượng tại sao phải muốn gặp mình, nhưng Triệu Khả Nhiên vẫn có thể đoán ra, cái này phải là có liên quan với Húc đi! Nàng suy nghĩ một chút, sao đó mở miệng phân phó nói: "Tốt lắm, nếu nói như vậy, vậy ta trước phải đi ra ngoài một chút rồi, các ngươi đều không cần đi theo, ở lại chỗ này là tốt."
Mặc dù Cầm Hương Thi Hương cũng muốn đi theo, nhưng họ biết thân phận của mình, hoàng thượng có lời muốn nói với tiểu thư, mình không thể nào đi theo, cho nên bọn họ cũng không cưỡng cầu. Sau khi nghe Triệu Khả Nhiên phân phó, họ chỉ có thể ở lại trong phòng.
Rất nhanh, Triệu Khả Nhiên đã theo Lý Phúc Toàn đi đến điện Bàn Long. Điện Bàn Long thật vẫn không hổ là chỗ ở của hoàng thượng, không chỉ có hơi thở cao quý, hơn nữa trang sức cũng là rất xem trọng. Nhưng Triệu Khả Nhiên cũng không có tâm tình tốt tỉ mỉ thưởng thức như vậy, rất nhanh nàng đã tiến vào trong một thiên điện.
Vừa vào trong thiên điện, Triệu Khả Nhiên liền nhìn thấy Tư Đồ Lăng Chí đang ngồi ở trên cao vị, trong tay giống như đang cầm một bức tranh, đang nghiêm túc nhìn, trong mắt tràn đầy yêu say đắm. Ánh mắt của ông hết sức chuyên chú, thậm chí đã đến cảnh giới quên mình rồi, ngay cả bọn họ đã tiến vào cũng không có phát hiện. Thấy tình cảnh như thế, Triệu Khả Nhiên cảm thấy hết sức tò mò, rút cuộc trên bức họa là cái gì chứ? Thế nhưng có thể làm một hoàng đế lộ ra vẻ mặt như vậy.
Chỉ là, mặc dù trong lòng tò mò, nhưng Triệu Khả Nhiên vẫn vô cùng rõ ràng mình nên làm cái gì. Nàng quỳ xuống, mở miệng nói: "Thần nữ Triệu Khả Nhiên tham kiến hoàng thượng."
Một tiếng này đem Tư Đồ Lăng Chí từ trong mạch suy nghĩ kéo ra ngoài, nhìn nữ tử quỳ gối phía dưới, Tư Đồ Lăng Chí mở miệng nói: "Ngươi đứng lên trước đi!"
Đợi Triệu Khả Nhiên đứng lên, sau đó nàng không để lại dấu vết nhìn bốn phía một chút, ở nơi trong thiên điện này, cũng chỉ có nàng và hoàng thượng, còn có Lý Phúc Toàn ba người mà thôi. Sau khi phát hiện điểm này, Triệu Khả Nhiên nhẹ nhàng chau mày, hôm nay hoàng thượng kêu mình đến rút cuộc là vì chuyện gì đây? Tại sao còn phải đuổi tùy tùng đây?
Sau khi thấy biểu tình rất nhỏ của Triệu Khả Nhiên, Tư Đồ Lăng Chí nhếch miệng, khẽ mỉm cười, cười đến vẫn tính là ôn hòa: "Khả Nhiên, ngươi không cần phải lo lắng, hôm nay trẫm tìm ngươi, không phải đại sự gì, chỉ là muốn nói chuyện với ngươi một phen mà thôi."
Nghe được Tư Đồ Lăng Chí nói xong, Triệu Khả Nhiên đã trấn định hơn, nàng cũng không hề lo lắng nữa, ổn định tâm trạng sau đó thử dò xét tính mở miệng hỏi: "Hoàng thượng, người phải nói với thần nữ, chính là chuyện của Húc?"
Đối với chuyện giữa mình và Tư Đồ Húc, chắc hẳn Tư Đồ Lăng Chí cũng đã biết được rồi, cho nên Triệu Khả Nhiên không muốn có cái gì giấu giếm, cho nên, cho dù trước mặt của Tư Đồ Lăng Chí đi nữa, nàng vẫn có thể hết sức thân mật kêu lên cái tên Húc này.
Mà nghe được Triệu Khả Nhiên thân mật kêu tên Tư Đồ Húc, Tư Đồ Lăng Chí hiển nhiên không có gì lạ, sắc mặt của ông như thường gật đầu một cái: "Không sai, trẫm hôm nay kêu ngươi, chính là vì muốn cùng ngươi nói chuyện của Húc nhi một chút. Húc nhi là nhi tử duy nhất của Tiêu Tiêu vì trẫm sinh, trẫm thương yêu nhất chính là hắn. Tiêu Tiêu đã rời đi trẫm rồi, nàng chỉ để lại cho trẫm Húc nhi, hiện tại trẫm làm tất cả, cũng là vì Húc nhi."
Nghe được Tư Đồ Lăng Chí nói, sau đó trong lòng Triệu Khả Nhiên xẹt qua một đạo cảm giác quái dị, rút cuộc hoàng thượng là có ý gì đây? Hiện tại thái tử và Hàn vương đang tranh đoạt ngôi vị hoàng đế, cái này mình biết, nhưng hiện tại hoàng thượng nói ra khỏi lời như vậy, đây chẳng lẽ là nói, trong lòng của ông thích hợp người thừa kế không phải thái tử, cũng không phải là Hàn vương, mà là Tư Đồ Húc.
Tư Đồ Lăng Chí cũng không để ý đến trong lòng Triệu Khả Nhiên nghĩ như thế nào, mà tiếp tục nói: "Tương lai trẫm nhất định sẽ đem ngôi vị hoàng đế để lại cho Húc nhi, điểm này không thể nghi ngờ. Hiện tại, ta muốn hỏi chính là, Khả Nhiên, ngươi thấy chuyện này thế nào?"
Sau khi nghe Tư Đồ Lăng Chí nói, trong lòng Triệu Khả Nhiên cả kinh, nàng không biết tại sao hoàng thượng muốn nói với nàng chút lời nói này, cho dù ông thật sự muốn đem ngôi vị hoàng đế để lại cho Húc, vậy cũng không cần tự nói với mình chứ! Hơn nữa, ông còn hỏi mình thấy thế nào, chuyện như vậy mình có thể phát biểu ý kiến sao? Phen này hoàng thượng kêu mình đến rút cuộc là vì cái gì chứ? Là vì thử dò xét, hay là cảnh cáo đây?
Triệu Khả Nhiên vừa ngẩng đầu lên, liền nhìn thấy Tư Đồ Lăng Chí đang dùng ánh mắt lợi hại nhìn mình, dường như đang chờ đợi mình trả lời.
Triệu Khả Nhiên hít sâu một hơi, đánh giá tâm tình của mình một chút, sau đó mở miệng nói: "Hoàng thượng, chuyện này thần nữ không có nhận định gì. Cho đến hiện tại thần nữ để ý đến đều không phải là cái này, thần nữ để ý chính là tâm của hắn mà thôi. Chỉ cần ở tim của hắn có thần nữ mà nói, cho dù hắn là một tên khất cái, thần nữ cũng vậy tuyệt đối sẽ không xa không rời. Nhưng nếu có một ngày, tim của hắn đã không có ở đây trên người của thần nữ rồi, như vậy, cho dù hắn là đế vương cao cao tại thượng, thần nữ cũng vậy sẽ không chút do dự xoay người."
Sau khi nói xong, Triệu Khả Nhiên ngẩng đầu lên, trực diện nhìn về ánh mắt lợi hại của Tư Đồ Lăng Chí, một chút khiếp đảm cũng không có. Hai người cứ đối mặt như vậy, không có một người chịu dời ánh mắt của mình đi trước.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.