Chương 148: Một đời một kiếp một đôi nhân
Hạ Nhật Phấn Mạt
17/11/2016
Nhìn thái tử đi về
phía sàn diễn, trong lòng các vị tiểu thư đều hết sức khẩn trương, tất
cả mọi người hi vọng chim sẻ có khả năng trúng tuyển, dù sao việc này
liên quan đến chuyện nửa đời sau của các nàng. Miễn lần này có thể được
chọn trúng, vậy các nàng có thể nhảy một cái biến thành phượng hoàng
rồi. Cơ hội như vậy, ai cũng muốn.
Trong lòng của Triệu khả Nhân đang ngồi ở dưới dân hết sức khẩn trương. Nàng ta biết, mình chỉ cần sau khi qua lần tuyển phi yến này, sẽ biến thành thái tử phi, đến lúc đó, mặc kệ là Tần Y Miểu, hay là Triệu Khả Nhiên, đều sẽ bị nàng ta giẫm ở dưới chân.
Nhìn thái tử càng bước càng gần, trong lòng của Triệu Khả Nhân lại càng càng khẩn trương, thậm chí nàng ta cũng có thể nghe được tiếng tim mình đập rồi.
Nhìn thái tử cách mình càng ngày càng gần, trong lòng của Triệu Khả Nhân không ngừng reo hò, đang không ngừng tự hỏi, chờ một chút, khi thái tử nhằm về phía mình cầu hôn, mình nên nói cái gì cho phải đây? Có nên lập tức đồng ý hay không đây? Hay là nên dè dặt một chút? Trong lòng của Triệu Khả Nhân đang không ngừng suy nghĩ miên man, nhưng càng ngày càng hưng phấn.
Nhìn thái tử càng đi càng gần, hai bước, một bước, cuối cùng đã tới trước mặt nàng ta. Triệu Khả Nhân nâng lên khuôn mặt tươi cười, tiến lên một bước. Nhưng làm chuyện nàng ta không nghĩ tới cũng đang xảy ra. Thái tử đi tới trước mặt nàng ta, tuy nhiên không có dừng lại, từ từ vượt qua nàng ta, đi đến trước mặt của Tần Y Miểu. Thấy tình cảnh như thế, nhất thời Triệu Khả Nhân ngây ngẩn cả người, không biết nên có phản ứng gì mới đúng.
Thái tử đi tới trước mặt của Tần Y Miểu, trên mặt lộ ra mỉm cười thản nhiên, nhìn về phía Tần Y Miểu, hết sức dịu dàng mở miệng nói: "Tần tiểu thư, bổn cung hết sức có cảm tình đối với ngươi, không biết ngươi có nguyện ý cho bổn cung cơ hội này hay không, ngươi có nguyện ý trở thành thái tử phi của bổn cung hay không đây?"
Nhìn thái tử đứng ở trước mặt mình cười đến dịu dàng như vậy, Tần Y Miểu vụng trộm ném cho Triệu Khả Nhân một ánh mắt khiêu khích, sau đó nâng lên khuôn mặt tươi cười sang lạn, khẽ hé đôi môi đỏ mọng: "Thần nữ nguyện ý, chính là vinh hạnh của thần nữ."
Sau khi thấy tình cảnh như thế, các vị tiểu thư cũng cảm thấy hết sức thất vọng, bởi vì ý nghĩa của việc này là họ đã mất đi cơ hội lên làm thái tử phi rồi. Nhưng mà họ rất nhanh lại lên tinh thần, dù sao hiện tại cũng chỉ mất đi một danh nghĩa mà thôi, còn có vài vị hoàng tử muốn chọn phi đây? Cho dù không thể trở thành thái tử phi, có thể làm được vương phi cũng rất tốt. Nghĩ đến đây một chút, mọi người lập tức dâng lên hứng khởi.
Mà lúc này hình như Triệu Khả Nhân còn bộ dạng chưa phản ứng kịp, chỉ có thể ngơ ngác đứng ở nơi đó. Nàng ta không biết chuyện tại sao phải biến thành cái bộ dáng này, thái tử rõ rang đã thổ lộ với mình, nhưng tại sao, tại sao thái tử chọn không phải là mình, mà là Tần Y Miểu đây? Mình làm nhiều như vậy, chính là vì có thể lên làm thái tử phi, nhưng hiện tại cho đến giờ khắc này, giấc mộng của nàng ta lại vỡ.
Thấy thái tử lựa chọn Tần Y Miểu, hoàng hậu hết sức hài lòng. Ngay từ trước lúc tuyển phi yến, bà cũng đã chọn xong Tần Y Miểu rồi, theo ý bà, cũng chỉ có Tần Y Miểu mới có thể tương xứng vị trí thái tử phi này. Mặc kệ là tướng mạo của Tần Y Miểu, tài tình, hay là gia thế, kia cũng là đứng đầu. Chỉ có nữ tử như vậy mới xứng với Thiên nhi của bà.
"Ha ha ha, hoàng thượng, người xem, Thiên nhi và Y Miểu đứa bé này thật sự đúng là rất xứng đôi đấy!" Hoàng hậu cười duyên mở miệng nói: "Hoàng thượng, người xem, hai cái đứa bé này đều là hai tâm tư cùng vui vẻ, nếu như vậy, hoàng thượng, có phải chúng ta nên tác thành cho chúng nó hay không?"
"Đúng vậy, hoàng thượng." Thái hậu ở một bên cũng mở miệng nói: "Mới vừa rồi không phải hoàng thượng đã nói rồi sao? Muốn cho những hoàng tử kia tự mình chọn, nếu hiện tại thái tử đã lựa chọn Tần tiểu thư rồi, hơn nữa Tần tiểu thư cũng đã đồng ý, nếu nói như vậy, hoàng thượng cũng là nên tác thành cho chúng nó mới đúng!"
Hoàng hậu đánh chủ ý gì, trong lòng của thái hậu vô cùng rõ ràng. Nhưng dù vậy, bà cũng sẽ không cản trở. Mặc dù hiện tại trong lòng của bà đang áy náy với Tư Đồ Húc, nhưng nếu nói người thừa kế ngôi vị hoàng đế, bà vẫn tương đối vừa ý đại tôn tử Tư Đồ Thiên này, dù sao Tư Đồ Thiên mới là tôn tử trưởng, là người thừa kế danh chính ngôn thuận.
Trong lòng của Tư Đồ Lăng Chí không hy vọng có thể kết thành cửa hôn sự này, nhưng mà bởi vì đã có nói trước đó của ông, cho nên ông cũng không thể đổi ý.
Tư Đồ Lăng Chí nhịn nội tâm không tình nguyện, cười nhìn về phía Tư Đồ Thiên và Tần Y Miểu, mở miệng nói: "Nếu thái tử và Tần tiểu thư lưỡng tình tương duyệt, vậy trẫm đã có nói ở phía trước, nếu các ngươi đều là vui lòng cửa hôn sự này, này trẫm cũng sẽ không gậy đánh uyên ương."
"Hoàng thượng," nghe được Tư Đồ Lăng Chí nói xong, hoàng hậu che mặt cười một tiếng: "Không cần nói đùa nữa, vẫn là tứ hôn trước đi!"
Tư Đồ Lăng Chí hắng giọng, rồi sau đó mở miệng nói: "Nếu thái tử và đại tiểu thư phủ Tần quốc công lưỡng tình tương duyệt trẫm sẽ hạ chỉ tứ hôn. Chờ một chút, sau khi các hoàng tử khác chọn xong phi tử, trẫm sẽ đều hạ chỉ tứ hôn."
Lời của Tư Đồ Lăng Chí vừa nói ra, vậy thì ý nghĩa cửa hôn sự này đã là ván đã đóng thuyền rồi. Triệu Khả Nhiên nhìn Triệu Khả Nhân một cái, phát hiện, hình như Triệu Khả Nhân chưa tỉnh lại, hiện tại vào trong trạng thái mất hồn như cũ.
Nhìn Triệu Khả Nhân như vậy, Triệu Khả Nhiên không biết tại sao, cảm thấy thật ra thì Triệu Khả Nhân cũng thật đáng thương, vì muốn lên làm thái tử phi, đã đem cửa hôn sự tốt với phủ Trung Nghĩa hầu tất cả đều cho lui, nhưng bây giờ lại phải nói cho nàng ta, nàng ta không có biện pháp trở thành thái tử phi. Đả kích như vậy thật sự đúng là thật lớn.
Mà nghe được Tư Đồ Lăng Chí nói xong, Tư Đồ Thiên thậm chí không có nhìn Triệu Khả Nhân một cái, hắn và Tần Y Miểu cùng đi đến giữa đại điện, quỳ xuống, cùng đồng thanh nói: "Tạ hoàng thượng."
"Tốt lắm, các ngươi cũng đứng lên trước đi!" Tư Đồ Lăng Chí mở miệng cười nói: "Các ngươi trước đứng ở một bên đi! Chờ một chút sau khi các hoàng nhi khác cũng chọn phi tử xong, trẫm sẽ cùng tứ hôn cho các ngươi."
Nhìn Tư Đồ Thiên và Tần Y Miểu đứng ở một bên đại điện, trong lòng hoàng hậu hết sức hả hê. Bà hết sức hài lòng đối với nàng dâu Tần Y Miểu này. Chỉ cần một việc hôn sự này thành, đến lúc đó, nhất định Tần quốc công sẽ hết sức trợ giúp Thiên nhi của mình. Đến lúc đó, lợi thế tranh ngôi vị hoàng đế Thiên nhi của mình sẽ lớn rất nhiều, nghĩ đến đây một chút, hoàng hậu liền hết sức hả hê nhìn Vân Quý phi một cái.
Chú ý tới hoàng hậu quăng tới ánh mắt khiêu khích, Vân Quý phi hận đến nghiến răng. Thật ra thì không chỉ là hoàng hậu, vừa bắt đầu bà cũng chọn trúng Tần Y Miểu. Dù sao sau lưng của Tần Y Miểu là phủ Tần quốc công, đây chính là vô cùng hấp dẫn người. Nhưng không ngờ, bây giờ lại bị hoàng hậu nhanh chân đến trước rồi.
Người kế tiếp chính là đến phiên Tư Đồ Hàn chọn phi rồi. Vân Quý phi nhìn Tư Đồ Hàn một cái, ý tứ hết sức rõ ràng, chính là muốn Tư Đồ Hàn lựa chọn nhân tuyển thích hợp. Phải biết, hiện tại thái tử đã lựa chọn Tần Y Miểu rồi, vậy đã nói rõ, phủ Tần quốc công ủng hộ thái tử, cho nên nhất định Tư Đồ Hàn cũng phải lựa chọn một thê tử bối cảnh hết sức hùng hậu mới được.
Thấy được Vân Quý phi nhắc nhở đối với mình, Tư Đồ Hàn hết sức chán ghét, hắn nghĩ muốn tìm một thê tử mình thích, nhưng trong lòng của hắn vô cùng rõ ràng, thái tử đã lựa chọn Tần Y Miểu, cho nên hắn cũng nhất định phải lựa chọn một thê tử tốt, lấy gia tăng lợi thế của mình. Đối với chính lựa chọn này, Tư Đồ Hàn hết sức chán ghét, nhưng lại cũng không thể tránh được.
Tư Đồ Hàn hết sức tiếc nuối nhìn Triệu Khả Nhiên một cái sau đó rất nhanh đưa ra lựa chọn dòng chính nữ Thẩm Nguyệt Nhi của Thẩm Trung Sơn Hình Bộ Thượng Thư làm phi. Vốn Vân Quý phi hy vọng Tư Đồ Hàn cưới cháu gái Vân Y Y của mình, nhưng mà bởi vì cho tới nay Vân Y Y ái mộ với tứ hoàng tử Tư Đồ Dật, mà Vân Tương cũng hết sức thương yêu Vân Y Y. Bởi vì sợ mình và ca ca ồn ào mâu thuẫn, cho nên Vân Quý phi cũng không dám cưỡng cầu. Thật may là Tư Đồ Dật là người mình, cho nên bọn họ mới có thể lùi lại mà cầu việc khác lựa chọn Thẩm Nguyệt Nhi.
Không nghi ngờ chút nào, Thẩm Nguyệt nhi đồng ý. Vì vậy thứ hai đối với cũng rất mau liền sinh ra.
Kế tiếp sẽ phải đến phiên Tư Đồ Húc chọn phi rồi. Sau khi thấy Tư Đồ Húc đi ra, Triệu Khả Nhiên không biết tại sao, đột nhiên cảm thấy nhịp tim của mình trở nên rất nhanh. Nàng biết, Tư Đồ Húc nhất định sẽ lựa chọn mình. Cái này rõ ràng mình sớm đã biết rồi, nhưng hỏi vì sao nhịp tim vẫn nhanh như vậy đây? Lúc những hoàng tử khác chọn phi trước đó, rõ ràng nàng cũng không có cảm giác gì đặc biệt!
Rốt cuộc đến phiên mình, Tư Đồ Húc cảm giác mình đều có chút đợi không kịp. Hắn liền đứng lên, đi tới giữa đại điện, hướng về người phía trên làm lễ.
Nhìn Tư Đồ Húc đi ra, Tư Đồ Lăng Chí đang ngồi ở long ỷ cảm thấy một cỗ lòng chua xót, đồng thời cũng cảm thấy một hồi vui sướng, Tiêu Tiêu, nàng có thấy được không, Húc nhi của chúng ta đã trưởng thành, hắn sẽ phải lập tức lấy vợ sinh con rồi. Nàng ở trên trời có linh, thấy, có thể thật vui mừng hay không đây?
"Húc nhi hiện tại cũng đã trưởng thành, đều muốn lấy vợ. Không biết là tiểu thư nhà nào có phúc như vậy, được Húc nhi thành thân đây?"
Nhìn tác phong Tư Đồ Húc nhanh nhẹn, trong lòng của Thái hậu là trăm mối cảm xúc ngổn ngang. Đối với Tư Đồ Húc, bà vừa cảm thấy áy náy, lại cảm thấy kiêu ngạo. Năm đó chuyện của Tiêu quý phi, bà biết, nhưng lại không kịp thời ngăn cản, cho nên mới gây thành bi kịch như vậy. Nhưng thấy Húc nhi cho dù không có mẫu phi, cũng có thể lớn lên trong hoàng cung, hơn nữa còn xuất sắc như vậy, cho nên bà nhịn không được phát ra cảm khái như vậy.
Chỉ là mặc dù nói như vậy, nhưng Thái hậu đối với Tư Đồ Húc thích ai, trong lòng vẫn là vô cùng rõ ràng. Mà đối với chuyện Tư Đồ Húc lựa chọn Triệu Khả Nhiên, thật ra thì trong lòng của bà vẫn là hết sức vui lòng. Dù sao, mặc dù đối với với Tư Đồ Húc cảm thấy áy náy, nhưng mà ở trong lòng của bà, người thích hợp thừa kế ngôi vị hoàng đế nhất là Tư Đồ Thiên. Cho nên đối với lựa chọn của Tư Đồ Húc không có một người núi dựa cường đại, chỉ có một phong hào Quận chúa, trong lòng của bà vẫn vui mừng.
"Đúng vậy." Nghe được Thái hậu nói xong, mặc dù trong lòng của hoàng hậu mất hứng, nhưng vẫn phụ họa: "Chỉ là, chắc hẳn nữ tử Húc vương lựa chọn nhất định sẽ rất xuất sắc đi! Nếu không, chỗ nào xứng với Húc vương đây!"
Nghe được hoàng hậu nói xong, mọi người đều cười. Nhưng rút cuộc nụ cười của người nào là thật, nụ cười nào là giả, vậy cũng không biết rồi.
Chỉ là, mặc kệ rút cuộc mặt người ra là như thế nào, Tư Đồ Húc cũng cũng không đáp lại. Sau khi khom mình làm lễ chào, liền đi hướng về phía dưới sàn.
Nhìn Tư Đồ Húc đi về phía dưới sân, ở trong lòng của các vị tiểu thư đều hết sức khẩn trương. Mặc dù lúc mới bắt đầu họ đều mơ tưởng trở thành thái tử phi. Nhưng mà họ đều không thể không thừa nhận, thật ra thì trong tất cả hoàng tử, anh tuấn nhất, hấp dẫn người nhất, đó chính là Tam hoàng tử, cho nên bọn họ mỗi người cũng hy vọng có thể được Húc vương nhìn trúng.
Nhìn chăm chú vào Tư Đồ Húc đang đi xuống, ở trong lòng của Lâm Tú Tú đó là hết sức kích động. Cho tới nay, trong bóng nàng ta đều vô cùng ái mộ Húc vương điện hạ, lần tuyển phi yến này, nàng ta chính là muốn khiến Húc vương biết mình tốt. Mặc dù từ bắt đầu tuyển phi yế, nàng ta cũng vẫn nhìn đến Húc vương đang ‘liếc mắt đưa tình’ với Triệu Khả Nhiên, nhưng đến lúc này, trong lòng của nàng ta vẫn ôm một tia hy vọng, hi vọng tất cả chỉ là đều là tự mình nghĩ nhiều mà thôi.
Nhưng theo chỗ Tư Đồ Húc đi mỗi một bước, lòng của Lâm Tú Tú cũng càng ngày càng lạnh. Bởi vì suy đoán của mình thành sự thật. Húc vương điện hạ dừng lại ở trước mặt Triệu Khả Nhiên, thậm chí cũng không liếc mắt nhìn về phía của mình.
Thấy Tư Đồ Húc dừng ở trước mặt mình, nhịp tim của Triệu Khả Nhiên càng lúc càng nhanh, thậm chí cảm thấy trên mặt càng lúc càng bỏng, nàng nhìn không thấy mặt của mình, nhưng nàng biết, hiện tại mặt của mình nhất định hết sức hồng.
Tư Đồ Húc nhìn gương mặt đã đỏ hết của Triệu Khả Nhiên, trong lòng từng cỗ nhu tình một đang không ngừng tỏa ra ngoài, sau khi hắn nở nụtinhfi thật thấp, dùng âm thanh trầm thấp này mở miệng hỏi: "Văn Quận chúa, ngươi nguyện ý trở thành Húc vương phi của ta sao?"
Sau khi nghe lời Tư Đồ Húc nói, bỗng nhiên Triệu Khả Nhiên ngẩng đầu, nhưng không ngờ thấy được ánh mắt thâm tình này của Tư Đồ Húc. Ánh mắt của hắn giống như một vũng đầm sâu, bên trong tràn đầy nhu tình và tình yêu, tình thâm như vậy, quả thật giống như muốn đem người hút vào. Ở trong mắt của Tư Đồ Húc, Triệu Khả Nhiên thấy được cái bóng của mình, ở nơi trong mắt của nam nhân này, cũng chỉ có một bóng dáng của tự mình. Nghĩ đến đây một chút, tâm tình của Triệu Khả Nhiên liền bắt đầu từ từ bình phục lại.
Hiện tại tất cả mọi người đang chờ Triệu Khả Nhiên trả lời, nhưng trong lòng mọi người đều vô cùng rõ ràng, có người tiểu thư nào có thể ngăn cản được dụ hoặc như vậy đây? Nhưng trả lời của Triệu Khả Nhiên vẫn là nằm ngoài ý nghĩ của tất cả mọi người.
Triệu Khả Nhiên dương lên một nụ cười, không giống với nụ cười thản nhiên vừa nãy, hiện tại nàng cười đến rõ ràng, hơn nữa còn mang theo một chút dí dỏm: "Húc vương điện hạ, ngươi nói muốn ta trở thành vương phi của ngươi, vậy ngươi có thể cho ta cái gì chứ?"
Lời của Triệu Khả Nhiên vừa nói ra, nhất thời mọi người đều sợ hết hồn. Trong ánh mắt bọn họ nhìn về phía Triệu Khả Nhiên đều tràn đầy kinh ngạc. Nếu có cơ hội như vậy, tin tưởng mặc kệ là nữ tử nào cũng sẽ lập tức đồng ý, nhưng hiện tại Triệu Khả Nhiên nàng nói cái gì, nàng vậy mà mở miệng hỏi Húc vương có thể cho nàng cái gì. Trời ơi, tại sao có thể có nữ tử như vậy.
Mà trong lòng của Triệu Tùng vẫn luôn ngồi ở dưới cũng hết sức nóng nảy, vừa nãy vốn ông cho là nhị nữ nhi của mình nhất định có thể trở thành thái tử phi, nhưng thái tử vẫn lựa chọn Tần Y Miểu. Cái này để cho ông cảm thấy hết sức thất vọng, nhưng mà lại không để cho ông nghĩ đến, Húc vương mà lại thích đại nữ nhi của ông, lúc vừa nhìn thấy Húc vương đi về phía Khả Nhiên, trong lòng của ông đúng là tràn đầy kích động! Đợi đến khi Húc vương hỏi, trong lòng ông càng thêm kích động. Rút cuộc ông có một nữ nhi có thể gả vào hoàng thất rồi. Nhưng mà không ngờ, Khả Nhiên không chỉ không đồng ý, lại còn nói ra vấn đề không thể tưởng tượng nổi như vậy. Hiện tại Triệu Tùng cảm giác mình cũng muốn hôn mê.
Mặc dù trong lòng của Triệu Khả Nhân cảm thấy hết sức tuyệt vọng, nhưng mà lúc nghe được lời nói của Triệu Khả Nhiên, trong lòng của nàng ta không nhịn được hả hê. Triệu Khả Nhiên đúng thật là tên đần độn, thế nhưng lại bỏ qua cơ hội như vậy. Vừa nghĩ tới chờ một chút khi Húc vương điện hạ sẽ lập tức phẩy tay áo bỏ đi, Triệu Khả Nhân cảm thấy dường như tâm tình của mình khá hơn một chút rồi.
Phút chôc tất cả mọi người đang chờ Tư Đồ Húc phẩy tay áo bỏ đi kia, dù sao người hoàng tử kia phải sĩ diện? Mình cầu hôn ở trước mặt mọi người, nữ tử kia không chỉ có không có lập tức đồng ý ngay, ngược lại còn hỏi mình có thể cho nàng cái gì. Nữ tử như vậy, không có nam tử nào có thể chịu được. Nhất là hoàng tử vẫn sống trong nhung lụa.
Nhưng mà khiến tất cả mọi người không nghĩ tới, đối mặt với vô lý của Triệu Khả Nhiên, Tư Đồ Húc cũng tuyệt đối không tức giận, hắn biết tại sao Triệu Khả Nhiên phải hỏi hắn vấn đề này, hắn vẫn hết sức hiểu rõ nàng.
Tư Đồ Húc nhếch miệng nâng lên một nụ cười, mở miệng nói từng câu từng chữ, nhưng nói ra được mỗi một chữ đều hết sức có lực, hình như ở đây cũng nói rõ kiên định trong lòng của hắn: "Chỉ cần ngươi trở thành vương phi của ta, ta cam kết ngươi, một đời một kiếp một đôi nhân."
Vừa dứt lời, toàn trường đều tĩnh lặng lại. Hình như mọi người cũng không thể tin được rốt cuộc vừa rồi chính mình nghe được cái gì. Một đời một kiếp một đôi nhân, tất cả mọi người ở rất hoài nghi, rút cuộc là vừa nghe lầm đúng hay không đây?
Húc vương điện hạ vậy mà ưng thuận một cam kết như vậy, một đời một kiếp một đôi nhân, một cam kết như vậy, sợ là nữ tử khắp thiên hạ đều mơ ước! Nhưng mà rút cuộc cõi đời này lại có mấy nam tử có thể làm được thật đây? Ngay cả nam tử bình thường cũng không dám tùy ý ưng thuận lời hứa như vậy với nữ tử, nhưng Húc vương điện hạ tôn quý như vậy thế nhưng lại ở chỗ này, tại trước mặt nhiều như vậy ưng thuận một cam kết như vậy. Phải biết, hiện tại, không chỉ có tất cả các đại thần đều ở đây, còn nữa, ngay cả đương kim thánh thượng cũng ở đây. Nếu Húc vương đồng ý một cam kết như vậy, vậy hắn sẽ không có cơ hội vi phạm.
Chỉ là, mặc kệ tâm tình của người khác là như thế nào, trong lòng của Triệu Khả Nhiên vẫn tràn đầy cảm động. Tư Đồ Húc hết sức hiểu rõ nàng, cho nên mới phải ưng thuận cái hứa hẹn này. Mặc dù Tư Đồ Húc đã từng ưng thuận với nàng rồi. Cam kết "một đời một kiếp một đôi nhân", nhưng mà trong lòng của nàng vẫn đầy cảm giác không an toàn. Có lẽ là kinh nghiệm thê thảm của đời trước đưa đến!
Nhưng hôm nay, trong trường hợp như vậy, tại trước mặt của nhiều người như vậy, Húc lại còn là nguyện ý nói ra khỏi miệng. Thấy một điểm này, nếu không cảm thấy lời nói, vậy thì nhất định người này là tâm địa sắt đá rồi.
Nhìn Tư Đồ Húc cười đến dịu dàng trước mắt, Triệu Khả Nhiên cũng không nhịn được nữa, trong lòng của nàng tràn đầy cảm động và vui sướng: "Húc vương điện hạ, chỉ cần ngươi tuân thủ cam kết của ngươi, như vậy ta nguyện ý gả cho ngươi."
Sau khi nghe được lời nói của Triệu Khả Nhiên, như là tảng đá lớn trong lòng của Tư Đồ Húc rơi xuống đất, mặc dù đã sớm biết vật nhỏ là nhất định sẽ gả cho mình, nhưng chuyện một ngày không có định xuống, tim của mình đều bất ổn.
Hiện tại, rút cuộc Triệu Khả Nhiên đồng ý, Tư Đồ Húc cảm thấy trước nay chưa có thoải mái và vui sướng, Tư Đồ Húc vui mừng muốn ôm Triệu Khả Nhiên lên hoan hô. Nhưng nghĩ tới hiện tại là ở trên đại điện, Tư Đồ Húc vẫn nhịn được.
Lại một đôi bích nhân sinh ra. Trong ánh mắt các vị tiểu thư nhìn về phía Triệu Khả Nhiên đều tràn đầy ước ao ghen tị. Vừa nãy thế mà Húc vương điện hạ cho Triệu Khả Nhiên một cam kết mà nữ tử khắp thiên hạ ao ước. Họ cũng không hiểu, Triệu Khả Nhiên cũng không phải là đại nỹ nữ nghiêng nước nghiêng thành gì, nhưng tại sao Húc vương điện hạ phải vì nàng làm được loại trình độ này đây?
Lâm Tú Tú ở một bên, trong lòng không chỉ có tràn đầy ghen tỵ, hơn nữa còn tràn đầy oán hận. Nàng ta hận Triệu Khả Nhiên được ưu ái của Húc vương, nàng ta càng hận hơn là Triệu Khả Nhiên lại muốn độc chiếm Húc vương điện hạ. Vốn là, nàng ta nghĩ tới, cho dù không thể trở thành vương phi của Húc vương, nếu có thể trở thành trắc phi, đó cũng là thật tốt, nhưng không ngờ, dĩ nhiên Triệu Khả Nhiên tiện thể phá hủy giấc mộng của nàng ta, nàng ta tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho Triệu Khả Nhiên.
Nhìn một đôi Tư Đồ Húc và Triệu Khả Nhiên, trong lòng Tư Đồ Lăng Chí cảm thấy hết sức phức tạp. Vốn ông còn muốn đánh chủ ý cho Tư Đồ Húc mấy trắc phi có bối cảnh, để gia tang lời thế của hắn. Ông đúng là cho các hoàng tử quyền tự do chọn phi, nhưng mà ở lúc sau tuyển phi yến kết thúc, ông vẫn chuẩn bị chỉ cho mỗi người mấy trắc phi. Chỉ là, không ngờ chính là, đứa con trai này của mình, thế nhưng dưới loại tình huống này, ưng thuận cam kết như vậy. Nói như vậy, mình liền tuyệt đối không có thể chỉ trắc phi cho Húc nhi nữa rồi, nếu không, mình chính là làm người khác khó chịu. Nghĩ đến đây một chút, Tư Đồ Lăng Chí liền không nhịn được muốn than thở.
Chỉ là, không giống với Tư Đồ Lăng Chí bất mãn, đối với hành động của Tư Đồ Húc, hoàng hậu hết sức hài lòng. Cho tới nay, bà đều sợ hoàng thượng sẽ đem ngôi vị hoàng đế để lại cho Tư Đồ Húc, bởi vì Tư Đồ Húc là nhi tử của nữ nhân hắn thích nhất sở sinh. Nhưng mà bà lại không dám hại Tư Đồ Húc, nếu hại Tư Đồ Húc, khi hoàng thượng tra ra người kia, nói không chừng còn sẽ liên quan ra chuyện tình năm đó. Bây giờ hoàng thượng đã không phải là người vừa mới lên ngôi kia rồi, nếu đúng là liên quan ra chuyện năm đó, vậy không chỉ là mình, ngay cả Thiên nhi cũng đều bị dính líu.
Nhưng mà hiện tại sau khi nhìn đến hành động của Tư Đồ Húc, hoàng hậu liền rất yên tâm, bởi vì Tư Đồ Húc cưới chẳng qua chính là một cái không quyền không thế, chỉ có một phong hào Quận chúa mà thôi, căn bản là không tạo thành bất luận uy hiếp gì. Hơn nữa Tư Đồ Húc vậy mà ưng thuận chính là cam kết này, nói như vậy, hắn lại thật sự hoàn toàn vô duyên với ngôi vị hoàng đế. Dù sao, ngươi có xem qua người Hoàng đế chỉ có một vị thê nhi sao?
Chỉ là, mặc kệ mọi người trong lòng là nghĩ thế nào, tuyển phi vẫn tiếp tục tiến hành. Rất nhanh, hoàng tử còn dư lại cũng đều chọn xong phi tử. Tư Đồ Dật chọn Vân Y Y, mặc kệ hắn là thật thích, hay là còn có chút bất đắc dĩ, nhưng mà chính kết quả này đối với Vân Y Y, vậy cũng là hết sức cao hứng, bởi vì đó là nguyện vọng cho tới nay của nàng ta.
Nhưng làm Triệu Khả Nhiên cảm thấy không ngờ nhất chính là Tư Đồ Vân. Nàng đã sớm biết Tư Đồ Vân nhất định sẽ không chọn Triệu Khả Bình, nhưng mà để cho nàng không ngờ chính là, Tư Đồ Vân thế nhưng chọn Lâm Tú Tú. Mà càng để cho nàng cảm thấy thêm kinh ngạc chính là Vân Y Y vậy mà đồng ý.
Thấy kết quả như thế, Triệu Khả Nhiên cũng không biết nên nói cái gì cho phải. mỗi người có địa vị riêng (*).
Nguyên văn: mỗi cái nhảy phân phượng
Trong lòng của Triệu khả Nhân đang ngồi ở dưới dân hết sức khẩn trương. Nàng ta biết, mình chỉ cần sau khi qua lần tuyển phi yến này, sẽ biến thành thái tử phi, đến lúc đó, mặc kệ là Tần Y Miểu, hay là Triệu Khả Nhiên, đều sẽ bị nàng ta giẫm ở dưới chân.
Nhìn thái tử càng bước càng gần, trong lòng của Triệu Khả Nhân lại càng càng khẩn trương, thậm chí nàng ta cũng có thể nghe được tiếng tim mình đập rồi.
Nhìn thái tử cách mình càng ngày càng gần, trong lòng của Triệu Khả Nhân không ngừng reo hò, đang không ngừng tự hỏi, chờ một chút, khi thái tử nhằm về phía mình cầu hôn, mình nên nói cái gì cho phải đây? Có nên lập tức đồng ý hay không đây? Hay là nên dè dặt một chút? Trong lòng của Triệu Khả Nhân đang không ngừng suy nghĩ miên man, nhưng càng ngày càng hưng phấn.
Nhìn thái tử càng đi càng gần, hai bước, một bước, cuối cùng đã tới trước mặt nàng ta. Triệu Khả Nhân nâng lên khuôn mặt tươi cười, tiến lên một bước. Nhưng làm chuyện nàng ta không nghĩ tới cũng đang xảy ra. Thái tử đi tới trước mặt nàng ta, tuy nhiên không có dừng lại, từ từ vượt qua nàng ta, đi đến trước mặt của Tần Y Miểu. Thấy tình cảnh như thế, nhất thời Triệu Khả Nhân ngây ngẩn cả người, không biết nên có phản ứng gì mới đúng.
Thái tử đi tới trước mặt của Tần Y Miểu, trên mặt lộ ra mỉm cười thản nhiên, nhìn về phía Tần Y Miểu, hết sức dịu dàng mở miệng nói: "Tần tiểu thư, bổn cung hết sức có cảm tình đối với ngươi, không biết ngươi có nguyện ý cho bổn cung cơ hội này hay không, ngươi có nguyện ý trở thành thái tử phi của bổn cung hay không đây?"
Nhìn thái tử đứng ở trước mặt mình cười đến dịu dàng như vậy, Tần Y Miểu vụng trộm ném cho Triệu Khả Nhân một ánh mắt khiêu khích, sau đó nâng lên khuôn mặt tươi cười sang lạn, khẽ hé đôi môi đỏ mọng: "Thần nữ nguyện ý, chính là vinh hạnh của thần nữ."
Sau khi thấy tình cảnh như thế, các vị tiểu thư cũng cảm thấy hết sức thất vọng, bởi vì ý nghĩa của việc này là họ đã mất đi cơ hội lên làm thái tử phi rồi. Nhưng mà họ rất nhanh lại lên tinh thần, dù sao hiện tại cũng chỉ mất đi một danh nghĩa mà thôi, còn có vài vị hoàng tử muốn chọn phi đây? Cho dù không thể trở thành thái tử phi, có thể làm được vương phi cũng rất tốt. Nghĩ đến đây một chút, mọi người lập tức dâng lên hứng khởi.
Mà lúc này hình như Triệu Khả Nhân còn bộ dạng chưa phản ứng kịp, chỉ có thể ngơ ngác đứng ở nơi đó. Nàng ta không biết chuyện tại sao phải biến thành cái bộ dáng này, thái tử rõ rang đã thổ lộ với mình, nhưng tại sao, tại sao thái tử chọn không phải là mình, mà là Tần Y Miểu đây? Mình làm nhiều như vậy, chính là vì có thể lên làm thái tử phi, nhưng hiện tại cho đến giờ khắc này, giấc mộng của nàng ta lại vỡ.
Thấy thái tử lựa chọn Tần Y Miểu, hoàng hậu hết sức hài lòng. Ngay từ trước lúc tuyển phi yến, bà cũng đã chọn xong Tần Y Miểu rồi, theo ý bà, cũng chỉ có Tần Y Miểu mới có thể tương xứng vị trí thái tử phi này. Mặc kệ là tướng mạo của Tần Y Miểu, tài tình, hay là gia thế, kia cũng là đứng đầu. Chỉ có nữ tử như vậy mới xứng với Thiên nhi của bà.
"Ha ha ha, hoàng thượng, người xem, Thiên nhi và Y Miểu đứa bé này thật sự đúng là rất xứng đôi đấy!" Hoàng hậu cười duyên mở miệng nói: "Hoàng thượng, người xem, hai cái đứa bé này đều là hai tâm tư cùng vui vẻ, nếu như vậy, hoàng thượng, có phải chúng ta nên tác thành cho chúng nó hay không?"
"Đúng vậy, hoàng thượng." Thái hậu ở một bên cũng mở miệng nói: "Mới vừa rồi không phải hoàng thượng đã nói rồi sao? Muốn cho những hoàng tử kia tự mình chọn, nếu hiện tại thái tử đã lựa chọn Tần tiểu thư rồi, hơn nữa Tần tiểu thư cũng đã đồng ý, nếu nói như vậy, hoàng thượng cũng là nên tác thành cho chúng nó mới đúng!"
Hoàng hậu đánh chủ ý gì, trong lòng của thái hậu vô cùng rõ ràng. Nhưng dù vậy, bà cũng sẽ không cản trở. Mặc dù hiện tại trong lòng của bà đang áy náy với Tư Đồ Húc, nhưng nếu nói người thừa kế ngôi vị hoàng đế, bà vẫn tương đối vừa ý đại tôn tử Tư Đồ Thiên này, dù sao Tư Đồ Thiên mới là tôn tử trưởng, là người thừa kế danh chính ngôn thuận.
Trong lòng của Tư Đồ Lăng Chí không hy vọng có thể kết thành cửa hôn sự này, nhưng mà bởi vì đã có nói trước đó của ông, cho nên ông cũng không thể đổi ý.
Tư Đồ Lăng Chí nhịn nội tâm không tình nguyện, cười nhìn về phía Tư Đồ Thiên và Tần Y Miểu, mở miệng nói: "Nếu thái tử và Tần tiểu thư lưỡng tình tương duyệt, vậy trẫm đã có nói ở phía trước, nếu các ngươi đều là vui lòng cửa hôn sự này, này trẫm cũng sẽ không gậy đánh uyên ương."
"Hoàng thượng," nghe được Tư Đồ Lăng Chí nói xong, hoàng hậu che mặt cười một tiếng: "Không cần nói đùa nữa, vẫn là tứ hôn trước đi!"
Tư Đồ Lăng Chí hắng giọng, rồi sau đó mở miệng nói: "Nếu thái tử và đại tiểu thư phủ Tần quốc công lưỡng tình tương duyệt trẫm sẽ hạ chỉ tứ hôn. Chờ một chút, sau khi các hoàng tử khác chọn xong phi tử, trẫm sẽ đều hạ chỉ tứ hôn."
Lời của Tư Đồ Lăng Chí vừa nói ra, vậy thì ý nghĩa cửa hôn sự này đã là ván đã đóng thuyền rồi. Triệu Khả Nhiên nhìn Triệu Khả Nhân một cái, phát hiện, hình như Triệu Khả Nhân chưa tỉnh lại, hiện tại vào trong trạng thái mất hồn như cũ.
Nhìn Triệu Khả Nhân như vậy, Triệu Khả Nhiên không biết tại sao, cảm thấy thật ra thì Triệu Khả Nhân cũng thật đáng thương, vì muốn lên làm thái tử phi, đã đem cửa hôn sự tốt với phủ Trung Nghĩa hầu tất cả đều cho lui, nhưng bây giờ lại phải nói cho nàng ta, nàng ta không có biện pháp trở thành thái tử phi. Đả kích như vậy thật sự đúng là thật lớn.
Mà nghe được Tư Đồ Lăng Chí nói xong, Tư Đồ Thiên thậm chí không có nhìn Triệu Khả Nhân một cái, hắn và Tần Y Miểu cùng đi đến giữa đại điện, quỳ xuống, cùng đồng thanh nói: "Tạ hoàng thượng."
"Tốt lắm, các ngươi cũng đứng lên trước đi!" Tư Đồ Lăng Chí mở miệng cười nói: "Các ngươi trước đứng ở một bên đi! Chờ một chút sau khi các hoàng nhi khác cũng chọn phi tử xong, trẫm sẽ cùng tứ hôn cho các ngươi."
Nhìn Tư Đồ Thiên và Tần Y Miểu đứng ở một bên đại điện, trong lòng hoàng hậu hết sức hả hê. Bà hết sức hài lòng đối với nàng dâu Tần Y Miểu này. Chỉ cần một việc hôn sự này thành, đến lúc đó, nhất định Tần quốc công sẽ hết sức trợ giúp Thiên nhi của mình. Đến lúc đó, lợi thế tranh ngôi vị hoàng đế Thiên nhi của mình sẽ lớn rất nhiều, nghĩ đến đây một chút, hoàng hậu liền hết sức hả hê nhìn Vân Quý phi một cái.
Chú ý tới hoàng hậu quăng tới ánh mắt khiêu khích, Vân Quý phi hận đến nghiến răng. Thật ra thì không chỉ là hoàng hậu, vừa bắt đầu bà cũng chọn trúng Tần Y Miểu. Dù sao sau lưng của Tần Y Miểu là phủ Tần quốc công, đây chính là vô cùng hấp dẫn người. Nhưng không ngờ, bây giờ lại bị hoàng hậu nhanh chân đến trước rồi.
Người kế tiếp chính là đến phiên Tư Đồ Hàn chọn phi rồi. Vân Quý phi nhìn Tư Đồ Hàn một cái, ý tứ hết sức rõ ràng, chính là muốn Tư Đồ Hàn lựa chọn nhân tuyển thích hợp. Phải biết, hiện tại thái tử đã lựa chọn Tần Y Miểu rồi, vậy đã nói rõ, phủ Tần quốc công ủng hộ thái tử, cho nên nhất định Tư Đồ Hàn cũng phải lựa chọn một thê tử bối cảnh hết sức hùng hậu mới được.
Thấy được Vân Quý phi nhắc nhở đối với mình, Tư Đồ Hàn hết sức chán ghét, hắn nghĩ muốn tìm một thê tử mình thích, nhưng trong lòng của hắn vô cùng rõ ràng, thái tử đã lựa chọn Tần Y Miểu, cho nên hắn cũng nhất định phải lựa chọn một thê tử tốt, lấy gia tăng lợi thế của mình. Đối với chính lựa chọn này, Tư Đồ Hàn hết sức chán ghét, nhưng lại cũng không thể tránh được.
Tư Đồ Hàn hết sức tiếc nuối nhìn Triệu Khả Nhiên một cái sau đó rất nhanh đưa ra lựa chọn dòng chính nữ Thẩm Nguyệt Nhi của Thẩm Trung Sơn Hình Bộ Thượng Thư làm phi. Vốn Vân Quý phi hy vọng Tư Đồ Hàn cưới cháu gái Vân Y Y của mình, nhưng mà bởi vì cho tới nay Vân Y Y ái mộ với tứ hoàng tử Tư Đồ Dật, mà Vân Tương cũng hết sức thương yêu Vân Y Y. Bởi vì sợ mình và ca ca ồn ào mâu thuẫn, cho nên Vân Quý phi cũng không dám cưỡng cầu. Thật may là Tư Đồ Dật là người mình, cho nên bọn họ mới có thể lùi lại mà cầu việc khác lựa chọn Thẩm Nguyệt Nhi.
Không nghi ngờ chút nào, Thẩm Nguyệt nhi đồng ý. Vì vậy thứ hai đối với cũng rất mau liền sinh ra.
Kế tiếp sẽ phải đến phiên Tư Đồ Húc chọn phi rồi. Sau khi thấy Tư Đồ Húc đi ra, Triệu Khả Nhiên không biết tại sao, đột nhiên cảm thấy nhịp tim của mình trở nên rất nhanh. Nàng biết, Tư Đồ Húc nhất định sẽ lựa chọn mình. Cái này rõ ràng mình sớm đã biết rồi, nhưng hỏi vì sao nhịp tim vẫn nhanh như vậy đây? Lúc những hoàng tử khác chọn phi trước đó, rõ ràng nàng cũng không có cảm giác gì đặc biệt!
Rốt cuộc đến phiên mình, Tư Đồ Húc cảm giác mình đều có chút đợi không kịp. Hắn liền đứng lên, đi tới giữa đại điện, hướng về người phía trên làm lễ.
Nhìn Tư Đồ Húc đi ra, Tư Đồ Lăng Chí đang ngồi ở long ỷ cảm thấy một cỗ lòng chua xót, đồng thời cũng cảm thấy một hồi vui sướng, Tiêu Tiêu, nàng có thấy được không, Húc nhi của chúng ta đã trưởng thành, hắn sẽ phải lập tức lấy vợ sinh con rồi. Nàng ở trên trời có linh, thấy, có thể thật vui mừng hay không đây?
"Húc nhi hiện tại cũng đã trưởng thành, đều muốn lấy vợ. Không biết là tiểu thư nhà nào có phúc như vậy, được Húc nhi thành thân đây?"
Nhìn tác phong Tư Đồ Húc nhanh nhẹn, trong lòng của Thái hậu là trăm mối cảm xúc ngổn ngang. Đối với Tư Đồ Húc, bà vừa cảm thấy áy náy, lại cảm thấy kiêu ngạo. Năm đó chuyện của Tiêu quý phi, bà biết, nhưng lại không kịp thời ngăn cản, cho nên mới gây thành bi kịch như vậy. Nhưng thấy Húc nhi cho dù không có mẫu phi, cũng có thể lớn lên trong hoàng cung, hơn nữa còn xuất sắc như vậy, cho nên bà nhịn không được phát ra cảm khái như vậy.
Chỉ là mặc dù nói như vậy, nhưng Thái hậu đối với Tư Đồ Húc thích ai, trong lòng vẫn là vô cùng rõ ràng. Mà đối với chuyện Tư Đồ Húc lựa chọn Triệu Khả Nhiên, thật ra thì trong lòng của bà vẫn là hết sức vui lòng. Dù sao, mặc dù đối với với Tư Đồ Húc cảm thấy áy náy, nhưng mà ở trong lòng của bà, người thích hợp thừa kế ngôi vị hoàng đế nhất là Tư Đồ Thiên. Cho nên đối với lựa chọn của Tư Đồ Húc không có một người núi dựa cường đại, chỉ có một phong hào Quận chúa, trong lòng của bà vẫn vui mừng.
"Đúng vậy." Nghe được Thái hậu nói xong, mặc dù trong lòng của hoàng hậu mất hứng, nhưng vẫn phụ họa: "Chỉ là, chắc hẳn nữ tử Húc vương lựa chọn nhất định sẽ rất xuất sắc đi! Nếu không, chỗ nào xứng với Húc vương đây!"
Nghe được hoàng hậu nói xong, mọi người đều cười. Nhưng rút cuộc nụ cười của người nào là thật, nụ cười nào là giả, vậy cũng không biết rồi.
Chỉ là, mặc kệ rút cuộc mặt người ra là như thế nào, Tư Đồ Húc cũng cũng không đáp lại. Sau khi khom mình làm lễ chào, liền đi hướng về phía dưới sàn.
Nhìn Tư Đồ Húc đi về phía dưới sân, ở trong lòng của các vị tiểu thư đều hết sức khẩn trương. Mặc dù lúc mới bắt đầu họ đều mơ tưởng trở thành thái tử phi. Nhưng mà họ đều không thể không thừa nhận, thật ra thì trong tất cả hoàng tử, anh tuấn nhất, hấp dẫn người nhất, đó chính là Tam hoàng tử, cho nên bọn họ mỗi người cũng hy vọng có thể được Húc vương nhìn trúng.
Nhìn chăm chú vào Tư Đồ Húc đang đi xuống, ở trong lòng của Lâm Tú Tú đó là hết sức kích động. Cho tới nay, trong bóng nàng ta đều vô cùng ái mộ Húc vương điện hạ, lần tuyển phi yến này, nàng ta chính là muốn khiến Húc vương biết mình tốt. Mặc dù từ bắt đầu tuyển phi yế, nàng ta cũng vẫn nhìn đến Húc vương đang ‘liếc mắt đưa tình’ với Triệu Khả Nhiên, nhưng đến lúc này, trong lòng của nàng ta vẫn ôm một tia hy vọng, hi vọng tất cả chỉ là đều là tự mình nghĩ nhiều mà thôi.
Nhưng theo chỗ Tư Đồ Húc đi mỗi một bước, lòng của Lâm Tú Tú cũng càng ngày càng lạnh. Bởi vì suy đoán của mình thành sự thật. Húc vương điện hạ dừng lại ở trước mặt Triệu Khả Nhiên, thậm chí cũng không liếc mắt nhìn về phía của mình.
Thấy Tư Đồ Húc dừng ở trước mặt mình, nhịp tim của Triệu Khả Nhiên càng lúc càng nhanh, thậm chí cảm thấy trên mặt càng lúc càng bỏng, nàng nhìn không thấy mặt của mình, nhưng nàng biết, hiện tại mặt của mình nhất định hết sức hồng.
Tư Đồ Húc nhìn gương mặt đã đỏ hết của Triệu Khả Nhiên, trong lòng từng cỗ nhu tình một đang không ngừng tỏa ra ngoài, sau khi hắn nở nụtinhfi thật thấp, dùng âm thanh trầm thấp này mở miệng hỏi: "Văn Quận chúa, ngươi nguyện ý trở thành Húc vương phi của ta sao?"
Sau khi nghe lời Tư Đồ Húc nói, bỗng nhiên Triệu Khả Nhiên ngẩng đầu, nhưng không ngờ thấy được ánh mắt thâm tình này của Tư Đồ Húc. Ánh mắt của hắn giống như một vũng đầm sâu, bên trong tràn đầy nhu tình và tình yêu, tình thâm như vậy, quả thật giống như muốn đem người hút vào. Ở trong mắt của Tư Đồ Húc, Triệu Khả Nhiên thấy được cái bóng của mình, ở nơi trong mắt của nam nhân này, cũng chỉ có một bóng dáng của tự mình. Nghĩ đến đây một chút, tâm tình của Triệu Khả Nhiên liền bắt đầu từ từ bình phục lại.
Hiện tại tất cả mọi người đang chờ Triệu Khả Nhiên trả lời, nhưng trong lòng mọi người đều vô cùng rõ ràng, có người tiểu thư nào có thể ngăn cản được dụ hoặc như vậy đây? Nhưng trả lời của Triệu Khả Nhiên vẫn là nằm ngoài ý nghĩ của tất cả mọi người.
Triệu Khả Nhiên dương lên một nụ cười, không giống với nụ cười thản nhiên vừa nãy, hiện tại nàng cười đến rõ ràng, hơn nữa còn mang theo một chút dí dỏm: "Húc vương điện hạ, ngươi nói muốn ta trở thành vương phi của ngươi, vậy ngươi có thể cho ta cái gì chứ?"
Lời của Triệu Khả Nhiên vừa nói ra, nhất thời mọi người đều sợ hết hồn. Trong ánh mắt bọn họ nhìn về phía Triệu Khả Nhiên đều tràn đầy kinh ngạc. Nếu có cơ hội như vậy, tin tưởng mặc kệ là nữ tử nào cũng sẽ lập tức đồng ý, nhưng hiện tại Triệu Khả Nhiên nàng nói cái gì, nàng vậy mà mở miệng hỏi Húc vương có thể cho nàng cái gì. Trời ơi, tại sao có thể có nữ tử như vậy.
Mà trong lòng của Triệu Tùng vẫn luôn ngồi ở dưới cũng hết sức nóng nảy, vừa nãy vốn ông cho là nhị nữ nhi của mình nhất định có thể trở thành thái tử phi, nhưng thái tử vẫn lựa chọn Tần Y Miểu. Cái này để cho ông cảm thấy hết sức thất vọng, nhưng mà lại không để cho ông nghĩ đến, Húc vương mà lại thích đại nữ nhi của ông, lúc vừa nhìn thấy Húc vương đi về phía Khả Nhiên, trong lòng của ông đúng là tràn đầy kích động! Đợi đến khi Húc vương hỏi, trong lòng ông càng thêm kích động. Rút cuộc ông có một nữ nhi có thể gả vào hoàng thất rồi. Nhưng mà không ngờ, Khả Nhiên không chỉ không đồng ý, lại còn nói ra vấn đề không thể tưởng tượng nổi như vậy. Hiện tại Triệu Tùng cảm giác mình cũng muốn hôn mê.
Mặc dù trong lòng của Triệu Khả Nhân cảm thấy hết sức tuyệt vọng, nhưng mà lúc nghe được lời nói của Triệu Khả Nhiên, trong lòng của nàng ta không nhịn được hả hê. Triệu Khả Nhiên đúng thật là tên đần độn, thế nhưng lại bỏ qua cơ hội như vậy. Vừa nghĩ tới chờ một chút khi Húc vương điện hạ sẽ lập tức phẩy tay áo bỏ đi, Triệu Khả Nhân cảm thấy dường như tâm tình của mình khá hơn một chút rồi.
Phút chôc tất cả mọi người đang chờ Tư Đồ Húc phẩy tay áo bỏ đi kia, dù sao người hoàng tử kia phải sĩ diện? Mình cầu hôn ở trước mặt mọi người, nữ tử kia không chỉ có không có lập tức đồng ý ngay, ngược lại còn hỏi mình có thể cho nàng cái gì. Nữ tử như vậy, không có nam tử nào có thể chịu được. Nhất là hoàng tử vẫn sống trong nhung lụa.
Nhưng mà khiến tất cả mọi người không nghĩ tới, đối mặt với vô lý của Triệu Khả Nhiên, Tư Đồ Húc cũng tuyệt đối không tức giận, hắn biết tại sao Triệu Khả Nhiên phải hỏi hắn vấn đề này, hắn vẫn hết sức hiểu rõ nàng.
Tư Đồ Húc nhếch miệng nâng lên một nụ cười, mở miệng nói từng câu từng chữ, nhưng nói ra được mỗi một chữ đều hết sức có lực, hình như ở đây cũng nói rõ kiên định trong lòng của hắn: "Chỉ cần ngươi trở thành vương phi của ta, ta cam kết ngươi, một đời một kiếp một đôi nhân."
Vừa dứt lời, toàn trường đều tĩnh lặng lại. Hình như mọi người cũng không thể tin được rốt cuộc vừa rồi chính mình nghe được cái gì. Một đời một kiếp một đôi nhân, tất cả mọi người ở rất hoài nghi, rút cuộc là vừa nghe lầm đúng hay không đây?
Húc vương điện hạ vậy mà ưng thuận một cam kết như vậy, một đời một kiếp một đôi nhân, một cam kết như vậy, sợ là nữ tử khắp thiên hạ đều mơ ước! Nhưng mà rút cuộc cõi đời này lại có mấy nam tử có thể làm được thật đây? Ngay cả nam tử bình thường cũng không dám tùy ý ưng thuận lời hứa như vậy với nữ tử, nhưng Húc vương điện hạ tôn quý như vậy thế nhưng lại ở chỗ này, tại trước mặt nhiều như vậy ưng thuận một cam kết như vậy. Phải biết, hiện tại, không chỉ có tất cả các đại thần đều ở đây, còn nữa, ngay cả đương kim thánh thượng cũng ở đây. Nếu Húc vương đồng ý một cam kết như vậy, vậy hắn sẽ không có cơ hội vi phạm.
Chỉ là, mặc kệ tâm tình của người khác là như thế nào, trong lòng của Triệu Khả Nhiên vẫn tràn đầy cảm động. Tư Đồ Húc hết sức hiểu rõ nàng, cho nên mới phải ưng thuận cái hứa hẹn này. Mặc dù Tư Đồ Húc đã từng ưng thuận với nàng rồi. Cam kết "một đời một kiếp một đôi nhân", nhưng mà trong lòng của nàng vẫn đầy cảm giác không an toàn. Có lẽ là kinh nghiệm thê thảm của đời trước đưa đến!
Nhưng hôm nay, trong trường hợp như vậy, tại trước mặt của nhiều người như vậy, Húc lại còn là nguyện ý nói ra khỏi miệng. Thấy một điểm này, nếu không cảm thấy lời nói, vậy thì nhất định người này là tâm địa sắt đá rồi.
Nhìn Tư Đồ Húc cười đến dịu dàng trước mắt, Triệu Khả Nhiên cũng không nhịn được nữa, trong lòng của nàng tràn đầy cảm động và vui sướng: "Húc vương điện hạ, chỉ cần ngươi tuân thủ cam kết của ngươi, như vậy ta nguyện ý gả cho ngươi."
Sau khi nghe được lời nói của Triệu Khả Nhiên, như là tảng đá lớn trong lòng của Tư Đồ Húc rơi xuống đất, mặc dù đã sớm biết vật nhỏ là nhất định sẽ gả cho mình, nhưng chuyện một ngày không có định xuống, tim của mình đều bất ổn.
Hiện tại, rút cuộc Triệu Khả Nhiên đồng ý, Tư Đồ Húc cảm thấy trước nay chưa có thoải mái và vui sướng, Tư Đồ Húc vui mừng muốn ôm Triệu Khả Nhiên lên hoan hô. Nhưng nghĩ tới hiện tại là ở trên đại điện, Tư Đồ Húc vẫn nhịn được.
Lại một đôi bích nhân sinh ra. Trong ánh mắt các vị tiểu thư nhìn về phía Triệu Khả Nhiên đều tràn đầy ước ao ghen tị. Vừa nãy thế mà Húc vương điện hạ cho Triệu Khả Nhiên một cam kết mà nữ tử khắp thiên hạ ao ước. Họ cũng không hiểu, Triệu Khả Nhiên cũng không phải là đại nỹ nữ nghiêng nước nghiêng thành gì, nhưng tại sao Húc vương điện hạ phải vì nàng làm được loại trình độ này đây?
Lâm Tú Tú ở một bên, trong lòng không chỉ có tràn đầy ghen tỵ, hơn nữa còn tràn đầy oán hận. Nàng ta hận Triệu Khả Nhiên được ưu ái của Húc vương, nàng ta càng hận hơn là Triệu Khả Nhiên lại muốn độc chiếm Húc vương điện hạ. Vốn là, nàng ta nghĩ tới, cho dù không thể trở thành vương phi của Húc vương, nếu có thể trở thành trắc phi, đó cũng là thật tốt, nhưng không ngờ, dĩ nhiên Triệu Khả Nhiên tiện thể phá hủy giấc mộng của nàng ta, nàng ta tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho Triệu Khả Nhiên.
Nhìn một đôi Tư Đồ Húc và Triệu Khả Nhiên, trong lòng Tư Đồ Lăng Chí cảm thấy hết sức phức tạp. Vốn ông còn muốn đánh chủ ý cho Tư Đồ Húc mấy trắc phi có bối cảnh, để gia tang lời thế của hắn. Ông đúng là cho các hoàng tử quyền tự do chọn phi, nhưng mà ở lúc sau tuyển phi yến kết thúc, ông vẫn chuẩn bị chỉ cho mỗi người mấy trắc phi. Chỉ là, không ngờ chính là, đứa con trai này của mình, thế nhưng dưới loại tình huống này, ưng thuận cam kết như vậy. Nói như vậy, mình liền tuyệt đối không có thể chỉ trắc phi cho Húc nhi nữa rồi, nếu không, mình chính là làm người khác khó chịu. Nghĩ đến đây một chút, Tư Đồ Lăng Chí liền không nhịn được muốn than thở.
Chỉ là, không giống với Tư Đồ Lăng Chí bất mãn, đối với hành động của Tư Đồ Húc, hoàng hậu hết sức hài lòng. Cho tới nay, bà đều sợ hoàng thượng sẽ đem ngôi vị hoàng đế để lại cho Tư Đồ Húc, bởi vì Tư Đồ Húc là nhi tử của nữ nhân hắn thích nhất sở sinh. Nhưng mà bà lại không dám hại Tư Đồ Húc, nếu hại Tư Đồ Húc, khi hoàng thượng tra ra người kia, nói không chừng còn sẽ liên quan ra chuyện tình năm đó. Bây giờ hoàng thượng đã không phải là người vừa mới lên ngôi kia rồi, nếu đúng là liên quan ra chuyện năm đó, vậy không chỉ là mình, ngay cả Thiên nhi cũng đều bị dính líu.
Nhưng mà hiện tại sau khi nhìn đến hành động của Tư Đồ Húc, hoàng hậu liền rất yên tâm, bởi vì Tư Đồ Húc cưới chẳng qua chính là một cái không quyền không thế, chỉ có một phong hào Quận chúa mà thôi, căn bản là không tạo thành bất luận uy hiếp gì. Hơn nữa Tư Đồ Húc vậy mà ưng thuận chính là cam kết này, nói như vậy, hắn lại thật sự hoàn toàn vô duyên với ngôi vị hoàng đế. Dù sao, ngươi có xem qua người Hoàng đế chỉ có một vị thê nhi sao?
Chỉ là, mặc kệ mọi người trong lòng là nghĩ thế nào, tuyển phi vẫn tiếp tục tiến hành. Rất nhanh, hoàng tử còn dư lại cũng đều chọn xong phi tử. Tư Đồ Dật chọn Vân Y Y, mặc kệ hắn là thật thích, hay là còn có chút bất đắc dĩ, nhưng mà chính kết quả này đối với Vân Y Y, vậy cũng là hết sức cao hứng, bởi vì đó là nguyện vọng cho tới nay của nàng ta.
Nhưng làm Triệu Khả Nhiên cảm thấy không ngờ nhất chính là Tư Đồ Vân. Nàng đã sớm biết Tư Đồ Vân nhất định sẽ không chọn Triệu Khả Bình, nhưng mà để cho nàng không ngờ chính là, Tư Đồ Vân thế nhưng chọn Lâm Tú Tú. Mà càng để cho nàng cảm thấy thêm kinh ngạc chính là Vân Y Y vậy mà đồng ý.
Thấy kết quả như thế, Triệu Khả Nhiên cũng không biết nên nói cái gì cho phải. mỗi người có địa vị riêng (*).
Nguyên văn: mỗi cái nhảy phân phượng
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.