Chương 21: Lục Hành Triệt! Mẹ Nó Cũng Có Mắt Nhìn Đấy, Làm Ông Đây Sướng Quá Đi Mất.
Tùy tiện quả là thật sao
14/04/2022
“Em nhớ!” Triệu Tiêu Phi quẹt nước mắt: “Anh ta tên là Bùi Cảnh, cùng trường với em.”
Chị cảnh sát ngập ngừng một lúc rồi hỏi: “Em gái! Em đã tắm chưa?”
Triệu Tiêu Phi rất thông minh, cô hiểu rất nhanh điều mà chị cảnh sát muốn nói.
Hôm qua, Bùi Cảnh ôm cô đi tắm mấy lần, nhưng lần kết thúc cuối cùng, hai người đã quá kiệt sức nên ngủ mê mệt rồi.
Giữa hai chân cô vẫn còn chất dịch đã khô lại.
Chị cảnh sát sờ đầu cô: “Đừng sợ! Chúng ta sẽ làm một cuộc kiểm tra nhỏ, không đau đâu.”
Sau khi Triệu Tiêu Phi rời đi, Bùi Cảnh nằm trên giường, cảm thấy bên cạnh trống rỗng, nhớ lại bộ ngực mềm mại của cô gái, anh liếm môi và thân dưới lại phản ứng.
Cậu chủ Bùi vốn định cúp học một buổi, không hiểu sao cứ nghịch điện thoại, trong đầu toàn là khuôn mặt rơm rớm nước mắt của cô gái.
Lật xem lại cuộc trò chuyện wechat, thấy mình chưa có số liên lạc của Triệu Tiêu Phi.
Xem ra phải mua cho cô cái điện thoại.
Wechat xuất hiện tin nhắn mới, là cô bạn gái mới cũng khá xinh đẹp của anh.
Cô ta gửi một đoạn ghi âm dài, giọng nói mè nheo đến phát ngán. Bùi Cảnh nghe mấy giây đã thoát ra.
Trong lòng cậu chủ Bùi có chút không vui, gửi tin nhắn muốn chia tay với cô ta, kèm theo là lì xì chia tay.
Cũng may cô gái kia không quái đản, sau khi nhận được lì xì đã ngọt ngào gửi lời cảm ơn anh Bùi, hai người cứ như thế chia tay trong hòa bình.
Bùi Cảnh kích vào trò chuyện nhóm, bảo thằng em vào lớp tìm người nhưng được biết cô không đi học. Anh không nghĩ nhiều, nhớ đến bộ dạng Triệu Tiêu Phi hôm qua ấm ức dưới cơ thể anh, trong lòng nghĩ làm sao để đền bù cho cô.
Sau khi lên mạng mua sắm vài chiếc túi mà anh đã hứa với người yêu cũ, Bùi Cảnh ngân nga câu hát rồi bắt đầu chơi một ván.
Thua rồi cũng không tức giận. Lại nhớ đến hương vị đêm qua, càng nhớ càng hứng thú, anh trực tiếp tắt máy rồi ra ngoài gửi tin nhắn cho Lục Hành Triệt.
‘Lục Hành Triệt! Mẹ nó đúng là có mắt nhìn đấy, làm ông đây thấy sướng quá đi mất.’
Bạn thân gửi gói biểu cảm qua bảo anh cút.
Bùi Cảnh cười ra tiếng, mở lại giao diện trò chơi, bốn đồng đội bắt đầu hỏi thăm song thân của anh.
Anh cũng không nổi cáu, anh gõ bàn phím rất nhanh.
‘Các anh em nằm đó, tôi sắp bắt đầu gánh team rồi.’
Các đồng đội nhanh lẹ trả lời tin nhắn, bảo anh mở mic nói chuyện.
Chơi liên tiếp mười ván, Bùi Cảnh ngân nga ca hát, tắm gội rồi lái xe đến trường.
Ngồi khoanh chân bên cửa sổ, giáo viên dạy lịch sử trên bục giảng thao thao bất tuyệt. Bùi Cảnh chơi điện thoại cũng thấy chán nên đá vào cái ghế trước mặt.
Tan học rồi đi xem Triệu Tiêu Phi đến chưa.
Chị cảnh sát ngập ngừng một lúc rồi hỏi: “Em gái! Em đã tắm chưa?”
Triệu Tiêu Phi rất thông minh, cô hiểu rất nhanh điều mà chị cảnh sát muốn nói.
Hôm qua, Bùi Cảnh ôm cô đi tắm mấy lần, nhưng lần kết thúc cuối cùng, hai người đã quá kiệt sức nên ngủ mê mệt rồi.
Giữa hai chân cô vẫn còn chất dịch đã khô lại.
Chị cảnh sát sờ đầu cô: “Đừng sợ! Chúng ta sẽ làm một cuộc kiểm tra nhỏ, không đau đâu.”
Sau khi Triệu Tiêu Phi rời đi, Bùi Cảnh nằm trên giường, cảm thấy bên cạnh trống rỗng, nhớ lại bộ ngực mềm mại của cô gái, anh liếm môi và thân dưới lại phản ứng.
Cậu chủ Bùi vốn định cúp học một buổi, không hiểu sao cứ nghịch điện thoại, trong đầu toàn là khuôn mặt rơm rớm nước mắt của cô gái.
Lật xem lại cuộc trò chuyện wechat, thấy mình chưa có số liên lạc của Triệu Tiêu Phi.
Xem ra phải mua cho cô cái điện thoại.
Wechat xuất hiện tin nhắn mới, là cô bạn gái mới cũng khá xinh đẹp của anh.
Cô ta gửi một đoạn ghi âm dài, giọng nói mè nheo đến phát ngán. Bùi Cảnh nghe mấy giây đã thoát ra.
Trong lòng cậu chủ Bùi có chút không vui, gửi tin nhắn muốn chia tay với cô ta, kèm theo là lì xì chia tay.
Cũng may cô gái kia không quái đản, sau khi nhận được lì xì đã ngọt ngào gửi lời cảm ơn anh Bùi, hai người cứ như thế chia tay trong hòa bình.
Bùi Cảnh kích vào trò chuyện nhóm, bảo thằng em vào lớp tìm người nhưng được biết cô không đi học. Anh không nghĩ nhiều, nhớ đến bộ dạng Triệu Tiêu Phi hôm qua ấm ức dưới cơ thể anh, trong lòng nghĩ làm sao để đền bù cho cô.
Sau khi lên mạng mua sắm vài chiếc túi mà anh đã hứa với người yêu cũ, Bùi Cảnh ngân nga câu hát rồi bắt đầu chơi một ván.
Thua rồi cũng không tức giận. Lại nhớ đến hương vị đêm qua, càng nhớ càng hứng thú, anh trực tiếp tắt máy rồi ra ngoài gửi tin nhắn cho Lục Hành Triệt.
‘Lục Hành Triệt! Mẹ nó đúng là có mắt nhìn đấy, làm ông đây thấy sướng quá đi mất.’
Bạn thân gửi gói biểu cảm qua bảo anh cút.
Bùi Cảnh cười ra tiếng, mở lại giao diện trò chơi, bốn đồng đội bắt đầu hỏi thăm song thân của anh.
Anh cũng không nổi cáu, anh gõ bàn phím rất nhanh.
‘Các anh em nằm đó, tôi sắp bắt đầu gánh team rồi.’
Các đồng đội nhanh lẹ trả lời tin nhắn, bảo anh mở mic nói chuyện.
Chơi liên tiếp mười ván, Bùi Cảnh ngân nga ca hát, tắm gội rồi lái xe đến trường.
Ngồi khoanh chân bên cửa sổ, giáo viên dạy lịch sử trên bục giảng thao thao bất tuyệt. Bùi Cảnh chơi điện thoại cũng thấy chán nên đá vào cái ghế trước mặt.
Tan học rồi đi xem Triệu Tiêu Phi đến chưa.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.