Điền Viên Thủ Phụ Sủng Thê Hàng Ngày
Chương 18:
Lạc Lạc
02/11/2024
Diệp Thanh Vinh cũng thật sự lo lắng Thanh Chỉ sẽ đem nội tình nàng rơi xuống nước nói ra, có chút khẩn trương: " Thân thể tứ muội muội vốn đã tốt, làm sao lại có việc thân thể có vấn đề chứ. Thất muội muội cũng không biết từ nơi nào nghe được lời này, nếu bị tuyên dương ra ngoài thì thanh danh của tỷ muội trong phủ chúng ta đều sẽ không dễ nghe đi. Luôn nói ngũ di nương rất biết giáo dục con cái, sao thất muội muội lại không biết nặng nhẹ như vậy? ”
Lời này khiến sắc mặt Diệp Thanh Oánh cũng thay đổi, nàng cố gắng cười: " Tam tỷ tỷ hiểu lầm rồi, muội cũng không phải có ý này. ”
Vương thị vốn đã rất chán ghét mẫu thân Diệp Thanh Oánh, hiện tại có thể chèn ép tự nhiên là nói ra: " Một di nương thì làm sao có giáo dưỡng gì, làm sao có thể nuôi ra thứ tốt gì. ”
Lời nói khinh bỉ này khiến đám người Thanh Chỉ do di nương sinh ra đều cảm thấy khó chịu, mà Diệp Thanh Oánh mặt đã đỏ lên.
Nàng tuy rằng có chút tâm cơ, nhưng rốt cuộc tuổi có chút nhỏ, cho nên cũng không phản bác nhiều. Hơn nữa, nói thật, nàng là sợ Vương thị nên cũng không dám nói ra cái gì.
Cho nên trong lúc nhất thời, bầu không khí trong phòng có chút ngưng trệ.
Vương thị cũng cảm thấy không có ý nghĩa gì, cuối cùng cảnh cáo một phen chuyện rơi xuống nước rồi cho đám người Thanh Chỉ rời đi.
Thanh Chỉ rời đi, trong lòng lại thoải mái. Tình huống thân thể của nàng nếu bị tuyên dương ra ngoài thì hôn sự càng thêm gian nan, đây là chuyện Thanh Chỉ không muốn nhìn thấy. Mà tình huống hiện tại của nàng cũng không phải tốt bao nhiêu, cho nên hiện tại nàng cố ý đem chuyện này cùng Diệp Thanh Vinh cùng liên lụy một chỗ, làm cho Vương thị không thể không giúp đỡ giấu diếm.
Làm như vậy tuy rằng mang theo một ít uy hiếp, nhưng rốt cuộc cũng để cho người khách không dám quang minh chính đại đem chuyện thân thể nàng không khỏe nói ra, ít nhất Vương thị cùng Diệp Thanh Vinh nhất định không cho phép.
Nàng vốn cũng đã rất gian nan, nếu lại truyền ra thân thể nàng không có lợi cho sinh sản thì nàng cả đời này thật sự xong rồi. Cho nên, liên quan đến lợi ích của mình, Thanh Chỉ không dám cái gì cũng không làm.
Sau khi trở về, Thanh Chỉ ngồi ở chỗ đó ngẩn người.
Hôm nay đã là mười hai tháng giêng, ngày mai Lâm thị trở về, mà ngày mười lăm tháng giêng là ngày nàng cùng Hứa Diễn gặp mặt.
Nàng cũng không biết chính mình có nên quyết định Hứa Diễn hay không.
Chợt Thanh Chỉ cười khổ, hiện tại ngoại trừ Hứa Diễn, nàng hầu như không có lựa chọn nào khác, cho dù không muốn lựa chọn Hứa Diễn cũng không được.
hương nguyệt nhìn thanh chỉ ngẩn người ở đó, tiến lên hỏi: "cô nương, ngày mốt đại phu nhân sẽ trở về, lúc này đây chỉ sợ là người của kim lăng diệp gia cũng sẽ đến rất nhiều, cô nương chúng ta nơi này phải an bài cái gì sao? ”
Thanh Chỉ lúc này mới nghĩ đến, lần này bởi vì hôn sự của Diệp Thanh Vinh, chỗ Kim Lăng là muốn phái người tới.
Bất quá, cùng nàng quan hệ không nhiều lắm, nếu có cũng là lúc gặp mặt ban đầu mà thôi. Mà nàng khi đó cũng là làm nền thôi.
Cho nên Thanh Chỉ suy nghĩ một chút rồi nói: " Cũng không cần cố tình làm quá cái gì, chúng ta cứ thành thành thật thật là tốt rồi. Có vài thứ chúng ta xen vào không được. ”
Hương Nguyệt đã hiểu rõ tính cách của Thanh Chỉ, nghe Thanh Chỉ nói như vậy cũng không kỳ quái, chỉ nói: " Tiểu thư, đêm rằm tháng giêng có muốn chuẩn bị riêng cái gì đặc biệt không? ”
Ngày mười lăm tháng giêng muốn làm gì Hương Nguyệt cũng biết. Chuyện liên quan đến cả đời của Thanh Chỉ kỳ thật cũng có liên quan đến nàng.
Thanh Chỉ cũng đang lo lắng chuyện này. Đối đãi với Hứa Diễn rốt cuộc nên dùng thái độ gì để nói, Thanh Chỉ cũng không biết.
Thanh Chỉ cuối cùng nói: " Ta cũng không suy nghĩ gì. Hương Nguyệt, ta hiện tại mỗi một bước đi đều phải cẩn thận, thật sự cũng không biết nên làm cái gì mới tốt. ”
Hương Nguyệt lần đầu tiên từ trên mặt Thanh Chỉ thấy được luống cuống, trong lúc nhất thời cũng không biết nên trả lời như thế nào, chỉ nói: " Nô tỳ nguyện nghe theo tiểu thư. ”
Buổi chiều ngày mười ba tháng giêng, Diệp Hằng cùng Lâm thị trở về, lúc này mang theo người của cả ba phòng Diệp gia tới đây.
Thanh Chỉ là muốn đi ra nghênh đón, nhìn người Diệp gia tới Thanh Chỉ cũng có ấn tượng. Trong ba phòng có một phòng là ca ca của Diệp huyện lệnh, còn hai phòng còn lại đều là dòng chính. Có thể thấy được, lúc này, người tới đây quan trọng cỡ nào, có thể cùng Anh Bác hầu phủ tiếp xúc, đúng thật là một chuyện tốt, đương nhiên người bên ngoài không phải dễ dàng tranh thủ được.
Thanh Chỉ trong lòng nghĩ đến những điều này, trên mặt hiện ra một bộ dáng rất thành thật, tuyệt đối không khiến người ta chú ý. Đương nhiên, người tới đều mang theo mục đích, tự nhiên sẽ không đem ánh mắt đặt ở chỗ Thanh Chỉ, dù sao cùng Anh Bác hầu phủ đính hôn là Diệp Thanh Vinh, không phải nàng.
Mà đối với người nhị phòng của Diệp gia là Diệp huyện lệnh cùng Vương thị đều vô cùng cao hứng, cho nên lúc này Diệp gia chuẩn bị đều phá lệ long trọng, Thanh Chỉ giống như một người ngoài cuộc nhìn những thứ này.
Lời này khiến sắc mặt Diệp Thanh Oánh cũng thay đổi, nàng cố gắng cười: " Tam tỷ tỷ hiểu lầm rồi, muội cũng không phải có ý này. ”
Vương thị vốn đã rất chán ghét mẫu thân Diệp Thanh Oánh, hiện tại có thể chèn ép tự nhiên là nói ra: " Một di nương thì làm sao có giáo dưỡng gì, làm sao có thể nuôi ra thứ tốt gì. ”
Lời nói khinh bỉ này khiến đám người Thanh Chỉ do di nương sinh ra đều cảm thấy khó chịu, mà Diệp Thanh Oánh mặt đã đỏ lên.
Nàng tuy rằng có chút tâm cơ, nhưng rốt cuộc tuổi có chút nhỏ, cho nên cũng không phản bác nhiều. Hơn nữa, nói thật, nàng là sợ Vương thị nên cũng không dám nói ra cái gì.
Cho nên trong lúc nhất thời, bầu không khí trong phòng có chút ngưng trệ.
Vương thị cũng cảm thấy không có ý nghĩa gì, cuối cùng cảnh cáo một phen chuyện rơi xuống nước rồi cho đám người Thanh Chỉ rời đi.
Thanh Chỉ rời đi, trong lòng lại thoải mái. Tình huống thân thể của nàng nếu bị tuyên dương ra ngoài thì hôn sự càng thêm gian nan, đây là chuyện Thanh Chỉ không muốn nhìn thấy. Mà tình huống hiện tại của nàng cũng không phải tốt bao nhiêu, cho nên hiện tại nàng cố ý đem chuyện này cùng Diệp Thanh Vinh cùng liên lụy một chỗ, làm cho Vương thị không thể không giúp đỡ giấu diếm.
Làm như vậy tuy rằng mang theo một ít uy hiếp, nhưng rốt cuộc cũng để cho người khách không dám quang minh chính đại đem chuyện thân thể nàng không khỏe nói ra, ít nhất Vương thị cùng Diệp Thanh Vinh nhất định không cho phép.
Nàng vốn cũng đã rất gian nan, nếu lại truyền ra thân thể nàng không có lợi cho sinh sản thì nàng cả đời này thật sự xong rồi. Cho nên, liên quan đến lợi ích của mình, Thanh Chỉ không dám cái gì cũng không làm.
Sau khi trở về, Thanh Chỉ ngồi ở chỗ đó ngẩn người.
Hôm nay đã là mười hai tháng giêng, ngày mai Lâm thị trở về, mà ngày mười lăm tháng giêng là ngày nàng cùng Hứa Diễn gặp mặt.
Nàng cũng không biết chính mình có nên quyết định Hứa Diễn hay không.
Chợt Thanh Chỉ cười khổ, hiện tại ngoại trừ Hứa Diễn, nàng hầu như không có lựa chọn nào khác, cho dù không muốn lựa chọn Hứa Diễn cũng không được.
hương nguyệt nhìn thanh chỉ ngẩn người ở đó, tiến lên hỏi: "cô nương, ngày mốt đại phu nhân sẽ trở về, lúc này đây chỉ sợ là người của kim lăng diệp gia cũng sẽ đến rất nhiều, cô nương chúng ta nơi này phải an bài cái gì sao? ”
Thanh Chỉ lúc này mới nghĩ đến, lần này bởi vì hôn sự của Diệp Thanh Vinh, chỗ Kim Lăng là muốn phái người tới.
Bất quá, cùng nàng quan hệ không nhiều lắm, nếu có cũng là lúc gặp mặt ban đầu mà thôi. Mà nàng khi đó cũng là làm nền thôi.
Cho nên Thanh Chỉ suy nghĩ một chút rồi nói: " Cũng không cần cố tình làm quá cái gì, chúng ta cứ thành thành thật thật là tốt rồi. Có vài thứ chúng ta xen vào không được. ”
Hương Nguyệt đã hiểu rõ tính cách của Thanh Chỉ, nghe Thanh Chỉ nói như vậy cũng không kỳ quái, chỉ nói: " Tiểu thư, đêm rằm tháng giêng có muốn chuẩn bị riêng cái gì đặc biệt không? ”
Ngày mười lăm tháng giêng muốn làm gì Hương Nguyệt cũng biết. Chuyện liên quan đến cả đời của Thanh Chỉ kỳ thật cũng có liên quan đến nàng.
Thanh Chỉ cũng đang lo lắng chuyện này. Đối đãi với Hứa Diễn rốt cuộc nên dùng thái độ gì để nói, Thanh Chỉ cũng không biết.
Thanh Chỉ cuối cùng nói: " Ta cũng không suy nghĩ gì. Hương Nguyệt, ta hiện tại mỗi một bước đi đều phải cẩn thận, thật sự cũng không biết nên làm cái gì mới tốt. ”
Hương Nguyệt lần đầu tiên từ trên mặt Thanh Chỉ thấy được luống cuống, trong lúc nhất thời cũng không biết nên trả lời như thế nào, chỉ nói: " Nô tỳ nguyện nghe theo tiểu thư. ”
Buổi chiều ngày mười ba tháng giêng, Diệp Hằng cùng Lâm thị trở về, lúc này mang theo người của cả ba phòng Diệp gia tới đây.
Thanh Chỉ là muốn đi ra nghênh đón, nhìn người Diệp gia tới Thanh Chỉ cũng có ấn tượng. Trong ba phòng có một phòng là ca ca của Diệp huyện lệnh, còn hai phòng còn lại đều là dòng chính. Có thể thấy được, lúc này, người tới đây quan trọng cỡ nào, có thể cùng Anh Bác hầu phủ tiếp xúc, đúng thật là một chuyện tốt, đương nhiên người bên ngoài không phải dễ dàng tranh thủ được.
Thanh Chỉ trong lòng nghĩ đến những điều này, trên mặt hiện ra một bộ dáng rất thành thật, tuyệt đối không khiến người ta chú ý. Đương nhiên, người tới đều mang theo mục đích, tự nhiên sẽ không đem ánh mắt đặt ở chỗ Thanh Chỉ, dù sao cùng Anh Bác hầu phủ đính hôn là Diệp Thanh Vinh, không phải nàng.
Mà đối với người nhị phòng của Diệp gia là Diệp huyện lệnh cùng Vương thị đều vô cùng cao hứng, cho nên lúc này Diệp gia chuẩn bị đều phá lệ long trọng, Thanh Chỉ giống như một người ngoài cuộc nhìn những thứ này.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.