Điều May Mắn Giữa Đêm Trăng Ngày 13
Chương 5: Nguy Kịch
Song Yu Min
07/04/2024
Mười ba năm sau.
Bệnh viện quân y của thành phố Trung Ương.
Viện trưởng, viện phó, bác sĩ trưởng khoa cấp cứu, bác sĩ phẫu thuật, bác sĩ khoa tim mạch, y tá đang đứn trên sân thượng chờ bệnh nhân Vip. Ba giờ sáng hôm nay, viện trưởng nhận được điện thoại yêu cầu triệu tập tất cả các bác sĩ phải có mặt ở bệnh viện vì máy bay trực thăng trong một tiếng nữa sẽ đáp tại sân thượng của bệnh viện. Trên trực thăng là Lạc Tử Minh và Lạc Tử Mân hai vị thiếu gia nhà họ Lạc đang bị thương nặng trong lúc thực hiện nhiệm vụ, Lạc Tử Minh bị trúng đạn ngay bả vai trái và vùng bụng, Lạc Tử Mân bị một viên vào lưng và đùi trái. Ngoài ra, trên người còn rất nhiều vết thương do vật lộn và vũ khí sắc nhọn gây ra, tình trạng nguy kịch.
Khi trực thăng đến cả hai người được đẩy ngay vào phòng cấp cứu đã chuẩn bị sẵn, nhân viên cấp cứu cũng báo cáo sơ bộ tình trạng vết thương, nhịp tim huyết áp, cả hai mất hơn 30% máu trong cơ thể, nhưng rất may mắn là họ vẫn còn giữ được ý thức, đúng là bộ đội đặc chủng tất cả đều là quái thai ngay cả vết thương nặng như vậy nhưng trong lúc sơ cứu họ cũng không hề rên một tiếng.
Khi cả hai được đẩy vào phòng phẫu thuật thì nhà họ Lạc cũng đến, viện trưởng báo cáo với Lạc Đình em trai Lạc Kính và cha của Lạc Tử Mân, ông mang quân hàm thượng tướng đang giữ chức vụ bộ trưởng bộ quốc phòng.
"Cả hai khi đưa vào phòng vẫn còn giữ được tỉnh táo tuy có hơi suy yếu nhưng vẫn chưa nguy hiểm đến tính mạng, theo kết quả chụp cắt lớp Tử Minh có một viên đang bên bả vai trái và một viên đạn cách gan 4.6mm. Vị trí bả vai chưa gây thương tổn đến dây thần kinh, vị trí gần gan tuy nguy hiểm nhưng giáo sư Nhung là chuyên gia nên cứ yên tâm, và rất may mắn đầu đạn không bị nổ thành mảnh nhỏ nên tỉ lệ thất bại là 25%."
"Tử Mân viên ngay đùi trái cũng không gây thương tổn đến dây thằng kinh nhưng còn viên đạn ở lưng rất gần với cột sống, các bác sĩ khoa thần kinh cũng đang bàn bạc phương án phẫu thuật. Tỉ lệ thất bại là 50%, nếu thành công cũng có khả năng cao sẽ bị liệt nữa người là 60%." Nói đến đây viện trưởng dừng lại nhìn ông bạn già như im lặng, tuy rất muốn nói an ủi nhưng đối với bộ đội đặc chủng không khác gì phán tử hình, tuy không đành lòng nhưng ông vẫn phải hoàn thành chức trách.
"Ca phẫu thuật của Tử Mân sẽ do bác sĩ Tô đảm nhiệm, ông ấy là bác sĩ đã có 22 năm kinh nghiệm trong chuyện này, bác sĩ Tô cũng nói sẽ cố gắng hạ thấp tỉ lệ nhất có thể, nhưng sau khi hồi phục cũng sẽ có một số di chứng."
"Được, các giáo sư chỉ cần cố gắng hết mình là được, thành công hay thất bại hãy để cho ông trời quyết định." Lạc Đình khuôn mặt nghiêm nghị nói, là thượng tướng gần mười năm trường hợp nào ông chưa gặp qua đồng đội bị thương bắt buộc xuất ngũ hay chào từ biệt lần cuối hoặc đồng đội chết trên tay ông,... Chỉ là ông không ngờ có ngày ông phải ký tay vào giấy cam kết phẫu thuật giao sinh tử của con trai và cháu trai vào tay người khác, Lạc Đình hít một hơi thật sâu chào viện trưởng rồi bước ra khỏi phòng, đi đến phòng chờ nơi mọi người đang đợi kết quả. Khi nghe ông nói xong, Hà Tâm vợ của ông không chịu nổi mà khóc ngất trong lòng ông, ông dìu bà đến ngồi ở sofa, đôi tay ôm chầm vợ mình như tiếp thêm sức mạnh cho bà, hai mắt ông nhắm nghiền. Dù là người có tác phong quân đội nhưng đối diện với sinh tử của con trai cũng làm ông trong thời gian ngắn khó có thể bình tĩnh, Hạ Nguyệt Ái cũng dựa vào ngực chồng chảy nước mắt.
Chính giữa sofa là ba tôn đại phật của Lạc gia anh cả Lạc Phú Quốc, nhị lão gia Lạc Phú Gia, tam lão gia Lạc Phú Quý, cả ba người đều im lặng, cả ba ông thời trẻ đều nhập ngũ theo lời của bố mẹ muốn con đền ơn đất nước. Sau khi hòa bình chỉ có Lạc Phú Quốc là ở lại trong quân, còn Lạc Phú Gia đi theo chính trị, Lạc Phú Đệ thì đi kinh thương, sóng gió nào các ông không trải qua nên dù nghe tin chẳng lành thì cả ba đều có thể giữ bình tĩnh.
"Nếu ông trời đã cảm thấy Tử Mân đã trả nợ trần gian muốn đưa nó đi cũng là do số mệnh, cứ tùy theo ý trời đi." Lạc Phú Gia thở dài nói.
"Bố, Tử Mân là cháu trai của bố, là đứa con duy nhất của chúng con, chúng ta không thể bỏ cuộc được. Bố con xin bố nếu không chúng ta đưa Tử Mân ra nước ngoài, trong nước không được thì chúng ta đi nước ngoài chắc chắn sẽ có người cứu được Tử Mân, bố con xin bố cứu cứu Tử Mân đi bố." Hạ Tâm khi nghe cha chồng nói nghẹn ngào quỳ xuống ôm chân ông cầu xin. Hạ Tâm không còn quan tâm hình tượng nhị phu nhân của Lạc gia nữa, bây giờ trong lòng bà chỉ nghĩ đến cứu con trai mình, chỉ cần cứu được Tử Mân dù có bắt bà quỳ gối dập đầu bà cũng đồng ý."
Hạ Nguyệt Ái, và Trần Bảo Đệ cũng chảy nước mắt cầu xin cha chồng, chú chồng tìm cách cứu Tử Mân, dù Tử Mân không phải con trai của các bà nhưng cũng không khác, không người mẹ nào có thể chịu đựng được việc thấy con mình chết mà không cứu được. Lạc Kình, Lạc Đình, Lạc Tinh lần lượt đỡ vợ mình đứng lên, Lạc Kình cố nén cảm xúc nói.
"Có giáo sư Tô ông ấy chắc chắn sẽ cứu được Tử Mân."
"Đúng vậy, Bảo anh đã liên hệ với giáo sư Kiều Đình của Việt Nam ông ấy chính là bác sĩ khoa nội thần kinh nổi tiếng nhất có hơn 40 năm kinh nghiệm, may mắn ông ấy có hội thảo ở Trung Ương nên ông ấy đã nhận lời mời cứu Tử Mân, bây giờ chắc đang trong phòng phẫu thuật với bác sĩ Tô rồi. Có ông ấy và bác sĩ Tô chắc chắn A Mân sẽ không sao." Lạc Tinh dùng khăn tay lau nước mắt trên mặt vợ. Lạc Tử Khôn và Lạc Tử Kỳ cũng chạy đến đỡ mẹ của mình.
Trong phòng chờ lại rơi vào im lặng, trong suốt 14 tiếng phẫu thuật người nhà Hạ gia, Hà gia và Trần gia điều đến, tất cả điều chờ đợi không ai nói chuyện, trong lòng thầm cầu mong phép màu sẽ xảy ra. 8 tiếng trôi qua, Tử Minh có hai lần đột phát nguy kịch, Tử Mân vẫn phẫu thuật suôn sẻ.
Trên phòng quan sát của phòng phẫu thuật là viện trưởng và viện phó còn có trưởng khoa cấp cứu Lạc Đình Hiên, cả ba đang ngồi quan sát suốt tám tiếng đồng hồ chưa từng rời khỏi, phía sau còn có các bác sĩ của từng chuyên khoa đang ghi chép lại. Lạc Đình Hiên mọi ngày luôn mang khuôn mặt hiền lành bây giờ thần kinh anh đang căng chặt như muốn bùng nổ bất cứ lúc nào, nếu tính theo vai vế thì Lạc Đình Hiên chỉ là một chi thứ của Lạc gia, mồ côi khi mới hai tuổi được Lạc Tinh và Trần Bảo Đệ nhận nuôi. Cùng lớn lên với đám người Tử Minh, Tử Mân nếu xếp theo tuổi Lạc Đình Hiên chính là đại ca của bốn người bọn họ, nhưng xếp theo vai vế thì Lạc Đình Hiên là ngũ thiếu gia của nhà họ Lạc.
Lúc này bên phòng Tử Mân huyết áp đang giảm, tâm suất cũng giảm, các bác sĩ đang tiến hành cấp cứu cho Tử Mân, Lạc Đình Hiên thấy tình huống đứng lên đôi tay nắm chặt khung cửa kính trước mắt, bỗng nghĩ đến điều gì đó anh vội chạy đến chỗ điện thoại kết nối với phòng Tử Mân, yêu cầu y tá bật loa lớn, y tá gây mê tuy không hiểu nhưng vẫn làm theo.
"Lạc Tử Mân cậu nghe cho kỹ cho tôi, nếu cậu chết thì cậu mãi mãi sẽ không biết được ai là người chủ mưu vụ bắt cóc Duyệt Duyệt, phải tôi đã biết người chủ mưu bắt cóc Duyệt Duyệt là ai, cậu cứ như vậy chết đi cũng tốt, người thay Duyệt Duyệt báo thù là tôi, người đi đón Duyệt Duyệt là tôi, người Duyệt Duyệt đầu tiên gọi anh trai cũng là tôi. Sau này Duyệt Duyệt trở về cũng chỉ biết anh Đình Hiên mà thôi, còn cậu, còn cậu ha... Yên tâm mỗi khi thanh minh và ngày giỗ của cậu tôi sẽ không quên nhắc con bé có một anh trai ngu ngốc vì sự háo thắng của mình mà chết đi, nó sẽ không thể hiểu biết cậu yêu thương nó ra sao, có lẽ cũng sẽ quên cậu. Cậu cứ yên tâm mà ra đi thanh thản đi tôi sẽ thay thế cậu chăm sóc cho Duyệt Duyệt thật tốt, từ nay về sau trong tim Duyệt Duyệt chỉ có bốn người anh trai yêu thương em ấy mà thôi." Lạc Đình Hiện nói xong nhìn chằm chằm vào máy theo dõi huyết áp kỳ tích đã xảy ra tim phổi của Tử Mân đã sống lại, biểu đồ biểu thị đã thoát khỏi nguy hiểm.
Các bác sĩ nhanh chóng tiếp tục phẫu thuật, y tá gây mê trợn mất một lúc lâu, nghe tiếng gác máy mới hồi phục lại trong lòng tất cả mọi người đều cảm thấy thật thần kì, chỉ nghe vợ gọi chồng, con gọi cha mẹ, bạn gái gọi bạn trai hoặc ngược lại từ cõi chết trở về. Chưa từng nghe việc em gái gọi em trai mà là gián tiếp nữa chứ, chẳng lẽ đây chính là muội khống trong truyền thuyết hay sao? Nhưng mà lúc nãy họ có nghe nói bất cóc gì đó phải không? Có phải họ vừa biết một bí mật gì không? Chưa từng nghe nói Lạc gia có con gái?
Lúc Lạc Đình Hiên gọi điện viện trưởng đã định ngắn cản lại nhưng khi nghe lời nói của hắn thì ông biết Lạc Đình Hiên muốn kích thích ý chí cầu xin của Lạc Tử Mân, nhưng điều ông không ngờ là cái kích thích này lại lớn đến như thế. Côn gái Lạc gia bị bắt cóc, đến bây giờ mới biết được chủ mưu. Con gái Lạc gia vẫn còn sống còn sắp trở về? Nhưng càng bất ngờ là Lạc Tử Mân chỉ vì vài câu nói khích như thế thật sự từ cõi chết trở về, lúc nãy Lạc Tử Minh cũng hai lần huyết áp giảm các bác sĩ phải cấp cứu cũng không thấy Lạc Đình Hiên dùng phép khích tướng.
Thấy viện trưởng nhìn mình, Lạc Đình Hiên ho nhẹ, hai bên tai đỏ lên.
"Xin lỗi viện trưởng, lúc nãy cháu bị mất bình tĩnh."
Viện trưởng cười nói tỏ vẻ không sao, viện phó kế bên không khỏi tò mò hỏi.
"Sau lúc nãy Tử Minh bị cấp cứu tôi thấy cậu không lo lắng lắm."
"Tai... Tử Minh chắc chắn sẽ không có việc gì." Lạc Đình Hiên không sao cả nói. Trên đời này ai chết chứ cái tai họa nghìn năm Lạc Tử Minh sẽ không, cái tên mặt lạnh, có thù tất báo, tâm so lỗ kim còn nhỏ kia chưa tìm được Duyệt Duyệt, chưa trả thù chưa xẻo sống người bắt cóc Duyệt Duyệt dù còn một hơi hắn cũng sẽ bò từ địa ngục trở về, một tên quái vật, quái thai muội khống thời kì cuối, Lạc Đình Hiên thầm nghĩ.
Trong năm người bọn họ, Lạc Tử Minh chính là tên khó chơi nhất, tâm hắn còn đen hơn cả lỗ đen vũ trụ, tuy không biết nhiệm vụ lần này đã xảy ra chuyện gì nhưng Lạc Đình Hiên biết Lạc Tử Minh nhất định sẽ sống sót. Tư tưởng không gì là làm không được, sức mạnh cường đại của Lạc Tử Minh đã ăn sâu bén rễ trong lòng người nhà Lạc gia, ngoài bác cả và mấy lão phật gia nhà bọn họ thì người mà Lạc Đình Hiên ghét nhất cũng kiên kị nhất là Lạc Tử Minh, nếu hắn thật sự chính trực như hình tượng thì đã không leo lên vị trí đại tá khi chỉ mới 33 tuổi. Cái tên đó chính là Chúc Long trong truyền thuyết cả người đen nhánh lại còn mạnh đến không ai địch lại, con hồ ly như Lạc Đình Hiên cậu mỗi lần gặp hắn đều phải thu hồi chín cái đuôi của mình lại, đây chính là kinh nghiệm xương máu bao năm qua mà Lạc Đình Hiên đã tích góp được.
oOo
Gia Phả nhà Họ Lạc
-Đại Lão gia Lạc Phú Quốc, Nguyễn Ngọc Nghi (vợ) --> Lạc Kình (con trai), Hạ Nguyệt Ái (con dâu)--> Lạc Tử Minh (trưởng tôn), Lạc Tử Khôn (cháu nội),Lạc Tử Duyệt (cháu nội).
+Lạc Phú Quốc (71 tuổi) chức vị đại tướng quân đội vẫn còn treo chức vị tại quốc hội chưa về hưu.
+Lạc Kình (50 tuổi) là gia chủ của Lạc gia, Chủ tịch tập đoàn Lạc Thị, thời trẻ đi theo Lạc Phú Quý gây dựng sự nghiệp kế thừa tập đoàn Lạc thị.
+Hạ Nguyệt Ái (49 tuổi): Giáo sư khoa văn tại đại học Trung Ương, nhà biên kịch nổi tiếng, từng nhận giải thưởng quốc tế 6 năm liên tiếp về biên kịch xuất sắc nhất.
+Lạc Tử Minh: Tam thiếu gia (33 tuổi) quân hàm đại tá, trung đoàn trưởng thuộc bộ đội đặc chủng.
+Lạc Tử Khôn: Tứ thiếu gia (28 tuổi) Ceo công ty con chuyên về đầu tư mạo hiểm của Lạc Thị
+Lạc Tử Duyệt (16 tuổi). Mấy anh em Tử Duyệt cách nhau lớn như vậy là do chính sách lúc đầu sinh 1 con, sau chính sách cho phép sinh nhiều con nên mới được sinh ra.
-Nhị Lão gia Lạc Phú Gia, Yến La (vợ)--> Lạc Đình (con trai), Hà Tâm (con dâu)-->Lạc Đình Hiên (cháu nội), Lạc Tử Mân (trưởng tôn)
+Lạc Phú Gia (69 tuổi) từng là thiếu tướng sau chuyển sang làm chính trị, vẫn còn treo chức vị tại quốc hội.
+Lạc Đình (47 tuổi) thượng tướng, bộ trưởng bộ quốc phòng
+Hà Tâm (47 tuổi) chủ tịch công ty giả trí Gia Tâm 1 trong ba ông lớn trong ngành giải trí
+Lạc Đình Hiên: Ngũ thiếu gia (35 tuổi) bác sĩ trưởng khoa của viện quân y Trung Ương. Bố mẹ mất trong tai nạn giao thông, bị người thân hắt hủi nên được Hà Tâm đón về làm con trai cả.
+Lạc Tử Mân: Nhị thiếu gia (31 tuổi) thiếu tá, tiểu đội trưởng thuộc đặc chủng binh
-Tam lão gia Lạc Phú Quý, Thái Mỹ Ngọc (vợ)-->Lạc Tinh (con), Trần Bảo Đệ (con dâu)--> Lạc Tử Kỳ (trưởng tôn)
+Lạc Phú Quý (68 tuổi) từng là thiếu tướng, xuất ngũ biết nắm bắt thời đại thành lập nên tập đoàn Lạc thị, đã về hưu giao công ty cho Lạc Kình.
+Lạc Tinh (46 tuổi) Ceo Lạc thị chịu trách nhiệm phát triển mở rộng Lạc Thị ra thị trường quốc tế, từng suýt bị bố ruột đánh chết do làm Trần Bảo Đệ 16 tuổi mang thai, cưng vợ như mạng, người tuyệt đối theo chủ nghĩa ba mẹ là chân ái con cái là hàng tặng kèm.
+Trần Bảo Đệ (45 tuổi) nhà thiết kế thời trang nổi tiếng, có một thương hiệu thời trang rất nổi tiếng, người mặc đồ do bà thiết kế đều là người có thân phận đặc biệt.
+Lạc Tử Kỳ: Tam thiếu gia (29 tuổi) ceo nhà hàng 3 sao Michelin, chuỗi nhà hàng khách sạn 5 sao Lạc Duyệt
Bệnh viện quân y của thành phố Trung Ương.
Viện trưởng, viện phó, bác sĩ trưởng khoa cấp cứu, bác sĩ phẫu thuật, bác sĩ khoa tim mạch, y tá đang đứn trên sân thượng chờ bệnh nhân Vip. Ba giờ sáng hôm nay, viện trưởng nhận được điện thoại yêu cầu triệu tập tất cả các bác sĩ phải có mặt ở bệnh viện vì máy bay trực thăng trong một tiếng nữa sẽ đáp tại sân thượng của bệnh viện. Trên trực thăng là Lạc Tử Minh và Lạc Tử Mân hai vị thiếu gia nhà họ Lạc đang bị thương nặng trong lúc thực hiện nhiệm vụ, Lạc Tử Minh bị trúng đạn ngay bả vai trái và vùng bụng, Lạc Tử Mân bị một viên vào lưng và đùi trái. Ngoài ra, trên người còn rất nhiều vết thương do vật lộn và vũ khí sắc nhọn gây ra, tình trạng nguy kịch.
Khi trực thăng đến cả hai người được đẩy ngay vào phòng cấp cứu đã chuẩn bị sẵn, nhân viên cấp cứu cũng báo cáo sơ bộ tình trạng vết thương, nhịp tim huyết áp, cả hai mất hơn 30% máu trong cơ thể, nhưng rất may mắn là họ vẫn còn giữ được ý thức, đúng là bộ đội đặc chủng tất cả đều là quái thai ngay cả vết thương nặng như vậy nhưng trong lúc sơ cứu họ cũng không hề rên một tiếng.
Khi cả hai được đẩy vào phòng phẫu thuật thì nhà họ Lạc cũng đến, viện trưởng báo cáo với Lạc Đình em trai Lạc Kính và cha của Lạc Tử Mân, ông mang quân hàm thượng tướng đang giữ chức vụ bộ trưởng bộ quốc phòng.
"Cả hai khi đưa vào phòng vẫn còn giữ được tỉnh táo tuy có hơi suy yếu nhưng vẫn chưa nguy hiểm đến tính mạng, theo kết quả chụp cắt lớp Tử Minh có một viên đang bên bả vai trái và một viên đạn cách gan 4.6mm. Vị trí bả vai chưa gây thương tổn đến dây thần kinh, vị trí gần gan tuy nguy hiểm nhưng giáo sư Nhung là chuyên gia nên cứ yên tâm, và rất may mắn đầu đạn không bị nổ thành mảnh nhỏ nên tỉ lệ thất bại là 25%."
"Tử Mân viên ngay đùi trái cũng không gây thương tổn đến dây thằng kinh nhưng còn viên đạn ở lưng rất gần với cột sống, các bác sĩ khoa thần kinh cũng đang bàn bạc phương án phẫu thuật. Tỉ lệ thất bại là 50%, nếu thành công cũng có khả năng cao sẽ bị liệt nữa người là 60%." Nói đến đây viện trưởng dừng lại nhìn ông bạn già như im lặng, tuy rất muốn nói an ủi nhưng đối với bộ đội đặc chủng không khác gì phán tử hình, tuy không đành lòng nhưng ông vẫn phải hoàn thành chức trách.
"Ca phẫu thuật của Tử Mân sẽ do bác sĩ Tô đảm nhiệm, ông ấy là bác sĩ đã có 22 năm kinh nghiệm trong chuyện này, bác sĩ Tô cũng nói sẽ cố gắng hạ thấp tỉ lệ nhất có thể, nhưng sau khi hồi phục cũng sẽ có một số di chứng."
"Được, các giáo sư chỉ cần cố gắng hết mình là được, thành công hay thất bại hãy để cho ông trời quyết định." Lạc Đình khuôn mặt nghiêm nghị nói, là thượng tướng gần mười năm trường hợp nào ông chưa gặp qua đồng đội bị thương bắt buộc xuất ngũ hay chào từ biệt lần cuối hoặc đồng đội chết trên tay ông,... Chỉ là ông không ngờ có ngày ông phải ký tay vào giấy cam kết phẫu thuật giao sinh tử của con trai và cháu trai vào tay người khác, Lạc Đình hít một hơi thật sâu chào viện trưởng rồi bước ra khỏi phòng, đi đến phòng chờ nơi mọi người đang đợi kết quả. Khi nghe ông nói xong, Hà Tâm vợ của ông không chịu nổi mà khóc ngất trong lòng ông, ông dìu bà đến ngồi ở sofa, đôi tay ôm chầm vợ mình như tiếp thêm sức mạnh cho bà, hai mắt ông nhắm nghiền. Dù là người có tác phong quân đội nhưng đối diện với sinh tử của con trai cũng làm ông trong thời gian ngắn khó có thể bình tĩnh, Hạ Nguyệt Ái cũng dựa vào ngực chồng chảy nước mắt.
Chính giữa sofa là ba tôn đại phật của Lạc gia anh cả Lạc Phú Quốc, nhị lão gia Lạc Phú Gia, tam lão gia Lạc Phú Quý, cả ba người đều im lặng, cả ba ông thời trẻ đều nhập ngũ theo lời của bố mẹ muốn con đền ơn đất nước. Sau khi hòa bình chỉ có Lạc Phú Quốc là ở lại trong quân, còn Lạc Phú Gia đi theo chính trị, Lạc Phú Đệ thì đi kinh thương, sóng gió nào các ông không trải qua nên dù nghe tin chẳng lành thì cả ba đều có thể giữ bình tĩnh.
"Nếu ông trời đã cảm thấy Tử Mân đã trả nợ trần gian muốn đưa nó đi cũng là do số mệnh, cứ tùy theo ý trời đi." Lạc Phú Gia thở dài nói.
"Bố, Tử Mân là cháu trai của bố, là đứa con duy nhất của chúng con, chúng ta không thể bỏ cuộc được. Bố con xin bố nếu không chúng ta đưa Tử Mân ra nước ngoài, trong nước không được thì chúng ta đi nước ngoài chắc chắn sẽ có người cứu được Tử Mân, bố con xin bố cứu cứu Tử Mân đi bố." Hạ Tâm khi nghe cha chồng nói nghẹn ngào quỳ xuống ôm chân ông cầu xin. Hạ Tâm không còn quan tâm hình tượng nhị phu nhân của Lạc gia nữa, bây giờ trong lòng bà chỉ nghĩ đến cứu con trai mình, chỉ cần cứu được Tử Mân dù có bắt bà quỳ gối dập đầu bà cũng đồng ý."
Hạ Nguyệt Ái, và Trần Bảo Đệ cũng chảy nước mắt cầu xin cha chồng, chú chồng tìm cách cứu Tử Mân, dù Tử Mân không phải con trai của các bà nhưng cũng không khác, không người mẹ nào có thể chịu đựng được việc thấy con mình chết mà không cứu được. Lạc Kình, Lạc Đình, Lạc Tinh lần lượt đỡ vợ mình đứng lên, Lạc Kình cố nén cảm xúc nói.
"Có giáo sư Tô ông ấy chắc chắn sẽ cứu được Tử Mân."
"Đúng vậy, Bảo anh đã liên hệ với giáo sư Kiều Đình của Việt Nam ông ấy chính là bác sĩ khoa nội thần kinh nổi tiếng nhất có hơn 40 năm kinh nghiệm, may mắn ông ấy có hội thảo ở Trung Ương nên ông ấy đã nhận lời mời cứu Tử Mân, bây giờ chắc đang trong phòng phẫu thuật với bác sĩ Tô rồi. Có ông ấy và bác sĩ Tô chắc chắn A Mân sẽ không sao." Lạc Tinh dùng khăn tay lau nước mắt trên mặt vợ. Lạc Tử Khôn và Lạc Tử Kỳ cũng chạy đến đỡ mẹ của mình.
Trong phòng chờ lại rơi vào im lặng, trong suốt 14 tiếng phẫu thuật người nhà Hạ gia, Hà gia và Trần gia điều đến, tất cả điều chờ đợi không ai nói chuyện, trong lòng thầm cầu mong phép màu sẽ xảy ra. 8 tiếng trôi qua, Tử Minh có hai lần đột phát nguy kịch, Tử Mân vẫn phẫu thuật suôn sẻ.
Trên phòng quan sát của phòng phẫu thuật là viện trưởng và viện phó còn có trưởng khoa cấp cứu Lạc Đình Hiên, cả ba đang ngồi quan sát suốt tám tiếng đồng hồ chưa từng rời khỏi, phía sau còn có các bác sĩ của từng chuyên khoa đang ghi chép lại. Lạc Đình Hiên mọi ngày luôn mang khuôn mặt hiền lành bây giờ thần kinh anh đang căng chặt như muốn bùng nổ bất cứ lúc nào, nếu tính theo vai vế thì Lạc Đình Hiên chỉ là một chi thứ của Lạc gia, mồ côi khi mới hai tuổi được Lạc Tinh và Trần Bảo Đệ nhận nuôi. Cùng lớn lên với đám người Tử Minh, Tử Mân nếu xếp theo tuổi Lạc Đình Hiên chính là đại ca của bốn người bọn họ, nhưng xếp theo vai vế thì Lạc Đình Hiên là ngũ thiếu gia của nhà họ Lạc.
Lúc này bên phòng Tử Mân huyết áp đang giảm, tâm suất cũng giảm, các bác sĩ đang tiến hành cấp cứu cho Tử Mân, Lạc Đình Hiên thấy tình huống đứng lên đôi tay nắm chặt khung cửa kính trước mắt, bỗng nghĩ đến điều gì đó anh vội chạy đến chỗ điện thoại kết nối với phòng Tử Mân, yêu cầu y tá bật loa lớn, y tá gây mê tuy không hiểu nhưng vẫn làm theo.
"Lạc Tử Mân cậu nghe cho kỹ cho tôi, nếu cậu chết thì cậu mãi mãi sẽ không biết được ai là người chủ mưu vụ bắt cóc Duyệt Duyệt, phải tôi đã biết người chủ mưu bắt cóc Duyệt Duyệt là ai, cậu cứ như vậy chết đi cũng tốt, người thay Duyệt Duyệt báo thù là tôi, người đi đón Duyệt Duyệt là tôi, người Duyệt Duyệt đầu tiên gọi anh trai cũng là tôi. Sau này Duyệt Duyệt trở về cũng chỉ biết anh Đình Hiên mà thôi, còn cậu, còn cậu ha... Yên tâm mỗi khi thanh minh và ngày giỗ của cậu tôi sẽ không quên nhắc con bé có một anh trai ngu ngốc vì sự háo thắng của mình mà chết đi, nó sẽ không thể hiểu biết cậu yêu thương nó ra sao, có lẽ cũng sẽ quên cậu. Cậu cứ yên tâm mà ra đi thanh thản đi tôi sẽ thay thế cậu chăm sóc cho Duyệt Duyệt thật tốt, từ nay về sau trong tim Duyệt Duyệt chỉ có bốn người anh trai yêu thương em ấy mà thôi." Lạc Đình Hiện nói xong nhìn chằm chằm vào máy theo dõi huyết áp kỳ tích đã xảy ra tim phổi của Tử Mân đã sống lại, biểu đồ biểu thị đã thoát khỏi nguy hiểm.
Các bác sĩ nhanh chóng tiếp tục phẫu thuật, y tá gây mê trợn mất một lúc lâu, nghe tiếng gác máy mới hồi phục lại trong lòng tất cả mọi người đều cảm thấy thật thần kì, chỉ nghe vợ gọi chồng, con gọi cha mẹ, bạn gái gọi bạn trai hoặc ngược lại từ cõi chết trở về. Chưa từng nghe việc em gái gọi em trai mà là gián tiếp nữa chứ, chẳng lẽ đây chính là muội khống trong truyền thuyết hay sao? Nhưng mà lúc nãy họ có nghe nói bất cóc gì đó phải không? Có phải họ vừa biết một bí mật gì không? Chưa từng nghe nói Lạc gia có con gái?
Lúc Lạc Đình Hiên gọi điện viện trưởng đã định ngắn cản lại nhưng khi nghe lời nói của hắn thì ông biết Lạc Đình Hiên muốn kích thích ý chí cầu xin của Lạc Tử Mân, nhưng điều ông không ngờ là cái kích thích này lại lớn đến như thế. Côn gái Lạc gia bị bắt cóc, đến bây giờ mới biết được chủ mưu. Con gái Lạc gia vẫn còn sống còn sắp trở về? Nhưng càng bất ngờ là Lạc Tử Mân chỉ vì vài câu nói khích như thế thật sự từ cõi chết trở về, lúc nãy Lạc Tử Minh cũng hai lần huyết áp giảm các bác sĩ phải cấp cứu cũng không thấy Lạc Đình Hiên dùng phép khích tướng.
Thấy viện trưởng nhìn mình, Lạc Đình Hiên ho nhẹ, hai bên tai đỏ lên.
"Xin lỗi viện trưởng, lúc nãy cháu bị mất bình tĩnh."
Viện trưởng cười nói tỏ vẻ không sao, viện phó kế bên không khỏi tò mò hỏi.
"Sau lúc nãy Tử Minh bị cấp cứu tôi thấy cậu không lo lắng lắm."
"Tai... Tử Minh chắc chắn sẽ không có việc gì." Lạc Đình Hiên không sao cả nói. Trên đời này ai chết chứ cái tai họa nghìn năm Lạc Tử Minh sẽ không, cái tên mặt lạnh, có thù tất báo, tâm so lỗ kim còn nhỏ kia chưa tìm được Duyệt Duyệt, chưa trả thù chưa xẻo sống người bắt cóc Duyệt Duyệt dù còn một hơi hắn cũng sẽ bò từ địa ngục trở về, một tên quái vật, quái thai muội khống thời kì cuối, Lạc Đình Hiên thầm nghĩ.
Trong năm người bọn họ, Lạc Tử Minh chính là tên khó chơi nhất, tâm hắn còn đen hơn cả lỗ đen vũ trụ, tuy không biết nhiệm vụ lần này đã xảy ra chuyện gì nhưng Lạc Đình Hiên biết Lạc Tử Minh nhất định sẽ sống sót. Tư tưởng không gì là làm không được, sức mạnh cường đại của Lạc Tử Minh đã ăn sâu bén rễ trong lòng người nhà Lạc gia, ngoài bác cả và mấy lão phật gia nhà bọn họ thì người mà Lạc Đình Hiên ghét nhất cũng kiên kị nhất là Lạc Tử Minh, nếu hắn thật sự chính trực như hình tượng thì đã không leo lên vị trí đại tá khi chỉ mới 33 tuổi. Cái tên đó chính là Chúc Long trong truyền thuyết cả người đen nhánh lại còn mạnh đến không ai địch lại, con hồ ly như Lạc Đình Hiên cậu mỗi lần gặp hắn đều phải thu hồi chín cái đuôi của mình lại, đây chính là kinh nghiệm xương máu bao năm qua mà Lạc Đình Hiên đã tích góp được.
oOo
Gia Phả nhà Họ Lạc
-Đại Lão gia Lạc Phú Quốc, Nguyễn Ngọc Nghi (vợ) --> Lạc Kình (con trai), Hạ Nguyệt Ái (con dâu)--> Lạc Tử Minh (trưởng tôn), Lạc Tử Khôn (cháu nội),Lạc Tử Duyệt (cháu nội).
+Lạc Phú Quốc (71 tuổi) chức vị đại tướng quân đội vẫn còn treo chức vị tại quốc hội chưa về hưu.
+Lạc Kình (50 tuổi) là gia chủ của Lạc gia, Chủ tịch tập đoàn Lạc Thị, thời trẻ đi theo Lạc Phú Quý gây dựng sự nghiệp kế thừa tập đoàn Lạc thị.
+Hạ Nguyệt Ái (49 tuổi): Giáo sư khoa văn tại đại học Trung Ương, nhà biên kịch nổi tiếng, từng nhận giải thưởng quốc tế 6 năm liên tiếp về biên kịch xuất sắc nhất.
+Lạc Tử Minh: Tam thiếu gia (33 tuổi) quân hàm đại tá, trung đoàn trưởng thuộc bộ đội đặc chủng.
+Lạc Tử Khôn: Tứ thiếu gia (28 tuổi) Ceo công ty con chuyên về đầu tư mạo hiểm của Lạc Thị
+Lạc Tử Duyệt (16 tuổi). Mấy anh em Tử Duyệt cách nhau lớn như vậy là do chính sách lúc đầu sinh 1 con, sau chính sách cho phép sinh nhiều con nên mới được sinh ra.
-Nhị Lão gia Lạc Phú Gia, Yến La (vợ)--> Lạc Đình (con trai), Hà Tâm (con dâu)-->Lạc Đình Hiên (cháu nội), Lạc Tử Mân (trưởng tôn)
+Lạc Phú Gia (69 tuổi) từng là thiếu tướng sau chuyển sang làm chính trị, vẫn còn treo chức vị tại quốc hội.
+Lạc Đình (47 tuổi) thượng tướng, bộ trưởng bộ quốc phòng
+Hà Tâm (47 tuổi) chủ tịch công ty giả trí Gia Tâm 1 trong ba ông lớn trong ngành giải trí
+Lạc Đình Hiên: Ngũ thiếu gia (35 tuổi) bác sĩ trưởng khoa của viện quân y Trung Ương. Bố mẹ mất trong tai nạn giao thông, bị người thân hắt hủi nên được Hà Tâm đón về làm con trai cả.
+Lạc Tử Mân: Nhị thiếu gia (31 tuổi) thiếu tá, tiểu đội trưởng thuộc đặc chủng binh
-Tam lão gia Lạc Phú Quý, Thái Mỹ Ngọc (vợ)-->Lạc Tinh (con), Trần Bảo Đệ (con dâu)--> Lạc Tử Kỳ (trưởng tôn)
+Lạc Phú Quý (68 tuổi) từng là thiếu tướng, xuất ngũ biết nắm bắt thời đại thành lập nên tập đoàn Lạc thị, đã về hưu giao công ty cho Lạc Kình.
+Lạc Tinh (46 tuổi) Ceo Lạc thị chịu trách nhiệm phát triển mở rộng Lạc Thị ra thị trường quốc tế, từng suýt bị bố ruột đánh chết do làm Trần Bảo Đệ 16 tuổi mang thai, cưng vợ như mạng, người tuyệt đối theo chủ nghĩa ba mẹ là chân ái con cái là hàng tặng kèm.
+Trần Bảo Đệ (45 tuổi) nhà thiết kế thời trang nổi tiếng, có một thương hiệu thời trang rất nổi tiếng, người mặc đồ do bà thiết kế đều là người có thân phận đặc biệt.
+Lạc Tử Kỳ: Tam thiếu gia (29 tuổi) ceo nhà hàng 3 sao Michelin, chuỗi nhà hàng khách sạn 5 sao Lạc Duyệt
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.