Điều May Mắn Giữa Đêm Trăng Ngày 13
Chương 7: Tấn Công
Song Yu Min
07/04/2024
Nếu Lạc gia ở Thành Phố Trung Ương đang nháo nhào thì tại Tam Giác Vàng cũng ồn ào không kém, một cuộc đấu súng đang diễn ra tại đây.
Hôm nay, Ruang Rit có một chuyến hàng lớn bán cho người Canada số lượng ma túy được giao dịch lên đến hai tấn, đây là một đơn hàng lớn nên rất nhiều ông trùm đều muốn cùng nhau chia chiếc bánh lớn này. Nhưng băng đảng Sói Hoang chỉ muốn giao dịch với Ruang Rit, cuộc trao đổi lúc đầu diễn ra rất suôn sẻ nhưng không ngờ bên trong cuộc giao dịch hôm nay có cảnh sát quốc tế Interpol phối hợp với đội phòng chống ma túy muốn bao vây tiêu diệt hai ông trùm lớn này.
Nội gián ở bên băng Sói Hoang, từng tiếng súng nổ ra, mười lăm chiếc trực thăng có kí hiệu của Interpol xuất hiện trên bầu trời khu 3, báo động vang lên từng tiếng còi tàu báo cho mọi người biết đang có địch tập, trẻ em được phụ huynh đưa cho vài khẩu súng lục rồi đem bọn chúng đẩy vào nhà.
"Trốn cho kỹ, cho dù có là ai gõ cửa cũng không được mở, khi nào nghe tiếng hát của cá voi mới được đi ra có biết không."
"Cầm, bọn họ sẽ không giết trẻ em, nếu có cảnh sát hoặc bất kỳ người lạ mặt cũng không được chống cự nếu không muốn chết. Biết chưa, đừng để bọn họ thấy mày cầm súng thì sẽ không sao." Người đàn ông căn dặn con trai rồi đi nhanh ra ngoài cửa, bên ngoài vợ anh đã đeo áo chống đạn trên tay đang cầm Ak - 47, thấy người đàn ông thì giục trang bị cho anh ta và đưa một khẩu tiểu liên sig mpx, cả hai khóa cửa nhà chạy đến khu giao dịch. Trên đường phụ nữ, người già, đàn ông tay cầm súng thân mặc áo chống đạn hoặc không cùng nhau di chuyển về phía Intelpol đang leo dây từ trực thăng xuống.
Tất cả mọi người đều biết hôm nay sẽ có người ngã xuống nhưng họ phải chiến đấu vì ngôi nhà của bọn họ, Satra ngồi trên một chiếc Hummer bọc thép chỉ huy mọi người hành động, mười ba năm qua từ một tên chỉ có thể chạy vòng ngoài bây giờ đã lên đến chức đội trưởng chỉ huy gần trăm người. Mọi người vội vàng trèo lên xe chạy theo sau Hummer tiến đến cứu viện, Satra đeo tai nghe liên lạc với tháp chỉ huy xác định vị trí quân địch.
"Cứu viện từ khu 6 và khu 2 đang đến dự định 30 phút nữa sẽ có mặt." Trong tai nghe vang lên tiếng của Jargat,
"Lão Por (tên bên ngoài của Satra) phía trước 200 mét có mười hai người đang phục kích, hướng 8h, 11h và 1h." Jargat thông báo từng nơi một, vừa dứt lời bên trong tai nghe vang lên tiếng súng điếc tai cho thấy hai bên đã đụng độ.
"10 phút, chậc, Lão Por lục nghề rồi vậy mà cần tới mười phút, cũng phải thôi ông đâu còn trẻ nữa." Jargat hài hước nói.
"Ối, cái thằng khốn nói ai già hả, mày đợi đó xong vụ này ông đây sẽ xử mày. Bọn mày nhanh lên, chia ra bốn đội tuần tra xem có tên nào lọt lưới không, kiểm tra kỉ trên nóc nhà, phải lục soát từng ngóc ngách một, không tha cho thằng nào hết."
"Đại ca, đã kiểm đủ 12 người trong đó có 5 người da trắng, 2 thằng con lai còn lại là châu Á." Một người đến báo cáo, Satra gật đầu ra hiệu mọi người tiếp tục hành động.
Tại khu giao dịch, Ruang Rit và Alex ông trùm của sói hoang đang núp sau bàn đá tránh né đạn liên hoàn tới tấp, cả hai nương nhờ chiếc bàn đi đến bức tường, Ruang Rit chạm vào tường một cái cánh cửa bí mật trên tường mở ra, một loạt các khẩu súng trường, súng lục, hộp đạn, đạn khói, lựu đạn, áo giáp, súng bắn tỉa đang nằm ngay ngắn bên trong ngăn bí mật này. Cả hai nhanh chóng trang bị lấy vũ khí thuận tay nhất rồi bắt đầu phản kích, vừa đánh Ruang Rit vừa kéo Alex rút lui về phía phòng bếp, nơi đó có một lối thoát hiểm bí mật. Người dẫn đầu hành động lần này là Tom Ruise đội trưởng phòng chống ma túy của Liên minh Châu Âu và Chúc Dụ tổng chỉ huy quân đội khu vực tự trị Bắc Myanmar, tên gián điệp xém bắn chết Alex là Ben con trai của Tom.
"Đồ chó chết, mày là đồ khốn Ben, mày dám phản bội tao, mày giết chết Azut, Kane, Jane,... Tao nhất định sẽ bắn nát sọ của mày thằng chó." Alex gào lên, cái áo sơ mi cọ dừa nhiễm đầy máu dù cho có áo chống đạn che cũng biết người đỡ cho Alex lúc nãy không còn sự sống.
"Alex cả khu này đều bị Interpol và quân đội bao vây cả rồi, nếu mày đầu hàng pháp luật sẽ khoan hồng." Ben cũng gào lên, trong tiếng đạn liên hồi chỉ có gào thì mới nghe được thôi nên ai cũng vừa bắn vừa gân cổ.
"Muốn tao đầu hàng mày nằm mơ đi thôi." Alex không chịu thua bắn vào cây cột lớn nơi Ben ẩn núp, Ben và sáu người đồng đội khác vừa đánh trả, tránh né vừa áp sát vào bàn đá nhưng họ đã quên vẫn còn Ruang Rit ông trùm khét tiếng đang im lặng nãy giờ,
"Pằng, Pằng." Hai người đứng phía sau Ben bị bắn ngay cổ máu văng ướt mặt người phía sau, chết ngay tại chỗ. Ba cảnh sát còn lại nhắm ngay vị trí đạn phát ra nhưng vừa thành công Ruang Rit đã di chuyển đến chỗ khác, Ben vẫn nhắm ngay bàn đá nhân thời cơ định bắt Alex nhưng phía sau bàn đá chỉ còn khẩu Swiss Arms SG550 nằm trên mặt đất. Chúc Dụ dẫn người tràn vào lục soát khắp biệt thự nhưng không thấy người đâu, bọn họ nhanh chạy ra phía bên ngoài muốn đuổi theo nhưng vừa ra đến khoản đất phía trước liền nghe piu~ piu~ liên tiếp hai chiếc trực thăng trên trời đã bị bắn hạ. Dư chấn cùng các mảnh vụn của trực thăng bắt buộc đoàn người của Chúc Dụ phải nằm sấp xuống, chưa đợi bọn họ định thần thì một loạt tiếng súng máy vang lên, phía bên ngoài sân có hơn 40 người đều trở thành điểm ngắm bắn, người trên hai chiếc trực thăng tránh né được đạn cũng bắt đầu điên cuồng xả súng về phía các lùm cây, mái nhà, bãi xe.
"Bùm." Bốn chiếc Suv nổ tung lên trời do bình xăng trúng đạn từ trực thăng, người nấp đằng sau nó chết tại chỗ, đoàn người Chúc Dụ, Ben phải rút vào nhà tránh đạn, chưa đợi bọn họ định thần thì một viên đạn RPG-30 với đầu đạn HEAT liều kép PG-30 cỡ 105 mm nhắm thẳng vào nóc tòa biệt thự, bùm cả tòa biệt thự lung lay sắp đổ.
Cả hai bên như không muốn sống lao vào bắn nhau không cần công sự che chở người trước ngã xuống người sau tiến lên, tai nghe của Chúc Dụ vừa nghe báo cáo của Kim Ưng đang dẫn quân lên đường núi sấp tiếp cận mục tiêu thì bùm bùm bùm cả đoàn xe bị phục kích từng trái pháo chống tăng nả vào đoàn xe, 6 chiếc xe vượt địa hình, 15 chiếc xe tải bị cản trở trên đường đất thẳng, chưa đợi dẫn đội Will và Zhang định thần từng tiếng súng vang lên bắn trúng từng người vừa thoát khỏi vụ nổ làm bọn họ trở tay không kịp.
Chưa đợi Chúc Dụ ra lệnh rút lui thì tai nghe ré lên một tiếng mất tín hiệu, Jargat đã khởi động máy phát tín hiệu tần số thấp cắt đứt liên lạc của bọn họ. Tháp chỉ huy của Jargat bắt đầu chỉ điểm từng vị trí của địch để quan Tam Giác Vàng tiến hành phản công. Chúc Dụ và Ben trốn vào cùng mười lăm người mặc đồ chống khủng bố nhanh chống rút lui vào rừng cây, hai chiếc trực thăng do bị nhiễu sóng cũng nhanh chóng rời khỏi khu giao dịch bay lên cao. Bên này, Ruang Rit dẫn theo Alex di chuyển cuối đường là phòng ngủ của một căn nhà bình thường, Ruang Rit kiểm tra không có phát hiện người nào, cả hai chạy về phía nhà xe, leo lên một chiếc BMW lái xe về phía tây của khu, Ruang Rit cầm bộ đàm có sẵn trong xe liên lạc với các thủ hạ.
"Munch thế nào rồi?"
"Báo cáo đại tướng, khu 2 và khu 6 gửi quân chi viện phía đông đã được kiểm soát, khu 1 và khu 5 chặn đánh tiếp viện trên đường bằng họ vẫn đang còn chiến đấu, khu vực chợ và casino vẫn đang trong tầm kiểm sóat, kho hàng vẫn chưa bị phát hiện, có một nhóm mười mấy người đang chạy vào khu rừng phía nam, hai đại đội đang bị chặn đánh ở đường núi, một tiểu đội phát hiệu một trung đội ở ruộng thuốc, Chaos và Reep và đã dẫn hơn 100 người tiến đến chi viện, khu 4 cũng cho người bọc đánh trung đội ở ruộng."
"Tốt, nếu phản khán cứ bắn chết."
"Jargat." Ruang Rit tiếp tục hỏi.
"Báo cáo đại tướng, hành động lần này tổng cộng gần 2000 lính tiến đánh trực tiếp, 1000 lính cứu viện, Tổng chỉ huy là đại tá Tom Ruise chỉ huy từ xa, trung tá Chúc Dụ phối hợp hành động, nghi ngờ Chúc Dụ có bản đồ khu 3. hắn đang dẫn người rút về làng Hoa, trên đường nhiều lần có thể né tránh được phục kích của chúng ta." Jargat nói.
Ruang Rit căn chặt răng: "Cho người làng Hoa rút lui, dồn tụi nó và hang dơi. 15 phút ta sẽ đến làng Hoa kêu mọi người sẵn sàng."
Ruang Rit phân phó xong quay sang nhìn Alex: "Vì sự thiếu cảnh giác của ông mà tôi đã phải tổn thất hơn 30 triệu dollars, hàng trăm người mất mạng, hai tấn hàng hóa đã bị hủy."
"Tôi cũng không ngờ Ben là người phản bội, tôi cũng mất đi các thủ hạ trung thành của mình, chuyến này tôi dẫn theo 40 người bây giờ tôi đều lạc mất họ, không biết họ có còn sống hay không. Họ là người thân, người anh em của tôi, tổn thất của tôi cũng không thiếu." Alex vuốt mặt nói, đoàn 40 người giờ chỉ còn mình ông lại phải nhờ sự giúp đỡ của Ruang Rit chạy trốn như một con chó, thù này chắc chắn ông sẽ không bỏ qua.
Ruang Rit im lặng nhấn chân gaz chạy về hướng làng hoa.
Melan không phải gọi là Dara đang cùng người làng Hoa sơ tán, trên người là bộ đồ truyền thống nười Thái không đeo trang sức mái tóc đen dài xả tung sau lưng, làn da trắng như ngọc, đi cùng là bà Lin, Lán.
"Ôi, cái bọn khốn kiếp này tại sao lại đến ngay lúc này chứ, ôi cái lưng của tao, chết mất thôi." Bà Lin vừa thu dọn một số nhu yếu phẩm vừa kêu ca. Dara và chị Lán nhìn nhau cười cũng phụ một tay bỏ đồ vào balo, vừa dọn Dara vừa nhìn ra bên ngoài mọi người cũng đang gấp rút len xe, trước nhà dì Kanya, ông Both chị Bom đang kiểm tra và chất đồ lên xe nhưng Dara chưa thấy Bob và Jarrgat.
"Chúng ta không đợi anh Bob và anh Jargat sao Dì Kanya?" Chuẩn bị lên xe Dara vẫn không nhịn được hỏi.
"Dara đừng lo hai người đang từ khu trung tâm về bây giờ chúng ta đi trước tụi nó sẽ theo sau. Lúc nãy Bob có điện về đang trên đường lái xe nhưng vì đang loạn nên không thể lái nhanh được, tụi nó nói sẽ gặp nhau ở khu 4." Kanya vuốt tóc trấn an Dara.
"Vậy cũng được ạ, nếu anh Bob có điện dì Kanya nhớ bảo với hai anh ấy phải cẩn thận," Dara biết đây là thời gian phi thường không thể cưỡng cầu được.
"Được, dì sẽ nói cho tụi nó." Kanya đồng ý. Năm người trên xe một đường lái về phía đông. Chỉ là Dara không biết người anh cần cẩn thận kia vừa mới giải quyết nhóm quân đội ba người đi vào nhà dân ở khu trung tâm. Bob liên lạc với Jargat thông qua tai nghe.
"1/2 khu trung tâm đã được kiểm soát, Dara thế nào rồi?"
"Tốt, Dara đã được ông Both và Kanya hộ tống tới khu 4 rồi, họ vừa mới rời đi theo lệnh của ông trùm." Jargat nhìn cái chấm đỏ hình chân mèo đang di chuyển trên màn hình nói, đôi mắt Jargat đều là ý cười với sự dịu dàng chưa ai nhận được.
"Đến khu 4? Tại sao không phải là khu trung lập mà là khu 4 chứ?" Bob vừa kiểm tra đạn vừa thắc mắc.
"Có người có bản đồ khu 3. Bọn chúng đang di chuyển về làng Hoa, theo tốc độ 20 hoặc 25 phút nữa sẽ đến. Ông Trùm đã đến đó để đón đầu rồi, lần này một con cá 100 kg đấy." Jargat nói.
Bob nghe đến bọn chúng sắp đến làng Hoa thì hai chân mày nhíu chặt "đã biết", anh nhanh chóng rời khỏi nhà dẫn người đi đến Làng Hoa, vừa ra khỏi cửa đã gặp nhóm người của Satra không chần chờ Bob nhảy lên ghế trước xe bảo tài xế chạy đến làng Hoa càng nhanh càng tốt. Satra cung biết tin nên cũng không phản đối, mọi chuyện còn lại ở đây để Much, Chaos lo liệu là được. Hơn 10 phút đoàn người của Bob đã hội hợp với Ruang Rit, binh chia hai đường một đi bọc đánh đám người ở ruộng, hai là đón đầu bọn Chúc Dụ. \
Alex cũng thành công gặp được người của mình, hắn ngỏ ý muốn báo thù được Ruang Rit đồng ý, bọn họ bỏ xe đi dọc theo con suối chảy quanh làng đi lên đầu nguồn, nếu bọn Chúc Dụ muốn băng qua làng Hoa để hội hợp với đám ở ở Ruộng thì bọn họ sẽ gặp nhau ở giữa đường.
Hôm nay, Ruang Rit có một chuyến hàng lớn bán cho người Canada số lượng ma túy được giao dịch lên đến hai tấn, đây là một đơn hàng lớn nên rất nhiều ông trùm đều muốn cùng nhau chia chiếc bánh lớn này. Nhưng băng đảng Sói Hoang chỉ muốn giao dịch với Ruang Rit, cuộc trao đổi lúc đầu diễn ra rất suôn sẻ nhưng không ngờ bên trong cuộc giao dịch hôm nay có cảnh sát quốc tế Interpol phối hợp với đội phòng chống ma túy muốn bao vây tiêu diệt hai ông trùm lớn này.
Nội gián ở bên băng Sói Hoang, từng tiếng súng nổ ra, mười lăm chiếc trực thăng có kí hiệu của Interpol xuất hiện trên bầu trời khu 3, báo động vang lên từng tiếng còi tàu báo cho mọi người biết đang có địch tập, trẻ em được phụ huynh đưa cho vài khẩu súng lục rồi đem bọn chúng đẩy vào nhà.
"Trốn cho kỹ, cho dù có là ai gõ cửa cũng không được mở, khi nào nghe tiếng hát của cá voi mới được đi ra có biết không."
"Cầm, bọn họ sẽ không giết trẻ em, nếu có cảnh sát hoặc bất kỳ người lạ mặt cũng không được chống cự nếu không muốn chết. Biết chưa, đừng để bọn họ thấy mày cầm súng thì sẽ không sao." Người đàn ông căn dặn con trai rồi đi nhanh ra ngoài cửa, bên ngoài vợ anh đã đeo áo chống đạn trên tay đang cầm Ak - 47, thấy người đàn ông thì giục trang bị cho anh ta và đưa một khẩu tiểu liên sig mpx, cả hai khóa cửa nhà chạy đến khu giao dịch. Trên đường phụ nữ, người già, đàn ông tay cầm súng thân mặc áo chống đạn hoặc không cùng nhau di chuyển về phía Intelpol đang leo dây từ trực thăng xuống.
Tất cả mọi người đều biết hôm nay sẽ có người ngã xuống nhưng họ phải chiến đấu vì ngôi nhà của bọn họ, Satra ngồi trên một chiếc Hummer bọc thép chỉ huy mọi người hành động, mười ba năm qua từ một tên chỉ có thể chạy vòng ngoài bây giờ đã lên đến chức đội trưởng chỉ huy gần trăm người. Mọi người vội vàng trèo lên xe chạy theo sau Hummer tiến đến cứu viện, Satra đeo tai nghe liên lạc với tháp chỉ huy xác định vị trí quân địch.
"Cứu viện từ khu 6 và khu 2 đang đến dự định 30 phút nữa sẽ có mặt." Trong tai nghe vang lên tiếng của Jargat,
"Lão Por (tên bên ngoài của Satra) phía trước 200 mét có mười hai người đang phục kích, hướng 8h, 11h và 1h." Jargat thông báo từng nơi một, vừa dứt lời bên trong tai nghe vang lên tiếng súng điếc tai cho thấy hai bên đã đụng độ.
"10 phút, chậc, Lão Por lục nghề rồi vậy mà cần tới mười phút, cũng phải thôi ông đâu còn trẻ nữa." Jargat hài hước nói.
"Ối, cái thằng khốn nói ai già hả, mày đợi đó xong vụ này ông đây sẽ xử mày. Bọn mày nhanh lên, chia ra bốn đội tuần tra xem có tên nào lọt lưới không, kiểm tra kỉ trên nóc nhà, phải lục soát từng ngóc ngách một, không tha cho thằng nào hết."
"Đại ca, đã kiểm đủ 12 người trong đó có 5 người da trắng, 2 thằng con lai còn lại là châu Á." Một người đến báo cáo, Satra gật đầu ra hiệu mọi người tiếp tục hành động.
Tại khu giao dịch, Ruang Rit và Alex ông trùm của sói hoang đang núp sau bàn đá tránh né đạn liên hoàn tới tấp, cả hai nương nhờ chiếc bàn đi đến bức tường, Ruang Rit chạm vào tường một cái cánh cửa bí mật trên tường mở ra, một loạt các khẩu súng trường, súng lục, hộp đạn, đạn khói, lựu đạn, áo giáp, súng bắn tỉa đang nằm ngay ngắn bên trong ngăn bí mật này. Cả hai nhanh chóng trang bị lấy vũ khí thuận tay nhất rồi bắt đầu phản kích, vừa đánh Ruang Rit vừa kéo Alex rút lui về phía phòng bếp, nơi đó có một lối thoát hiểm bí mật. Người dẫn đầu hành động lần này là Tom Ruise đội trưởng phòng chống ma túy của Liên minh Châu Âu và Chúc Dụ tổng chỉ huy quân đội khu vực tự trị Bắc Myanmar, tên gián điệp xém bắn chết Alex là Ben con trai của Tom.
"Đồ chó chết, mày là đồ khốn Ben, mày dám phản bội tao, mày giết chết Azut, Kane, Jane,... Tao nhất định sẽ bắn nát sọ của mày thằng chó." Alex gào lên, cái áo sơ mi cọ dừa nhiễm đầy máu dù cho có áo chống đạn che cũng biết người đỡ cho Alex lúc nãy không còn sự sống.
"Alex cả khu này đều bị Interpol và quân đội bao vây cả rồi, nếu mày đầu hàng pháp luật sẽ khoan hồng." Ben cũng gào lên, trong tiếng đạn liên hồi chỉ có gào thì mới nghe được thôi nên ai cũng vừa bắn vừa gân cổ.
"Muốn tao đầu hàng mày nằm mơ đi thôi." Alex không chịu thua bắn vào cây cột lớn nơi Ben ẩn núp, Ben và sáu người đồng đội khác vừa đánh trả, tránh né vừa áp sát vào bàn đá nhưng họ đã quên vẫn còn Ruang Rit ông trùm khét tiếng đang im lặng nãy giờ,
"Pằng, Pằng." Hai người đứng phía sau Ben bị bắn ngay cổ máu văng ướt mặt người phía sau, chết ngay tại chỗ. Ba cảnh sát còn lại nhắm ngay vị trí đạn phát ra nhưng vừa thành công Ruang Rit đã di chuyển đến chỗ khác, Ben vẫn nhắm ngay bàn đá nhân thời cơ định bắt Alex nhưng phía sau bàn đá chỉ còn khẩu Swiss Arms SG550 nằm trên mặt đất. Chúc Dụ dẫn người tràn vào lục soát khắp biệt thự nhưng không thấy người đâu, bọn họ nhanh chạy ra phía bên ngoài muốn đuổi theo nhưng vừa ra đến khoản đất phía trước liền nghe piu~ piu~ liên tiếp hai chiếc trực thăng trên trời đã bị bắn hạ. Dư chấn cùng các mảnh vụn của trực thăng bắt buộc đoàn người của Chúc Dụ phải nằm sấp xuống, chưa đợi bọn họ định thần thì một loạt tiếng súng máy vang lên, phía bên ngoài sân có hơn 40 người đều trở thành điểm ngắm bắn, người trên hai chiếc trực thăng tránh né được đạn cũng bắt đầu điên cuồng xả súng về phía các lùm cây, mái nhà, bãi xe.
"Bùm." Bốn chiếc Suv nổ tung lên trời do bình xăng trúng đạn từ trực thăng, người nấp đằng sau nó chết tại chỗ, đoàn người Chúc Dụ, Ben phải rút vào nhà tránh đạn, chưa đợi bọn họ định thần thì một viên đạn RPG-30 với đầu đạn HEAT liều kép PG-30 cỡ 105 mm nhắm thẳng vào nóc tòa biệt thự, bùm cả tòa biệt thự lung lay sắp đổ.
Cả hai bên như không muốn sống lao vào bắn nhau không cần công sự che chở người trước ngã xuống người sau tiến lên, tai nghe của Chúc Dụ vừa nghe báo cáo của Kim Ưng đang dẫn quân lên đường núi sấp tiếp cận mục tiêu thì bùm bùm bùm cả đoàn xe bị phục kích từng trái pháo chống tăng nả vào đoàn xe, 6 chiếc xe vượt địa hình, 15 chiếc xe tải bị cản trở trên đường đất thẳng, chưa đợi dẫn đội Will và Zhang định thần từng tiếng súng vang lên bắn trúng từng người vừa thoát khỏi vụ nổ làm bọn họ trở tay không kịp.
Chưa đợi Chúc Dụ ra lệnh rút lui thì tai nghe ré lên một tiếng mất tín hiệu, Jargat đã khởi động máy phát tín hiệu tần số thấp cắt đứt liên lạc của bọn họ. Tháp chỉ huy của Jargat bắt đầu chỉ điểm từng vị trí của địch để quan Tam Giác Vàng tiến hành phản công. Chúc Dụ và Ben trốn vào cùng mười lăm người mặc đồ chống khủng bố nhanh chống rút lui vào rừng cây, hai chiếc trực thăng do bị nhiễu sóng cũng nhanh chóng rời khỏi khu giao dịch bay lên cao. Bên này, Ruang Rit dẫn theo Alex di chuyển cuối đường là phòng ngủ của một căn nhà bình thường, Ruang Rit kiểm tra không có phát hiện người nào, cả hai chạy về phía nhà xe, leo lên một chiếc BMW lái xe về phía tây của khu, Ruang Rit cầm bộ đàm có sẵn trong xe liên lạc với các thủ hạ.
"Munch thế nào rồi?"
"Báo cáo đại tướng, khu 2 và khu 6 gửi quân chi viện phía đông đã được kiểm soát, khu 1 và khu 5 chặn đánh tiếp viện trên đường bằng họ vẫn đang còn chiến đấu, khu vực chợ và casino vẫn đang trong tầm kiểm sóat, kho hàng vẫn chưa bị phát hiện, có một nhóm mười mấy người đang chạy vào khu rừng phía nam, hai đại đội đang bị chặn đánh ở đường núi, một tiểu đội phát hiệu một trung đội ở ruộng thuốc, Chaos và Reep và đã dẫn hơn 100 người tiến đến chi viện, khu 4 cũng cho người bọc đánh trung đội ở ruộng."
"Tốt, nếu phản khán cứ bắn chết."
"Jargat." Ruang Rit tiếp tục hỏi.
"Báo cáo đại tướng, hành động lần này tổng cộng gần 2000 lính tiến đánh trực tiếp, 1000 lính cứu viện, Tổng chỉ huy là đại tá Tom Ruise chỉ huy từ xa, trung tá Chúc Dụ phối hợp hành động, nghi ngờ Chúc Dụ có bản đồ khu 3. hắn đang dẫn người rút về làng Hoa, trên đường nhiều lần có thể né tránh được phục kích của chúng ta." Jargat nói.
Ruang Rit căn chặt răng: "Cho người làng Hoa rút lui, dồn tụi nó và hang dơi. 15 phút ta sẽ đến làng Hoa kêu mọi người sẵn sàng."
Ruang Rit phân phó xong quay sang nhìn Alex: "Vì sự thiếu cảnh giác của ông mà tôi đã phải tổn thất hơn 30 triệu dollars, hàng trăm người mất mạng, hai tấn hàng hóa đã bị hủy."
"Tôi cũng không ngờ Ben là người phản bội, tôi cũng mất đi các thủ hạ trung thành của mình, chuyến này tôi dẫn theo 40 người bây giờ tôi đều lạc mất họ, không biết họ có còn sống hay không. Họ là người thân, người anh em của tôi, tổn thất của tôi cũng không thiếu." Alex vuốt mặt nói, đoàn 40 người giờ chỉ còn mình ông lại phải nhờ sự giúp đỡ của Ruang Rit chạy trốn như một con chó, thù này chắc chắn ông sẽ không bỏ qua.
Ruang Rit im lặng nhấn chân gaz chạy về hướng làng hoa.
Melan không phải gọi là Dara đang cùng người làng Hoa sơ tán, trên người là bộ đồ truyền thống nười Thái không đeo trang sức mái tóc đen dài xả tung sau lưng, làn da trắng như ngọc, đi cùng là bà Lin, Lán.
"Ôi, cái bọn khốn kiếp này tại sao lại đến ngay lúc này chứ, ôi cái lưng của tao, chết mất thôi." Bà Lin vừa thu dọn một số nhu yếu phẩm vừa kêu ca. Dara và chị Lán nhìn nhau cười cũng phụ một tay bỏ đồ vào balo, vừa dọn Dara vừa nhìn ra bên ngoài mọi người cũng đang gấp rút len xe, trước nhà dì Kanya, ông Both chị Bom đang kiểm tra và chất đồ lên xe nhưng Dara chưa thấy Bob và Jarrgat.
"Chúng ta không đợi anh Bob và anh Jargat sao Dì Kanya?" Chuẩn bị lên xe Dara vẫn không nhịn được hỏi.
"Dara đừng lo hai người đang từ khu trung tâm về bây giờ chúng ta đi trước tụi nó sẽ theo sau. Lúc nãy Bob có điện về đang trên đường lái xe nhưng vì đang loạn nên không thể lái nhanh được, tụi nó nói sẽ gặp nhau ở khu 4." Kanya vuốt tóc trấn an Dara.
"Vậy cũng được ạ, nếu anh Bob có điện dì Kanya nhớ bảo với hai anh ấy phải cẩn thận," Dara biết đây là thời gian phi thường không thể cưỡng cầu được.
"Được, dì sẽ nói cho tụi nó." Kanya đồng ý. Năm người trên xe một đường lái về phía đông. Chỉ là Dara không biết người anh cần cẩn thận kia vừa mới giải quyết nhóm quân đội ba người đi vào nhà dân ở khu trung tâm. Bob liên lạc với Jargat thông qua tai nghe.
"1/2 khu trung tâm đã được kiểm soát, Dara thế nào rồi?"
"Tốt, Dara đã được ông Both và Kanya hộ tống tới khu 4 rồi, họ vừa mới rời đi theo lệnh của ông trùm." Jargat nhìn cái chấm đỏ hình chân mèo đang di chuyển trên màn hình nói, đôi mắt Jargat đều là ý cười với sự dịu dàng chưa ai nhận được.
"Đến khu 4? Tại sao không phải là khu trung lập mà là khu 4 chứ?" Bob vừa kiểm tra đạn vừa thắc mắc.
"Có người có bản đồ khu 3. Bọn chúng đang di chuyển về làng Hoa, theo tốc độ 20 hoặc 25 phút nữa sẽ đến. Ông Trùm đã đến đó để đón đầu rồi, lần này một con cá 100 kg đấy." Jargat nói.
Bob nghe đến bọn chúng sắp đến làng Hoa thì hai chân mày nhíu chặt "đã biết", anh nhanh chóng rời khỏi nhà dẫn người đi đến Làng Hoa, vừa ra khỏi cửa đã gặp nhóm người của Satra không chần chờ Bob nhảy lên ghế trước xe bảo tài xế chạy đến làng Hoa càng nhanh càng tốt. Satra cung biết tin nên cũng không phản đối, mọi chuyện còn lại ở đây để Much, Chaos lo liệu là được. Hơn 10 phút đoàn người của Bob đã hội hợp với Ruang Rit, binh chia hai đường một đi bọc đánh đám người ở ruộng, hai là đón đầu bọn Chúc Dụ. \
Alex cũng thành công gặp được người của mình, hắn ngỏ ý muốn báo thù được Ruang Rit đồng ý, bọn họ bỏ xe đi dọc theo con suối chảy quanh làng đi lên đầu nguồn, nếu bọn Chúc Dụ muốn băng qua làng Hoa để hội hợp với đám ở ở Ruộng thì bọn họ sẽ gặp nhau ở giữa đường.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.