Chương 84: Chiếm Được Lương Thành
Tùy Ngộ Giả
26/12/2021
Mặt trời mới lên, sương sớm còn không có tán đi, buổi sáng công thành bắt đầu!
Chỉ thấy quân đội Dũng Dụ Vương phát độnh trống trận, mặt đất chậm rãi chấn động, một trăm ngàn đại quân sắp hàng chỉnh tề thành trận đội, cờ xí rõ ràng, áo giáp như mực, thuẫn bính hàng phía trước giận hét. Nhìn ra cực có tính uy hiếp với binh lính trên tường thành Hoán Dương thành. Lúc này Dư thống lĩnh ở cửa thành chỉ huy, chỉ nghe Dư thống lĩnh nghiêm túc nói:
- Công tiễn thủ chuẩn bị!
Lúc này Bàng Bá Long cũng đang chỉ huy đội cung tên tấn công. Ngay lúc quân đội Dũng Dụ Vương tiến vào khoảng tám trăm thước với Hoán Dương thành!
Song phương đồng thời bắn tên, nhất thời vạn tên cùng bắn!
Mũi tên phá không, không ngừng bắn vào trận địa của địch quân. Chiến sĩ khiên thuẫn phía trước đã dựng cao tấm thuẫn dũng mãnh xông về trước!
Binh sĩ mượn nhờ mũi tên bao trùm trên cửa thành quay người, nhanh chóng chạy đến tường thành. Phía sau theo sát chính là đội thang mây leo trường. Song phương không ngừng có người trúng tên ngã xuống, thế nhưng quân đội vẫn vững vàng thẳng bước phóng tới!
Rất nhanh, sau khi trên không tám trăm thước trải qua ba lượt mũi tên, thang mây đã dựng trên thành tường!
Địch quân dưới cửa thành anh dũng bò lên trên. Mà binh sĩ trên tường thành không ngừng thả tảng đá lớn đánh xuống địch quân phía trên thang mây. Trên chiến trường tiêng thảm kêu ngút trời, một binh lính địch quân ngã xuống, một binh lính địch quân khác tiếp theo xông lên, ánh mắt hung ác... Đặc biệt là võ giả Tiên Thiên cảnh dũng mãnh lăng không dậm chân xông thẳng lên trên tường thành.
Vừa mới lên trên tường thành rất nhanh đã bị mấy võ giả Tiên Thiên Hoán Dương thành vây quanh, một trận chém giết!
Thi thể không ngừng rơi xuống!
Mà binh sĩ trên tường thành liều mạng khua đại đao bổ về phía binh lính bò lên, bây giờ trên mặt đã bị máu tươi nhuộm đỏ!
Liệt dương giữa trời, công thành chiến đã trải qua rất lâu, quân đội song phương giằng co không xong. Ở phía sau, Hình Vanh trông thấy thế khí quân đội đã rơi xuống, sau đó thở dài một hơi nói:
- Bây giờ thu binh đi!
Sau đó binh lính của hai bên nghe tín hiệu thu binh, trong lòng đồng thời buông lỏng!
Quân đội Dũng Dụ Vương bắt đầu có trật tự rút lui!
Binh sĩ trên tường thành trông thấy địch quân rút lui, bắt đầu reo hò!
Mà trên tường thành bây giờ máu tươi chảy ngang, cổng thành đầy tàn chi (tay chân đứt gãy), để lại thi thể đầy mặt đất. Trong trướng các vị tướng lãnh ngồi ở trong đó, mà Hình Vanh nhìn lần này công thành thất bại, thở dài một hơi!
Lúc đầu công thành cũng là biện pháp hạ sách nhất, nhưng không có cách nào, mấy người Hình Vanh biết bọn họ căn bản không có bao nhiêu thời gian, bởi vì Tần Vương một khi hiểu rõ tình huống kịp phản ứng, nhất định sẽ lập tức phái binh đến đây!
Bọn họ nhiều nhất chỉ có mười ngày, trong mười ngày nhất định phải cầm xuống thành này, nếu không bọn họ sẽ trở nên rất bị động!
Chỉ hy vọng Phương Minh Cư cùng Trần Mãnh trước chiếm được Hạ thành cùng Giang thành nhanh chóng đến đây trợ giúp!
Hình Vanh vừa nghĩ đến tình báo Dương thành cùng Giang thành, tình báo Dương thành cùng Giang thành đã đến!
Chỉ thấy thám tử hai thành đồng thời đi vào trong trướng, khi Hình Vanh nhìn vẻ mặt hai vị thám tử nghiêm túc, nhất thời có loại dự cảm xấu. Quả nhiên hai thám tử đồng thời cúi đầu nói:
- Dương thành Giang thành bị ương ngạnh chống cự, hôm nay vẫn công không được!
Chỉ thấy Bàng Bá Long giận dữ nói:
- Cái gì! Bọn họ làm ăn gì, năm mươi ngàn đại quân, mười ngàn binh lính thủ thành đều công không được!
- Tốt, các ngươi lập tức trở về nói cho Phương Minh Cư cùng Trần Mãnh, không tiếc bất cứ giá nào trong ba ngày, nhất định phải chiếm được Dương thành cùng Giang thành!
Hình Vanh đánh gãy lời Bàng Bá Long, cứng rắn cất tiếng.
- Vâng!
Sau đó hai thám tử lập tức trở về.
Lúc này Hình Vanh căn bản không biết Dương Giang hai thành còn bí mật mai phục ba mươi ngàn binh mã ở trong thành, mà căn bản không biết trước mắt Hoán Dương thành không chỉ có hai mươi ngàn hộ thành quân, càng có Lữ Bố suất lĩnh bốn mươi ngàn đại quân!
Sau đó trong hai ngày Hình Vanh không có mở ra công thành chiến, mà đang không ngừng sử dụng kế sách dạ tập (đột kích ban đêm) cùng dẫn dụ ra khỏi thành đều bị Trần Cung phá giải, không có chút thu hoạch. Mà trong hai ngày, quân đội Dũng Dụ Vương đã tổn thất hơn vạn binh lính, bây giờ có thể tác chiến chỉ có chín mươi ngàn binh lính. Mà Dương Giang hai thành cũng bị liều chết ngăn chặn!
Lúc này Trương Hợp suất lĩnh đại quân đã bí mật đuổi tới phụ cận Lương thành Hoán Dương quận!
Trương Hợp để đại quân chỉnh đốn nghỉ ngơi bên trong núi rừng, cùng Dạ Lăng Vân Trần Đình mấy vị tướng lãnh ngồi vây quanh một bên thương lượng công chiếm Lương thành.
Hoán Dương quận bốn thành đứng đông tây nam bắc tứ phương, Hoán Dương thành ở vào phương bắc Lương thành chính là thành biên cảnh của Yến Dương phủ, chỉ dựa vào Yến Ngọc phủ của Dũng Dụ quận. Một khi chiếm được, có thể nói là sẽ phong tỏa hai trăm ngàn đại quân Dũng Dụ Vương ở bên trong Hoán Dương quận!
Trương Hợp nhìn chư vị tướng lãnh bên cạnh mở miệng trước nói:
- Chư vị tướng lãnh, bây giờ chúng ta đã đến gần Lương thành, như vậy tối nay chúng ta nhất định phải động thủ, sau khi chiếm lĩnh Lương thành, lập tức phong tỏa Lương thành, không thể thả đi một người để lộ tin tức!
Mọi người gật gật đầu.
- Dạ thống lĩnh ngươi vừa mới đi điều tra Lương thành có phát hiện gì không?
Trương Hợp nhìn về phía Dạ Lăng Vân, trước đó Trương Hợp để Dạ Lăng Vân đi trước đại quân tiến về Lương thành điều tra.
Dạ Lăng Vân lên tiếng:
- Trương tướng quân, khi thuộc hạ vừa mới tiến vào xem xét, phát hiện tuy trên tường thành Lương thành có quân đội cảnh giới, nhưng binh lính đang thư giãn. Bọn họ khẳng định cho rằng quân đội Dũng Dụ Vương bây giờ đang ở phía trước công thành, Lương thành ở phía sau căn bản sẽ không có người đến đây tấn công.
Trương Hợp toát ra vẻ vui mừng, nếu như là như thế thì dễ làm đi nhiều!
Các vị tướng lãnh cũng lộ ra nụ cười hưng phấn.
Trương Hợp trực tiếp phân phó mọi người:
- Đã như vậy chúng ta tối nay phát động dạ tập, tiểu đội các Tiên Thiên cảnh chui vào không một tiếng động giải quyết thành vệ bốn cổng thành Lương thành, một lần hành động mở ra cửa lớn Lương thành, đợi bốn cửa thành Lương thành vừa mở, chư vị tướng lãnh lập tức chỉ huy đại quân tiến vào Lương thành phong tỏa Lương thành, vây giết địch quân Lương thành, không thể thả chạy một người!
- Dạ Lăng Vân thống lĩnh, ngươi phụ trách cửa bắc Lương thành, Trần Đình thống lĩnh, ngươi phụ trách cửa đông Lương thành, Nghiêm Dũng thống lĩnh, ngươi phụ trách cửa tây!
- Vâng!
Các tướng cùng nhau lĩnh mệnh.
Ban đêm, bên trong cửa nam Lương thành, trên trăm tên lính đang trấn thủ, mà trong số bọn người, nhiều người đang ngáp không ngừng, có uể oải dựa vào ở trên tường, thỉnh thoảng mới nhìn ra ngoài thành xem xét tình huống. Lúc này cổng thành, một tiểu binh trẻ tuổi nhìn tất cả mọi người làm việc như thế, không khỏi hỏi đội trưởng bên cạnh:
- Đội trưởng, Hình quân sư không phải yêu cầu chúng ta mỗi ngày nghiêm ngặt cảnh giác tình huống bên ngoài Lương thành à, bây giờ chúng ta buông lỏng như vậy, không sợ bị thống lĩnh trông thấy quở trách?
Đội trưởng này liếc nhìn tiểu binh trẻ tuổi, sau đó nhắm mắt lại nói:
- Thống lĩnh mắng, vậy ngươi phải để thống lĩnh đến xem mới được!
- Ngươi yên tâm đi, bây giờ Hoán Dương quận đều là binh Hình quân sư phái ra tấn công ba thành, quân đội ba thành co đầu rút cổ ở trong thành còn không kịp, làm sao có thể phái binh đi đến công đánh Lương thành chúng ta, ngươi xem một chút bây giờ tại Lương thành, mấy vị thống lĩnh mỗi ngày đều đang uống rượu vui đùa, bọn họ sớm đã nghĩ đến...
- Hả?
Đội trưởng nghi hoặc phát hiện tiểu binh làm sao không phát ra âm thanh nữa!
Hắn lập tức ngửi thấy mùi máu tanh tưởi, mở to mắt, nhìn ấy tiểu binh vừa mới nói chuyện với mình đã bị cắt cổ, biểu lộ hoảng sợ nhìn lấy mình. Hắn còn chưa kịp hô ra miệng, đột nhiên có một bàn tay che miệng của mình, theo cái gáy kịch liệt đau nhức, lâm vào trong bóng tối!
Chỉ thấy quân đội Dũng Dụ Vương phát độnh trống trận, mặt đất chậm rãi chấn động, một trăm ngàn đại quân sắp hàng chỉnh tề thành trận đội, cờ xí rõ ràng, áo giáp như mực, thuẫn bính hàng phía trước giận hét. Nhìn ra cực có tính uy hiếp với binh lính trên tường thành Hoán Dương thành. Lúc này Dư thống lĩnh ở cửa thành chỉ huy, chỉ nghe Dư thống lĩnh nghiêm túc nói:
- Công tiễn thủ chuẩn bị!
Lúc này Bàng Bá Long cũng đang chỉ huy đội cung tên tấn công. Ngay lúc quân đội Dũng Dụ Vương tiến vào khoảng tám trăm thước với Hoán Dương thành!
Song phương đồng thời bắn tên, nhất thời vạn tên cùng bắn!
Mũi tên phá không, không ngừng bắn vào trận địa của địch quân. Chiến sĩ khiên thuẫn phía trước đã dựng cao tấm thuẫn dũng mãnh xông về trước!
Binh sĩ mượn nhờ mũi tên bao trùm trên cửa thành quay người, nhanh chóng chạy đến tường thành. Phía sau theo sát chính là đội thang mây leo trường. Song phương không ngừng có người trúng tên ngã xuống, thế nhưng quân đội vẫn vững vàng thẳng bước phóng tới!
Rất nhanh, sau khi trên không tám trăm thước trải qua ba lượt mũi tên, thang mây đã dựng trên thành tường!
Địch quân dưới cửa thành anh dũng bò lên trên. Mà binh sĩ trên tường thành không ngừng thả tảng đá lớn đánh xuống địch quân phía trên thang mây. Trên chiến trường tiêng thảm kêu ngút trời, một binh lính địch quân ngã xuống, một binh lính địch quân khác tiếp theo xông lên, ánh mắt hung ác... Đặc biệt là võ giả Tiên Thiên cảnh dũng mãnh lăng không dậm chân xông thẳng lên trên tường thành.
Vừa mới lên trên tường thành rất nhanh đã bị mấy võ giả Tiên Thiên Hoán Dương thành vây quanh, một trận chém giết!
Thi thể không ngừng rơi xuống!
Mà binh sĩ trên tường thành liều mạng khua đại đao bổ về phía binh lính bò lên, bây giờ trên mặt đã bị máu tươi nhuộm đỏ!
Liệt dương giữa trời, công thành chiến đã trải qua rất lâu, quân đội song phương giằng co không xong. Ở phía sau, Hình Vanh trông thấy thế khí quân đội đã rơi xuống, sau đó thở dài một hơi nói:
- Bây giờ thu binh đi!
Sau đó binh lính của hai bên nghe tín hiệu thu binh, trong lòng đồng thời buông lỏng!
Quân đội Dũng Dụ Vương bắt đầu có trật tự rút lui!
Binh sĩ trên tường thành trông thấy địch quân rút lui, bắt đầu reo hò!
Mà trên tường thành bây giờ máu tươi chảy ngang, cổng thành đầy tàn chi (tay chân đứt gãy), để lại thi thể đầy mặt đất. Trong trướng các vị tướng lãnh ngồi ở trong đó, mà Hình Vanh nhìn lần này công thành thất bại, thở dài một hơi!
Lúc đầu công thành cũng là biện pháp hạ sách nhất, nhưng không có cách nào, mấy người Hình Vanh biết bọn họ căn bản không có bao nhiêu thời gian, bởi vì Tần Vương một khi hiểu rõ tình huống kịp phản ứng, nhất định sẽ lập tức phái binh đến đây!
Bọn họ nhiều nhất chỉ có mười ngày, trong mười ngày nhất định phải cầm xuống thành này, nếu không bọn họ sẽ trở nên rất bị động!
Chỉ hy vọng Phương Minh Cư cùng Trần Mãnh trước chiếm được Hạ thành cùng Giang thành nhanh chóng đến đây trợ giúp!
Hình Vanh vừa nghĩ đến tình báo Dương thành cùng Giang thành, tình báo Dương thành cùng Giang thành đã đến!
Chỉ thấy thám tử hai thành đồng thời đi vào trong trướng, khi Hình Vanh nhìn vẻ mặt hai vị thám tử nghiêm túc, nhất thời có loại dự cảm xấu. Quả nhiên hai thám tử đồng thời cúi đầu nói:
- Dương thành Giang thành bị ương ngạnh chống cự, hôm nay vẫn công không được!
Chỉ thấy Bàng Bá Long giận dữ nói:
- Cái gì! Bọn họ làm ăn gì, năm mươi ngàn đại quân, mười ngàn binh lính thủ thành đều công không được!
- Tốt, các ngươi lập tức trở về nói cho Phương Minh Cư cùng Trần Mãnh, không tiếc bất cứ giá nào trong ba ngày, nhất định phải chiếm được Dương thành cùng Giang thành!
Hình Vanh đánh gãy lời Bàng Bá Long, cứng rắn cất tiếng.
- Vâng!
Sau đó hai thám tử lập tức trở về.
Lúc này Hình Vanh căn bản không biết Dương Giang hai thành còn bí mật mai phục ba mươi ngàn binh mã ở trong thành, mà căn bản không biết trước mắt Hoán Dương thành không chỉ có hai mươi ngàn hộ thành quân, càng có Lữ Bố suất lĩnh bốn mươi ngàn đại quân!
Sau đó trong hai ngày Hình Vanh không có mở ra công thành chiến, mà đang không ngừng sử dụng kế sách dạ tập (đột kích ban đêm) cùng dẫn dụ ra khỏi thành đều bị Trần Cung phá giải, không có chút thu hoạch. Mà trong hai ngày, quân đội Dũng Dụ Vương đã tổn thất hơn vạn binh lính, bây giờ có thể tác chiến chỉ có chín mươi ngàn binh lính. Mà Dương Giang hai thành cũng bị liều chết ngăn chặn!
Lúc này Trương Hợp suất lĩnh đại quân đã bí mật đuổi tới phụ cận Lương thành Hoán Dương quận!
Trương Hợp để đại quân chỉnh đốn nghỉ ngơi bên trong núi rừng, cùng Dạ Lăng Vân Trần Đình mấy vị tướng lãnh ngồi vây quanh một bên thương lượng công chiếm Lương thành.
Hoán Dương quận bốn thành đứng đông tây nam bắc tứ phương, Hoán Dương thành ở vào phương bắc Lương thành chính là thành biên cảnh của Yến Dương phủ, chỉ dựa vào Yến Ngọc phủ của Dũng Dụ quận. Một khi chiếm được, có thể nói là sẽ phong tỏa hai trăm ngàn đại quân Dũng Dụ Vương ở bên trong Hoán Dương quận!
Trương Hợp nhìn chư vị tướng lãnh bên cạnh mở miệng trước nói:
- Chư vị tướng lãnh, bây giờ chúng ta đã đến gần Lương thành, như vậy tối nay chúng ta nhất định phải động thủ, sau khi chiếm lĩnh Lương thành, lập tức phong tỏa Lương thành, không thể thả đi một người để lộ tin tức!
Mọi người gật gật đầu.
- Dạ thống lĩnh ngươi vừa mới đi điều tra Lương thành có phát hiện gì không?
Trương Hợp nhìn về phía Dạ Lăng Vân, trước đó Trương Hợp để Dạ Lăng Vân đi trước đại quân tiến về Lương thành điều tra.
Dạ Lăng Vân lên tiếng:
- Trương tướng quân, khi thuộc hạ vừa mới tiến vào xem xét, phát hiện tuy trên tường thành Lương thành có quân đội cảnh giới, nhưng binh lính đang thư giãn. Bọn họ khẳng định cho rằng quân đội Dũng Dụ Vương bây giờ đang ở phía trước công thành, Lương thành ở phía sau căn bản sẽ không có người đến đây tấn công.
Trương Hợp toát ra vẻ vui mừng, nếu như là như thế thì dễ làm đi nhiều!
Các vị tướng lãnh cũng lộ ra nụ cười hưng phấn.
Trương Hợp trực tiếp phân phó mọi người:
- Đã như vậy chúng ta tối nay phát động dạ tập, tiểu đội các Tiên Thiên cảnh chui vào không một tiếng động giải quyết thành vệ bốn cổng thành Lương thành, một lần hành động mở ra cửa lớn Lương thành, đợi bốn cửa thành Lương thành vừa mở, chư vị tướng lãnh lập tức chỉ huy đại quân tiến vào Lương thành phong tỏa Lương thành, vây giết địch quân Lương thành, không thể thả chạy một người!
- Dạ Lăng Vân thống lĩnh, ngươi phụ trách cửa bắc Lương thành, Trần Đình thống lĩnh, ngươi phụ trách cửa đông Lương thành, Nghiêm Dũng thống lĩnh, ngươi phụ trách cửa tây!
- Vâng!
Các tướng cùng nhau lĩnh mệnh.
Ban đêm, bên trong cửa nam Lương thành, trên trăm tên lính đang trấn thủ, mà trong số bọn người, nhiều người đang ngáp không ngừng, có uể oải dựa vào ở trên tường, thỉnh thoảng mới nhìn ra ngoài thành xem xét tình huống. Lúc này cổng thành, một tiểu binh trẻ tuổi nhìn tất cả mọi người làm việc như thế, không khỏi hỏi đội trưởng bên cạnh:
- Đội trưởng, Hình quân sư không phải yêu cầu chúng ta mỗi ngày nghiêm ngặt cảnh giác tình huống bên ngoài Lương thành à, bây giờ chúng ta buông lỏng như vậy, không sợ bị thống lĩnh trông thấy quở trách?
Đội trưởng này liếc nhìn tiểu binh trẻ tuổi, sau đó nhắm mắt lại nói:
- Thống lĩnh mắng, vậy ngươi phải để thống lĩnh đến xem mới được!
- Ngươi yên tâm đi, bây giờ Hoán Dương quận đều là binh Hình quân sư phái ra tấn công ba thành, quân đội ba thành co đầu rút cổ ở trong thành còn không kịp, làm sao có thể phái binh đi đến công đánh Lương thành chúng ta, ngươi xem một chút bây giờ tại Lương thành, mấy vị thống lĩnh mỗi ngày đều đang uống rượu vui đùa, bọn họ sớm đã nghĩ đến...
- Hả?
Đội trưởng nghi hoặc phát hiện tiểu binh làm sao không phát ra âm thanh nữa!
Hắn lập tức ngửi thấy mùi máu tanh tưởi, mở to mắt, nhìn ấy tiểu binh vừa mới nói chuyện với mình đã bị cắt cổ, biểu lộ hoảng sợ nhìn lấy mình. Hắn còn chưa kịp hô ra miệng, đột nhiên có một bàn tay che miệng của mình, theo cái gáy kịch liệt đau nhức, lâm vào trong bóng tối!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.