Chương 305: Bỏ phiếu biểu quyết.
Mộng Nhập Hồng Hoang
18/08/2016
Mạnh mẽ chỉnh đốn.
Trong khoảng thời gian ngắn, tất cả Ủy viên thường vụ đều bị Liễu Kình Vũ nhắc tới từ này gây sốc rồi.
Tất cả mọi người đều khồng phải đồ ngốc, đều hiểu rất rõ ràng, một khi mạnh mẽ chỉnh đốn lực lượng, chắc chắn sẽ liên quan đến sự điều chỉnh lớn ở nhân sự. Mà điểu chỉnh nhân sự chính là điều chỉnh mô hình phân phối lợi ích. Mà hiện tại đại đa phần mô hình phân chia lợi ích đã rất vững chắc, mỗi người đều theo dõi rất kĩ vòng lợi ích của mình, tuyệt đối không đơn giản mà bỏ lợi ích của mình ra.
Lúc này, Phó bí thư Quận ủy Nghiêm Lập Bằng lại đứng dậy, sắc mặt điềm tĩnh nói:
- Đồng chí Liễu Kình Vũ, theo lời anh nói thì mạnh mẽ chỉnh đốn là chỉ việc tiến hành điều chỉnh công tác của đội ngũ cán bộ sao?
Liễu Kình Vũ không chút do dự gật đầu: - Đúng vậy, ý của tôi chính là như thế.
Nghiêm Lập Bằng lập tức nhíu chặt mày nói: - Đồng chí Liễu Kình Vũ, anh nên biết, điều chỉnh nhân sự ở bất kỳ địa phương nào đều là đại sự, đều bắt buộc phải có sự thảo luận cẩn thận mới có thể quyết định, nếu không sẽ dễ gây ra sự rối loạn cục diện. Hiện nay nhiệm vụ giữ vững ổn định nặng nề như vậy, sao có thể đơn giản điều chỉnh công tác nhân sự trên phạm vi lớn được?
Liễu Kình Vũ thản nhiên cười nói:
- Đồng chí Nghiêm Lập Bằng, nếu như tôi không đoán sai, mười năm nay các vị lãnh đạo của quận Tân Hoa đều có cách nghĩ này của ông, không đồng ý tiến hành chỉnh đốn mạnh mẽ đội ngũ cán bộ. Kết quả thế nào? Liên tục thời gian sáu, bảy năm gần đây quận Tân Hoa ở thành phố Thương Sơn từ xếp hạng đầu trong nháy mắt rơi xuống hàng thứ năm đếm ngược từ dưới lên. Lẽ nào kết quả như vậy còn chưa đủ khiến cho mọi người coi trọng sao?
Lẽ nào mọi người hi vọng tiếp tục giống như trước đây, người nào có quan hệ thì nghĩ cách rời khỏi quận Tân Hoa để tìm kiếm con đường thăng tiến sự nghiệp mới, ai không có quan hệ thì ở quận Tân Hoa ngồi ăn rồi chờ chết. Nếu như thực sự mọi người có suy nghĩ như vậy thì Liễu Kình Vũ tôi không còn lời nào để nói. Nhưng nếu ai có tâm cầu tiến, muốn phát triển tại chỗ thì có thể thận trọng xem xét một chút về kiến nghị của tôi. Đôi khi có rất nhiều vấn đề không đổ vỡ thì không xây dựng được.
Đây mới chính là cải tử hoàn sinh. Ở trong công tác của chúng ta, vì sao lại không phải là cách này?
Nói tới đây, Liễu Kình Vũ thoáng dừng một chút, sau đó nói điều khiến mọi người kinh ngạc: - Tại đây tôi có thể hứa với mọi người, nếu chúng ta mạnh mẽ chỉnh đốn quận Tân Hoa đạt hiệu quả tương đối tốt. Tôi tin tưởng trong vòng nửa năm tới sẽ kéo được ít nhất hạng mục đầu tư một tỷ tới quận Tân Hoa chúng ta. Khi đó tôi nguyện ý đem những hạng mục này đến Uỷ ban thường vụ cùng mọi người thảo luận nên phân phối thế nào cho tốt. Còn nếu mọi người đều phản đối việc mạnh mẽ chỉnh đốn, vậy coi như tôi không nói gì cả. Mọi người có thể phát biểu một chút về cách nhìn của mình.
Nói xong, Liễu Kình Vũ liền vững vàng ngồi xuống, không nói thêm lời nào nữa
Nhưng lời hứa kéo về hạng mục đầu tư một tỷ mà Liễu Kình Vũ vừa nói giống như mở ra con đường thăng tiến, lại giống như ném một viên đá vào mặt hồ phẳng lặng, trong lòng mọi người đang dâng lên những đợt sóng.
Đối với những người đang ngồi ở đây mà nói, tuy rằng có không ít người có quan hệ, nhưng cho dù có quan hệ, nếu không thể có được thành tích gì thì rất khó để có thể thăng tiến ở quận Tân Hoa. Dù sao toàn bộ cục diện của quận Tân Hoa chỉ giống như ao nước tù túng. Ai cũng nắm địa bàn của mình, lợi ích của mình thật chặt trong tay, không ai muốn nhường ai cả, nhất là các vị bô lão ở đó, không ai muốn có sự biến động.
Thế nhưng, đang ngồi ở đây ít nhất cũng có một nửa là những người từ Thành ủy đến gia nhập. Bởi vị bọn họ gia nhập khá muộn, mà những người cũ trước đây thì đã hình thành mô hình lợi ích cố định rồi, những người mới đến này thực sự rất khó có thể chen tay vào trong đó. Tuy nhiên sau đó bọn họ cũng nắm trong tay được một chút lợi ích, nhưng so với lợi ích của những người cũ thì kém hơn rất nhiều. Mặc dù mọi người đều không muốn thay đổi hiện trạng trước mắt, nhưng trên thực tế, vẫn có một số lãnh đạo mới nhậm chức hi vọng có thể thay đổi được mô hình lợi ích trước mắt. Dù sao, chỉ có chỉnh đốn mạnh mẽ toàn cục mới có thể tạo ra mô hình lợi ích mới.
Nhất là Liễu Kình Vũ, chức vụ hiện nay là Chủ tịch quận, nếu như hắn thực sự muốn nắm một chút lợi ích thì người bình thường rất khó để ngăn cản. Đến lúc đó, mô hình lợi ích lại một lần nữa có sự thay đổi. Mà bởi vì lợi ích của những người cũ rất khó bị lay động, cho nên Liễu Kình Vũ rất có thể sẽ ra tay với những người mới. Lúc đó bọn họ chỉ có hại chứ không có lợi.
Cho nên, Liễu Kình Vũ sau khi nói xong, trong phòng họp tuy rằng lại một lần nữa chìm trong im lặng, nhưng trong lòng mỗi người đều phát sinh những thay đổi khác nhau.
Giờ phút này, Khương Tân Vũ nhíu chặt lông mày lại. Là Bí thư Quận ủy Tân Hoa, ông ta cũng không muốn làm theo ý của Liễu Kình Vũ, dù sao hiện nay ông ta cũng đang nắm giữ đại đa phần lợi ích của quận Tân Hoa. Nếu quả thực chỉnh đốn lại từ đầu, e rằng ông ta phải nhường lại một phần lợi ích của mình. Nhưng bản thân là Bí thư Quận ủy, đối với con đường thăng quan tiến chức lại tràn đầy khát vọng, và chỉ có thành tích mới là điều trọng yếu tạo nền móng cho con đường thăng quan tiến chức. Nếu như ông ta không làm ra được thành tích thì e là cả đời cũng chỉ bảo toàn được vị trí Bí thư Quận ủy này thôi. Hơn nữa, ông ta hiểu rất rõ rằng chỉ có tiến thân lên cấp cao hơn nữa mới có thể đạt được lợi ích lớn hơn nữa.
Trong khoảng thời gian ngắn, Khương Tân Vũ đã do dự.
Không chỉ có Khương Tân Vũ đang do dự, rất nhiều người đang ngồi đây đều do dự. Những lời nói của Liễu Kình Vũ dường như có một ma lực phi phàm, làm cho mọi người không thể không thận trọng suy nghĩ.
Lúc này Chủ nhiệm Uỷ ban Kỷ luật Cố Lỗi ngẩng đầu lên, trầm giọng nói: - Tôi cho rằng lời của Chủ tịch Liễu rất có lý. Quận Tân Hoa của chúng ta đúng là đã đến lúc không phá thì không xây dựng được rồi. Lần này nhà đầu tư kiên quyết không đầu tư vào thị trấn Tây Lương chính là một minh chứng rõ ràng. Tôi tin rằng nhà đầu tư không thể không biết thông tin Bí thư Đảng ủy thị trấn Tây Lương chính là Ủy viên thường vụ Quận ủy. Dưới tình huống bình thường, đầu tư vào nơi có Ủy viên thường vụ quận ủy sẽ có ưu đãi hơn rất nhiều so với nơi không có Ủy viên thường vụ quận ủy, chính sách đầu tư cùng rất nhiều phương diện khác đều thuận tiện hơn rất nhiều. Nhưng vì sao nhà đầu tư cố tình không muốn đầu tư ở thị trấn Tây Lương?
Có liên quan đến điểm này, nhà đầu tư đã nói hết sức rõ ràng ở báo cáo điều tra. Kkhông phải môi trường của thị trấn Tây Lương không tốt bằng Đông Xương mà vì tác phong của các cán bộ của Tây Lương khiến nhà đầu tư chán ghét và lo sợ. Cho nên nhà đầu tư mới lựa chọn Đông Xương thay vì lựa chọn Tây Lương. Điều này cũng đủ để chứng minh tác phong của một cán bộ ảnh hưởng thế nào đến sự kiến thiết kinh tế. Lời nói thực, cho tới bây giờ Ủy ban kỷ luật chúng tôi đã nắm tương đối nhiều các tài liệu có liên quan đến một số bộ phận hủ hóa sa đọa của quận Tân Hoa chúng ta. Ủy ban kỷ luật chúng tôi sẽ ra đòn xuất kích, mạnh mẽ cứng rắn chỉnh đốn.
Cố Lỗi nói đến đây thì không nói thêm nữa, Nhưng mọi người đang ngồi ở đây từ những điều mà Cố Lỗi nói lại nghe ra được một tầng ý nghĩa khác. Như vậy thái độ của Cố Lỗi chính là ra sức ủng hộ Liễu Kình Vũ, nhất là những điều mà Cố Lỗi vừa mới nói ra. Cũng có nghĩa là bất kể Hội nghị thường vụ có thông qua ý kiến chỉnh đốn đội ngũ cán bộ của Liễu Kình Vũ hay không thì Uỷ ban Kỷ luật vẫn sẽ áp dụng hành động mạnh mẽ chỉnh đốn này. Nếu Uỷ ban Kỷ luật tiến hành đồng bộ mạnh mẽ, chỉ e đến lúc đó Quận ủy cho dù không muốn điều chỉnh cũng phải điều chỉnh.
Khương Tân Vũ nghe được những lời này của Cố Lỗi, sắc mặt lập tức trầm xuống. Ông ta thật không ngờ, Cố Lỗi luôn ở phe trung lập, bỗng nhiên vào thời điểm mấu chốt này lại lựa chọn ủng hộ Liễu Kình Vũ, điều này làm ông ta cảm nhận được một loại nguy cơ đang đến gần. Khương Tân Vũ mặc dù đối với chiến tích tràn đầy hi vọng, nhưng bản thân là chính khách, ông ta càng thích thú hơn mùi vị được khống chế trong tay toàn bộ đại cục. Đối với con đường thăng quan tiến chức ông ta đương nhiên nguyện ý, nhưng ông ta cũng muốn nắm tất cả trong tay của chính mình.
Khương Tân Vũ đột nhiên trầm giọng nói: - Tuy tôi có phần đồng ý với ý kiến của đồng chí Liễu Kình Vũ, nhưng tôi cho rằng không nhất thiết phải tiến hành chỉnh đốn mạnh mẽ đối với đội ngũ cán bộ. Chỉ cần điều chỉnh một chút đối với một số bộ phận và cán bộ có vấn đề là được rồi. Xét cho cùng thì vấn đề của đội ngũ cán bộ quận Tân Hoa chúng ta cũng không quá khoa trương như lời đồng chí Liễu Kình Vũ nói.
Khương Tân Vũ nói xong, người vừa bị Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật Cố Lỗi nhắc đến phê bình là Quách Húc ngay lập tức lên tiếng hùa theo: - Đúng vậy, tôi đồng ý với ý kiến của Bí thư Khương. Bởi vì bộ phận cán bộ có vấn đề thuộc số ít, chúng ta nhất định phải phân rõ chủ yếu và thứ yếu, không thể vì một cây tre mà đánh đắm một thuyền người, như vậy là võ đoán, là không có trách nhiệm đối với đội ngũ cán bộ của chúng ta.
Nhưng mà, việc khiến Khương Tân Vũ thật không ngờ tới là sau khi Quách Húc nói xong, không có bất kỳ ai đồng tình nữa. Mọi người dường như vẫn còn đang suy nghĩ vấn đề mà Liễu Kình Vũ và Cố Lỗi đưa ra, điều này thực sự đã làm cho sắc mặt của Khương Tân Vũ có chút khó coi.
Loại cục diện này là tình huống mà ông ta ghét nhất. Bởi vì trước kia khi Trịnh Hiểu Thành đảm nhiệm Chủ tịch quận, cũng thường xuyên xuất hiện cục diện này, khiến cho một Bí thư quận ủy như ông ta bị mất mặt.
Lúc này, Liễu Kình Vũ đảo mắt một vòng, lập tức nhận ra tâm thái của mọi người, liền trầm giọng nói: - Bí thư Khương, tôi nghĩ đối với việc tiến hành chỉnh đốn mạnh mẽ đội ngũ cán bộ quận Tân Hoa chúng ta, nên để mọi người giơ tay bỏ phiếu biểu quyết đi. Tôi tin rằng con mắt của mọi người đều sáng như tuyết vậy. Chúng ta thân là Ủy viên thường vụ Quận ủy, nhất định phải có trách nhiệm với tương lai phát triển của quận Tân Hoa cũng như con đường thăng tiến của chính bản thân mình.
Nói xong, Liễu Kình Vũ lập tức giơ tay lên nói: - Tôi cho rằng nên tiến hành chỉnh đốn mạnh mẽ đội ngũ cán bộ của quận Tân Hoa chúng ta, có ai đồng ý không?
Lúc này đây, Liễu Kình Vũ trực tiếp đối đầu với Khương Tân Vũ. Tuy rằng vừa rồi hắn có trưng cầu ý kiến của Khương Tân Vũ, nhưng không cần sự đồng tình của Khương Tân Vũ liền lập tức giơ tay, không để ý đến Khương Tân Vũ nữa.
Lúc này, Cố Lỗi lập tức giơ tay lên nói: - Tôi đồng ý với ý kiến của Chủ tịch quận Liễu.
Cố Lỗi vừa dứt lời, Chính ủy ban chỉ huy Quân sự Tiếu Tiểu Bằng cũng giơ tay và nói: - Tôi cũng đồng ý!
Trong nháy mắt, lập tức liền có hai người đồng tình với Liễu Kình Vũ rồi, điều này làm cho Khương Tân Vũ ý thức được thế cục đang phát triển theo hướng mà ông ta không thể nắm trong tay.
Lần này biểu quyết kết quả sẽ như thế nào đây.
Ánh mắt của Khương Tân Vũ quét trên gương mặt của các vị Ủy viên thường vụ ngồi đây, nghĩ lại tất cả sự cố gắng của mình từ tước tới nay, trong lòng ông ta bỗng nhiên tràn đầy tin tưởng, ông ta tin số người ủng hộ Liễu Kình Vũ nhất định là số ít.
Trong khoảng thời gian ngắn, tất cả Ủy viên thường vụ đều bị Liễu Kình Vũ nhắc tới từ này gây sốc rồi.
Tất cả mọi người đều khồng phải đồ ngốc, đều hiểu rất rõ ràng, một khi mạnh mẽ chỉnh đốn lực lượng, chắc chắn sẽ liên quan đến sự điều chỉnh lớn ở nhân sự. Mà điểu chỉnh nhân sự chính là điều chỉnh mô hình phân phối lợi ích. Mà hiện tại đại đa phần mô hình phân chia lợi ích đã rất vững chắc, mỗi người đều theo dõi rất kĩ vòng lợi ích của mình, tuyệt đối không đơn giản mà bỏ lợi ích của mình ra.
Lúc này, Phó bí thư Quận ủy Nghiêm Lập Bằng lại đứng dậy, sắc mặt điềm tĩnh nói:
- Đồng chí Liễu Kình Vũ, theo lời anh nói thì mạnh mẽ chỉnh đốn là chỉ việc tiến hành điều chỉnh công tác của đội ngũ cán bộ sao?
Liễu Kình Vũ không chút do dự gật đầu: - Đúng vậy, ý của tôi chính là như thế.
Nghiêm Lập Bằng lập tức nhíu chặt mày nói: - Đồng chí Liễu Kình Vũ, anh nên biết, điều chỉnh nhân sự ở bất kỳ địa phương nào đều là đại sự, đều bắt buộc phải có sự thảo luận cẩn thận mới có thể quyết định, nếu không sẽ dễ gây ra sự rối loạn cục diện. Hiện nay nhiệm vụ giữ vững ổn định nặng nề như vậy, sao có thể đơn giản điều chỉnh công tác nhân sự trên phạm vi lớn được?
Liễu Kình Vũ thản nhiên cười nói:
- Đồng chí Nghiêm Lập Bằng, nếu như tôi không đoán sai, mười năm nay các vị lãnh đạo của quận Tân Hoa đều có cách nghĩ này của ông, không đồng ý tiến hành chỉnh đốn mạnh mẽ đội ngũ cán bộ. Kết quả thế nào? Liên tục thời gian sáu, bảy năm gần đây quận Tân Hoa ở thành phố Thương Sơn từ xếp hạng đầu trong nháy mắt rơi xuống hàng thứ năm đếm ngược từ dưới lên. Lẽ nào kết quả như vậy còn chưa đủ khiến cho mọi người coi trọng sao?
Lẽ nào mọi người hi vọng tiếp tục giống như trước đây, người nào có quan hệ thì nghĩ cách rời khỏi quận Tân Hoa để tìm kiếm con đường thăng tiến sự nghiệp mới, ai không có quan hệ thì ở quận Tân Hoa ngồi ăn rồi chờ chết. Nếu như thực sự mọi người có suy nghĩ như vậy thì Liễu Kình Vũ tôi không còn lời nào để nói. Nhưng nếu ai có tâm cầu tiến, muốn phát triển tại chỗ thì có thể thận trọng xem xét một chút về kiến nghị của tôi. Đôi khi có rất nhiều vấn đề không đổ vỡ thì không xây dựng được.
Đây mới chính là cải tử hoàn sinh. Ở trong công tác của chúng ta, vì sao lại không phải là cách này?
Nói tới đây, Liễu Kình Vũ thoáng dừng một chút, sau đó nói điều khiến mọi người kinh ngạc: - Tại đây tôi có thể hứa với mọi người, nếu chúng ta mạnh mẽ chỉnh đốn quận Tân Hoa đạt hiệu quả tương đối tốt. Tôi tin tưởng trong vòng nửa năm tới sẽ kéo được ít nhất hạng mục đầu tư một tỷ tới quận Tân Hoa chúng ta. Khi đó tôi nguyện ý đem những hạng mục này đến Uỷ ban thường vụ cùng mọi người thảo luận nên phân phối thế nào cho tốt. Còn nếu mọi người đều phản đối việc mạnh mẽ chỉnh đốn, vậy coi như tôi không nói gì cả. Mọi người có thể phát biểu một chút về cách nhìn của mình.
Nói xong, Liễu Kình Vũ liền vững vàng ngồi xuống, không nói thêm lời nào nữa
Nhưng lời hứa kéo về hạng mục đầu tư một tỷ mà Liễu Kình Vũ vừa nói giống như mở ra con đường thăng tiến, lại giống như ném một viên đá vào mặt hồ phẳng lặng, trong lòng mọi người đang dâng lên những đợt sóng.
Đối với những người đang ngồi ở đây mà nói, tuy rằng có không ít người có quan hệ, nhưng cho dù có quan hệ, nếu không thể có được thành tích gì thì rất khó để có thể thăng tiến ở quận Tân Hoa. Dù sao toàn bộ cục diện của quận Tân Hoa chỉ giống như ao nước tù túng. Ai cũng nắm địa bàn của mình, lợi ích của mình thật chặt trong tay, không ai muốn nhường ai cả, nhất là các vị bô lão ở đó, không ai muốn có sự biến động.
Thế nhưng, đang ngồi ở đây ít nhất cũng có một nửa là những người từ Thành ủy đến gia nhập. Bởi vị bọn họ gia nhập khá muộn, mà những người cũ trước đây thì đã hình thành mô hình lợi ích cố định rồi, những người mới đến này thực sự rất khó có thể chen tay vào trong đó. Tuy nhiên sau đó bọn họ cũng nắm trong tay được một chút lợi ích, nhưng so với lợi ích của những người cũ thì kém hơn rất nhiều. Mặc dù mọi người đều không muốn thay đổi hiện trạng trước mắt, nhưng trên thực tế, vẫn có một số lãnh đạo mới nhậm chức hi vọng có thể thay đổi được mô hình lợi ích trước mắt. Dù sao, chỉ có chỉnh đốn mạnh mẽ toàn cục mới có thể tạo ra mô hình lợi ích mới.
Nhất là Liễu Kình Vũ, chức vụ hiện nay là Chủ tịch quận, nếu như hắn thực sự muốn nắm một chút lợi ích thì người bình thường rất khó để ngăn cản. Đến lúc đó, mô hình lợi ích lại một lần nữa có sự thay đổi. Mà bởi vì lợi ích của những người cũ rất khó bị lay động, cho nên Liễu Kình Vũ rất có thể sẽ ra tay với những người mới. Lúc đó bọn họ chỉ có hại chứ không có lợi.
Cho nên, Liễu Kình Vũ sau khi nói xong, trong phòng họp tuy rằng lại một lần nữa chìm trong im lặng, nhưng trong lòng mỗi người đều phát sinh những thay đổi khác nhau.
Giờ phút này, Khương Tân Vũ nhíu chặt lông mày lại. Là Bí thư Quận ủy Tân Hoa, ông ta cũng không muốn làm theo ý của Liễu Kình Vũ, dù sao hiện nay ông ta cũng đang nắm giữ đại đa phần lợi ích của quận Tân Hoa. Nếu quả thực chỉnh đốn lại từ đầu, e rằng ông ta phải nhường lại một phần lợi ích của mình. Nhưng bản thân là Bí thư Quận ủy, đối với con đường thăng quan tiến chức lại tràn đầy khát vọng, và chỉ có thành tích mới là điều trọng yếu tạo nền móng cho con đường thăng quan tiến chức. Nếu như ông ta không làm ra được thành tích thì e là cả đời cũng chỉ bảo toàn được vị trí Bí thư Quận ủy này thôi. Hơn nữa, ông ta hiểu rất rõ rằng chỉ có tiến thân lên cấp cao hơn nữa mới có thể đạt được lợi ích lớn hơn nữa.
Trong khoảng thời gian ngắn, Khương Tân Vũ đã do dự.
Không chỉ có Khương Tân Vũ đang do dự, rất nhiều người đang ngồi đây đều do dự. Những lời nói của Liễu Kình Vũ dường như có một ma lực phi phàm, làm cho mọi người không thể không thận trọng suy nghĩ.
Lúc này Chủ nhiệm Uỷ ban Kỷ luật Cố Lỗi ngẩng đầu lên, trầm giọng nói: - Tôi cho rằng lời của Chủ tịch Liễu rất có lý. Quận Tân Hoa của chúng ta đúng là đã đến lúc không phá thì không xây dựng được rồi. Lần này nhà đầu tư kiên quyết không đầu tư vào thị trấn Tây Lương chính là một minh chứng rõ ràng. Tôi tin rằng nhà đầu tư không thể không biết thông tin Bí thư Đảng ủy thị trấn Tây Lương chính là Ủy viên thường vụ Quận ủy. Dưới tình huống bình thường, đầu tư vào nơi có Ủy viên thường vụ quận ủy sẽ có ưu đãi hơn rất nhiều so với nơi không có Ủy viên thường vụ quận ủy, chính sách đầu tư cùng rất nhiều phương diện khác đều thuận tiện hơn rất nhiều. Nhưng vì sao nhà đầu tư cố tình không muốn đầu tư ở thị trấn Tây Lương?
Có liên quan đến điểm này, nhà đầu tư đã nói hết sức rõ ràng ở báo cáo điều tra. Kkhông phải môi trường của thị trấn Tây Lương không tốt bằng Đông Xương mà vì tác phong của các cán bộ của Tây Lương khiến nhà đầu tư chán ghét và lo sợ. Cho nên nhà đầu tư mới lựa chọn Đông Xương thay vì lựa chọn Tây Lương. Điều này cũng đủ để chứng minh tác phong của một cán bộ ảnh hưởng thế nào đến sự kiến thiết kinh tế. Lời nói thực, cho tới bây giờ Ủy ban kỷ luật chúng tôi đã nắm tương đối nhiều các tài liệu có liên quan đến một số bộ phận hủ hóa sa đọa của quận Tân Hoa chúng ta. Ủy ban kỷ luật chúng tôi sẽ ra đòn xuất kích, mạnh mẽ cứng rắn chỉnh đốn.
Cố Lỗi nói đến đây thì không nói thêm nữa, Nhưng mọi người đang ngồi ở đây từ những điều mà Cố Lỗi nói lại nghe ra được một tầng ý nghĩa khác. Như vậy thái độ của Cố Lỗi chính là ra sức ủng hộ Liễu Kình Vũ, nhất là những điều mà Cố Lỗi vừa mới nói ra. Cũng có nghĩa là bất kể Hội nghị thường vụ có thông qua ý kiến chỉnh đốn đội ngũ cán bộ của Liễu Kình Vũ hay không thì Uỷ ban Kỷ luật vẫn sẽ áp dụng hành động mạnh mẽ chỉnh đốn này. Nếu Uỷ ban Kỷ luật tiến hành đồng bộ mạnh mẽ, chỉ e đến lúc đó Quận ủy cho dù không muốn điều chỉnh cũng phải điều chỉnh.
Khương Tân Vũ nghe được những lời này của Cố Lỗi, sắc mặt lập tức trầm xuống. Ông ta thật không ngờ, Cố Lỗi luôn ở phe trung lập, bỗng nhiên vào thời điểm mấu chốt này lại lựa chọn ủng hộ Liễu Kình Vũ, điều này làm ông ta cảm nhận được một loại nguy cơ đang đến gần. Khương Tân Vũ mặc dù đối với chiến tích tràn đầy hi vọng, nhưng bản thân là chính khách, ông ta càng thích thú hơn mùi vị được khống chế trong tay toàn bộ đại cục. Đối với con đường thăng quan tiến chức ông ta đương nhiên nguyện ý, nhưng ông ta cũng muốn nắm tất cả trong tay của chính mình.
Khương Tân Vũ đột nhiên trầm giọng nói: - Tuy tôi có phần đồng ý với ý kiến của đồng chí Liễu Kình Vũ, nhưng tôi cho rằng không nhất thiết phải tiến hành chỉnh đốn mạnh mẽ đối với đội ngũ cán bộ. Chỉ cần điều chỉnh một chút đối với một số bộ phận và cán bộ có vấn đề là được rồi. Xét cho cùng thì vấn đề của đội ngũ cán bộ quận Tân Hoa chúng ta cũng không quá khoa trương như lời đồng chí Liễu Kình Vũ nói.
Khương Tân Vũ nói xong, người vừa bị Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật Cố Lỗi nhắc đến phê bình là Quách Húc ngay lập tức lên tiếng hùa theo: - Đúng vậy, tôi đồng ý với ý kiến của Bí thư Khương. Bởi vì bộ phận cán bộ có vấn đề thuộc số ít, chúng ta nhất định phải phân rõ chủ yếu và thứ yếu, không thể vì một cây tre mà đánh đắm một thuyền người, như vậy là võ đoán, là không có trách nhiệm đối với đội ngũ cán bộ của chúng ta.
Nhưng mà, việc khiến Khương Tân Vũ thật không ngờ tới là sau khi Quách Húc nói xong, không có bất kỳ ai đồng tình nữa. Mọi người dường như vẫn còn đang suy nghĩ vấn đề mà Liễu Kình Vũ và Cố Lỗi đưa ra, điều này thực sự đã làm cho sắc mặt của Khương Tân Vũ có chút khó coi.
Loại cục diện này là tình huống mà ông ta ghét nhất. Bởi vì trước kia khi Trịnh Hiểu Thành đảm nhiệm Chủ tịch quận, cũng thường xuyên xuất hiện cục diện này, khiến cho một Bí thư quận ủy như ông ta bị mất mặt.
Lúc này, Liễu Kình Vũ đảo mắt một vòng, lập tức nhận ra tâm thái của mọi người, liền trầm giọng nói: - Bí thư Khương, tôi nghĩ đối với việc tiến hành chỉnh đốn mạnh mẽ đội ngũ cán bộ quận Tân Hoa chúng ta, nên để mọi người giơ tay bỏ phiếu biểu quyết đi. Tôi tin rằng con mắt của mọi người đều sáng như tuyết vậy. Chúng ta thân là Ủy viên thường vụ Quận ủy, nhất định phải có trách nhiệm với tương lai phát triển của quận Tân Hoa cũng như con đường thăng tiến của chính bản thân mình.
Nói xong, Liễu Kình Vũ lập tức giơ tay lên nói: - Tôi cho rằng nên tiến hành chỉnh đốn mạnh mẽ đội ngũ cán bộ của quận Tân Hoa chúng ta, có ai đồng ý không?
Lúc này đây, Liễu Kình Vũ trực tiếp đối đầu với Khương Tân Vũ. Tuy rằng vừa rồi hắn có trưng cầu ý kiến của Khương Tân Vũ, nhưng không cần sự đồng tình của Khương Tân Vũ liền lập tức giơ tay, không để ý đến Khương Tân Vũ nữa.
Lúc này, Cố Lỗi lập tức giơ tay lên nói: - Tôi đồng ý với ý kiến của Chủ tịch quận Liễu.
Cố Lỗi vừa dứt lời, Chính ủy ban chỉ huy Quân sự Tiếu Tiểu Bằng cũng giơ tay và nói: - Tôi cũng đồng ý!
Trong nháy mắt, lập tức liền có hai người đồng tình với Liễu Kình Vũ rồi, điều này làm cho Khương Tân Vũ ý thức được thế cục đang phát triển theo hướng mà ông ta không thể nắm trong tay.
Lần này biểu quyết kết quả sẽ như thế nào đây.
Ánh mắt của Khương Tân Vũ quét trên gương mặt của các vị Ủy viên thường vụ ngồi đây, nghĩ lại tất cả sự cố gắng của mình từ tước tới nay, trong lòng ông ta bỗng nhiên tràn đầy tin tưởng, ông ta tin số người ủng hộ Liễu Kình Vũ nhất định là số ít.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.