Đỉnh Cấp Tên Côn Đồ (Cấm Kỵ)

Chương 41: Hâm Mộ

Chu Phù Yêu

24/06/2023

Một bữa điểm tâm sáng ăn tới mười một giờ trưa, Chu Hạ Hạ ăn hết bánh trứng và sủi cảo nhân tôm, xíu mại hấp và bánh xá xíu cũng ăn hết hơn phân nửa, cuối cùng còn uống một ly trà sữa kiểu Hồng Kông. 

Kiều Toa Ngang ở đối diện thán phục: “Cháu gái nhỏ, cháu là quá đói bụng cho nên ăn một bữa như vậy, hay là mỗi bữa đều ăn như này?” 

Chu Hạ Hạ đương nhiên không phải mỗi bữa đều ăn lượng cơm như này, chủ yếu là do đồ ăn của quán điểm tâm sáng này ăn rất ngon, hèn chi trên trăm cái bàn trong đại sảnh đều có người ngồi đầy, tiếp theo là cô đói bụng thật, cuối cùng là bởi vì cơm tối chưa biết có được ăn hay không. 

Tính sơ qua, chỉ riêng bữa ăn sáng này, cô đã nợ một bữa cơm rất đắt tiền. Hiện giờ còn không trả nổi, lỡ như buổi tối Chu Dần Khôn không cho cô đi theo ăn cơm, ít ra thì cũng sẽ không quá đói. 

Nghe Kiều Toa Ngang hỏi như vậy, Chu Hạ Hạ theo bản năng muốn ăn ngay nói thật, vừa mở miệng đã thấy Chu Dần Khôn đang nhìn cô. Cô bỗng nhiên nghĩ đến, nếu ăn ngay nói thật là do mình đói bụng, thế thì chẳng khác nào đang nói đi theo Chu Dần Khôn cơm ăn cũng không đủ no? Nghe nói đàn ông đều rất sĩ diện, nhất là trước mặt phụ nữ. 

Chu Hạ Hạ sửa lời: “Sức ăn của cháu hơi nhiều.” 

Kiều Toa Ngang nhìn thấy logo trên đồng phục của cô, gật đầu đồng ý, tỏ vẻ đã hiểu. 

“Bài tập ở trường các cháu cũng đâu phải là trò đùa, trẻ con lớn lên, ăn nhiều mới có thể học tập theo kịp. Thi vào đại học rất vất vả nha.” 

Về điểm ấy Chu Hạ Hạ vô cùng tán thành, lúc trước nghe Tụng Ân nói những cuộc thi tuyển chọn kia, cô cũng nghiêm túc làm bài tập toàn diện, chú ý đến học tập đồng thời còn cần phải tham gia các loại cuộc thi, hơn nữa phải lấy được thành tích tốt, còn chưa bắt đầu học trung học đã tưởng tượng được sẽ có bao nhiêu khó khăn. 

Kiều Toa Ngang tốt nghiệp đại học Chulalongkorn, nhìn thấy bản thân cô ấy, Hạ Hạ vẫn luôn muốn lấy kinh nghiệm học hỏi. 

Sau một bữa cơm, cô đã tiếp nhận tính cách hoàn toàn bất đồng của Kiều Toa Ngang so với trên TV, thậm chí cô càng thích tính cách chân thật của Kiều Toa Ngang hơn, cái kiểu tự tin hào phóng này, trong gợi cảm lại trộn lẫn dáng vẻ dí dỏm, ngay cả một cô gái như cô nhìn cũng không dời mắt đi được. 

Đáng tiếc, Kiều Toa Ngang nể mặt Chu Dần Khôn, nên mới thường cùng cháu gái nhỏ của anh trò chuyện. Đa số thời gian đều là Kiều Toa Ngang cùng Chu Dần Khôn nói chuyện với nhau, Hạ Hạ và A Diệu hai người ở bên cạnh yên lặng ngây người. 

Cả một buổi sáng, Kiều Toa Ngang cũng chỉ uống một tách hồng trà, ăn một miếng điểm tâm nhỏ, sau đó liền thân mật kéo cánh tay người đàn ông bên cạnh, nói muốn anh cùng cô ấy đi dạo phố. 

Dù sao Chu Dần Khôn cũng nhàn rỗi không có việc gì, dĩ nhiên đáp ứng. 

Lên xe cũng là A Diệu và Chu Hạ Hạ ngồi ở phía trước, mặc dù cô có phép tắt thắt dây an toàn xong liền không dám nhìn lung tung, nhưng tiếng thì thầm và tiếng cười mập mờ ở ghế sau vẫn không ngừng truyền vào trong tai. 



Chu Hạ Hạ lặng lẽ thở dài trong lòng. 

Cô thật lòng cảm thấy đáng tiếc thay cho Kiều Toa Ngang, cô ấy thông minh xinh đẹp như vậy, tính cách cũng tốt, có thể vào làng giải trí Thái Lan trở thành nữ diễn viên nổi tiếng, gia cảnh nhất định cũng rất tốt, làm sao có thể...... Thích một tên bại hoại chứ? 

Kiều Toa Ngang không hay biết gì cả. Cô ấy chắc chắn chưa từng thấy qua Chu Dần Khôn chặt ngón tay người, ép người ăn cái gì, cầm súng đập đầu người, cùng với dáng vẻ bóp cổ người khác muốn đem người giết chết... 

Bọn họ thoạt nhìn giống như đang trong thời kỳ yêu đương mặn nồng, vậy trong một khoảng thời gian cũng sẽ không chia tay đâu nhỉ? Kiều Toa Ngang nếu gả cho chú út, sau khi kết hôn rút lui khỏi làng giải trí, từ bỏ sự nghiệp đồ sộ của mình phải không? 

Vậy thì càng đáng tiếc. 

Nghĩ đến đây, cô gái lại thở dài. 

A Diệu bên cạnh đang lái xe nghe thấy, anh ta liếc mắt nhìn kính chiếu hậu trước, quả nhiên đối diện với một đôi mắt sắc bén trấn tĩnh. 

Phía sau truyền đến một tiếng: “Chu Hạ Hạ.” 

Người ngồi ghế phụ giật mình, không dám quay đầu lại, cũng không dám nhìn kính chiếu hậu. 

Ngay sau đó lại truyền đến giọng nói mang theo ý cười của Kiều Toa Ngang: “Anh Khôn sao hung dữ như vậy, ai bảo anh hẹn hò còn mang theo người bạn nhỏ, em có chút ngượng ngùng đây nè.” 

“Còn mất hứng thì xuống xe đi, có nghe thấy không?” 

Ngay trước mặt A Diệu và Kiều Toa Ngang bị đe dọa, Chu Hạ Hạ có chút tủi thân: “Nghe thấy rồi, chú út.” 

Vừa dứt lời, xe cũng dừng lại. 

Bởi vì kiểm soát giao thông, khu vực này xe có thể chạy trên đường cũng không nhiều lắm, may mà cách quán điểm tâm sáng không xa có một tòa trung tâm mua sắm rất lớn. 



Kiều Toa Ngang không vui lấy cặp kính râm đeo lên, theo Chu Dần Khôn xuống xe, nũng nịu sát bên: “Thật phiền phức, chỉ muốn đi dạo phố bình thường với anh cũng không được.” 

Chu Dần Khôn ôm eo cô ấy, thuận miệng nói: “Phụ nữ đẹp đều phiền phức, không phiền tôi không thích.” 

Kiều Toa Ngang bị chọc cười, ghé vào tai anh mập mờ hỏi: “Vậy đêm nay có thể phiền một chút không? Anh sẽ thích hơn đó.” 

Người đàn ông nhướng mày: “Tôi đang chờ đây.” 

Chu Hạ Hạ và A Diệu không xa không gần đi theo hai người phía trước, nhìn thấy hai bóng lưng kia, Hạ Hạ hình như có thể hiểu được tại sao Kiều Toa Ngang lại thích Chu Dần Khôn. 

Chỉ nhìn ngoại hình thôi, anh đã đẹp mắt quá mức nổi bật trong đám người đếm không hết ở trung tâm thương mại. Bản thân Kiều Toa Ngang vóc dáng đã cao, còn đi giày cao gót cao như vậy, ở bên cạnh người đàn ông lại có vẻ như chim nhỏ nép vào người. Chu Dần Khôn luôn luôn ăn mặc tùy ý, nhưng hình thể chênh lệch cùng với khuôn mặt không tì vết của hai người đó, vẫn dần dần thu hút vô số ánh mắt. 

Chắc là tất cả mọi người đều cảm thấy rất xứng đôi nhỉ. 

Chu Hạ Hạ hâm mộ nhìn dáng người có lồi có lõm của Kiều Toa Ngang được váy bó sát người bao bọc, cúi đầu nhìn trước ngực mình, lại nghiêng qua nhìn cái mông của mình. 

“Cô tìm cái gì?” 

A Diệu bên cạnh đột nhiên lên tiếng, Hạ Hạ lập tức ngẩng đầu: “Hả?” 

A Diệu hỏi: “Mất đồ à?” 

Hạ Hạ lập tức hiểu ra là anh ta đang hiểu lầm: “À, không có không có.” 

“Vậy thì cùng đi theo mau.” 

Nói xong anh ta đi trước một bước, Hạ Hạ nhìn qua, thấy Chu Dần Khôn và Kiều Toa Ngang vào một cửa hàng xa xỉ phẩm. Cửa hàng này gần như chẳng có người nào, có lẽ là chế độ hội viên, diện tích chiếm hơn phân nửa tầng ba của trung tâm mua sắm. Rời xa đám người, Kiều Toa Ngang mất kiên nhẫn tháo kính râm xuống, lại soi kính râm kiểm tra lớp trang điểm của mình có hoàn mỹ hay không. 

Người quản lý VIP liếc mắt một cái liền nhận ra Kiều Toa Ngang, cô ấy đã là hội viên thương hiệu từ lâu. Đột nhiên thấy cô và một người đàn ông thân mật đi tới, quản lý còn sửng sốt một chút. Tuy rằng không biết Chu Dần Khôn, nhưng rất rõ ràng, có thể làm cho Kiều Toa Ngang vốn là nữ minh tinh cao ngạo gia cảnh hậu đãi, kéo cánh tay khoe mẽ lấy lòng người đàn ông thì người này tất nhiên không giàu cũng quý.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Đỉnh Cấp Tên Côn Đồ (Cấm Kỵ)

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook