Đỉnh Cấp Tên Côn Đồ Phần 2

Chương 3: Ký Ức Cũ (3)

Chu Phù Yêu

11/02/2024

Hạ Hạ vẫn nhớ rõ bộ dáng khi cô gặp họ lần đầu.

Khi đó đang là ngày nhập học, như thường lệ, các ký túc xá đều tổ chức ‘bữa ăn tối trịnh trọng’ dành cho tân sinh viên, bữa tiệc tối sẽ mời các cựu sinh viên nổi tiếng của Hồng Kông trở về trường diễn thuyết, dùng để giúp tân sinh viên hiểu sâu hơn về lịch sử của trường học, xác định rõ hướng phát triển tương lai của bản thân.

Nửa sau của bữa tối là cuộc giao lưu tự do, lúc ấy hai đàn chị này đang ngồi đối diện với cô.

Một người là đôn đốc sinh viên, hướng dẫn trao đổi sinh viên năm nhất, còn người còn lại là bí thư tham dự tổ chức ‘bữa ăn tối trịnh trọng ’.

Đêm đó các đàn chị mặc lễ phục dạ hội, nhẹ giọng cùng nói chuyện với tân sinh viên, ưu nhã nhưng không cao ngạo.

Nghe nói hai người là bạn nối khố.

Từ cử nhân cho đến thạc sĩ, họ đều là bạn học cùng trường cùng chuyên ngành, nhiều năm qua làm bạn với nhau, cùng nhau vượt qua những khó khăn thăng trầm, chứng kiến mỗi một nút thắt quan trọng trong cuộc đời của nhau.

Sữa đã lạnh, trượt vào trong dạ dày một đường lạnh lẽo.

Hạ Hạ rất hâm mộ tình cảm chân thành mà bên lâu như vậy.

Trước kia cô luôn cho rằng chỉ cần lên đại học là sẽ có thể kết thêm bạn mới, bắt đầu một cuộc sống hoàn toàn mới.

Từ khi nhập học cho đến hiện tại, quả thật cô quen biết rất nhiều người.

Nhưng những người này đến tột cùng có tính là ‘bạn bè’ hay không, thì khó mà đánh giá được.

Nếu nói không phải là bạn bè, nhưng tất cả mọi người đều ở chung rất hòa hợp, bàn luận về những chủ đề thú vị, còn có thể không hẹn mà cùng bật cười ha ha.



Căn bản sẽ không có ai cảm thấy khó xử hay xa lạ với nhau cả.

Thế nhưng, vì mọi người ở chung quá mức hòa hợp, trái lại khiến cô cảm thấy khác thường.

Mọi người ở đây lúc nào cũng cười.

Mọi người luôn quan tâm và thấu hiểu người khác trước tiên, nhưng không bao giờ nói ra những cảm xúc chân thật nhất của mình.

Ví dụ như, dường như ở đây không có ai nhớ nhà, không có ai cần giúp đỡ, càng không có ai tức giận cãi nhau rồi lại làm hòa.

Hết thảy đều hoàn toàn khác với phương thức ở chung giữa bạn bè trong ấn tượng của cô—— mỗi người đều khách sáo và lịch sự, nhiệt tình nhưng xa cách.

Có lẽ… Chỉ có giống như hai người bạn học báo chí lớn lên cùng nhau, mới có thể bộc lộ những cảm xúc chân thật nhất của mình với nhau.

Trong hành lang, tiếng cười nói đã dần dần đi xa.

Hạ Hạ đặt chai sữa trở lại bàn.

Tiếng đáy chai đập xuống mặt bàn đặc biệt rõ ràng trong căn phòng yên tĩnh.

Bận rộn suốt một học kỳ, đêm đầu tiên sau khi kết thúc khóa học vốn nên nhàn nhã và thoải mái.

Nhưng sau khi uống sữa lạnh xong, Hạ Hạ chỉ cảm thấy trong phòng càng đợi càng lạnh.

Trầm mặc vài giây, cô đứng dậy cầm túi xách lên, rời khỏi phòng.



*

Từ quận Trung Tây đến quận Quan Đường, xe taxi đi hai mươi lăm phút.

Trên đường phố thương mại, Hạ Hạ ngẩng đầu nhìn bảng hiệu mới toanh kia, không khỏi thở dài một hơi.

Đã lâu không tới đây, cửa hàng cá viên thủ công ở đây không biết từ lúc nào đã biến thành ‘A Đãng Băng Thất’.

Thực đơn được dán có đủ món từ mì sa tế, bánh dứa cho đến cà phê, trà sữa, tuy nhiên chỉ có cá viên nóng hổi thủ công là không có.

Cơn gió khô lạnh thổi bay phần đuôi tóc của cô gái lên một chút.

Hạ Hạ nhìn cửa hàng đã hoàn toàn thay đổi trước mặt, mím môi, không đi vào.

Cô xoay người, đi về phía con đường nhỏ bên cạnh.

Con đường nhỏ nằm ngay giữa phố thương mại và khu dân cư cũ, từ giao lộ quẹo vào, ngay từ lần nhìn đầu tiên Hạ Hạ đã thấy sân chơi quen thuộc.

Cô lập tức thở phào nhẹ nhõm.

Cũng may, nơi này vẫn còn.

Nhưng so với ba năm trước, sân chơi nhỏ cũng đã có một diện mạo mới.

Ngoại trừ bãi cỏ và đường chạy nhựa được tân trang lại, xung quanh còn có đèn đường, giờ phút này ánh đèn đang chiếu sáng rực rỡ ở mọi ngóc ngách của sân chơi.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
đấu phá thương khung

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Đỉnh Cấp Tên Côn Đồ Phần 2

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook