Chương 1466
Tô Minh
12/12/2021
Và có rất nhiều lối vào bí cảnh, cửa dịch chuyển,..
Toàn bộ học viện được xây dựng theo hình thức mở.
Chỉ có thể nhìn thấy ở vách núi bên mép đỉnh núi có một cột mốc, trên đó có bốn chữ “Học Viện Hỗn Độn”, ngoài ra, cổng ở đâu cũng không tìm được.
“Viện tạp dịch, ngoại viện, nội viện, chân viện đều không có gì ngăn cản, có thể tự do ra vào, nhưng quần áo đệ tử các viện thì không giống nhau. Nhìn sơ là
biết đệ tử của viện nào ngay. Thường thì đệ tử chân viện sẽ không hạ thấp thân phận, ức hiếp đệ tử của nội viện, ngoại viện và viện tạp dịch. Đệ tử nội viện cũng sẽ không ức hiếp đệ tử ngoại viện và cũng không dám khiêu khích đệ tử chân viện. Mặc dù có thể tự do ra vào nhưng ai cũng đều có nguyên tắc của mình!”, Tống Xạ Sơn giới thiệu.
“Trong học viện thì Tống tiền bối là…”, Tô Minh hỏi.
“Ngoài viện trưởng ra thì trong tầng lớp quản lý cấp cao của học viện còn có mấy lão quái vật gần như đã sắp qua đời,
sau đó nữa là phó viện trưởng. Có ba vị phó viện trưởng, ta là một trong số đó. Nói ra thì tôi còn phải cảm ơn cậu và tiền bối thiên nữ Tạo Hóa”, Tống Xạ Sơn nghiêm túc nói.
Địa vị rất cao.
Chuyện mà Tò Minh không biết là dù cho Tống Xạ Sơn là một trong số ba phó viện trưởng nhưng ông ta vẫn là người mạnh nhất trong số đó.
Trên thực tế, trước đây ông ta không phải là phó viện trưởng.
Sở dĩ ông ta đột ngột trở
thành phó viện trưởng là vì trước đây, lúc ông ta đến thế giới Đại Thiên để dẫn dắt Tư Đồ Phụng thì đã gặp được Tô Minh, sau đó thì có được tin tức của thiên nữ Tạo Hóa.
Thế là đã lập được công.
Công lao rất lớn.
Công lao trong học viện Hỗn Độn chia làm chín cấp, công lao cấp chín là lớn nhất. Từ trước đến nay, đã hơn mấy mươi tỷ năm rồi, Tống Xạ Sơn là người đầu tiên lập được công lao cấp chín.
Cũng chính vì như vậy nên
mới có được phần thưởng cực kỳ lớn, có được truyền thừa cả đời và một phần giác ngộ của một lão quái vật siêu cấp mới vừa qua đời không bao lâu.
Thực lực không chỉ gia tăng gấp một trăm lần không thôi đâu.
Sau đó, ông ta tự khắc cũng được tôn lên làm phó viện trưởng, còn là người có thực lực mạnh nhất trong số ba phó viện trưởng nữa.
“Đi nào, tôi dắt cậu đến nội vụ các lấy một bộ đồ của đệ tử chân viện!”, Tống Xạ Sơn nói. Đường đường là phó viện trưởng
mà không ngờ lại muốn đưa một học viên mới đến nội vụ các lấy quần áo của học viên mới, nếu chuyện này truyền ra ngoài thì…
Kinh thiên động địa!
Nhưng chính vào lúc đó.
“Sư phụ, cuối cùng thì người cũng đã về!”. Một bóng người hớt hải chạy đến, tốc độ rất nhanh, là một cô gái. Cô ta trông rất tinh nghịch, khuôn mặt xinh đẹp, đáng yêu, đặc biệt là làn da, trắng trẻo, chẳng khác gì da em bé, đôi mắt to lanh lẹ đầy vẻ gấp gáp và vui mừng, có lẽ vì quá nôn nóng mà trán cũng lấm tấm
z. I • mồ hôi.
Cô ta mặc một chiếc váy dài màu tím, tay cầm kiếm hồ điệp, khí tức không mạnh lắm nhưng cảnh giới lại khá cao, vẫn chưa đến ba vạn tuổi mà đã là Đại Đế trung vị cấp bốn thì đã mạnh lắm rồi.
Trong nền văn minh Xưong thì chắc chắn là một thiên tài hiếm có.
Toàn bộ học viện được xây dựng theo hình thức mở.
Chỉ có thể nhìn thấy ở vách núi bên mép đỉnh núi có một cột mốc, trên đó có bốn chữ “Học Viện Hỗn Độn”, ngoài ra, cổng ở đâu cũng không tìm được.
“Viện tạp dịch, ngoại viện, nội viện, chân viện đều không có gì ngăn cản, có thể tự do ra vào, nhưng quần áo đệ tử các viện thì không giống nhau. Nhìn sơ là
biết đệ tử của viện nào ngay. Thường thì đệ tử chân viện sẽ không hạ thấp thân phận, ức hiếp đệ tử của nội viện, ngoại viện và viện tạp dịch. Đệ tử nội viện cũng sẽ không ức hiếp đệ tử ngoại viện và cũng không dám khiêu khích đệ tử chân viện. Mặc dù có thể tự do ra vào nhưng ai cũng đều có nguyên tắc của mình!”, Tống Xạ Sơn giới thiệu.
“Trong học viện thì Tống tiền bối là…”, Tô Minh hỏi.
“Ngoài viện trưởng ra thì trong tầng lớp quản lý cấp cao của học viện còn có mấy lão quái vật gần như đã sắp qua đời,
sau đó nữa là phó viện trưởng. Có ba vị phó viện trưởng, ta là một trong số đó. Nói ra thì tôi còn phải cảm ơn cậu và tiền bối thiên nữ Tạo Hóa”, Tống Xạ Sơn nghiêm túc nói.
Địa vị rất cao.
Chuyện mà Tò Minh không biết là dù cho Tống Xạ Sơn là một trong số ba phó viện trưởng nhưng ông ta vẫn là người mạnh nhất trong số đó.
Trên thực tế, trước đây ông ta không phải là phó viện trưởng.
Sở dĩ ông ta đột ngột trở
thành phó viện trưởng là vì trước đây, lúc ông ta đến thế giới Đại Thiên để dẫn dắt Tư Đồ Phụng thì đã gặp được Tô Minh, sau đó thì có được tin tức của thiên nữ Tạo Hóa.
Thế là đã lập được công.
Công lao rất lớn.
Công lao trong học viện Hỗn Độn chia làm chín cấp, công lao cấp chín là lớn nhất. Từ trước đến nay, đã hơn mấy mươi tỷ năm rồi, Tống Xạ Sơn là người đầu tiên lập được công lao cấp chín.
Cũng chính vì như vậy nên
mới có được phần thưởng cực kỳ lớn, có được truyền thừa cả đời và một phần giác ngộ của một lão quái vật siêu cấp mới vừa qua đời không bao lâu.
Thực lực không chỉ gia tăng gấp một trăm lần không thôi đâu.
Sau đó, ông ta tự khắc cũng được tôn lên làm phó viện trưởng, còn là người có thực lực mạnh nhất trong số ba phó viện trưởng nữa.
“Đi nào, tôi dắt cậu đến nội vụ các lấy một bộ đồ của đệ tử chân viện!”, Tống Xạ Sơn nói. Đường đường là phó viện trưởng
mà không ngờ lại muốn đưa một học viên mới đến nội vụ các lấy quần áo của học viên mới, nếu chuyện này truyền ra ngoài thì…
Kinh thiên động địa!
Nhưng chính vào lúc đó.
“Sư phụ, cuối cùng thì người cũng đã về!”. Một bóng người hớt hải chạy đến, tốc độ rất nhanh, là một cô gái. Cô ta trông rất tinh nghịch, khuôn mặt xinh đẹp, đáng yêu, đặc biệt là làn da, trắng trẻo, chẳng khác gì da em bé, đôi mắt to lanh lẹ đầy vẻ gấp gáp và vui mừng, có lẽ vì quá nôn nóng mà trán cũng lấm tấm
z. I • mồ hôi.
Cô ta mặc một chiếc váy dài màu tím, tay cầm kiếm hồ điệp, khí tức không mạnh lắm nhưng cảnh giới lại khá cao, vẫn chưa đến ba vạn tuổi mà đã là Đại Đế trung vị cấp bốn thì đã mạnh lắm rồi.
Trong nền văn minh Xưong thì chắc chắn là một thiên tài hiếm có.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.