Chương 1470
Tô Minh
12/12/2021
Ngoài ra, có tin tức đáng tin nói rằng Tống Xạ Sơn được viện trưởng
đương nhiệm của học viện Hỗn Độn coi trọng, khả năng trở thành viện
trưởng kế tiếp là rất lớn.
Hơn nữa, viện trưởng đương nhiệm của học viện Hỗn Độn mấy chục triệu năm gần đây đã
bắt đầu trao quyền, bản thân thì xuất quỷ nhập thần, đại khái cũng không còn bao lâu nữa sẽ rút lui khỏi vị trí viện trưởng.
Cho nên, có thể trở thành đệ tử của Tống Xạ Sơn là lựa chọn tốt nhất.
Huống hồ, Vương Thừa Quy cũng được, Lưu Mộc Sàn cũng xong, đều đã có vài đồ đệ tốt rồi, hơn nữa, đ’ô đệ của họ đều rất ưu tú, đều cùng là những đệ tử nổi bật trên chân viện chân bảng.
Cho dù anh ta có trở thành đệ tử của Vương Thừa Quy hay là Lưu Mộc Sàn thì cũng không
thể độc chiếm sự coi trọng và tài nguyên võ đạo của sư tôn được.
Tống Xạ Sơn thì ngược lại, hiện tại chỉ có một đệ tử duy nhất là Quân Tốc Tốc, thân phận của Quân Tốc Tốc lại rất đặc biệt, tương lai căn bản không cần kế thừa vị trí của Tống Xạ Sơn.
Một khi anh ta trở thành đệ tử của Tống Xạ Sơn thì gần như có thể xác định tất cả những gì Tống Xạ Sơn có tương lai đều sẽ thuộc về anh ta.
Không chỉ như vậy, Quân Tốc Tốc cũng là một trong Tứ
đại nữ thần nổi tiếng của học viện Hỗn Độn, còn là người có bối cảnh thần bí nhất trong Tứ đại nữ thần.
Nếu như có thể trở thành quan hệ sư tỷ sư đệ với Quân Tốc Tốc thì ở gần quan cũng được ban lộc, càng có cơ hội tiếp xúc với Quân Tốc Tốc hơn lại càng có khả năng theo đuổi được Quân Tốc Tốc, vậy thì kiếm được hời lớn rồi.
Chính vì trong lòng sớm đã có quyết định nên đến bây giờ, rõ ràng đều đang đối diện với sự sốt ruột chờ đợi lựa chọn của anh ta của cả Vương Thừa Quy và Lưu Mộc Sàn, thì anh ta vẫn
chần chừ chưa đưa ra lựa chọn.
Chính là đang đợi Quân Tốc Tốc liệu có thế tìm Tống Xạ Sơn tới hay không, không ngờ…
Thật sự tìm tới rồi!
Rất tốt!
Lăng Dương không kiềm chế được siết chặt nắm tay, trong lòng rất kích động.
Đương nhiên, cho dù trong lòng Lăng Dương sớm đã đưa ra quyết định, cho dù rất kích động, thì hiện tại bên ngoài mặt tuyệt đối không được biếu hiện ra, phải tỏ ra vẻ làm giá mới được.
“Không phải phó viện trưởng Tống có việc nên ra ngoài rồi sao? Nhanh như vậy đã về rồi à?”, Lưu Mộc Sàn lên tiếng, ngoài cười nhưng trong không cười, cố ý không thèm che giấu vẻ thù địch.
Mặc dù học viện Hỗn Độn là một tổng thế, nhưng chiến tranh nội bộ thì cũng không thiếu.
Huống hồ, lực lượng mới xuất hiện của Tống Xạ Sơn gần như đã cắt đứt khả năng trở thành viện trưởng kế tiếp của ông ta, sao có thể không căm tức được chứ?
Tống Xạ Sơn chỉ mỉm cười
với Lưu Mộc Sàn, không nói gì cả, ngược lại, lại nhìn sâu về phía Lăng Dương, cảm nhận tỉ mỉ Lăng Dương một chút.
Quả thực rất không tệ.
Nếu như không có quan điểm siêu cao do Tò Minh mang lại gột rửa thì lúc này có lẽ cũng sẽ nhìn Lăng Dương kích động như hai người Lưu Mộc Sàn và Vương Thừa Quy ấy nhỉ?
Tống Xạ Sơn bất giác lên tiếng: “Lăng Dương đúng không? Cậu rất được đấy”.
Khen một câu.
Mặc dù, do Tô Minh mà ông ta không đặc biệt đặc biệt chấn động khoa trương và khát vọng muốn thu nhận Lăng Dương làm đệ tử, nhưng nếu như có thể thu nhận Lăng Dương làm đệ tử cũng là chuyện tốt, không có lợi cũng không có hại, không phải sao? Cho nên ông ta vẫn tán thưởng một câu.
“Cảm ơn lời khen của phó viện trưởng Tống”, Lăng Dương đáp lời cảm ơn, đúng mực không siêm nịnh, có điều trong lòng lại trào lên vẻ bất mãn, anh ta không nhìn ra được cảm xúc thiết tha hay khát vọng của Tống Xạ Sơn với mình, lời khen này chẳng qua chỉ là cho có lệ mà
thôi.
Không khớp với mong muốn của Lăng Dương.
“Hừ, e là cố ý, cố ý tỏ ra không thiết tha, khiến mình hình thành nên tâm lý yếu kém, như vậy thì sau này tùy tiện cho mình chút lợi lộc là mình sẽ cảm thấy mang ơn, rồi thoải mái thu nhận mình vào môn hạ”, Lăng Dương không ngốc, ngược lại còn rất thòng minh, cho nên lập tức có phân tích của mình, hơn nữa còn rất bình tĩnh.
Trên thực tế, Vương Thừa Quy, Lưu Mộc Sàn, bao gồm cả rất nhiều trưởng lão, học viên nội
ngoại môn, chân viện có mặt ở đó cũng đều nghĩ như vậy.
Thậm chí đến Quân Tốc Tốc cũng nghĩ như vậy.
Hơn nữa, viện trưởng đương nhiệm của học viện Hỗn Độn mấy chục triệu năm gần đây đã
bắt đầu trao quyền, bản thân thì xuất quỷ nhập thần, đại khái cũng không còn bao lâu nữa sẽ rút lui khỏi vị trí viện trưởng.
Cho nên, có thể trở thành đệ tử của Tống Xạ Sơn là lựa chọn tốt nhất.
Huống hồ, Vương Thừa Quy cũng được, Lưu Mộc Sàn cũng xong, đều đã có vài đồ đệ tốt rồi, hơn nữa, đ’ô đệ của họ đều rất ưu tú, đều cùng là những đệ tử nổi bật trên chân viện chân bảng.
Cho dù anh ta có trở thành đệ tử của Vương Thừa Quy hay là Lưu Mộc Sàn thì cũng không
thể độc chiếm sự coi trọng và tài nguyên võ đạo của sư tôn được.
Tống Xạ Sơn thì ngược lại, hiện tại chỉ có một đệ tử duy nhất là Quân Tốc Tốc, thân phận của Quân Tốc Tốc lại rất đặc biệt, tương lai căn bản không cần kế thừa vị trí của Tống Xạ Sơn.
Một khi anh ta trở thành đệ tử của Tống Xạ Sơn thì gần như có thể xác định tất cả những gì Tống Xạ Sơn có tương lai đều sẽ thuộc về anh ta.
Không chỉ như vậy, Quân Tốc Tốc cũng là một trong Tứ
đại nữ thần nổi tiếng của học viện Hỗn Độn, còn là người có bối cảnh thần bí nhất trong Tứ đại nữ thần.
Nếu như có thể trở thành quan hệ sư tỷ sư đệ với Quân Tốc Tốc thì ở gần quan cũng được ban lộc, càng có cơ hội tiếp xúc với Quân Tốc Tốc hơn lại càng có khả năng theo đuổi được Quân Tốc Tốc, vậy thì kiếm được hời lớn rồi.
Chính vì trong lòng sớm đã có quyết định nên đến bây giờ, rõ ràng đều đang đối diện với sự sốt ruột chờ đợi lựa chọn của anh ta của cả Vương Thừa Quy và Lưu Mộc Sàn, thì anh ta vẫn
chần chừ chưa đưa ra lựa chọn.
Chính là đang đợi Quân Tốc Tốc liệu có thế tìm Tống Xạ Sơn tới hay không, không ngờ…
Thật sự tìm tới rồi!
Rất tốt!
Lăng Dương không kiềm chế được siết chặt nắm tay, trong lòng rất kích động.
Đương nhiên, cho dù trong lòng Lăng Dương sớm đã đưa ra quyết định, cho dù rất kích động, thì hiện tại bên ngoài mặt tuyệt đối không được biếu hiện ra, phải tỏ ra vẻ làm giá mới được.
“Không phải phó viện trưởng Tống có việc nên ra ngoài rồi sao? Nhanh như vậy đã về rồi à?”, Lưu Mộc Sàn lên tiếng, ngoài cười nhưng trong không cười, cố ý không thèm che giấu vẻ thù địch.
Mặc dù học viện Hỗn Độn là một tổng thế, nhưng chiến tranh nội bộ thì cũng không thiếu.
Huống hồ, lực lượng mới xuất hiện của Tống Xạ Sơn gần như đã cắt đứt khả năng trở thành viện trưởng kế tiếp của ông ta, sao có thể không căm tức được chứ?
Tống Xạ Sơn chỉ mỉm cười
với Lưu Mộc Sàn, không nói gì cả, ngược lại, lại nhìn sâu về phía Lăng Dương, cảm nhận tỉ mỉ Lăng Dương một chút.
Quả thực rất không tệ.
Nếu như không có quan điểm siêu cao do Tò Minh mang lại gột rửa thì lúc này có lẽ cũng sẽ nhìn Lăng Dương kích động như hai người Lưu Mộc Sàn và Vương Thừa Quy ấy nhỉ?
Tống Xạ Sơn bất giác lên tiếng: “Lăng Dương đúng không? Cậu rất được đấy”.
Khen một câu.
Mặc dù, do Tô Minh mà ông ta không đặc biệt đặc biệt chấn động khoa trương và khát vọng muốn thu nhận Lăng Dương làm đệ tử, nhưng nếu như có thể thu nhận Lăng Dương làm đệ tử cũng là chuyện tốt, không có lợi cũng không có hại, không phải sao? Cho nên ông ta vẫn tán thưởng một câu.
“Cảm ơn lời khen của phó viện trưởng Tống”, Lăng Dương đáp lời cảm ơn, đúng mực không siêm nịnh, có điều trong lòng lại trào lên vẻ bất mãn, anh ta không nhìn ra được cảm xúc thiết tha hay khát vọng của Tống Xạ Sơn với mình, lời khen này chẳng qua chỉ là cho có lệ mà
thôi.
Không khớp với mong muốn của Lăng Dương.
“Hừ, e là cố ý, cố ý tỏ ra không thiết tha, khiến mình hình thành nên tâm lý yếu kém, như vậy thì sau này tùy tiện cho mình chút lợi lộc là mình sẽ cảm thấy mang ơn, rồi thoải mái thu nhận mình vào môn hạ”, Lăng Dương không ngốc, ngược lại còn rất thòng minh, cho nên lập tức có phân tích của mình, hơn nữa còn rất bình tĩnh.
Trên thực tế, Vương Thừa Quy, Lưu Mộc Sàn, bao gồm cả rất nhiều trưởng lão, học viên nội
ngoại môn, chân viện có mặt ở đó cũng đều nghĩ như vậy.
Thậm chí đến Quân Tốc Tốc cũng nghĩ như vậy.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.