Chương 1471
Tô Minh
12/12/2021
Nhưng Quân Tốc Tốc lại sốt ruột!
Đây là đã đưa ra lời mời với Lăng Dương rồi.
Ánh mắt của Lưu Mộc Sàn và Vương Thừa Quy lập tức sắc bén, lại càng không vui hơn.
Nhưng Tống Xạ Sơn nói xong câu này, sau khi nói ra lời mời thì không còn gì nữa. Không có gì khác nữa.
So với rất nhiều điều kiện, ưu đãi, lời hứa khi mời Lăng Dương làm đệ tử môn hạ của Lưu Mộc Sàn và Vương Thừa Quy lúc trước thì đúng là không thế so sánh được!
Chuyện gì vậy?
Ánh mắt sắc bén của Lưu Mộc Sàn và Vương Thừa Quy đều đã tan biến hết rồi, ngược lại còn có chút nghi ngờ.
Bản thân Lăng Dương thì trầm mặc hơn. Sự phẫn nộ trong lòng trực tiếp biến thành oán giận lớn hơn, cho nên không trả lời Tống Xạ Sơn ngay.
“Tôi không tin ông thật sự có thể từ bỏ tôi!”, Lăng Dương cũng phát hận, hít sâu một hơi rồi nói: “Cảm ơn sự cất nhắc của phó viện trưởng Tống, do phó viện trưởng Vương và phó viện trưởng Lưu cũng đã đưa ra lời mời với tôi, tôi cũng có chút hoang mang, lựa chọn bất kỳ một vị nào trong ba vị tiền bối đều là phúc phần tu tám kiếp mới có của tôi, nhưng tôi chỉ có một người, bây giờ cũng không biết phải lựa chọn thế nào, có thế cho tôi suy nghĩ một chút không?”
ừ, bức vua thoái vị rồi.
Chính là muốn nói vời Tổng
Xạ Sơn, đừng tưởng Lăng Dương tôi nhất định phải chọn ông, ông còn không ra giá nữa, còn không đưa ra những ưu đãi người thật việc thật thì Lăng Dương tòi sẽ cắn răng lựa chọn Lưu Mộc Sàn và Vương Thừa Quỵ, chuyện này cũng không phải không thể.
Chút mánh khóe, bao gồm cả chút tâm tư nhỏ đó của Lăng Dương, Tống Xạ Sơn không thể nhìn ra sao?
Cho nên, vốn dĩ hứng thú không lớn vào giờ phút này lại càng không có hứng thú hơn rồi.
Tuổi mới còn trẻ, thiên phú quả thực cũng được, nhưng tâm kế thì quá phức tạp.
Không kiềm chế được, Tống Xạ Sơn nhìn về phía Vương Thừa Quy và Lưu Mộc Sàn nói: “Viện phó Vương và cả viện phó Lưu, tôi còn phải đưa Tô Minh tới Nội Vụ Các, đưa cậu ấy đi lấy võ phục đệ tử chân viện, không tham gia vào việc thu nhận đồ
đệ của hai anh nữa”.
Nói rồi, Tống Xạ Sơn quay sang nhìn Tò Minh bên cạnh, giới thiệu nói: “Đây là Tô Minh, hòm nay cậu ấy gia nhập vào học viện Hỗn Độn, trực tiếp vào chân viện, không vấn đề gì chứ? Tòi giới thiệu với hai anh trước”.
Do viện trưởng đã không còn quản chuyện của học viện nữa. Bây giờ, chuyện của học viện đều do ba vị phó viện trưởng phụ trách.
Tống Xạ Sơn có thể quyết định, nhưng vừa đưa Tò Minh từ bên ngoài vào, một bước trở thành đệ tử chân viện, trường
hợp duy nhất trong lịch sử của học viện Hỗn Độn, đương nhiên phải nói một tiếng với Vương Thừa Quy và Lưu Mộc Sàn.
Lưu Mộc Sàn và Vương Thừa Quy bất giác nhìn về phía Tò Minh.
Nhìn thật sâu.
Hai người đều biết đến cái tên Tô Minh này, bởi vì Tô Minh có quan hệ mật thiết với Thiên Nữ Tạo Hóa!
Hai vị phó viện trưởng lại càng biết rõ hơn bốn chữ Thiên Nữ Tạo Hóa có nghĩa là gì. Cho nên, nào dám ngăn cản việc Tò
Minh trở thành đệ tử chân viện của học viện Hỗn Độn?
Đây là đã đưa ra lời mời với Lăng Dương rồi.
Ánh mắt của Lưu Mộc Sàn và Vương Thừa Quy lập tức sắc bén, lại càng không vui hơn.
Nhưng Tống Xạ Sơn nói xong câu này, sau khi nói ra lời mời thì không còn gì nữa. Không có gì khác nữa.
So với rất nhiều điều kiện, ưu đãi, lời hứa khi mời Lăng Dương làm đệ tử môn hạ của Lưu Mộc Sàn và Vương Thừa Quy lúc trước thì đúng là không thế so sánh được!
Chuyện gì vậy?
Ánh mắt sắc bén của Lưu Mộc Sàn và Vương Thừa Quy đều đã tan biến hết rồi, ngược lại còn có chút nghi ngờ.
Bản thân Lăng Dương thì trầm mặc hơn. Sự phẫn nộ trong lòng trực tiếp biến thành oán giận lớn hơn, cho nên không trả lời Tống Xạ Sơn ngay.
“Tôi không tin ông thật sự có thể từ bỏ tôi!”, Lăng Dương cũng phát hận, hít sâu một hơi rồi nói: “Cảm ơn sự cất nhắc của phó viện trưởng Tống, do phó viện trưởng Vương và phó viện trưởng Lưu cũng đã đưa ra lời mời với tôi, tôi cũng có chút hoang mang, lựa chọn bất kỳ một vị nào trong ba vị tiền bối đều là phúc phần tu tám kiếp mới có của tôi, nhưng tôi chỉ có một người, bây giờ cũng không biết phải lựa chọn thế nào, có thế cho tôi suy nghĩ một chút không?”
ừ, bức vua thoái vị rồi.
Chính là muốn nói vời Tổng
Xạ Sơn, đừng tưởng Lăng Dương tôi nhất định phải chọn ông, ông còn không ra giá nữa, còn không đưa ra những ưu đãi người thật việc thật thì Lăng Dương tòi sẽ cắn răng lựa chọn Lưu Mộc Sàn và Vương Thừa Quỵ, chuyện này cũng không phải không thể.
Chút mánh khóe, bao gồm cả chút tâm tư nhỏ đó của Lăng Dương, Tống Xạ Sơn không thể nhìn ra sao?
Cho nên, vốn dĩ hứng thú không lớn vào giờ phút này lại càng không có hứng thú hơn rồi.
Tuổi mới còn trẻ, thiên phú quả thực cũng được, nhưng tâm kế thì quá phức tạp.
Không kiềm chế được, Tống Xạ Sơn nhìn về phía Vương Thừa Quy và Lưu Mộc Sàn nói: “Viện phó Vương và cả viện phó Lưu, tôi còn phải đưa Tô Minh tới Nội Vụ Các, đưa cậu ấy đi lấy võ phục đệ tử chân viện, không tham gia vào việc thu nhận đồ
đệ của hai anh nữa”.
Nói rồi, Tống Xạ Sơn quay sang nhìn Tò Minh bên cạnh, giới thiệu nói: “Đây là Tô Minh, hòm nay cậu ấy gia nhập vào học viện Hỗn Độn, trực tiếp vào chân viện, không vấn đề gì chứ? Tòi giới thiệu với hai anh trước”.
Do viện trưởng đã không còn quản chuyện của học viện nữa. Bây giờ, chuyện của học viện đều do ba vị phó viện trưởng phụ trách.
Tống Xạ Sơn có thể quyết định, nhưng vừa đưa Tò Minh từ bên ngoài vào, một bước trở thành đệ tử chân viện, trường
hợp duy nhất trong lịch sử của học viện Hỗn Độn, đương nhiên phải nói một tiếng với Vương Thừa Quy và Lưu Mộc Sàn.
Lưu Mộc Sàn và Vương Thừa Quy bất giác nhìn về phía Tò Minh.
Nhìn thật sâu.
Hai người đều biết đến cái tên Tô Minh này, bởi vì Tô Minh có quan hệ mật thiết với Thiên Nữ Tạo Hóa!
Hai vị phó viện trưởng lại càng biết rõ hơn bốn chữ Thiên Nữ Tạo Hóa có nghĩa là gì. Cho nên, nào dám ngăn cản việc Tò
Minh trở thành đệ tử chân viện của học viện Hỗn Độn?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.