Chương 1509
Tô Minh
15/12/2021
Đau đến mức dưới lớp màn che mặt ấy là gương mặt tái nhợt lấm tấm mồ hôi lạnh.
Đau đến nỗi cô ta phải hét thảm.
Thế nhưng.
Sau đó…
Mộng Li Khinh Đàn có thể
cảm nhận được một luồng chân
khí đang chảy dọc vào đầu gối mình.
Cảm giác đau đớn đã giảm bớt.
Giảm đi rất nhanh.
Thậm chí cô ta còn có thể
cảm nhận được miệng vết
thương ở đầu gối mình đang khép lại, đang hồi phục.
Mộng Li Khinh Đàn choáng váng!
Dưới lớp màn che mặt, đôi mắt đầy khiếp sợ nhìn chằm chằm Tô Minh… Cứ như thấy ma.
Đây… Đây… Sao lại có thể xảy ra chuyện này được?
Khoảng vài phút trôi qua.
Tô Minh buông tay ra. “Được rồi”.
Mộng Li Khinh Đàn nhìn xuống đầu gối mình.
Cứ như đang nằm mơ vậy.
Thật sự… Thật sự khỏi rồi.
Lành lặn như chưa từng có chuyện gì xảy ra.
Gặp ma rồi!
“Thế này…”, Mộng Li Khinh
Đàn đứng dậy theo bản năng.
Đi được hai bước.
Không hề thấy khó chịu.
Bấy giờ, tay cô ta đột nhiên bị Tô Minh bắt lấy.
Xảy ra cực kỳ bất ngờ.
Mộng Li Khinh Đàn muốn đẩy ra, lại muốn hét lên hỏi Tô Minh đang làm cái quái gì?
Ngượng không sao tả được.
Cô ta còn chưa kịp mở miệng…
Đã cảm nhận được một
• • •
luồng chân khí từ lòng bàn tay chạy dọc vào người mình.
Sau đó.
Cô ta cảm nhận được lục phủ ngũ tạng của mình, thứ đang bị thương rất nặng đang dần hồi phục, điên cuồng, nhanh chóng hồi phục.
Mộng Li Khinh Đàn lập tức choáng váng!
Thế này thì hơi quá.
Hơn nữa cô ta có thể cảm nhận được chân khí của Tô Minh.
Đã cảm nhận được một
• • •
luồng chân khí từ lòng bàn tay chạy dọc vào người mình.
Sau đó.
Cô ta cảm nhận được lục phủ ngũ tạng của mình, thứ đang bị thương rất nặng đang dần hồi phục, điên cuồng, nhanh chóng hồi phục.
Mộng Li Khinh Đàn lập tức choáng váng!
Thế này thì hơi quá.
Hơn nữa cô ta có thể cảm nhận được chân khí của Tô Minh.
Đúng vậy, chính là chân khí.
Nhưng chất lượng lại rất cao, còn cao hơn cả tiên nguyên của cô ta nữa?
Tiên nguyên của cô ta hoàn toàn không thể hồi phục vết thương được như thế này!
Mộng Li Khinh Đàn đột nhiên cảm thấy hơi trầm cảm.
Đau đến nỗi cô ta phải hét thảm.
Thế nhưng.
Sau đó…
Mộng Li Khinh Đàn có thể
cảm nhận được một luồng chân
khí đang chảy dọc vào đầu gối mình.
Cảm giác đau đớn đã giảm bớt.
Giảm đi rất nhanh.
Thậm chí cô ta còn có thể
cảm nhận được miệng vết
thương ở đầu gối mình đang khép lại, đang hồi phục.
Mộng Li Khinh Đàn choáng váng!
Dưới lớp màn che mặt, đôi mắt đầy khiếp sợ nhìn chằm chằm Tô Minh… Cứ như thấy ma.
Đây… Đây… Sao lại có thể xảy ra chuyện này được?
Khoảng vài phút trôi qua.
Tô Minh buông tay ra. “Được rồi”.
Mộng Li Khinh Đàn nhìn xuống đầu gối mình.
Cứ như đang nằm mơ vậy.
Thật sự… Thật sự khỏi rồi.
Lành lặn như chưa từng có chuyện gì xảy ra.
Gặp ma rồi!
“Thế này…”, Mộng Li Khinh
Đàn đứng dậy theo bản năng.
Đi được hai bước.
Không hề thấy khó chịu.
Bấy giờ, tay cô ta đột nhiên bị Tô Minh bắt lấy.
Xảy ra cực kỳ bất ngờ.
Mộng Li Khinh Đàn muốn đẩy ra, lại muốn hét lên hỏi Tô Minh đang làm cái quái gì?
Ngượng không sao tả được.
Cô ta còn chưa kịp mở miệng…
Đã cảm nhận được một
• • •
luồng chân khí từ lòng bàn tay chạy dọc vào người mình.
Sau đó.
Cô ta cảm nhận được lục phủ ngũ tạng của mình, thứ đang bị thương rất nặng đang dần hồi phục, điên cuồng, nhanh chóng hồi phục.
Mộng Li Khinh Đàn lập tức choáng váng!
Thế này thì hơi quá.
Hơn nữa cô ta có thể cảm nhận được chân khí của Tô Minh.
Đã cảm nhận được một
• • •
luồng chân khí từ lòng bàn tay chạy dọc vào người mình.
Sau đó.
Cô ta cảm nhận được lục phủ ngũ tạng của mình, thứ đang bị thương rất nặng đang dần hồi phục, điên cuồng, nhanh chóng hồi phục.
Mộng Li Khinh Đàn lập tức choáng váng!
Thế này thì hơi quá.
Hơn nữa cô ta có thể cảm nhận được chân khí của Tô Minh.
Đúng vậy, chính là chân khí.
Nhưng chất lượng lại rất cao, còn cao hơn cả tiên nguyên của cô ta nữa?
Tiên nguyên của cô ta hoàn toàn không thể hồi phục vết thương được như thế này!
Mộng Li Khinh Đàn đột nhiên cảm thấy hơi trầm cảm.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.