Chương 1592
Tô Minh
17/12/2021
“Ha ha! sơ Tình! Tính khí của em vẫn nhưxưa, đừng bướng bỉnh nữa. Người kết hỢp với em không phải là cậu chủ Nhạc, lẽ nào lại là người
anh em ở bên cạnh em hay sao?” tính cách của Tùy Tiềm thoạt nhìn rất
bình tĩnh. Khi bị Huyền sơ Tình nói trước mặt như vậy mà không tức giận, ngược lại vẫn cười nhẹ nhàng, nói.
“Đúng vậy! Đúng là tôi đây! Cậu chủ Tùy có ý kiến gì không?”, lần này, chưa đựi Huyền Stí Tình lên tiếng thì Tô Minh đã nói.
Trên thực tế là từ lúc vào phòng khách đến giờ, phần lớn mọi người đều không chú ý đến Tô Minh, hoàn toàn phớt lờ anh. Bởi vì, ở nền văn minh Trạch thì cấp bậc Đại Đế thượng vị chỉ là thực lực của người hầu thôi.
Đặc biệt là hôm nay quy tụ ở đây đều là những yêu nghiệt trên bảng xếp hạng Đạp Thiên và người có thực lực nhất ở nền văn minh Trạch. Vì vậy, cấp bậc Đại Đế thượng vị cửu chuyển đúng là không có chút gì đáng bận tâm, kể cả chưa đến 30 tuổi.
Lúc này, Tô Minh lên tiếng khiến cả phòng khách yên tĩnh lạ thường.
What?
Mọi người ngây người ra!
Chuyện này… Chuyện này…
Một thằng nhóc ở cấp bậc Đại Đế chín chuyển mà dám đối đầu với Tùy Tiềm?
Đúng là khiếp quá ctí!
Lẽ nào, tuổi nhỏ mà gan to sao?
Đã vậy Tô Minh còn nói… Mình là người
kết hợp với Huyền Sơ Tình? Nghe nhầm rồi sao?
“Sơ Tình! Em đang nói đùa phải không?”, sắc mặt Tùy Tiềm run rẩy, hỏi.
“Ai thèm nói đùa với anh? Còn nữa, đừng có gọi tôi là Sơ Tình! Sơ Tình không phải cái tên mà anh có thể tùy tiện gọi vậy đâu”, Huyền Sơ Tình thật sự rất ghét, cô ta chau mày gắt lên.
Sau đó, dưới ánh mắt chăm chú của mọi người, cô ta kéo tay Tô Minh đi.
Cô ta dẫn Tô Minh đi ra ngoài.
Đúng là phiền chết đi đưdc!
Đúng là khó tin!
Đúng là kiêu ngạo!
Tại đây có hình
“Thật đấy! Tôi rất muốn mình cũng được bình thường như người khác”.
Huyền Sơ Tình nói một hơi rồi dẫn Tô Minh đến một ngóc ngách của phòng lớn rồi ngồi xuống, sau đó rót rượu uống cạn, cũng rót cho Tô Minh một chén.
“Vui vẻ lên! Vào bí cảnh sẽ cho cô một niềm vui bất ngờ. Có lẽ giúp cô lấy được vị trí thứ nhất đấy”, Tô Minh cười nói rồi cũng rót cho mình một ly rượu.
Huyền Sơ Tình chỉ nghĩ rằng Tô Minh đang an ủi mình chứ không nghĩ gì nhiều.
Đám Tùy Tiềm và Nhạc Diễn bị bỏ lại ở giữa phòng khách nên lúc này rất ngượng ngùng.
Còn sắc mặt của Huyền Tinh Bình thì khó coi hơn nhiều.
Còn những người khác trong phòng khách thì bắt đầu bàn luận, nhìn về phía Tô
ánh mắt quái dị và bỡn cdt.
Trong không khí đầy vẻ gượng gạo này thì đột nhiên…
“Ha ha! Đến đủ rồi chứ? Bổn thành chủ hoan nghênh các vị”, một giọng nói từ vị trí ngồi chính ở giữa phòng khách vang lên. Giọng nói vô cùng quái dị đó là của một người đàn ông trung niên.
Người này mặc áo bào màu tím đỏ, cho người ta cảm giác vô cùng thần bí.
“Bán bộ Tiên Hoàng?”, ánh mắt Tô Minh run rẩy, lập tức cảm nhận đưdc cảnh giới của đối phưdng.
Đúng là mạnh vô cùng!
Đây có thể gọi là cường giả mạnh nhất từ khi Tô Minh đến nền văn minh Trạch.
“Thành chủ khách khí quá!”, tất cả mọi người trong phòng khách đều chắp tay nói.
“Bổn thành chủ kính các vị!”, sau đó trên tay thành chủ Mai Tiên xuất hiện một ly rưdu. Ông ta cầm lên, một hơi uống cạn, nói tiếp: “Chúc các thiên tài có thành tích tốt”.
Nói xong, ánh mắt thành chủ Mai Tiên dừng lại ở ba người Nhạc Diễn, Tùy Tiềm và Phù Dịch.
Rất nhiều người đều nhìn thấy cảnh này. Tùy Tiềm và Nhạc Diễn đưực coi trọng, điều này là bình thường nhưng Phù Dịch…
Rõ ràng, Phù Nhẫn xếp thứ chín trên bảng xếp hạng Đạp Thiên, còn Phù Dịch chỉ xếp thứ mười. Phù Nhẫn ở cảnh giới Tiên vưtíng tầng chín, mặc dù vừa mới bước vào tầng chín nhưng Phù Dịch mới chỉ là cảnh giới Tiên vưdng tầng tám.
Lạ thật!
“Đúng vậy! Đúng là tôi đây! Cậu chủ Tùy có ý kiến gì không?”, lần này, chưa đựi Huyền Stí Tình lên tiếng thì Tô Minh đã nói.
Trên thực tế là từ lúc vào phòng khách đến giờ, phần lớn mọi người đều không chú ý đến Tô Minh, hoàn toàn phớt lờ anh. Bởi vì, ở nền văn minh Trạch thì cấp bậc Đại Đế thượng vị chỉ là thực lực của người hầu thôi.
Đặc biệt là hôm nay quy tụ ở đây đều là những yêu nghiệt trên bảng xếp hạng Đạp Thiên và người có thực lực nhất ở nền văn minh Trạch. Vì vậy, cấp bậc Đại Đế thượng vị cửu chuyển đúng là không có chút gì đáng bận tâm, kể cả chưa đến 30 tuổi.
Lúc này, Tô Minh lên tiếng khiến cả phòng khách yên tĩnh lạ thường.
What?
Mọi người ngây người ra!
Chuyện này… Chuyện này…
Một thằng nhóc ở cấp bậc Đại Đế chín chuyển mà dám đối đầu với Tùy Tiềm?
Đúng là khiếp quá ctí!
Lẽ nào, tuổi nhỏ mà gan to sao?
Đã vậy Tô Minh còn nói… Mình là người
kết hợp với Huyền Sơ Tình? Nghe nhầm rồi sao?
“Sơ Tình! Em đang nói đùa phải không?”, sắc mặt Tùy Tiềm run rẩy, hỏi.
“Ai thèm nói đùa với anh? Còn nữa, đừng có gọi tôi là Sơ Tình! Sơ Tình không phải cái tên mà anh có thể tùy tiện gọi vậy đâu”, Huyền Sơ Tình thật sự rất ghét, cô ta chau mày gắt lên.
Sau đó, dưới ánh mắt chăm chú của mọi người, cô ta kéo tay Tô Minh đi.
Cô ta dẫn Tô Minh đi ra ngoài.
Đúng là phiền chết đi đưdc!
Đúng là khó tin!
Đúng là kiêu ngạo!
Tại đây có hình
“Thật đấy! Tôi rất muốn mình cũng được bình thường như người khác”.
Huyền Sơ Tình nói một hơi rồi dẫn Tô Minh đến một ngóc ngách của phòng lớn rồi ngồi xuống, sau đó rót rượu uống cạn, cũng rót cho Tô Minh một chén.
“Vui vẻ lên! Vào bí cảnh sẽ cho cô một niềm vui bất ngờ. Có lẽ giúp cô lấy được vị trí thứ nhất đấy”, Tô Minh cười nói rồi cũng rót cho mình một ly rượu.
Huyền Sơ Tình chỉ nghĩ rằng Tô Minh đang an ủi mình chứ không nghĩ gì nhiều.
Đám Tùy Tiềm và Nhạc Diễn bị bỏ lại ở giữa phòng khách nên lúc này rất ngượng ngùng.
Còn sắc mặt của Huyền Tinh Bình thì khó coi hơn nhiều.
Còn những người khác trong phòng khách thì bắt đầu bàn luận, nhìn về phía Tô
ánh mắt quái dị và bỡn cdt.
Trong không khí đầy vẻ gượng gạo này thì đột nhiên…
“Ha ha! Đến đủ rồi chứ? Bổn thành chủ hoan nghênh các vị”, một giọng nói từ vị trí ngồi chính ở giữa phòng khách vang lên. Giọng nói vô cùng quái dị đó là của một người đàn ông trung niên.
Người này mặc áo bào màu tím đỏ, cho người ta cảm giác vô cùng thần bí.
“Bán bộ Tiên Hoàng?”, ánh mắt Tô Minh run rẩy, lập tức cảm nhận đưdc cảnh giới của đối phưdng.
Đúng là mạnh vô cùng!
Đây có thể gọi là cường giả mạnh nhất từ khi Tô Minh đến nền văn minh Trạch.
“Thành chủ khách khí quá!”, tất cả mọi người trong phòng khách đều chắp tay nói.
“Bổn thành chủ kính các vị!”, sau đó trên tay thành chủ Mai Tiên xuất hiện một ly rưdu. Ông ta cầm lên, một hơi uống cạn, nói tiếp: “Chúc các thiên tài có thành tích tốt”.
Nói xong, ánh mắt thành chủ Mai Tiên dừng lại ở ba người Nhạc Diễn, Tùy Tiềm và Phù Dịch.
Rất nhiều người đều nhìn thấy cảnh này. Tùy Tiềm và Nhạc Diễn đưực coi trọng, điều này là bình thường nhưng Phù Dịch…
Rõ ràng, Phù Nhẫn xếp thứ chín trên bảng xếp hạng Đạp Thiên, còn Phù Dịch chỉ xếp thứ mười. Phù Nhẫn ở cảnh giới Tiên vưtíng tầng chín, mặc dù vừa mới bước vào tầng chín nhưng Phù Dịch mới chỉ là cảnh giới Tiên vưdng tầng tám.
Lạ thật!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.